chương 114/ 133

Scorpion đã chết, hắn chết vô cùng bình thản. Hăn từ tầng 25 nhảy xuống, trong 8 mét ngắn ngủi đó hắn đã cảm thấy đó là thời gian sung sướng nhất đời hắn.

Hắn từ nhỏ bị người khi dễ mãi cho đến sau khi lớn lên tự tay giết giáo phụ của mình, phản bội lại tín ngưỡng. Từ đó càng ngày tay hắn càng dính đầy máu, giờ khắc này hắn đột nhiên cảm giác được, hắn một mực muốn trả thù thế giới, nhưng mình cũng muốn gánh chịu sự trả thù...........

Scorpion không biết mình tại sao phải phải có ý nghĩ như vậy, đến khi đầu người của hắn nặng nề tiếp xúc với mặt đất hắn cảm thấy mình được giải thoát.

Nhưng vấn đề là hắn chết rồi, Mĩ Quốc rất là bực bội.

Mất công đến như vậy, cuối cùng chỉ tìm về một đống thịt nát, không có một chút giá trị nào hết. Thậm chí vừa lúc mới bắt đầu, Mĩ Quốc đều không thể phán đoán được cái đống thịt nát này là Scorpion. Sau khi mất một hồi công sức điều tra mới xác nhận chủ mưu đã tự sát.

Ngoại trừ Scorpion lựa chọn chính mình kết liễu, dư âm của Đại Bi Chú vẫn còn. Kế tiếp là vô số người chen lấn đến nội địa để vào giáo đường sám hối — Nguyên nhân sám hối thì khỏi nói, có người vì ngày hôm qua dẫm lên cỏ nhà hàng sóm quên nói SORRY mà cũng đi sám hối. Cả thành phố Bismarck nháo nhào cả lên.

Khi trở lại bình thường, tất cả dân chúng không biết mình rốt cuộc tại sao phải như vậy, nhưng là Mĩ Quốc lại rất chi là rõ.

Căn cứ Trung Mỹ song phương đạt thành hiệp nghị. Tiềm thức nghiên cứu sẽ được đưa ra liên hiệp quốc tiến hành thảo luận tìm biện pháp nghiêm cấm triệt để.

Bởi vì khi Ác Ma Chi Ca xuất hiện đã khiến tất cả các Quốc Gia đều chú ý tới loại sóng tiềm thức này, thứ này có thể ví như là một đầu đạn hạt nhân cỡ nhỏ, nếu như lạm dụng nó rất có thể sẽ tạo ra những vấn đề vô cùng đáng sợ.

Vì vậy các quốc gia dự tính sẽ thành lập bộ luật dành riêng cho tiềm thức sóng. Đem Ác Ma Chi Ca cùng với gia nhập tổ chức Satan là vi phạm pháp luật quốc tế.

Về phần thủ khúc Đại Bi Chú. Trung Mỹ hai nước đều bắt đầu thí nghiệm thêm, đem đoạn nhạc cho các tội phạm nghe xem có hiệu quả không, hơn nữa vì cái này cũng có một phần lợi ích.

Còn đối với đại thần SMMH, người thường không biết thủ Đại Bi chú nguyên lai là ở đâu ra nhưng các vị quan chức cấp cao trên thế giới lại rất rõ. Một việc mà toàn bộ chuyên gia trên thế giới đều bó tay, đại thần SMMH lại một lần nữa phất tay liền giải quyết được mọi vấn đề. Thậm chí phòng bộ trưởng Mĩ Quốc đều lén lút bàn tán : "Giá trị của một người này không thể lường được, có thể một mình mà hơn cả một đội hình chiến hạm."

Trần Húc lúc này đang rất là chật vật.

Hiện tại hắn trải nệm nằm ở dưới đất, đang trùm chăn kín mít đâu. Ở trên giường chính là chính là hai đại mĩ nhân hại nước hại dân, cấp bậc này cũng chỉ có thể là mỹ nữ. Nhưng vấn đề là hai đại mĩ nhân này chỉ có thể là xem chứ không thể nào ăn được. À, nói sai rồi, xem cũng không thể xem luôn! Quản Dịch không biết tìm ở đâu một cái bịt mặt, trực tiếp ném cho Trần Húc rồi nói:" Chúng em muốn thay đồ, anh đừng có mà lợi dụng. Nếu mà có xem được cái gì em cũng không có sao nhưng Cao Hiểu Tiết mà bị anh nhìn thấy cái gì đó thì anh phải chịu trách nhiệm đấy?"

