Đập vào tai nàng hiện tại chính là 1 dàn tiếng khóc thảm thương, inh ỏi và cả tiếng kèn, nổi 1 khúc nhạc ai oán bi thương.
Nàng mệt mỏi mở mắt, lông mi nặng trĩu.
Sao tối thế này? Có phải hay ko nàng đã chết?
Nghe rõ tiếng nói ngoài kia chính là tiếng Trung cổ. Chả lẽ cha nàng sang Trung Quốc là tang cho nàng? Nàng chỉ nhớ là bị cuốn vào 1 hố đen, sau đó thế nào ko rõ.
Nhưng mà nàng là chưa có chết nha?
Tay theo bản năng vươn lên. Chưa duỗi thẳng thì đã chạm vào 1 thanh gỗ.
Ko cần suy nghi, nàng là đang ở trong quan tài.
1 tay tì vào nắp quan tài, tay kia vận lực.....
PANG
nắp quan tài bật tung ra, bay xa vạn trượng.
Những người ở dưới đang khóc ỉ ôi liền im bặt, nhạc nhẽo cũng tắt.......
Bình luận
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1