Giới truyền thông thành phố Danh Tĩnh nhanh chóng lôi sự việc lên mặt máo, giọng điệu viết rất uyển chuyển nhưng nội dung truyền đạt lại chính là cực kỳ nghi ngờ quá trình làm việc của Mạc Duy Khiêm tại nơi này, rồi biến tướng thêm là kêu oan cho đại gia từ thiện của thành phố - Lưu Dương, đồng thời còn hô hào toàn bộ xã hội và dư luận phải giám sát chặt chẽ, cảnh giác không để cá nhân nào đó lợi dụng đặc quyền trong tay để làm việc riêng.
Trùng hợp hơn là ngay sau đó, chẳng những đại biểu nhân dân Danh Tĩnh phê duyệt lệnh bắt Lưu Dương mà ngay cả viện kiểm sát cũng vô cùng nhanh chóng khởi tố đối với đám người Lưu Dương và Loan Ninh. Trong một thời gian ngắn, toàn bộ bộ máy chính phủ của Danh Tĩnh làm việc với hiệu suất cao như thế đã nhận được những lời bình luận khen ngợi rất tốt đẹp từ đông đảo quần chúng. Tình cảnh của Mạc Duy Khiêm trở nên khó khăn hơn.
Mấy ngày nay La Duyệt Kỳ có thời gian rảnh đều tới đây, nhìn Mạc Duy Khiêm không ngừng gọi điện thoại thì cũng biết áp lực hiện giờ của hắn lớn cỡ nào, lòng cô vừa sốt ruột lại đau khổ, nhưng cô lại chẳng giúp được gì, chỉ có thể làm vài việc vặt vãnh.
“Duyệt Kỳ, em có thể ở bên anh là được rồi, mấy chuyện khác không cần lo nghĩ, chỉ cần nhìn thấy em là anh có động lực tiếp tục!”
Lời nói của Mạc Duy Khiêm khiến La Duyệt Kỳ cảm động đến tột đỉnh, cứ thế dù cô có khó xử hơn thì cũng phải nói với Kim Đào một tiếng.
Trở lại bệnh viện, vào trong phòng bệnh, La Duyệt Kỳ ngập ngừng há miệng mấy lần mà vẫn chưa nói ra được câu gì với Kim Đào đang nằm trên giường bệnh.
“Duyệt Kỳ, em có chuyện gì muốn nói với anh phải không?”
La Duyệt Kỳ cắn môi dưới, suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn nói ra: “Kim Đào, gần đây bên phía Mạc Duy Khiêm xảy ra vấn đề rất lớn, tuy em không giúp được gì nhưng mà…”
“Em đi đi, anh không sao mà, anh đã quyết định mời một hộ lý chăm sóc, vậy thì cũng không cần em phải túc trực ở đây nữa, bây giờ chắc chắn Mạc Duy Khiêm rất cần đến sự ủng hộ của em.” Không đợi La Duyệt Kỳ nói xong, Kim Đào đã nói ra trước.
La Duyệt Kỳ lắp bắp kinh hãi: “Sao anh lại biết Mạc Duy Khiêm có phiền phức?”
Kim Đào nói tự nhiên: “Mấy ngày nay lúc em không ở đây thì Cao Tử Ninh thường xuyên tới, cô ấy còn cẩn thận mang cho anh một chiếc radio, nên ở bên ngoài đang xảy ra chuyện gì anh đều biết rõ. Ba mẹ anh cũng đã nói chuyện Mạc Duy Khiêm giúp anh tìm chuyên gia tới rồi, anh rất biết ơn anh ta, nhưng đây không phải là việc nhỏ, anh phải suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định được.”
Cao Tử Ninh có ý gì? Sao đột nhiên lại biểu hiện vô cùng thích Kim Đào như thế? Tiền của Kim Đào đã đổ hết vào khách sạn ở khu phố cải tạo kia rồi, có thể nói bây giờ đã không thu nổi gốc nữa, tiền bồi thường cũng chẳng biết là bao giờ mới được nhận, ngoài ra hắn cũng chỉ còn hai phòng ở. Nếu thân thể Kim Đào không có vấn đề gì thì cũng coi như một đối tượng tạm được, nhưng giờ hắn đã thành cái dạng này rồi, tương lai phải chi tiêu rất nhiều, theo suy nghĩ của Cao Tử Ninh thì sao có thể để ý tới hắn?