Lời này khiến Trần Húc muốn phun cả máu, đúng là yêu nghiệt, lớn mặt thật. Trong lời nói có một sự khiêu khích rất lớn a! Đáng tiếc Trần Húc chỉ có có tặc tâm chứ không có tặc đảm, hơn nữa hắn cùng Cao Hiểu Tiết.... đâu chỉ xem qua, đến sờ cũng sờ rồi!!

Mà Cao Hiểu Tiết nghe được Quản Dịch nói như vậy rất hào hứng, cũng là rất muốn xem chịu trách nhiệm như thế nào!!!

Vì vậy Trần Húc đành phải ngoan ngoãn đội bịt mắt.

Loại bịt mắt này chính là cho những người khi ngủ không thích ánh sáng, mang lên mặt cũng không thấy khó chịu, mục đích là không muốn nhìn được thứ gì. Nghe được bên cạnh những tiếng xào xạc cọ sát của quần áo, liền có một thanh âm reo lên, Cao Hiểu Tiết "Oa" lên một tiếng, sau đó hạ giọng nói:"Thật sự rất lớn a......!"

Ách, Trần Húc không tự chủ được đã nghĩ đến những thứ to lớn nhất trên người con gái, bởi vì Trần Húc đã thấy tận mắt, biết rõ rất nhiều con gái lúc ngủ không thích mặc BRA (áo lót nha), bởi vì theo pháp y nói khi ngủ mang BRA dễ bị bệnh ung thư nhũ tuyến!!

Trần Húc đang nghĩ đến Quản Dịch đang cởi BRA của mình ra. Sau đó liền nghe Cao Hiểu Tiết thấp giọng cười nói:" Ai nha, xúc giác rất sướng nha!!", Quản Dịch nghe vậy hờn dỗi nói:" Đồ đểu, ngươi cũng không nhỏ đâu nha!"

Cái này khiến cho Trần Húc thật sự càng ngày càng gấp gáp..........

Hai mỹ nữ bên cạnh không biết đang làm gì, trên giường một hồi tiếng cười đùa, sau đó Quản Dịch lại kêu lên:" Trần Húc, anh ngàn vạn lần không được nhoi lén đó!"

Trần Húc đã thật sự rất muốn nhìn một cái, nhưng là cảm thấy làm như vậy rất cầm thú, vì vậy dứt khoát nuốt buồn bực đem cả vào trong chăn!!!! ^^!

Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết lại náo loạn một hồi, Cao Hiểu Tiết thấp giọng nói:" Ngươi vừa rồi có thấy anh ta nhoi lén không?"

" Không có, Tên này có thể nói là quân tử a!". Trần Húc đâu biết, quân tử Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết đâu có cởi quần áo. Hai người mỗi người ôm một bộ chăn gối vui sướng nhìn Trần Húc đang trùm chăn giả bộ ngủ ở dưới rồi cười trộm.!!!

Trần Húc nào biết đâu rằng hai nữ nhân này đang giở trò quỷ gì? Rơi vào đường cùng hắn đành phải đem Tiểu Mẫn ra, tiến vào thực tế ảo. Trần Húc thà rằng bị huấn luyện viên chà đạp cũng không muốn sẽ cùng hai yêu mĩ này đấu tranh tư tưởng. Nếu mà không thể kiềm chế, vậy thì chết cả một đời trai!!!

Từ kì nghỉ đông đến nay Trần Húc không có rèn luyện cơ thể, ngoại trừ một số bộ động tác thông lệ hàng ngày ra đều không đụng đến — hậu quả của việc không có rèn luyện chính là Trần Húc không dám tiến vào hệ thống mô phỏng hệ thống mô phỏng, tuy nói muốn Đông luyện Tam Cửu hạ luyện Tam Phục cơ mà Trần Húc luôn luôn cho là mình luyện không sai biệt lắm khác là mấy. Dù sao cũng không phải đi cái gì tranh đoạt danh hiệu cao thủ đệ nhất thiên hạ. Luyện mấy thứ này cũng là bởi vì muốn đập tên Huấn Luyện Viên, thứ hai là học được chút ít võ công cũng bảo vệ được mình.

Như lần trước đi bắt cái tên cắt cổ, nếu không có chút võ công, chỉ sợ cũng bị một đám lũ gia súc học trò của tên cắt cổ đó đập thành cám.

Nếu như hắn giữa mùa đông chạy ra ngoài rèn luyện. Trần Húc chỉ có thể nói hai chữ....:" Có bệnh!"

Như vậy, cho dù vốn không có bệnh cũng sẽ bị đông lạnh ra bệnh mất thôi.

