Thiên Bình đang nằm dài trên chiếc bàn làm việc của mình. Mùa hè - quá chán, hết sức chán, chán đến mức không tể tưởng tượng được. Không phải cô không có việc để làm, khi làm việc với Bạch Dương, không bao giờ là hết việc cả. Điển hình là bên cạnh cô là một đống các đĩa phần mềm để hack. Không phải cô không làm được, chỉ đơn giản là làm mấy cái này rất nhanh, không cần dồn nhiều chất xám vào. Lại liếc sang cái điện thoại bên cạnh, màn hình vẫn đen ngòm. Không hiểu Thiên Yết làm gì mà mãi không trả lời điện thoại của cô. Đối với số điện thoại của cô, anh luôn cài nhạc chuông riêng, để khi cô gọi hay nhắn tin, anh đều bỏ công việc của mình mà trả lời.Nhưng từ lúc đó đến giờ, đã được hơn hai tiếng, chẳng nhẽ anh xảy ra chuyện gì sao?
- Xử Nữ, mày về rồi à? - Bạch Dương lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Thiên Bình. Lúc này Thiên Bình mới nhìn ra cửa,Xử Nữ đúng là đã về rồi nhưng mặt sao cứ ỉu xìu, trông chả còn sức sống tí nào. Cũng rất lâu rồi Thiên Bình mới thấy Xử Nữ như thế này. Mà mỗi lần Xử Nữ như vậy, đảm bảo là có chuyện không vui, trước sau gì cũng xảy ra
- Sao mặt mày ỉu xìu vậy? Chẳng nhẽ tụi bên đó trở mặt, đe dọa mày? Tụi mất dạy, vừa mới nghỉ hè còn chưa được một thời gian đã trở mặt nhanh như vậy. Được, tao sẽ đi đòi lại công bằng cho mày - Bạch Dương nhìn sắc mặt của Xử Nữ mà đưa ra cả đống giả thiết. Chưa nghĩ nhiều đã sắn tay áo nhìn như chuẩn bị đi đánh trận. May mà Xử Nữ nhanh tay, giữ nó lại, không thì không biết bây giờ nó đã chạy đi đâu rồi
- Ấy, bình tĩnh. Tao không sao, không sao. Mày bình tĩnh lại đi - Xử Nữ ôm chặt con Dương, không cho nó chạy đi
- Chắc không gặp được Mã nên mới như vậy đúng không? - Bạch Thiên tinh ý, nhướn mày hỏi. Xử Nữ không trả lời, chỉ cúi gằm mặt xuống. Mọi người nhìn thế thì ngầm khẳng định là chắc chắn nguyên nhân là do thằng Mã
- Thể Xử Nữ, mày có thấy Thiên Yết không? - Thiên Bình chạy ra, nắm lấy tay Xử Nữ dò hỏi
- Không, tao không thấy - Xử Nữ cố lục lọi trí nhớ
- Mãi không thấy anh ấy trả lời tin nhắn, tao lo anh ấy xảy ra chuyện gì - Thiên Bình buông tay Xử Nữ ra, cũng buồn rầu nói
- Chúng mày sao đứa nào cũng buồn vì tình thế nhỉ? - Bạch Dương hơi khó chịu nói
- Nhóc chưa yêu sao biết được. Thôi, ra ngoài ăn tối đi, anh bao - Bạch Thiên chán nản nhìn mấy đứa, thôi thì giúp tụi nó vui lên vậy. Nghe đến ăn, đối với các tín đồ nghiện ăn thì sao bỏ qua, Thiên Bình thì tạm gạt nỗi lo lắng trong lòng, Xử Nữ thì tuy vẫn nghĩ đến việc đó thì cố gắng gượng cười
o0o
- Sao hôm nay bang chủ đại nhân nổi hứng mời mọi người đi ăn thế? - Sư Tử cầm tờ thực đơn, tò mò quay sang hỏi
- Chắc băn nãy Xử Nữ cầm tài liệu sang chắc có tin tốt hả? - Bảo Bình cũng quay sang hỏi