“Em nghĩ cái gì vậy, sao vẻ mặt nghiêm túc thế? Đang lo lắng cho Mạc Duy Khiêm sao?” Kim Đào hỏi.
La Duyệt Kỳ cũng không định dấu diếm suy nghĩ của mình: “Kim Đào, bênh của anh không thể kéo dài lâu, em nghĩ anh hãy quyết định trong hai ngày tới đi. Còn nữa, em cảm thấy rất kỳ lạ về hành động của Cao Tử Ninh, tuy rằng khó nghe nhưng em vẫn muốn nói, anh và Cao Tử Ninh căn bản chỉ là người xa lạ, sao anh vừa nằm viện không lâu cô ta lại đột nhiên chạy tới làm quen với anh? Cô ta có mục đích là gì? Lòng em cảm thấy hơi lo lắng.”
Kim Đào cong cong khóe môi: “Ý của em anh hiểu, anh không giận đâu. Vốn dĩ bây giờ anh là một kẻ tàn phế, sao có thể hấp dẫn được ánh mắt của những cô gái trẻ chứ. Duyệt Kỳ, em yên tâm đi, đã trải qua nhiều chuyện như thế, anh cũng hiểu ra được không ít rằng trước đây mình vô tri, buồn cười cỡ nào. Dù sao anh đã như thế rồi, cho dù người ta có mưu đồ gì với anh thì anh cũng còn gì để mất đâu. Bây giờ quan trọng nhất là không để Mạc Duy Khiêm xảy ra chuyện gì, em phải hiểu rõ nếu anh ta ngã xuống thì tất cả chúng ta cũng đừng mơ được yên ổn! Em không cần lo lắng cho anh, thật ra anh đã quyết định rồi, chẳng qua chỉ muốn nghĩ kỹ thêm để tăng quyết tâm thôi.”
La Duyệt Kỳ nghe Kim Đào nói lý lẽ, trật tự rõ ràng như thế thì cảm thấy vui mừng nhưng vừa nghĩ đến cái giá để hắn trưởng thành như vậy thì lại không nhịn được chua xót trong lòng.
“Kim Đào, anh yên tâm đi, chỉ cần anh thấy tốt thì dù anh có quyết định ra sao em cũng ủng hộ anh, cũng ở bên anh, đợi tình huống bên Mạc Duy Khiêm ổn định rồi em sẽ trở lại, anh hãy chờ em!”
Kim Đào mỉm cười: “Được, anh chờ em, nhất định sẽ chờ.”
La Duyệt Kỳ yên tâm trở lại phòng bệnh nhỏ thu dọn đồ đạc, sau đó lấy gương nhỏ dùng để trang điểm ra muốn sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình.
Nhìn gương mặt tái nhợt trong gương cô cảm thán, thì ra cô cũng tiều tụy đi rất nhiều, đôi mắt sưng đỏ, làn da khô xác chẳng còn chút sức sống. Chính cô cũng cảm thấy chán ghét chính mình, chẳng hiểu Mạc Duy Khiêm thích cô ở điểm nào nữa.
Sau đó cô đột nhiên nhớ đến một chuyện, có thể thời gian này quá vất vả mệt nhọc, nội tiết tố hơi mất cân đối, chi bằng thừa dịp đang ở viện thì đi khám thử, mua chút thuốc uống, cũng giảm bớt phiền phức, nếu không lúc về chỗ Mạc Duy Khiêm rồi cũng chẳng còn thời gian mà đi nữa.
Vì việc này có vẻ riêng tư nên La Duyệt Kỳ để Hàn Giang và Vương Bằng chờ mình ở cửa hành lang, sau đó cô đến tìm bác sĩ phụ khoa để khám.
“Cảm thấy không thoải mái chỗ nào?” Một bác sĩ nữ khoảng hơn 40 tuổi hỏi La Duyệt Kỳ.
“Nội tiết tố mất cân đối.”
