chương 14/ 32



“Không… Ô…” Y run rẩy càng thêm lợi hại, cái gì cũng làm không được, chỉ có thể đáng thương mà mặc cho Khải Nghệ tùy ý bài bố.

“Buông… Ta sẽ không tuân theo…”

“Ngươi nhiều lời quá rồi đấy.” Khải Nghệ không hờn giận nói, nắm tay lại thật mạnh. Lực đạo chạy xuyên qua cơ thể Tinh Diệm tập trung vào căn nguyên dục vọng nằm trên tay, khiến cho y lại bắn ra một lần nữa.

Liên tục hai lần đạt đến cao trào khiến Tinh Diệm mất hết sức lực mà co quắp dưới thân Khải Nghệ. Hạ thân đã dính đầy thứ chất lỏng sền sệt, mà hai chân y lại đang mở lớn, tạo thành một hình ảnh vô cùng *** đãng kích dục.

Khải Nghệ không cho y có cơ hội kịp thở dốc đã lật thân hình của y lại, để cho y nằm sấp ở trên thảm, một tay đặt lên thắt lưng của y, để cho hậu đình của y không có gì che chắn mà hoàn toàn bại lộ trước mắt hắn.

“A a a!” Bị… Bị liếm… Khải Nghệ thế nhưng lại…lại liếm nơi đó của y “Không… Không muốn…” Y bắt đầu cố gắng giãy dụa, thắt lưng bị Khải Nghệ mạnh mẽ giữ chặt lấy không thể làm gì, y chỉ có thể vùi đầu vào tấm thảm mềm mại bên dưới mà nức nở. Không nhìn, không nghe, y cái gì cũng không muốn cảm nhận….. Chỉ riêng cái cảm giác kia cũng đã đủ khiến y cảm thấy nhục nhã tới chết rồi…

“Ngẩng đầu, ngươi muốn bị nghẹn chết hay sao?” Khải Nghệ một tay đưa về phía trước, chậm rãi mơn trớn vùng cổ họng hơi nổi lên,nâng cằm y lên, ngón trỏ mạnh mẽ vói vào bên trong khoang miệng của y, vô tình như có như không mà giảo lộng miệng lưỡi của y, khiến cho nước bọt y tràn cả ra ngoài theo gò má chảy dọc xuống dưới, thấm ướt cả tấm đệm tuyết trắng bên dưới.

“A… Uhm…” Phía sau đột nhiên bị dục vọng to lớn nóng bỏng mạnh mẽ xỏ xuyên, Tinh Diệm run rẩy muốn cuộn người lại để giảm bớt từng đợt từng đợt khoái cảm đang đánh sâu vào thân thể y, thế nhưng Khải Nghệ lại chọn đúng lúc y sắp đạt đến cao trào mà nâng thắt lưng y lên, để thân thể y lại mở lớn hơn, đồng thời cũng xấu xa mà mạnh mẽ giữ chặt thắt lưng của người dưới thân, để cho y ngồi hẳn lên trên dục vọng của hắn.

Bởi vì khi thực hiện hành động này, hắn vẫn còn đang chôn trong cơ thể y, dục vọng nam tính thật lớn quay cuồng bên trong hậu huyệt chật hẹp, tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, Tinh Diệm trước mắt tối sầm, đôi tay khua khoắng loạn xạ như muốn tìm kiếm một thứ gì đó có thể chống đỡ lấy cơ thể, sau mới phát hiện đó là chính bả vai của Khải Nghệ. Y cứ như vậy mà ngồi trong lòng hắn, hai tay ôm chặt cổ hắn, đầu tựa vào ngực hắn mà thở hổn hển, cũng không có cử động gì, cho dù là chuyển động nhẹ nhất cũng khiến hạ thân y sinh ra đau đớn, cùng với… Khoái cảm… Thể lực tiêu hao quá độ khiến đầu óc y trở nên trống rỗng, cũng không ý thức được tư thế hiện tại có bao nhiêu mờ ám. Bất quá Khải Nghệ lại rất vừa lòng với chuyện này, tay hoàn toàn đặt dưới thắt lưng gầy nhỏ của y, cúi đầu xuống vai y mà cắn nhẹ một cái: “Nếu muốn thì tự mình động đi.”