Tiến vào hệ thống mô phỏng quen thuộc, Trần Húc liền thấy Tiểu Mẫn mỉm cười đứng bên cạnh mình, thanh âm ôn nhu cũng vang lên:" Chào mừng ngài trở lại hệ thống thực tế ảo, xin hỏi ngài bây giờ là muốn tiến vào trò chơi nào?", Trần Húc vừa định nói tiến vào hệ thống đấu trường Tiểu Mẫn đã ngáng mồm hắn nói:" Vừa rồi dữ liệu về một hệ thống mô phỏng trong phần mềm máy tính, tên là Ảo Tưởng Thiên Đường, xin hỏi ngài có muốn thử không."

"Ảo Tưởng Thiên Đường?. Là cái gì vậy?"

Tiểu Mẫn mỉm cười giải thích:" Hệ thống mô phỏng Ảo tưởng Thiên đường là một hệ thống rất được mọi người hoan nghênh. Bởi vì phần mềm này có công năng tương đương với một bộ não, hỗ trợ người dùng tưởng tượng ra hình ảnh, âm nhạc, vân... vân hơn nữa còn cho phép đọc tin tức não bộ. Tỷ như rất nhiều người thích dùng hệ thống phần mềm này xem những giấc mơ của mình, nhìn xem đêm qua rốt cuộc là có cái gì trong mơ."

"Ồ!" Trần Húc vừa nghe liền vui mừng, thứ này thú vị đây!

Ảo Tưởng Thiên Đường có một công dụng lạ nha, có thể tiến hành xây dựng từ khuôn hình, người tưởng tượng có thể nghĩ ra nhân vật mà mình thích và động tác của họ. Còn có thể thông qua đặc thù phần mềm máy tính áp súc cộng hưởng ra màn hình PC, có thể quan sát được như 1 đoạn video."

Đây là đồ tốt a!

Nói cách khác, Thông qua phần mềm máy tính này có thể làm ra các tưởng tượng của mình sau đó cơ cấu thành một bộ phim!

Hơn nữa tại hệ thống thực tế ảo, Không tồn tại yêu cầu gì về phần cứng — Mà phần mềm này có một khẩu hiệu là [ không có làm không được, chỉ có không thể tưởng được!]

Cái này có thể so sánh với Đại Sư RPG lần trước công dụng và yêu cầu đều sướng hơn nhiều!

Lần trước phần mềm Đại Sư RPG mặc dù là phần mềm máy tính đến từ tương lai nhưng hàm lượng kỹ thuật rất thấp, đối với phần cứng yêu cầu cũng rất thấp. Lúc chế toạ trò chơi hình ảnh đẹp chủ yếu là do CSDL trong phần mềm tạo ra để máy tính vận hành trôi chảy hơn!

Nhưng là phải biết rằng, động tác là do phần cứng quyết định. Hiện tại hình ảnh động tác đã bị phần cứng chế ước, cho nên làm được chuyển động hiệu quả thường thường đều là có lòng không đủ lực. Muốn cho hình ảnh càng thêm sắc nét chỉ có một cách là nâng cấp phần cứng. Nhưng là hiện tại phần cứng máy vi tính tuy phát triển tốc độ rất mạnh, nhưng vẫn không không đủ trình độ làm như thật.

Bất quá trong hệ thống mô phỏng, lợi dụng phần mềm Ảo Trưởng Thiên Đường có thể bài trừ loại khả năng này.

Bạn nghĩ tới điều gì, có thể xuất hiện cái gì, Nhân vật tinh mỹ trình độ mĩ cảnh như thế nào đều quyết định bởi đại não của bạn tưởng tượng đến mức độ nào —— cái này quyết định bởi tưởng tượng của mỗi người đẹp đến mức nào!

Vì vậy Trần Húc liền không nhịn được, lập tức tiến nhập hệ thống mô phỏng Ảo Tưởng Thiên Đường, mà hắn mới vừa vào, Tiểu Mẫn lập tức nhắc nhở:" Dữ liệu đại não đã được quét, đang auto sáng tạo"

Quét rồi sao? Trần Húc sững sờ, chính mình còn không có nghĩ sẽ sáng tạo ra cái gì cơ mà?

Xuất hiện một khung nữ nhân ở trước mặt mình với những chấm nhỏ hội tụ biến thành các bộ phận đầy đặn, Tiểu Mẫn giải thích:"Khi tiến vào phần mềm máy tính, Trong đầu ngài đang nghĩ tới một người nữ sinh, cho nên hệ thống tự lấy ra cho ngài tham khảo."

Người thứ nhất nghĩ đến? Trần Húc còn không biết, chính mình dưới loại tình huống này, người thứ nhất nghĩ đến sẽ là ai..... Quản Dịch hay là Cao Hiểu Tiết?

Người thứ nhất nghĩ đến............Thật sự là ai....( Mời bạn đón đọc tập sau)

Bình luận





Chi tiết truyện