chương 42/ 118

Vòng đấu thứ hai bắt đầu, Diệu Nhiên đứng thẳng trên lôi đài, đôi mắt đẹp lẳng lặng tập trung vào đối thủ là Huyền Hoa tiên tử của Nghiễm Hàn Cung. Nghe nói Huyền Hoa tiên tử một thân tu vi đã đạt tới Thoát Khiếu hậu kỳ, mười bảy thức Hàn Băng kiếm pháp vận dụng được thuần thục vô cùng, trong số bốn vị hộ pháp Phong Hoa Tuyết Nguyệt, nàng được xếp đứng thứ hai, thực lực rất phi phàm.

Huyền Hoa tiên tử mình mặc sa y màu hồng nhạt, tay cầm Hàn Ngọc thần kiếm, chỉ mũi kiếm vào Diệu Nhiên, rồi hơi khom người cười nói: "Huyền Hoa xin ra mắt Diệu Nhiên tiên tử."

Diệu Nhiên cũng khiêm tốn nghiêng mình hoàn lễ, cười nói: "Rất mong Huyền Hoa sư tỷ hạ thủ lưu tình!"

"Đương nhiên! Đương nhiên!" Huyền Hoa tiên tử nói.

"Thỉnh! Thỉnh!"

nl.Lời còn chưa dứt, hai đạo thân ảnh đã phiêu hốt phóng lên, kiếm ảnh bay tán loạn trên lôi đài, tiếng quát tháo không ngớt vang lên bên tai.kien

Kim Cương thần kiếm của Diệu Nhiên, phối hợp với ba thức đầu chí dương của Phong Thần kiếm pháp, thật sự tràn ngập khí thế vô cùng uy mãnh. Một thức Húc Nhật Đông Thăng của nàng xuất ra cả một biển mây kim sắc và chín vầng thái dương viên mãn, phóng ra hàng vạn tia quang mang chói mắt.

Sắc mặt của Huyền Hoa tiên tử rất trầm tĩnh, Hàn Ngọc thần kiếm trong tay vũ lộng trên cao, phóng xuất ra từng khối từng khối vuông trong suốt như băng, bên trong có vô số tia sáng lạnh không ngừng lấp lòe. Kim quang và thái dương đánh vào cùng một chỗ, phát ra tiếng nổ ầm ầm. Chín vần thái dương do Diệu Nhiên xuất ra bị hàn băng cản lại dữ dội, ánh sáng dần nhạt đi, rồi trở nên tối hẳn.

Lúc này Huyền Hoa tiên tử không đợi chiêu đó sử ra hết, thì đã dùng thức thứ hai công kích tới, Hàn Ngọc thần kiếm đột nhiên biến dài ra hơn mười thước, giống như một đỉnh băng thật lớn dựng sừng sững trên lôi đài, cả thân kiếm giờ trở nên trong suốt, toát ra một cỗ khí lạnh vô bì, khiến cho trên dưới lôi đài nhất thời như bị hãm vào trong một hầm băng.

Những đệ tử có tu vi kém cỏi ở dưới đài bị lạnh đến nổi răng đánh lập cập, toàn thân run lẩy bẩy, tất cả mọi người hiện diện đều hiểu, đây chính là sát chiêu trong Hàn Băng kiếm pháp, Băng Đống Tam Xích.

Lục mộng Thần cũng cảm thấy được từng cơn hàn lãnh xâm nhập cơ thể, liền vội vàng vận hành Tinh Tiên thần công, nhanh chóng điều động chân khí đi khắp châu thân thì mới từ từ cảm thấy tốt hơn một chút. Hắn đưa mắt nhìn lên Diệu Nhiên, không nén được lòng lo lắng cho nàng. Kiến thức của Lục Mộng Thần còn hạn chế, tất nhiên là không biết được các kiếm chiêu lợi hại cùng sát thủ đoạt mạng của các đại môn phái.