Lời nói tàn nhẫn như một gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu Tinh Diệm. Nhưng mà sự tỉnh táo này cũng không kéo dài được lâu, không đến một khắc y lại thấy cả người nóng đến khó chịu.

“Uhm… Ha a…” Bất lực vặn vẹo thắt lưng, hai mắt vì dục vọng không được thỏa mãn mà nổi lên một tầng hơi nước. Y bị Khải Nghệ lần thứ hai giữ chặt thắt lưng, chân đều đã mềm nhũn, hơn nữa vốn là trong người cũng đang bị thương, hiện tại căn bản y muốn đứng lên cũng không nổi. Mắt thấy sắp đạt tới cao trào, Khải Nghệ lại tàn nhẫn mà không chịu cho y, dục vọng trong cơ thể nhanh chóng bốc lên như muốn bức điên y, nếu không được phóng thích, y sẽ chết, y nhất định sẽ chết!

“Cho… Cho ta.” Miệng cuối cùng cũng nói ra lời nói khuất phục, Tinh Diệm xấu hổ và tức giận muốn chết hai mắt nhắm chặt lại, không muốn nhìn tới ánh mắt khinh bỉ miệt thị của người kia, nhưng y lại bỏ lỡ mất sự ôn nhu khẽ lướt qua trong đôi mắt của Khải Nghệ.

“Tự mình động đi.” Hắn chính là thích nhìn thấy bộ dạng thẹn thùng muốn chui đầu xuống đất của y, khiến cho tâm tình hắn không chỉ muốn trêu đùa, mà còn muốn khi dễ y thêm nữa.

“Ta… Không động được…”Thanh âm nức nở truyền ra gần như không thể nghe thấy rõ được, người trong lòng vì không chịu được mà run rẩy, hiển nhiên đã bị dược lực bức tới sắp hỏng tới nơi rồi.

“Muốn ta giúp đỡ sao? Thế nhưng phải trả một cái giá lớn lắm đó.” Trong giọng nói có hàm chứa sự khiêu khích cùng tiếu ý, Khải Nghệ vừa nói vừa lấy tay nhẹ vỗ về thắt lưng bóng loáng của y, khiến dược lực nhanh chóng phát tác.

Tinh Diệm ý thức không rõ mà gật đầu lung tung, cố nén xuống nước mắt đang chảy ra, ánh mắt thất thần, khiến Khải Nghệ không nhìn thấy được sự quật cường trong đôi mắt ấy đâu nữa. Hai tay hoàn toàn đặt lên thắt lưng y, đưa y nâng lên, sau đó liền buông tay, để cho y ngồi thật mạnh lên trên phân thân của hắn.

“A ——” Mãnh liệt tiến vào khiến cho cự vật nóng rực kia lại càng được thế tiến sâu vào hơn, một lần nữa khiến y cảm thấy cả người tê dại vì khoái cảm so với lần trước còn mạnh mẽ hơn, thiếu chút nữa khiến y không khống chế được.

“Lại đến.” Lời nói ôn nhu trầm thấp bên tai, vành tai bị Khải Nghệ dùng đầu lưỡi nóng rực liếm lộng.

“Không!” Y kêu lên, “Không muốn…” Không thể lại tiếp tục, y sẽ… Y sẽ ở trước mặt hắn mà không khống chế được. Cùng là nam nhân, y lại ở trong tay Khải Nghệ mà bắn ra đã là chuyện xấu hổ lắm rồi, nếu ở trong tay hắn mà ngay cả chuyện cỏn con y cũng không khống chế được… Thì y làm gì còn mặt mũi nào mà sống tiếp nữa chứ! … Không! … Có chết cũng không muốn!

