chương 47/ 75

- nàng chính là Đế nữ vương - hắn quay sang phía 2 người kia, nghiêm túc nói

- ĐẾ NỮ VƯƠNG CHUYỂN KIẾP HẢ???

Tầng dưới Cẩm sắc lâu

- ngươi dám nói ta là yêu nữ? Là muốn chết hay sao? - Nàng lườm Hồ Điệp Điệp, nếu ko phải mắt ko là vũ khí giết người thì Hồ Điệp Điệp nàng ta đã nằm trên vũng máu rồi

- ngươi... sao ngươi... ko phải đã quy định ko được sử dụng vũ khí ư...? - Nàng ta run rẩy đưa tay phía nàng

- vũ khí? Đây chỉ là những bông tử la lan VÔ HẠI thôi mà.... - đến 2 chữ “ vô hại “ nàng gằn giọng, kéo dài ra

- vô... hại??? - Hồ Điệp Điệp ngẩn ngơ. Nếu vô hại thì sao trên người nàng bị những cánh hoa đó xọet qua lại máu chảy ròng ròng thế?

Mọi người ai cũng im lặng, ko dám ho he, ko dám thở mạnh: Đế nữ vương chuyển kiếp? Tại sao lại là nàng

Ngân Dạ: Uyển Như Loan Loan, nàng thực sự muốn phơi bày tất cả? Nàng ko biết chuyện gì sẽ đến với nàng khi tam hành còn lại biết chuyện ư? Vậy, Hoàng Lam Phương kia, 1 trong 2 người sẽ phải chết thôi...

_ Bụp _

1 bông hoa tử la lan xinh đẹp nằm trên lòng bàn tay trắng như tuyết của nàng.

Nhẹ chạm vào, những cánh hoa bung ra, từ từ bay tới chỗ Hồ Điệp Điệp. Mọi người ngơ ngác nhìn cánh hoa xinh đẹp đang bay lượn.

Những cánh hoa bay tới khuôn mặt nàng ta

- mau qùy xuống xin lỗi ta, rút lại câu nói vừa nãy và nhận thua, nếu ko, khuôn mặt này của ngươi..., chậc chậc... - Nàng khẽ tặc lưỡi, giọng thương hại nói

- hừ, yêu nữ thì là yêu nữ, ta còn lâu rút lại, muốn ta nhận thua? Còn mơ!!! - Hồ Điệp Điệp giọng khinh bỉ hướng nàng nói

- ta đếm tới 3, ngươi nên suy nghĩ. MỘT! - Những cánh hoa kề nhẹ vào mặt nàng ta - HAI - những nơi bị đầu cánh hoa kề vào xuất hiện 1 nốt đỏ nhỏ xíu - B...

- TA... TẠ LỖI, TA XIN THUA - nàng ta hét to, gằn từng chữ một.- vậy, ngươi có thể cho ta biết... tại sao ngươi lại là Đế nữ vương...???

- Đế nữ vương là cái gì? Hôm ta định uống thử tra khảo dược vì ta đã làm giải dược đề phòng ko có tác dụng, sau đó ta thử viên khác y vậy với Phương, ai dè có tác dụng, hắn la hét quằn quại luôn đ́o. Hôm đó đi ngủ, Phương phát hiện ra nốt chu sa đỏ giữa ngực ta dùng để phong ấn Thổ lực đã bị phá, rồi mới hỏi hắn. Ta còn biết hắn chính là 1 trong ngũ hành _ nhất vương _ hỏa. Hắn nói tứ hành còn lại 1 là giết ta, 2 là làm cho ta yêu họ. Hắn nói 1 trong ngũ hành sở hữu được Đế nữ vương _ thổ lực sẻ có được thiên hạ, trong ngũ hành, ai cũng có 1 năng ực dị thường của các yếu tố tự nhiên. Ta cũng thử thêm vài loại độc tố mạnh khác nhưng lại ko sao cả. Hắn nó ta bách độc bất xâm đó!!! - nàng lôi 1 đống hôm qua hắn giải thích cho nói hết

Hoàng Lam Phương: tại sao lại lôi ta vào a, tứ hành còn lại mà biết thì đổ xô tới ám hại ta đó!!

Hoàng Khiêm Tôn: tội nghiệp hắn thật

Hoàng Thiên Minh: tốn công che dấu để bảo đảm tính mạng cho hắn, giờ lại bị lôi ra với cái cớ lãng xẹt!!!

Uyển Minh Phong: Loan nhi, sao ngươi có thể vô tư như vậy..???

Uyển Gia Khinh: tốn công mời lão sư tới cho nó cái phong ấn khi mới ra đời, tốn cả đống bạc...

Hoàng Di Di: tội tam ca, bí mật kinh khủng nhất bị trôi hết tiêu do cái miệng nhỏ xinh đẹp đó...

Phạn Ngọc Di: vương phi, người nói tiện thật đó

Ngân Dạ: ko ngờ hắn là nhất hành..., chậc, bị sau 1 bậc....

Bình luận





Chi tiết truyện