Bạch Lạc Sinh và Giang Sơn đều là những đệ tử nhập môn đã hơn hai trăm năm, tuy bấy lâu nay chỉ ở tại môn phái của mình mà ít đi lại bên ngoài, nhưng cũng nghe được tin tức của các môn phái khác. Bọn họ đều biết Hàn Băng kiếm pháp của Nghiễm Hàn cung không giống các loại kiếm pháp bình thường, một khi đuợc thi triển thì sẽ có uy lực ghê gớm, không gì có thể ngăn cản, chẳng những vậy mà lại còn có khả năng làm người khác bị đóng băng, thật là thập phần bá đạo.

Bất quá hai người đều là bại tướng dưới tay Diệu Nhiên, nên đối với Diệu Nhiên vẫn tràn ngập tin tưởng. Đại Lực Kim Cương kiếm pháp của nàng e rằng có rất ít đối thủ, nếu muốn thủ thắng trước nàng, trừ phi là có được loại kiếm pháp như mộng tưởng của Lục Mộng Thần thì mới có thể.

Minh Phi nhìn đệ tử đắc ý của mình đang chuẩn bị thi triển kiếm chiêu lợi hại trong Hàn Băng kiếm pháp, trong lòng rất tự tin. Nàng quay đầu về phía Hư Vân tông chủ mỉm cười, ngụ ý muốn nói rằng đệ tử Nghiễm Hàn cung chúng ta khẳng định là sẽ thắng.

Hư Vân tông chủ không tỏ vẻ gì, chỉ cười cười đáp lại. Thần Yên chân nhân thì nghĩ thầm trong lòng: "Minh Phi à Minh Phi, ngươi đã quá coi thường Phong Thần tông chúng ta rồi! Lúc ngươi đắc ý cũng chính là lúc Nghiễm Hàn cung các ngươi thất bại!"

Khí lạnh trên lôi đài vẫn gia tăng không ngừng, tảng đá xanh lớn dùng làm sàn lôi đài cũng bị phủ một lớp sương lạnh trắng xóa.

Khí lạnh đã khiến cho từng khối đá xanh bắt đầu co rút lại, những tiếng ken két không ngừng phát ra từ khe hở của thanh thạch, chỉ trong nháy mắt, cả lôi đài liền tràn ngập trong vùng sát khí lạnh lẽo. Hàn Ngọc kiếm vẫn không ngừng gia tăng kích thước, đồng thời thân kiếm cũng càng lúc càng trong suốt, hàn khí cường liệt càng lúc càng nặng.

Diệu Nhiên vận khởi Tinh Tiên thần công để chống lại hàn khí mãnh liệt, dần dần phát hiện ra thân thể mình bắt đầu tê liệt, có chút không linh hoạt, còn huyết dịch toàn thân cũng lưu động chậm lại. Diệu Nhiên hiểu rằng không thể để bản thân tiếp tục tiêu hao như vậy được, phải chủ động tấn công, biến bị động thành chủ động.

Diệu Nhiên toàn lực vận chuyển Tinh Tiên thần công, cầm Kim Cương thần kiếm chỉ lên không rồi rung lên một cái, thần kiếm liền phát ra mấy tiếng oong oong, rồi thân kiếm bắt đầu lớn dần lên, sau đó thì phát ra những tia quang mang kim sắc chói lòa. Toàn thân Diệu Nhiên phóng lên cao, Kim Cương thần kiếm trong tay cũng lập tức phóng ra hàng vạn đạo quang mang, lúc này dáng vẻ của nàng trông giống như một thiên sứ, là một thiên sứ xuất hiện từ những luồng ánh sáng quang minh, khóe miệng thở ra một làn khí tức ôn hòa như gió xuân.

Diệu Nhiên đang định thi triển kiếm pháp gì đây? Tại sao phong cách so với trước kia lại hoàn toàn khác nhau?

Kim Cương thần kiếm lúc này phảng phất là một Kim tướng quân, tràn trề khí thế uy nghiêm. Còn Diệu Nhiên thì nở nụ cười tươi tắn như thiên sứ, khẽ hé miệng thốt ra một thanh âm rất nhu hòa dễ nghe: "Phong Động Vân Dũng!"