- Thì thỉnh thoảng làm người tốt thử xem sao. Với lại hợp đồng lắp súng của Kim Ngưu được người ta đặt cọc 30 triệu, bữa ăn này cốt là để chúc mừng nó nhưng lại từ chối. Thôi thì cứ ăn đi, hỏi nhiều vãi - Ma Kết hơi khó chịu khi cứ có ánh mắt tò mò nhìn vào người mìnhThấy thằng này cũng chả có vẻ gì là hứng thú nói chuyện, chả đứa nào ngu gì động vào. Nhỡ nó cáu lên một phát lại nổi hứng cho đi tập huấn hay đi thực địa vài chuyến thì chết. Tụi con gái thì quay ngang quay dọc hỏi nhau xem nên ăn gì, đứa thì sợ béo, đứa thì sợ không ăn hết lại phí, lo hết chuyện này đến chuyện khác. Còn bọn con trai bao gồm Sư Tử và Bảo Bình thì ngồi cạnh người yêu mình, thỉnh thoảng chấn an vài câu. Cái bàn ăn này thực sự rất hỗn loạn, người nào đi qua cũng phải liếc vài cái không hiểu chuyện gì
- Vui lên, Xử Nữ, bọn này đã ra ngoài ăn rồi, nhất quyết không được nghĩ đến chuyện buồn. Lâu lắm rồi mới được đi ăn miễn phí đó - Một giọng nói vang lên phía sau lưng mọi người, nghe có phần quen thuộc
- Đúng đó, nếu không vui lên bọn này cắt luôn
- Ấy ấy, đừng, tao vui tao vui lên rồi mà
Mấy sao ngồi xem thực đơn không nhịn được mà khóe môi khẽ giật giật. Giongj nói này, thật sự quá quen, quen đến éo thể tin được. Chẳng nhẽ lại có sự trùng hợp đến vậy sao? Cả bọn không hẹn mà quay lưng lại phía sau nhìn nguồn gốc của mấy giọng nói này. Và quả nhiên, ông trời không phụ lòng người, vừa quay ra đã thấy mấy bóng dáng quen thuộc: Thiên Bình, Xử Nữ, Bạch Dương và thằng đực rựa Bạch Thiên.
Nhóm kia đang nói chuyện vui vẻ nhưng trực giác lại mách bảo rằng có ai đó đang nhìn mình, mà không chỉ một mà là rất nhiều người. Cảm giác như bị bóng đè vậy. Không nhịn được mà quay lại nhìn. Bốn mắt giao nhau,thì ra là người quen. Nhận ra là bạn mình, Thiên Bình và Xử Nữ xông ra chào hỏi. Tất nhiên, nhóm Song Tử, Cự Giair và Song Ngư cũng niềm nở đáp lại
- Chúng ta thật có duyên nha, sáng nay đã gặp rồi, bây giờ lại gặp nữa - Xử Nữ ôm chầm lấy Song Tử, cười ha hả. Sau khi tiếp xúc nhiều với Song tử, cô nhận thấy mình rất hợp với Song Tử. Cả hai tính tình đều đanh đá như nhau, không bao giờ chịu khuất phục trước bọn con trai, nên thường tâm đầu ý hợp nghĩ ra mấy trò vui trêu mọi người
- Haha, do định mệnh sắp xếp cả cưng ạ - Song Tử đương nhiên cũng hùng hồn đáp trả. Mọi người nhìn thì đương nhiên thấy hai đứa này như hai đứa con trai.
- Chào bang chủ - Ma Kết làm vẻ gặp đối tác, đưa tay ra ý định bắt tay với Bạch Dương. Bạch Dương hiểu ý anh, cũng đưa tay ra bắt lại
- Câu này phải để tôi nói mới đúng. Mà anh quản lí nhân viên của anh làm sao mà người của tôi qua có một lúc mà đã bị bệnh tương tư hết rồi?
- Việc riêng của nhân viên, tôi không quản lí. Xử Nữ, cậu không gặp Mã à? - Ma Kết hơi khó chịu khi việc đầu tiên cô hỏi lại là việc của người khác. Cô gái này thích lo chuyện bao đồng đến mức đó sao? Giọng hơi nghiêm lại. Nhưng bản thân anh cũng rất ngạc nhiên khi biết Xử Nữ tương tư, nếu được gặp Nhân Mã thì tương tư cái nỗi gì?