Bác sĩ đẩy đẩy kính mắt nói: “Cô đã biết là bệnh gì rồi thì tôi còn khám cái gì nữa? Nói các triệu chứng đi, kết quả chẩn đoán không phải cô đoán là được.”
La Duyệt Kỳ cũng cảm thấy đúng: “Là tôi vội vàng rồi, chỉ là kịnh nguyệt của tôi không đều đặn, muốn nhờ bác sĩ kê toa thuốc để điều trị.”
“Khoảng bao lâu thì kỳ kinh của cô tới?”
La Duyệt Kỳ cố gắng nhớ lại nhưng không nhớ được.
Bác sĩ lại kiên nhẫn hỏi: “Kỳ kinh lần trước là lúc nào?”
Ánh mắt La Duyệt Kỳ vẫn mơ hồ, không nhớ nổi. Gần đây nhiều chuyện quá, cô cũng không nhớ rõ là ngày nào nữa.
“Cô kết hôn chưa?”
La Duyệt Kỳ không phản ứng kịp, sửng sốt một chút mới nói: “Tôi chưa.”
Sau đó cô lại lo lắng, có phải cô mắc bệnh phụ khoa gì không? Nếu như thế cũng hơi kỳ lạ, bình thường cô rất chú ý vệ sinh cá nhân, nhưng lại nghĩ không khéo là Mạc Duy Khiêm không vệ sinh sạch sẽ!
Bác sĩ không hỏi gì nữa mà cho La Duyệt Kỳ đi xét nghiệm.
Sau khi xét nghiệm xong, La Duyệt Kỳ lo lắng đợi kết quả.
“Bác sĩ, làm sao có thể xảy ra chuyện này chứ?” Lấy được kết quả, La Duyệt Kỳ choáng váng.
Vẻ mặt bác sĩ cũng rất nghiêm túc, ánh mắt nhìn La Duyệt Kỳ mang theo chút thương tiếc: “Các cô gái trẻ như cô, đúng là không biết bảo vệ chính mình mà. Mau về nhà bàn bạc xem nên xử lý thế nào đi, còn nói gì mà nội tiết mất cân đối chứ, cô đã làm gì mà còn không biết hay sao?”
Lúc trước La Duyệt Kỳ vẫn có dùng biện pháp bảo vệ, nhưng sau này cô cơ bản không gặp Mạc Duy Khiêm, nếu nói là phát sinh quan hệ thì cũng chỉ có đêm ở bệnh viện đó thôi, nhưng thời gian lại không phù hợp.
Không hiểu ra sao, La Duyệt Kỳ chậm rãi ngồi trên ghế nhớ lại tình huống mang thai của mình, chuyện này thật là kỳ lạ.
Cuối cùng, chính La Duyệt Kỳ cũng sắp nghi ngờ mình mộng du mà ngủ với hắn thì cô đột nhiên nhớ ra một chuyện: Chính là lần ở trong xe!
Cũng chỉ có một lần đó là phù hợp với thời gian mang thai của cô, cô đã nghĩ biện pháp đó không quá an toàn rồi nhưng sau đó bận quá nên quên mất, ngay cả lần ở bệnh viện cô cũng sơ sót!
Vậy phải làm sao đây? Bây giờ nói ra chuyện này chỉ thêm phiền phức thôi. La Duyệt Kỳ suy nghĩ nửa ngày mới cất kỹ kết quả xét nghiệm đi, nghĩ đợi gió êm sóng lặng rồi tính tiếp. Dù sao cũng mới là thời kỳ đầu mang thai thôi, nhưng chuyện này đã phá hỏng kết hoạch vốn có của cô rồi.
Mang theo tâm sự nặng nề, La Duyệt Kỳ trở lại chỗ Mạc Duy Khiêm, ngồi trên sô pha im lặng, cô thầm nghĩ nên làm sao với Kim Đào, cả thái độ của Mạc Duy Khiêm sau khi biết chuyện này nữa.
Lúc này Mạc Duy Khiêm tới ngồi cạnh La Duyệt Kỳ: “Duyệt Kỳ, sở dĩ anh muốn em tới là vì anh cần em bên anh, anh muốn gặp em, nếu chuyện này khiến em lo lắng hao tổn tinh thần như thế thì anh thật sự hối hận với quyết định của mình.”