“Đủ… Đủ rồi…”

“Còn sớm mà.” Khải Nghệ cười xấu xa lần thứ hai nâng y lên, hắn đương nhiên biết là y đang cố nén nhịn gì, “Cố nén như vậy không tốt cho thân thể đâu. Làm cho ta xem xem…”

Dùng sức đưa y đè xuống, vừa lòng nghe được tiếng rên rỉ cùng nức nở từ miệng y thoát ra.

“Làm cho ta xem xem…” Hắn ghé vào lỗ tai y thổi khí, tay tiến tới nhu lộng phân thân mền yếu phía trước, “Nơi này cũng không nên kìm nén.”

Máu nóng “Oanh” một tiếng đánh thẳng lên tới não bộ của Tinh Diệm , mạnh mẽ bùng nổ. Cắn chặt hàm răng, y dường như sau khi Khải Nghệ nói xong mà thật sự không thể khống chế được. Bất lực run rẩy, bởi vì biết Khải Nghệ một khi đã nói tuyệt đối sẽ thực hiện bằng được, còn lại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, liền xem xem y còn bao nhiêu thời gian mà thôi.

“Không… Cầu ngươi…” Đến nước này thì Tinh Diệm đành vứt bỏ nốt chút tự tôn còn lại, hèn mọn cầu xin Khải Nghệ có thể buông tha cho y.

“Ngươi nhìn xem, bộ dáng hiện tại của ngươi xem, thật sự là *** đãng mà! Cảm giác bị người ta thượng như thế nào hả?” Chẳng biết tại sao, hắn chỉ cần nghĩ tới bộ dạng y khi bị người khác thượng liền không hiểu tại sao nổi giận. Chính mình cũng không rõ cảm giác của bản thân cùng với cảm giác hối hận là như thế nào, khiến cho hắn như bị bốc hỏa, đương nhiên, cảm giác này cuối cùng cũng chỉ có thể phát tiết trên người của Tinh Diệm, nếu không có y, hắn sẽ không thay đổi kỳ quái như vậy được, sẽ không có cái cảm giác khó chịu mà không thể nói ra lời! Chỉ có thể gia tăng thêm tra tấn đối với y, mới có thể tại thời khắc y khóc lóc cầu xin kia mà tìm lại chút ưu thế cho bản thân mình được.

Khải Nghệ muốn nhanh chóng dập tắt dục hỏa, mà tay mạnh mẽ tóm lấy hai quả tiểu cầu đang run rẩy của y, đồng thời dùng sức chọc vào đỉnh phân thân phía trước ——

“A… Không… A a!” Thình lình bị khoái cảm trí mạng đánh sau như vậy khiến Tinh Diệm nhịn không được mà ôm chặt lấy cổ của Khải Nghệ, kềm chế không được mà thốt ra tiếng rên rỉ, y run rẩy nằm trong ngực của Khải Nghệ, một cỗ nhiệt lưu trong lúc mất khống chế , chậm rãi xuất ra trên thân thể hai người.

Khoái cảm cực độ khiến Tinh Diệm cảm thấy vô cùng hổ thẹn, trước mắt đột nhiên xuất hiện một mảnh tối đen, do thân thể vốn suy yếu khi phải trải qua sự tra tấn dã man trước đó mà không thể chịu đựng được kích thích nên đã mất đi không chế, y cứ như vậy mà ngả vào trong lòng của Khải Nghệ…

P/S: thông báo nho nhỏ: Chân thành gửi lời xin lỗi đến các bạn reader, vì sự lười biếng và ham hố ăn chơi của beta *chơp chớp làm dáng* nên đáng lẽ sẽ có chương mới vào ngày mai, thì sẽ bị hoãn lại vài ngày mới post.*ngượng ngùng*

Lý do: Beta đi chơi lễ, nghỉ 2 ngày. *xách dép chạy*

.

Bình luận





Chi tiết truyện