Có tin tức của chị gái già, Lam Kỳ cũng bắt đầu tập trung vào công việc.
"Lam tiểu thư, hiệu quả hiện tại làm tôi rất hài lòng." Một người phụ nữ mặc đồ công sở gật đầu, cô là thông qua người khác giới thiệu mới đúng
lúc tìm được công ty lấp đặt thiết bị cho phòng tân hôn, vốn nghĩ công
ty nhỏ sẽ làm không tốt, không ngờ hiệu quả lại làm cô cho giật mình,
rất phù hợp với yêu cầu của cô, không hề kém so với công ty lớn.
"Đồng tiểu thư, cô hài lòng là tốt rồi."
Lam Kỳ mặc bộ quần áo lao động màu xám, đội một chiếc mũ cùng màu, quần
áo quá rộng che đi dáng người lung linh của cô, phía trên mặt còn dính
một chút vết bẩn đậm màu, bị một đám công nhân nhìn thấy, cười đến nhẹ
nhàng khoan khóái.
Phòng vừa mới sửa sang xong, tràn ngập một đống bụi bẩn cùng mùi hương
gay mũi nhàng nhạt, thời tiết nóng nực, mồ hôi ướt đẫm quần áo, những
thứ này không có ảnh hưởng chút nào đến nhiệt tình làm việc của Lam Kỳ,
khách hàng yêu cầu có vẻ cao, những chỗ không đạt đến hiệu quả phải sửa
rồi lại sửa, cô đều lần lượt kiên nhẫn theo làm, có đôi lúc công nhân
làm không đến yêu cầu đưa ra cô phải tự mình ra trận, nhưng cô vẫn là
rất vui vẻ.
Ở đại học cô học chính là thiết kế chuyên nghiệp, có thể sử dụng năng
lực của mình đi giúp người khác tạo ra ngôi nhà mơ ước chính là ước mơ
của cô, những căn phòng vốn là ảm đảm lạnh như băng, ở trong tay của cô
tầng tầng lột xác trở thành ngôi nhà xinh đẹp ấm áp, nở rộ trong mắt
khách hàng là kinh ngạc vui mừng, thoả mãn, khen ngợi, trừ bỏ tiền bạc
bên ngoài ra còn cho cô rất nhiều thứ.
"Cái điêu khắc màu sắc này có thể đổi thành màu nhạt giúp tôi không?"
Lam Kỳ nhìn hướng khách hàng chỉ, trên vách tường cố ý để một cái điêu
khắc đậm màu nghệ thuật cực kỳ phù hợp với phong các trang hoàng, cô cảm thấy vô cùng thích hợp, vị hôn phu của Đồng tiểu thư là một nghệ thuật
gia, những thứ này đều là dựa theo sở thích của vị hôn phu của cô mà
làm, hiện tại Đồng tiểu thư có thể thêm vào sở thích của chính mình làm
cô rất vui mừng, dù sao nhà không phải chỉ có một người.
"Có thể." Cô mở miệng, cô sẽ tận lực thoả mãn yêu cầu của khách hàng.
"Vậy thì tốt, vậy ngày mai tôi lại tới."
"Tốt"
Lam Kỳ để cho nhân viên đi làm lại.
Buổi trưa, Lam Kỳ ngồi ở dưới một cái cây to tránh cái nóng gay gắt,
thành phố C tuy rằng mát mẻ nhưng mùa hè rất nóng bức, bây giờ là thời
gian ăn cơm, cô nghĩ về công ty một chuyến, nhưng cô còn chưa có thi đậu bằng lái cũng không có xe, chỉ có thể chờ Mễ Đóa xong việc rồi đến đón
cô.
Chỗ của cô là một khu chung cư xa hoa, mới vừa bắt đầu bàn phiên giao
dịch tầng lầu mới, ít người vào ở, công viên to như vậy, dưới bóng cây
to tươi tốt xanh um lại chỉ có một mình cô ngồi.
Mồ hôi theo mặt chảy xuống gò má, Lam Kỳ một thân toàn nước, kiên nhẫn chờ.