Mạc Duy Khiêm đã ở bên cạnh quan sát La Duyệt Kỳ khá lâu rồi, hắn vừa vui vẻ lại vừa lo lắng. Vui vẻ là vì La Duyệt Kỳ có thể suy nghĩ cho hắn, quan tâm hắn như thế; lo lắng là vì cô mặt co mày cáu, còn sợ thân thể vốn gầy yếu của cô không chịu nổi áp lực.
“Em không sao, chuyện của anh quan trọng hơn, họ vu cáo anh như thế, anh có cách nào đối phó không, chẳng phải họ nói là có chứng cứ ư, cuối cùng là chứng cứ gì anh cũng không tìm hiểu được sao?”
Mạc Duy Khiêm lạnh nhạt cười: “Đúng là hơi khó giải quyết, họ có chứng cứ gì anh cũng không biết, giờ có lo cũng vô dụng, tới lúc đó rồi tính. Nhưng mà lại có tin xấu, có lẽ bên viện kiểm sát sẽ xử nhẹ Loan Ninh và mấy người khác, còn Lưu Dương… có thể còn không định tội.”
La Duyệt Kỳ nghe xong thì lòng xoắn lại: “Chuyện này quá kỳ lạ, cuối cùng thì thành phố Danh Tĩnh có chỗ nào biết phân biệt phải trái không? Chẳng lẽ đều bị Lưu Dương mua chuộc cả rồi sao, hắn ta lợi hại thế ư?”
Mạc Duy Khiêm ôm chầm La Duyệt Kỳ, sờ sờ mặt cô: “Đừng giận, không đáng đâu em. Anh chuẩn bị đi gặp Trần Đông Thành một lần nữa, xem hắn ta muốn nói sao.”
“Đúng rồi, anh có thể tìm thị trưởng, nói về hành vi sai trái của mấy ngành này.”
“Bé ngốc, sợ rằng Trần Đông Thành mới chính là kẻ chủ mưu phía sau đấy, chẳng qua anh chỉ muốn xem hắn ta định xử lý chuyện này thế nào thôi, công việc của Triệu Trấn ở cục công an sắp không làm được nữa rồi, chuyện gì Trần Đông Thành cũng kéo dài không chịu phê duyệt, hơn nữa còn một nhóm người khác gửi tài liệu tố cáo Triệu Chấn lên bộ công an nữa.”
Thật đáng sợ, ý của Mạc Duy Khiêm chính là toàn bộ các ngành chính phủ, từ trên xuống dưới của Danh Tĩnh đều chẳng có ai trong sạch, vậy phải đấu thế nào đây?
Mạc Duy Khiêm thấy sắc mặt La Duyệt Kỳ càng thêm tệ thì nhanh chóng dỗ dành cô: “Đừng sợ, cùng lắm thì anh không cần công việc này nữa, về nhà buôn bán là được, vẫn đủ nuôi em thật tốt mà.”
La Duyệt Kỳ đâu có thèm lo lắng chuyện này chứ: “Nếu đơn giản thế thì đã tốt, họ có thể dễ dàng buông tha anh sao? Không khéo muốn kéo anh vào tù mới cam tâm đấy, công việc không quan trọng, quan trọng là anh không thể xảy ra chuyện được. Anh rể anh cũng không giúp được gì ư, chức vụ của anh ta cao thế cơ mà?”
“Hazz, lời này của em anh cũng không thích nghe, chức vị của anh ấy cao thế nào cũng là chuyện của anh ấy, em coi thường người đàn ông của em thế sao, nghĩ anh phải nhờ anh ấy mới được ư?”
La Duyệt Kỳ càng sốt ruột: “Bây giờ đã là lúc nào rồi mà anh còn giữ sĩ diện nữa, có ăn được mặc được không? Bản thân phải chịu tội mới là thực tế, nếu có thể dùng thì sao lại không cần, đừng để bản thân phải chịu tội mới là tốt nhất!”
Mạc Duy Khiêm nghe xong thoải mái cười to: “Thì ra cô nhóc như em đúng là kẻ co được dãn được, người nói được câu này đúng là vợ hiền hiếm có, Mạc Duy Khiêm anh đã tu luyện mấy đời mới được cái phúc này vậy?” Nói xong liền cúi đầu hôn cô.
