" Mộ Dung Tĩnh !"
Một quản sự khuếch đại âm lương đọc tên từng người, lần này đến lượt Mộ Dung Tĩnh, nàng thừa biết nàng sẽ đậu, nhưng vẫn cung kính đi lên.
Một lão giả tóc bạc ngồi đó, hắn ta không nói gì nhưng Mộ Dung Tĩnh cũng đưa tay ra. Lão giả đặt tay lên tay Mộ Dung Tĩnh, nhợt nhạt nói.
"Mười ba tuổi, thông qua ! Trắc nghiệm cấp bậc đi."
Mộ Dung Tĩnh đặt tay lên linh cầu, trên linh cầu các con số từ từ tăng lên, dừng lại ở số mười chín.
Lão giả thấy vậy thì kinh hỷ gật đầu, xem ra học viện nhận được một thiên tài rồi, lão giả lớn giọng công bố làm mọi người hâm mộ không thôi.
"Mộ Dung Tĩnh mười ba tuổi, cửu tinh Linh Sư."
Mộ Dung Tĩnh nhìn thấy cơn oanh động do mình gây ra thì ngẩn mặt đi qua cái bàn thứ hai, cầm theo tờ đăng ký lão giả đã ghi thông tin về cốt linh và cấp bậc vào.
Người ở bàn thứ hai đã nghe được kết quả nhưng thái độ cũng không hề hòa nhã, người này là một mỹ nữ chừng hai lăm hai sáu tuổi, nàng mặc một bộ váy dài đen ôm sát người, đường cong mỹ lệ lộ ra hoàn toàn, đã vậy còn thêm khí tức băng lãnh, nàng đẹp đến lạ lùng.
"Trắc nghiệm thuộc tính." – Mỹ nữ băng lãnh nói.
Mộ Dung Tĩnh cũng không thèm nhìn nàng một cái, nàng ta chắc chắn lúc nàng ta trưởng thành sẽ mỹ lệ hơn cả, không thèm so đo với nhan sắc của ai. Nói vậy chứ khi nhìn thấy Tiêu Nguyệt nàng ta như muốn cào nát mặt Tiêu Nguyệt ra vậy, nàng ta chỉ là không xem trọng dung mạo của mỹ nữ trước mặt mà thôi chứ không phải nàng ta sẽ để yên cho người xinh đẹp hơn mình.
Mộ Dung Tĩnh đưa tay lên linh cầu thuộc tính, một màu tím dần khuếch đại ra ngoài. Màu tím là lôi hệ, một hệ công kích cường đại, nàng ta tuy sinh ra trong một gia tộc nổi tiếng về hỏa hệ nhưng lại kế thừa thuộc tính từ mẹ mình là lôi hệ, tuy lúc đầu có nhiều người bài xích nhưng thiên phú của nàng ta đã làm hết thảy câm miệng lại.
Mỹ nữ băng lãnh vừa công bố vừa viết thêm vào bảng đăng ký, hời hợt đưa ra.
"Lôi thuộc tính."
Mộ Dung Tĩnh đến bàn thứ ba, kiểm tra tiềm lực, khỏi cần kiểm tra nàng ta cũng biết rằng tiềm lực của mình là cao cấp. Nhưng bất ngờ rằng, quả cầu không hề sáng như lúc trước, chỉ là trung cấp.
Người phụ trách trắc nghiệm tiềm lực thấy vậy thì lắc đầu, trung cấp, chỉ có thể xem là tạm được.
Mộ Dung Tĩnh ngơ ngác nhận bảng đăng ký ra ngoài, tại sao lại như vậy, rõ ràng lúc trắc nghiệm trong gia tộc là cao cấp tại sao bây giờ lại là trung cấp ? Nàng ta cũng không dám chất vấn học viện, vậy không lẽ chỉ có thể chấp nhận trung cấp tiềm lực ? Không được nàng phải kiểm tra lại.
Không do dự Mộ Dung Tĩnh cầm lấy linh cầu trắc nghiệm sơ cấp mang theo trắc nghiệm lại. Vẫn là sơ cấp ? Tại sao ?
Trong khi Mộ Dung Tĩnh hoang mang thì Thiên Lam ở trong Hỗn Độn Giới Chỉ thầm cười lạnh, hắn ta chỉ dạy dỗ nàng ta một tý thôi. Hắn không thể động tay động chân nhiều được, Tiêu Nguyệt bây giờ còn quá yếu, hắn cũng chưa khôi phục được nhiều, đành phải chờ Tiêu Nguyệt mạnh lên cái đã.
Lúc Tiêu Nguyệt bị cuốn vào huyễn cảnh do Hồi Ức Hồn tạo ra thì Thiên Lam đã lén đem linh châu trong đan điền của Mộ Dung Tĩnh thu nhỏ lại. Hắn muốn phế đi linh châu cơ, nhưng năng lực không cho phép, lúc Tiêu Nguyệt bất tỉnh thì hắn đã lén dùng hai phần linh lực của Tiêu Nguyệt ấy chứ.
Hắn đã nói rằng Hỗn Độn Giới Chỉ chỉ hấp thu một phần linh lực của giới chủ nhưng chưa hề nói là giới linh như hắn thì không thể, nhưng đó là trường hợp giới chủ không còn ý thức hoặc là giới chủ đồng ý a.
Linh châu là vật dùng để hỗ trợ đan điền hấp thu linh lực, nếu không có linh châu thì tiềm lực của linh giả chỉ là sơ cấp, có linh châu thì là trung cấp, linh lớn hơn nữa thì là cao cấp, mà nếu linh châu lớn bằng một nữa nắm tay em bé thì là cao cấp, đương nhiên nếu là hơn hai phần ba nắm tay em bé sơ sinh thì đó là siêu cấp tiềm lực a.
Còn Tiểu Quang thì sao ? Tiểu Quang là một nguyên tố a, nó ký thác vào linh châu của Tiêu Nguyệt mà ở. Còn linh châu của Tiêu Nguyệt thì nàng chưa bao giờ thấy a~ Lúc nàng tiến vào đan điền lần đầu tiên thì đã thấy Tiểu Quang rồi, làm sao mà biết được linh châu của mình lớn bao nhiêu cơ chứ.
Mà không sao nàng cũng không cần quan tâm, có Tiểu Quang rồi thì mấy tên thiên tài siêu cấp chỉ đáng vứt ra đằng sau.
"Tiêu Nguyệt !"
Tiêu Nguyệt đang suy tư thì quản sự đọc tên nàng lên, Tiêu Nguyệt dần chen qua đám người đi về phía ba cái bàn. Nàng khá tò mò rằng tiềm lực của nàng nếu không có Tiểu Quang thì là cấp bậc nào. Đương nhiên là linh cầu không thể nào trắc nghiệm được Tiểu Quang rồi, Tiểu Quang sẽ bị xem là vô hình mà linh cầu thì sẽ bao bọc lấy linh châu mà xem xét. Bây giờ nàng rất tò mò xem, tiềm lực của mình là như thế nào.
Bình luận
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1