chương 53/ 133

Chương 53: Game có hình ảnh xấu xí

Nghe cái tên này Trần Húc xìu xuống. Cái game này Trần Húc đã cày nát tất cả bản đồ rồi! Đã tìm thấy 13 quyển Thiên Thư, chỉ còn quyển cuối cùng nằm trong "Động Kim Xà" nhưng hắn không thể tìm thấy cái hang này vì... nhà sản xuất không làm bản đồ đó, vì thế hắn đành nghỉ chơi.

Game này được công ty Hà Lạc phát triển, công ty Soft World phát hành, là game RPG lấy cảm hứng từ 14 quyển tiểu thuyết của Kim Dung. Trong game người chơi lấy thân phận bàng quan để nhìn ngắm thế giới trong tiểu thuyết Kim Dung, có thể học tập các loại tuyệt thế võ công như Đoàn Dự hay Dương Quá... Cuối cùng là đứng đầu võ lâm...

Năm đó Trần Húc chơi game này có thể nói là si mê điên cuồng, mà game này có thể so sánh với game Kiếm Tiên Kỳ Hiệp được xưng là game RPG hay nhất do Trung Quốc sản xuất.

Nhưng đáng tiếc, khi game Kim Dung Truyền Kỳ còn có rất nhiều người chơi ủng hộ thì Soft World dẫm vào vết xe đổ của Kiếm Tiên Kỳ Hiệp và Hiên Viên Kiếm, không chịu thừa thắng xông lên, khai thác tiếp mà nhảy sang khai thác 2 game khác là Võ Lâm Truyền Kỳ và Tam Quốc, tuy 2 game này cũng thu hút khá nhiều người chơi nhưng không thành công bằng game trước. Điều này làm rất nhiều người chơi cảm thấy nuối tiếc!

Năm 2001, Deawoo phát hành Tân Kiếm Tiên Kỳ Hiệp, game này có nội dung gần giống game của năm 1998 nhưng có vài sửa chữa nhỏ. Thay đổi quan trọng nhất là thay đổi engine [Game engine là một phần mềm được viết để thiết kế và phát triển video game, hiểu đơn giản nó là loại phần mềm trung gian kết nối tương tác của nhiều ứng dụng trong cùng 1 hệ thống với nhau] của game vì nó có căn bệnh của tất cả các game chạy trên DOS [một hệ điều hành thông dụng của Microsoft, chạy bằng dòng lệnh]: không thể chạy trên những máy tính sau này [trường hợp giống như Pascal vậy đó, phải có bản sửa lỗi mới xài được]!

Rất nhiều "cựu" fan của Kim Dung Truyền Kỳ - như Trần Húc - đều cho rằng nó có tương lai phát triển rất lớn, nếu bây giờ Soft World thay đổi engine và làm phong phú nội dung của game thì nó nhất định sẽ trở thành game nóng như năm đó!

Lúc này Trần Húc buồn bực ngồi trước PC, nói:

-Kim Dung Truyền Kỳ hả? Năm đó tui chơi chán lắm rồi! Ngay cả các bản MOD tui cũng chơi mòn cả tay!

Thấy Trần Húc có bộ dáng như muốn tự sát, cả đám mắt kính đều muốn phát điên, muốn đánh hội đồng thằng này một trận. Đây là thành quả nửa tháng của họ vậy mà thằng nhãi này không muốn nhìn một cái!

Trần Húc cũng nhận ra "Nếu trong vòng 3 giây mà mình còn chưa mở game lên và giả vờ như chơi hăng sai thì chắc mấy thằng này sẽ nuốt sống mình!". Vì thế Trần Húc nhanh tay mở game lên, mới thấy đoạn intro Trần Húc suýt té xỉu... là đoạn intro của Kiếm Tiên Kỳ Hiệp!

Trần Húc dở khóc dở cười khi thấy giao diện cũng có 3 nút "Vào game", "Tải game", "Thoát game", y hệt Kiếm Tiên Kỳ Hiệp!

Hắn chọn "Vào game", hình ảnh đầu tiên là căn phòng nhỏ có các nhân vật cũng giống y hệt game kia! Có điều mấy nhân vật này bị thay đầu bằng đầu các nhân vật của Kim Dung Truyền Kỳ!!!

Trần Húc cảm thấy mình phải có ý kiến:

-Không phải chứ?! Các vị đại ca, đại tỷ à! Các vị không sợ bị kiện vì vi phạm bản quyền hả?