Vốn dĩ La Duyệt Kỳ nghe đến hai chữ vợ hiền thì trái tim đã rộn ràng, lại nhớ đứa nhỏ trong bụng mình càng không biết nên cảm thấy thế nào, nhưng cô lại sợ Mạc Duy Khiêm nổi hứng, không thèm quan tâm tới mọi thứ mà làm “chuyện đó” tại đây, ảnh hưởng tới đứa nhỏ. Vì thế La Duyệt Kỳ lập tức đẩy hắn đứng lên: “Anh đừng đùa nữa, mau xử lý công việc đi. Đã lúc nào rồi mà anh còn tâm trạng nói đùa nữa.”
Mạc Duy Khiêm cũng đứng lên theo, ôm lấy eo cô kéo sát vào mình khẽ nói: “Anh muốn xử lý lắm nhưng em cũng phải cho anh chút động lực chứ.” Nói xong lại ấn gáy La Duyệt Kỳ, cúi xuống cọ xát môi cô.
Suýt nữa thì La Duyệt Kỳ đã nhảy dựng lên, vội vàng nói: “Em mệt muốn chết rồi, anh để em nghỉ ngơi chút đi.”
Mạc Duy Khiêm đã nổi hứng lên rồi thì sao có thể dễ dàng buông tay chứ: “Chẳng phải là đang nghỉ ngơi hay sao? Làm tình là chuyện có thể giảm bớt căng thẳng mệt nhọc nhất đó, chuyện này đã được khoa học chứng minh rồi. Anh khóa trái cửa lại, sẽ không ai vào đâu, em mà không đồng ý thì anh cũng chẳng có tâm trạng đâu mà làm việc nữa.”
Khóa trái cửa chẳng phải tương đương với việc gióng chống khua chiêng tuyên bố người trong phòng đang làm chuyện mờ ám sao?
La Duyệt Kỳ vô cùng buồn bực, đã lúc nào rồi mà Mạc Duy Khiêm còn không thay đổi bản tính sắc dục dâm tà, muốn làm chuyện đó chứ? Đúng là không biết lo lắng mà, hơn nữa cô còn mang thai đấy, sao có thể chiều theo hắn mà làm hại đứa nhỏ được? Lại còn không biết nên nói sao với Kim Đào, nếu nói ra chuyện đứa nhỏ này chẳng biết ba mẹ cô sẽ phản ứng cỡ nào nữa, đúng là càng nghĩ càng loạn!
Nhiều loại cảm xúc, suy nghĩ trộn lẫn, hỗn loạn, La Duyệt Kỳ thật sự tức giận, đưa tay đẩy Mạc Duy Khiêm ra kêu lên: “Mạc Duy Khiêm, em đã nói là không muốn, anh có chịu yên không? Anh có thể suy nghĩ đứng đắn một chút không? Em thì lo lắng hãi hùng mà anh lại còn muốn làm tình, trong đầu anh nhét cái gì vậy hả? Nói cho anh biết, trước khi giải quyết xong mọi việc, anh đừng có mơ động tới em, hơn nữa thân thể em khó chịu, không muốn làm với anh! Anh có nghe không hả?”
Mạc Duy Khiêm bị La Duyệt Kỳ răn dạy đến mơ hồ: “Duyệt Kỳ, em làm sao thế, sao mà lại giận đến vậy?”
Lại đẩy tay Mạc Duy Khiêm ra, La Duyệt Kỳ tiếp tục nổi bão: “Anh đúng là đầu heo, nghe không hiểu sao, em không muốn lên giường với anh, anh cứ thử động tay động chân lần nữa xem, bây giờ em sẽ quay về bệnh viện!”
Mạc Duy Khiêm nghe thế thì nheo mắt, sắc mặt cũng trầm xuống: “Em giận dữ hô to gọi nhỏ như thế cũng là lấy cớ đúng không? Anh thấy thật ra em chỉ mong sao tìm được cơ hội trở về chỗ Kim Đào đúng không? Em không cho anh động vào em, ngay cả hôn một chút cũng không được, La Duyệt Kỳ, em muốn thủ tiết vì ai hả?”
Bình luận
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1