hắc y nhân nhìn vào nàng, tiếp tục suy nghĩ
- gia, nàng ko có khả năng - 1 tên đi ra, hẳn là chức vụ chỉ sau Thiếu Quân và Hoàng Lam Phương. Hắn nhíu mày, nói
- vậy, Loan nhi, ngươi chinh phục được chứ? - lại phía nàng cười, tay mân mê tóc tím mượt mà của nàng.
- vậy....- nàng vừa nói, vừa bỏ dải lụa khoác tay ra, xé 1 mảnh, bịn mắt lại. - các ngươi lên hết!
Hoàng Lam Phương: gì đây, là khinh thường bọn họ sao? Dù gì cũng là những người hắn uốn nắn cực khổ mấy năm, giờ mới lên trình độ như vậy. Có phải hay ko 1 lời của nàng liền đem công lao của hắn xuống sông, xuống biển a!
- Loan nhi, như vậy có hơi....?
Những hắc y nhân kia là ko đem nàng vào trong mắt. Yếu đuối nữ tử vẫn là yếu đuối nữ tử, ko cần làm bọn họ sợ hãi. Liền ko kiêng nể xông lên.
tên lúc nãy nói nàng ko có tư cách, lưỡi kiếm đã gần kề cổ mà nàng vẫn chưa chuyển động. Hoàng Lam Phương hắn thấy vậy, hoảng hốt, liền đưa tay kéo nàng lại. Chưa chạm tới eo nàng, Loan Loan đã nhảy lộn 1 vòng, tóc tím uốn lượn. chân đứng lên mũi kiếm của tên hắc y nhân đó. Hắn giật mình. Nữ tử này thoạt ko có khinh công, nhưng tại sao có thể đứng trên kiếm mà người cầm ko thấy sức nặng, khinh công tuyệt đỉnh giới hạn. Hoàng Lam Phương ngồi đó mà khoé miệng run bần bật: cái này, ko phải trong Hoàng Bảo triều có mình hắn luyện được a?
Nàng lại lộn thêm 1 vòng nữa. Đứng giữa đám hắc y nhân, khóe môi câu lên thành 1 đường xinh đẹp. đám hắc y nhân nhao nhao nhảy vào người nàng ám sát.
1 phút sau, nàng nhảy lộn lại phía hắn, bỏ khăn
- xong! - cười tươi
- hả? Chúng ta còn chưa trúng phát nào? - 1 tên hắc y nhân lên tiếng.
- mau xem phần tim các ngươi -1 màn vừa rồi đủ để hắn thấy tất cả: nàng tóc dài như vậy nhưng 1 cọng cũng ko bị cắt. Động tác vô cùng uyển chuyển. Nàng nhanh nhẹn đã rút trâm ra, điểm mỗi 1 dấu kim nhỏ phần tim bọn hắn. Đám người của hắn tuy là sát thủ hàng đầu, nhưng sao 1 loạt tấn công là thực vụng về
- là 1 lỗ chấm nhỏ?
-ngươi có? Ta cũng y vậy?
- Nàng đã làm gì?
.............
- vì các ngươi còn chỗ để ta sử dụng, nhưng mà nếu ko cần ta đã giết các ngươi - nàng vẻ mặt lãnh khốc vô tình nhìn đám người phía dưới
- ta ơn chủ tử hạ thủ lưu tình- đám hắc ynhân nể phục lên.tiếng
- các ngươi tinh thần đồng đội rất kém. 1 tuần sau ta tới kiểm tra, nghĩ ra 1 vài chiêu thức đánh nhóm cho ta.
- RÕ
Hoàng Lam Phương nụ cười sủng nịch nhìn nàng, ôn nhu nhéo nhéo chóp mũi nàng, ý nói: nữ nhân của ta, ngươi là số 1 nga!
- Loan nhi, rất hay! - Hắn nói
Đám hắc y nhân giật mình, hiện tại mới để ý tên nữ tử này: LOAN. Trong Hoàng thành, chỉ có 1 người tên có chữ Loan mà tóc tím! Ko ai khác, đệ nhất tài nữ Uyển Như Loan Loan _ tam vương phi hiện tại
- vương phi tha mạng, chúng thủ hạ thất lễ
- đứng lên, nhớ kỹ lời ta! - nàng nắm tay hắn, rời đi.
- cung tiễn vương phi - bọn hắn cung kính đáp
Hoàng Lam Phương khoé mắt co giật: gì a? Có vương phi là bỏ luôn vương gia hắn sao??]
Bình luận
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1