Thỉnh thoảng có vài chiếc xe hơi cao cấp chạy nhanh qua trên mặt đường
rộng rãi sạch sẽ, người bên trong xe nhìn vẻ mặt của cô đều mang theo
một chút khinh thường, Lam Kỳ cũng không tính toán, nhàn nhã ngồi, mắt
chó nhìn người thấp, thói quen.
Mười mấy phút sau vẫn là không thấy bóng dáng của Mễ Đóa, cô có chút nổi lửa, người phụ nữ đáng chết ung dung làm việc ở văn phòng, bỏ mặt cô ở
nơi này.
"Người đâu? Còn chưa tới đón tớ nghĩ tớ muốn chết nóng rồi.” Bấm điện thoại, cô rống một hơi.
"Kỳ Kỳ, cậu đừng tức giận, vừa rồi vợ của một người nhân viên muốn sinh, xe đã cho hắn mượn, chờ hắn trở về tớ sẽ đến đón cậu.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh yếu ớt của Mễ Đóa.
“Sao cậu không nói sớm.”
Tức giận thoáng biến mất, vừa rồi mặt trời còn có điểm nhỏ, hiện tại mặt trời lớn như vậy, từ nơi này đi đến đường lớn ít nhất cần một tiếng
đồng hồ, hơn nữa căn bản một cái bóng dáng xe taxi cũng không có.
"Yên tâm, tớ đã gọi cho anh tớ bảo anh tới đón cậu."
"Vậy anh ấy nói thế nào? Khi nào thì đến?" Trọng điểm là hiện tại bụng cô rất đói.
"Anh ấy nói đợi hết bận sẽ đến."
Lam Kỳ bất đắc dĩ thở dài.
"Anh cậu nếu có việc chính là tán gái, anh ta mà cũng bận sao?"
"Thời điểm hao hết tinh lực mà bỏ mạng liền xong rồi.” Bên kia Mễ Đóa thực nhanh mở miệng.
"Cậu đi tìm chết."
Lam Kỳ giận dữ tắt điện thoại, đợi anh của Mễ Đóa không bằng cô tự thân vận động, mang theo mũ cô đi vào dưới ánh mặt trời.
Không đi mấy phút, liền nóng chết đi được, cô thề lần này nhất định phải thi đậu bằng lái xe, cũng thi bảy lần rồi, dù là đánh bạc cũng nên có
cơ hội thắng một lần chứ, như thế nào mỗi lần số cô đều đen đủi như vậy.
Cách đó không xa có một chiếc audi màu đen đậu ở ven đường, Thiệu Tử Vũ
lập tức nhìn thấy một cô gái đang rất vội vàng, xem thì bộ dáng dịu dàng yếu đuối, thực chất bên trong lại mang nét đặc biệt, cố chấp, nghiêm
túc, làm theo ý mình, xảo quyệt đến làm cho người khác không dời mắt
được, cô nhóc khi còn bé ngày nào thì ra cũng có ước mơ của riêng mình.
Lam Kỳ rất sớm liền chú ý tới chiếc xe dừng ở bên đường đối diện, cô
nghĩ trong xe không biết có người hay không có thể chở giúp cô một đoạn
đường.
Lúc này cửa sổ xe kéo xuống, lộ ra chủ nhân bên trong xe, chỉ thấy anh
hơi cúi đầu, giống như đang gọi điện thoại, đường cong xinh đẹp của
gương mặt nghiêng được chiếu rọi dưới ánh mặt trời, như một bức tranh
hoàn mỹ, tinh xảo xinh đẹp, mỗi một tấc mỗi một phân đều vừa đúng.
"Thiệu ngốc” Lam Kỳ ngây ra một lúc, một thân quân trang xanh lục úng là Thiệu ngốc, tại sao anh lại ở chỗ này? Hơn nữa anh đang nói chuyện điện thoại với ai mà lại cười vui vẻ đến như vậy? Trong lòng vừa động, cô
lập tức nhẹ tay nhẹ chân đến gần, không trách cô có lòng hiếu kỳ nặng,
là anh tự mình mang đến cửa, rình xem bí mật riêng tư là chuyện cô thích làm nhất với anh.
"Được, hẹn thời gian.”
Khóe miệng Thiệu Tử Vũ ý cười tăng dần, một đôi mắt hẹp dài làm mê hoặc
người khác, ánh mắt từ kính chiếu hậu nhìn thấy bóng dáng con mèo nhỏ
dần dần đến gần mình, ánh mắt dịu dàng chuyển thành yên tĩnh, cúp điện
thoại.