- Hả....không tớ không thấy - Xử Nữ có hơi giật mình khi Ma Kết gọi. Thấy cô hơi hoảng hốt thì có hơi nghi ngờ, nhưng anh cũng chẳng rảnh đi lo mấy chuyện này
- Bang chú hôm nay hơi thiếu người nhỉ? - Bạch Thiên nhìn bàn ăn của mấy người này, tò mò hỏi
- Ừ, Kim Ngưu thì ở lại bang làm việc, Nhân Mã thì bảo có việc riêng, chả mấy khi thấy nó đi mảnh..... - Thế Thiên Yết đâu? - Thiên Bình đột ngột chen vào câu nói của Ma Kết. Điều này khiến anh hơi bất mãn. Còn bản thân Xử Nữ, khi nghe thấy câu nói này của Ma Kết, lòng càng thấy trùng xuống, cô gái đó là ai? Sao cậu ấy có thể vui vẻ nói chuyện với cô nàng đó? Miệng còn thấp thoáng ý cười nữa
- Ủa, nó không nói với mày à? - Sư Tử ngạc nhiên hỏi Thiên Bình
- Ừ, tao nhắn tin cho nó mãi không thấy nó trả lời - Thiên Bình nói, còn lấy điện thoại ra kiểm tra lần nữa
- Thằng này tệ đến thế là cùng - Bảo Bình thở dài. Người yêu, người thằng này đã tỏ tình chứ chả đùa, sao có thể không nói với người ta một tiếng trước khi đi như thế được
- Chắc nó đang ở trên máy bay thôi - Ma Kết ngăn cản Bảo Bình trước khi anh nổi nóng
- Máy bay? Ý mày là sao? - Thiên Bình nhíu mày, biểu tình không hiểu
- Nó sang Mỹ một chuyến, nghe bảo mẹ nó triệu về gấp - Ma Kết trả lời
Nghe thấy thế, Thiên Bình cũng bỏ được hòn đá nặng trong lòng. Thì ra không phải anh gặp truyện gì nguy hiểm. Nhưng lòng cô cũng hơi run lên. Sao tự nhiên mẹ anh lại gọi về? Chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
- Thôi nha, không nói về mấy chuyện này nữa - Cự Giai từ đâu chui ra. Kéo tay Thiên Bình ngồi xuống cái ghế bên cạnh mình
- Đúng đó, hôm nay đi ăn gặp người quen thì không bàn công việc. Ngồi xuống gọi món đi - Song Ngư cũng đồng loạt hưởng ứng, kéo tay Xử Nữ và Bạch Dương ngồi xuống. Thấy cả ba đứa cũng đã nhập bọn ở đây rồi, Bạch Thiên chả có lí do gì để từ chối, cũng ngồi vào nhóm bọn con trai. Nhóm này đã náo nhiệt càng náo nhiệt hơn. Song Tử và Thiên Bình thi nhau bày trò, Bạch Dương thì ngồi bên cạnh chuẩn bị kế hoạch. Thấy ba đứa này bày hết trò họ đến trò kia, Song Ngư và Cự Giai chỉ biết ngồi bên cạnh cười trừ. Xử Nữ thì cứ lẳng lặng ngồi ăn.
Tụi con trai làm nạn nhân của mấy trò đùa này, hết chịu được. Đứng lên phá bỏ xiềng xích nô lệ. Hai bên như nổ ra chiến tranh lớn. Cả hai bên chả ai chịu nhường ai.
- Reng!!!!!!Reng!!!! - Đang đến phần cao trào thì điện thoại của Bảo Bình đổ chuông. Mọi người thấy thế thì cũng dừng mọi hoạt động lại cho anh nghe máy. Nghe xong thì sắc mặt của Bảo Bình thoáng biến sắc. Song Ngư thấy vậy thì lo lắm:
- Có chuyện gì à anh?