Nghe thế đám kia đều đỏ mặt, Cao Hiểu Tiết nói:

-Vi phạm thì sao? Bọn tui không sợ. Bọn tui có kinh doanh đâu? Tại tụi tui không đủ người nên chỉ có thể làm trước thế này thôi.

Dừng một chút, Cao Hiểu Tiết nói tiếp:

-Game này là mơ ước của rất nhiều fan Kim Dung. Sau khi tung lên mạng, nếu có người thích thì bọn tui sẽ tập hợp họ lại, cùng nhau làm cho game này thật tốt.

Nghe xong Trần Húc gật đầu, dù sao Kim Dung Truyền Kỳ cũng là một giấc mộng chưa thành của hắn.

Vì thế Trần Húc tiếp tục chơi. Hắn phát hiện: Nếu bỏ qua những hình ảnh lôi thôi bên ngoài - vì nó pha trộn hình ảnh giữa Kiếm Tiên, Hiên Viên, Tam Quốc!!! - thì nó là một game rất hay!

Trần Húc làm vài nhiệm vụ trong game mới thấy game này có nội dung rất phong phú vì ngoài nội dung của Kim Dung Truyền Kỳ còn có các nhiệm vụ ẩn như tìm thân phận thật sự của vị tăng quét rác trong Thiếu Lâm Tự, hay là ai trong 3 người Hồng Thất Công, Tiêu Phong và Quách Tĩnh sử dụng Giáng Long Thập Bát Chưởng mạnh hơn?

Thời gian nhanh chóng trôi qua hơn nửa ngày nhưng trò chơi mới chơi được một nửa. Trần Húc đứng lên, nhìn cái đám đang mong đợi mình tán thưởng, hắn nói:

-Tui không thể phủ nhận game này là kiệt tác!

Cả đám nhảy cẫng lên hô to "Yeah!!!!". Họ không làm game này để kinh doanh mà chỉ để mọi người thưởng thức, vì thế khi được sự tán thưởng của Trần Húc - người đầu tiên chơi game - thì đây là sự cổ vũ rất lớn đối với họ.

Nhưng Trần Húc lại chán sống nên phán tiếp một câu:

-Nhưng nó chỉ là kiệt ác về nội dung thôi, còn tạo hình ấy hả? Quá lôi thôi! Tui rất khốn khổ khi phải ngụp lặn trong đó!

"..."

Cả đám trầm mặc một chút, 3 giây sau, Ngô Nguyên hét to một tiếng:

-Uýnh nó!

Thế là cả đám mắt kính xông tới tẩn Trần Húc một trận

Thật ra Trần Húc cũng biết, hình ảnh trong những game RPG thế này cũng không có quá nhiều ý nghĩa, vì dù sao đây cũng không phải là dân chuyên nghiệp, để làm tới trình độ này thật sự là không đơn giản.

Trần Húc hỏi:

-Game này mấy người làm hả? Kịch bản rất tốt, ai viết vậy?

Ngô Nguyên nói:

-Là Cao Hiểu Tiết bày đầu đó. Hiện nay có nhiều engine và tài nguyên miễn phí trên mạng, tuy là hình ảnh 2D nhưng cũng không tệ. Có điều, nếu không có kịch bản quá hay của Cao Hiểu Tiết thì không ai thèm làm đâu.

Trần Húc kinh ngạc:

-Bà có tài như vậy sao? Woa, kịch bản hay như tiểu thuyết vậy! Bà mất bao lâu để viết nó vậy?

Cao Hiểu Tiết giơ 3 ngón tay lên nói:

-3 năm, năm lớp 10 tui đã nghĩ tới game này, nhưng mãi đến khi tốt nghiệp Trung học mới hoàn thành.

Trần Húc bội phục sát đất "Một cô gái dùng 3 năm để viết xong kịch bản. Cô em này nhìn đâu có giống người có nhiều nghị lực như thế? Với lại nàng cũng biết rõ là mình làm game này đâu có thu được đồng nào, thế thì nàng làm nó để làm gi? Tốn nhiều tâm huyết lắm nha!"

Nói tới đó Cao Hiểu Tiết đứng im lặng như đang suy nghĩ gì đó, dáng vẻ nàng rất cô đơn.

"Anh Hai, rốt cục em cũng đã làm được game này... Anh ở trên trời có thấy không?"

Bình luận





Chi tiết truyện