Gọi xong? Động tác của Lam Kỳ cứng lại, buồn bực, cái gì cô cũng chưa nghe được, trong lòng ngứa, tò mò muốn chết.
Lúc này cửa xe mở ra, Thiệu Tử Vũ xuống xe.
"Bé con" Anh dịu dàng mở miệng, vẻ mặt là kinh ngạc, nụ cười dịu dàng, bộ dáng cô mèo nhỏ thật sự là đáng yêu.
Lam Kỳ không được tự nhiên đứng dậy, anh làm sao sẽ phát hiện ra cô, cô
đã rất nhẹ tiếng, nhìn kính chiếu hậu trên xe, cô hận không thể cho mình một cú đập, bộ dáng xấu hổ vừa rồi đều bị anh nhìn thấy.
"Thiệu ngốc, anh ở chỗ này làm gì?” Khó có dịp được nghỉ anh không đi chơi, chạy đến cái chỗ vắng vẻ này làm cái gì.
"Tìm một người bạn.” Thiệu Tử Vũ mở miệng.
Mặt trời rất gay gắt, anh nhìn mặt cô bị phơi nắng đến đỏ lên, trong
lòng thoáng qua một tia yêu thương, anh không cần cô phải mệt như vậy,
nhưng nếu như là chuyện cô thích làm, anh sẽ ủng hộ.
"Oh"
"Đi đâu? Tôi đưa em đi."
Thiệu Tử vũ đi vài bước đến gần cô, đưa tay đem cái mũ của cô lấy xuống, ngón tay sạch sẽ đem mồ hôi nhanh chảy đến khóe mắt cô lau đi, da thịt
non mềm của cô thực nóng.
Lam Kỳ ngẩn người nhìn động tác của anh, không biết như thế nào, hiện
tại mỗi lần nhìn đến anh trong lòng đều kỳ lạ, có lẽ là bởi vì liên quan đến một thân quân trang, làm cho anh phá lệ đẹp trai cao lớn mê người?
"Làm sao vậy?"
Thiệu Tử Vũ nở nụ cười, cái loại cười lơ đãng nhìn thật dịu dàng, nhìn
kỹ trong nụ cười mang theo một tia nghiền ngẫm, cô gái nhỏ cũng sẽ nhìn
anh ngẩn người, hiện tượng tốt.
"Không có gì!"
Lam Kỳ mở miệng, chuyển động đầu tránh thoát anh thân mật, cô thừa nhận
cô mới vừa rồi hoa si rồi, dưới ánh mặt trời Thiệu ngốc dịu dàng ôn hòa
cười làm cho cả thế giới đều lu mờ, chỉ là cũng giới hạn hoa si mà thôi, cô không thích anh đối với cô có động tác quá thân mật, rất không thích hợp có được hay không.
"Ai, tôi muốn đi ăn cái gì đó, anh đưa tôi đi."
Sau khi hồi hồn, Lam Kỳ lại khôi phục giọng điệu đương nhiên, được rồi,
ai mượn anh đưa tới cửa, hôm nay liền làm tài xế miễn phí cho cô.
"Được” Thiệu Tử Vũ thản nhiên mở miệng.
Con ngươi Lam Kỳ quay một vòng.
"Tôi không mang tiền, anh mời khách."
"Được"
"Muốn ăn đồ mắc tiền nhất, ngon nhất."
"Được"
Lấy được một loạt câu trả lời khẳng định, Lam Kỳ liền bay nhanh chạy vào trong xe, hôm nay thật sự là nóng muốn chết.
Hehehe như đã hứa vs các tềnh iu hnay dù bận đi làm nhưng người Kẹo vẫn
tràn đầy năng lượng, lòng Kẹo vẫn tràn đầy nhiệt quyết, và tay Kẹo vẫn
type bay bay các con chữ để có quà tặng cho các tềnh iu.
Nào!Còn chờ gì nữa? Cùng kéo bàn kéo ghế ra tìm chỗ thoải mái ôm dế yêu thưởng thức món quà đặc biệt này nào!
Bình luận
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1