Bảo Bình không trả lời câu nói của cô. Thay vào đó là kéo Ma Kết và Sư Tử lại gần, nói nhỏ vài câu thì cả ba đứng dậy, Ma Kết gọi nhân viên tính tiền, Sư Tử thì gọi tắc xi, Bảo Bình mặc áo khoác vào. Bọn con gái nhìn thấy vậy thì chả hiểu cái gì cả
- Ai nói cho tôi nghe có chuyện gì vừa xảy ra được không? - Song Tử kéo áo Bảo Bình, hỏi
Lúc này cả ba mới dừng mọi hoạt động của mình lại nói:
- Ở bang xảy ra chuyện rồi
o0o
Thiên Yết đang làm thủ tục nhập cảnh. Anh vừa trải qua mười mấy tiếng đồng hồ bay nửa vòng trái đất. Hiên tại, mông anh đang ê ẩm. Cầm lấy hộ chiếu của mình, ngó nghiêng xung quanh, vẫn chưa có ai đến. Có một dấu hỏi anh mãi không giải được, đó là vì sao bố mẹ lại triệu anh về? Và chỉ mình anh không có Nhân Mã? Hơn nữa lại cố sống cố chết bắt anh về ngay? Tính tình bố mẹ không phải anh không hiểu. Tuy thất thường, lúc nắng lúc mưa nhưng không bao giờ làm việc không có kế hoạch như này
- Thiếu gia!! - Cắt đứt dòng suy nghĩ của anh là tiếng gọi của một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, mặc comple màu đen. Người này tuy trông có già đi nhưng nhìn một chút anh vẫn nhận ra. Đó là Trình quản gia, người này đã làm quản gia nhà anh từ khi anh còn tập tễnh biết đi. Nói bố mẹ thân với anh nhất ư? Không phải, nói về độ gần gũi, Trình quản gia còn gắn bó với anh em nhà anh còn hơn bố mẹ. Bố mẹ tuy thương anh em anh nhưng bố mẹ anh cũng rất bận, ít khi ở nhà
Trình quản gia nhận lấy hành lí từ tay anh, cất hết đồ lên xe. Thiên Yết thì ngồi luôn vào trong xe, chẳng nói câu gì. Viên quản gia cũng chuyên tâm lái xe. Hiện tại, trong xe vô cùng yên ắng. Mãi đến một lúc sau, Thiên Yết mới lên tiếng
- Bác có biết vì sao mẹ tôi gọi về gấp thế không?
Viên quản gia cũng thoáng giật mình khi thấy thiếu gia nhà mình chủ động nói chuyện. Có vẻ như thiếu gia nhà mình đã thay đổi rồi? Nói thế nào nhỉ? Có tình người hơn chăng? Ít nhất khi ngồi gần, không còn thấy hàn khí đâu nữa rồi
- Tôi cũng không biết. Sáng hôm nay bà chủ yêu cầu tôi ra sân bay đón thiếu gia
Thiên Yết biết Trình quản gia không bao giờ nói dối. Xem ra không thể mọi tí thông tin nào rồi. Thiên Yết nhắm mắt dưỡng thần
Chiếc xe chạy một lúc rồi cũng đến nơi. Nơi này chả thay đổi chút nào. Tuy lớp sơn đã bạc màu đi, bây giờ là mùa hè, những bông hoa thi nhau khoe sắc nhưng nơi này vẫn rất lạnh lẽo. Phải rồi, chủ của nó còn chả mấy khi về làm sao có thể ấm cúng được chứ?
Nhìn ra đằng sau xe thì thấy Trình quản gia đang đưa đồ của anh cho mấy người giúp việc. Anh thì thản nhiên đi vào trong. Khi đi qua thì ai cũng cung kính chào anh, vài cô còn liếc trộm anh. Thiên Yết đã sớm quen với điều này. Bước vào phòng khách, anh nhìn thấy hai người đang ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha. Người đàn ông tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn toát ra vẻ cao ngạo, lạnh lùng. Người phụ nữ tuy đã qua tuổi thanh xuân nhưng vẫn rất trẻ. Làn da trắng mịn như da em bé, khiến người ta phải ghen tị
Thiên Yết nhếch môi cười, không rõ biểu tình này là giễu cợt, khinh bỉ hay vui mừng. Một lúc sau, anh chậm rãi nói:
- Bố, mẹ, đã lâu không gặp
Bình luận
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 0
- Chương 0
- Chương 0