chương 43/ 75

- tiểu thư, chúng ta có đến quá muộn ko? - Ngọc Di cười xinh đẹp đi vào, đi sau là Uyển Thục Nha, Uyển Minh Phong và Uyển tướng quân.

Hôm thử làm bánh đã gạ gẫm Ngọc Di đi về Uyển tướng phủ đưa bánh và tới đó ăn luôn, ai dè nàng giờ này mới về, lại hú hí với đại ca của nàng nữa sao a???

- hừm, Ngọc Di, nhớ tới tiểu thư ta rồi sao? - Nàng từ sàn đấu nhảy xuống, bĩu môi

- tiểu qủy, đã về nhà chồng 2 tháng mà ko biết về chơi với đại ca sao? Ngọc Di mới đi được 1 hôm đã kêu oai oái rồi - Uyển Minh Phong cốc đầu nàng 1 cái, đương nhiên là nhẹ

- xí, chỉ là... ta quên thôi - nàng tiếp tục bĩu môi

- Loan nhi, ngươi sống có tốt ko? Tam vương gia có làm gì ngươi ko? - Uyển tướng quân ôm nàng vào lòng, nói ân cần

- phụ thân, ta sống rất tốt, hắn đối với ta rất tốt, còn người thì sao? Hình như người già hơn rồi nha!!! - Nàng cất giọng trêu chọc, lè lưỡi tinh nghịch

- nữ nhi này, ngươi thật là. Nhưng ngươi đẹp hơn rất nhiều, ta mong ngươi sống hạnh phúc, nữ nhi ngoan....!! - Uyển tướng quân xoa đầu nàng, yêu chiều nói

Nàng quay ra, thấy Uyển Thục Nha đứng sau mỉm cười, nàng tiến lại chỗ nàng ta

- Nha nhi, nhớ tỷ tỷ ko?

-..... tỷ..... ta... rất nhớ, tỷ đi rồi, ta ko biết nói chuyện với ai được nữa.... - Nàng cắn môi, khóc nấc, tỷ muội này thật tình sâu nghĩa nặng nha!!!

- ân, vậy mọi người tới xem ta thi đấu hả???

- ko phải thế thì có lý do khác hả - Uyển Minh Phong búng tay vào trán nàng, nhếch mép nói

- được, vậy hãy xem rõ nha, ta sẽ thắng 1 cách tuyệt vời!!! - nàng cười tươi, má lúm càng sâu, tự tin nói.

- vậy nãy ai thắng thế, tỷ? - Uyển Thục Nha kéo ống tay nàng, nói

- à, Hồ Điệp Điệp

- vậy mà kêu sẽ thắng hả? - Uyển Minh Phong tiếp tục búng vào trán nàng

- ca, đau đó. Ta chỉ cho cô ta thắng màn này thôi!!! - nàng bĩu môi, bất mãn nói - ta lên tiếp tục!!!

- bắt đầu được chứ? - Hồ Điệp Điệp tới chỗ nàng, nói

- ân

2 nha hoàn đi ra, đưa 2 người sang 1 khoang bếp khác nhau

Bên Loan Loan

1 chiếc khay bánh đã sớm được đun trên lò, vì bánh của nàng như vậy sẽ rất lâu, nên đành gian lận chút a, chỉ là nhờ Bạch Bạch đun hộ chút thui!!! Hiện tại dù bánh đã xong nhưng làm kem tươi cũng rất khổ nha!

Nhưng dù thế, nàng cũng cần làm thật đẹp để cho 1 người....

Tầng 2 của Cẩm sắc lâu

_RẦM_RẦM_

Hoàng Lam Phương đang giận dữ đánh bay đồ đạc

- tứ đệ, nhị ca, nhu cầu sinh lý ư? Giống nữ tử ư??? 2 người thực muốn chết!!!

- ực, ko có ý đó, là... là- Hoàng Khiêm Tôn xua xua tay, mặt xanh lét nhìn hắn

- vậy ý gì???

- a... ta muốn hỏi.... hỏi... hỏi....

- HỎI CÁI GÌ? NÓI NHANH ĐÊ!!!! - hắn đập tay, cái bàn vỡ vụn

- muốn hỏi, nếu Loan Loan thua thì huynh tính làm gì? - Hoàng Kim Sang nhảy vào nói

- Nàng đã tính trước rồi.... - nói tới đấy, mặt hắn đổi màu y con tắc kè

- cái gì? - cả 3 người đồng thanh nói

- thực ra... nàng nói, nếu nàng thua thì ngày đại hôn tân vương phi sẽ là ngày cả Huệ Ngọc quốc đón chào thêm 1 ngày lễ mới trong năm _ thờ cúng Điệp công chúa và.... Hoàng Bảo triều sẽ thêm đất để sống.... - hắn khó coi nhìn 3 người họ

- chậc, nữ này thật cuồng vọng! - Hoàng Khiêm Tôn tặc lưỡi

3 người kia mặt mày xanh mét nhìn hắn, chắc ở biên giới lâu quá ( ý là Tôn ca được giao nhiệm vụ giám sát biên giới ý, thế nên ko có ở trong thành a), hắn biết tin nàng cho nổ cung hoàng hậu ư? Nàng cuồng vọng thật nhưng, nàng nói sẽ làm được!!!

Bình luận





Chi tiết truyện