“. . . . . . Ngay bây giờ xin thông báo một thông tin khẩn cấp, vừa
rồi tại biệt thự của một trong năm gia tộc danh tiếng ~ gia tộc Doãn thị đã xảy ra một trận hỏa hoạn lớn. Hiện thời, theo thống kê của đội cứu
hỏa và cảnh sát, đã có hơn ba trăm người chết, trong đó có một thi thể
được phỏng đoán là của người thừa kế tương lai của Doãn thị. Phóng viên
đang tìm cách phỏng vấn tộc trưởng Doãn Hạc Húc của Doãn thị nhưng lại
bị người đàn ông trước giờ vốn hòa ái này từ chối. Phóng viên cho chằng
việc này không phải là hỏa hoạn bình thường, rất có thể do có kẻ chủ
mưu. Người này có khả năng là người cùng gia tộc Doãn thị có cừu hận,
đây chính là bày tỏ sự căm phẫn. . . . . .” Các chương trình trên TV
không hẹn cùng chuyển sang thông báo sự việc vừa xảy ra, hơn nữa còn lặp đi lặp lại những câu nói đó.
Nịnh Nhi ăn không cẩn thận khiến miệng bị bỏng, ngừng lại ngơ ngác
nhìn lại tin vừa đưa. Bất tri bất giác vặn âm lượng tới mức lớn nhất.
Gia tộc Doãn thị ~ Doãn Hạc Lam, Doãn Hạc Lam hắn không phải cũng ở đấy sao! Lam!
“Có chuyện gì vậy?” Băng Lãnh vừa ngáp vừa từ trên lầu đi xuống dưới, chắc do bị tiếng TV đánh thức.
Băng Lãnh nhìn tin tức trên TV hồi lâu, như có điều suy nghĩ nói: “Nga, ra là em lo lắng cho hắn sao.”
“Thừa thãi, em không lo hắn chẳng lẽ lo cái người thừa kế a!” Nịnh Nhi trợn mắt, cô đang nóng ruột muốn chết.
“Em chỉ biết lo lắng mà không biết làm gì khác? Không bằng ta gọi một cuộc điện thoại chẳng phải tốt hơn sao?”
“A, phải rồi!” Nịnh Nhi đã kịp phản ứng: “Kìa, nhanh một chút!”
Băng Lãnh lẹ làng cấm lấy di động, bấm số điện thoại của Doãn Hạc Lam, nhấn phím gọi. Nịnh Nhi tắt TV.
“Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý
khách vui lòng gọi lại sau. The subscriber you dialed is power off,
please dial later. Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc
được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. The subscriber you dialed is
power off, please dial later. . . . . .” Mặc kệ Nịnh Nhi gào thét, đầu
dây bên kia vẫn là tiếng ghi âm lạnh lẽo vang lên.
Mà bên này, Doãn Hạc Lam tắt máy bởi vì muốn trốn tránh cha hắn. Hôm
nay gia tộc xảy ra hỏa hoạn lớn thực ra chính là do hắn dựng lên. Để có
thể khiến dinh cơ ấy chìm trong biển lửa quả không dễ dàng ~ còn hắn
hiện tại đang không ngừng cảm tạ cùng nịnh nọt cái người mà hắn gọi là
“lão đại”. Từ bây giờ, hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể gia
nhập Hắc bang. Nhưng ngay lúc này, hắn thấy việc này rất đáng giá. Gia
tộc Doãn thị quy định, nếu trong vòng một năm không định ra được người
thừa kế, tộc trưởng sẽ phải thoái vị. Mà hiện tại trong gia tộc chỉ có
duy nhất hắn là con trai thực hệ đã trưởng thành của tộc trưởng. Hắn đã
quyết, cho dù Băng Lãnh là hư tình giả ý ở bên hắn, cho dù hắn biết nàng là vì tài sản của hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện. Bởi vì hắn thực
yêu nàng!
Năm đó đào thoát hắc đạo, chẳng qua là vì chán ghét mũi đao liếm máu. Hiện giờ vì Băng Lãnh, tạm thời ủy thân ở Hắc bang, sau đó tìm cơ hội
lại đào thoát. Dù sao trường hợp xấu nhất cũng chỉ là mất cái mạng, nếu
được ở bên Băng Lãnh, đáng giá.
Bình luận
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1