Phong Động Vân Dũng chính là thức thứ năm trong Phong Thần kiếm pháp, thuộc loại kiếm pháp chí âm chí nhu.

Kim Cương thần kiếm vốn là tiên khí của thiên giới, bản thân nó cũng có linh tính. Dưới sự tác dụng của dương khí cường đại vốn có, nó đã gây ảnh hưởng đến tâm trí tu hành của Diệu Nhiên, khiến cho Phong Thần kiếm quyết trong tâm trí nàng cũng tràn đầy dị biến.

Phong Thần kiếm quyết có dị biến, trong âm chứa cương, trong cương chứa âm, thật chẳng khác nào trong nước có lửa, trong khôn ẩn càn.

Cùng với thanh Kim Cương thần kiếm to lớn đang từ từ dâng lên cao, gió cũng bắt đầu cuồn cuộn thổi lên, phảng phất như là phân khai không gian ra thành một cái eo biển. Trong lúc này, khoảng cách giữa Diệu Nhiên và Huyền Hoa tiên tử đã trở thành một phong đạo, thanh Kim Cương thần kiếm từ từ phát ra những luồng cuồng phong không ngừng xoay tròn. Không gian trên lôi đài vốn đang rất lạnh, lại thêm vào cuồng phong thổi mạnh, nên đã trở thành khô ráo và bị xáo trộn, thổi vù vù không ngớt.

nl.Diệu Nhiên trong giây lát vung Kim Cương thần kiếm lên, phát ra vô số đạo kim quang, bắn ra tung tóe khắp nơi. Sau kim quang là vô số những áng mây kim sắc dày đặc từ trong hư không hiện ra, xếp thành biển mây to lớn, khí thế như dời sông lấp bể, nhằm hướng Huyền Hoa tiên tử công thẳng tới.kien nguồn TruyenFull.vn

Hàn Ngọc thần kiếm bị vô số kim quang đánh trúng, thân kiếm bắt đầu rung lên kịch liệt.

Huyền Hoa tiên tử vận khởi chân nguyên, thân kiếm Hàn Ngọc lại lớn lên gấp mấy lần và càng trở nên trong suốt óng ánh, nàng quát khẽ: "Băng Đống Tam Xích!" Cả thanh kiếm cực lớn kích tới Diệu Nhiên nhanh như chớp, trong lúc bay tới trước, Hàn Ngọc thần kiếm đã phát sinh biến hóa rất kỳ ảo, thân kiếm cực lớn lại hóa thành mấy trăm thanh kiếm, mỗi cái đều giống như đại thụ khổng lồ, vừa không ngừng gào thét, vừa mang theo hàn khí lạnh ngắt đánh thẳng vào biển vân kim sắc của Diệu Nhiên.

Băng đống tam xích, không phải là cái lạnh của một ngày.

Huyền Hoa tiên tử trên lôi đài không ngừng tụ tập hàn khí, quả là đã chuẩn bị đầy đủ để đánh ra một kích cuối cùng này. Chỉ cần quy tụ vô số hàn khí đến lôi đài, thì nàng có thể dẫn phát tinh nguyên hàn khí của Hàn Ngọc thần kiếm. Sau khi dẫn phát tinh nguyên hàn khí, uy lực công kích sẽ tăng lên tới ba, bốn lần, và hàn độ cũng sẽ giảm xuống hơn mười độ âm.

Thật có thể nói là hóa khí thành băng, ép thủy thành hàn!

Biển mây kim sắc cùng vô số Hàn Ngọc kiếm gặp nhau, trong chớp mắt, biển mây bao trùm lấy Hàn Ngọc thần kiếm, thân kiếm ở bên trong không ngừng bốc lên cao, liên tục trùng kích, cố gắng phá tan mọi trở ngại, trong nhất thời, những tiếng nổ long trời vang lên không ngớt.

Kim Cương thần kiếm tỏ ra rất hưng phấn, thuộc tính dương cương của nó hoàn toàn bị kích phát. Đối mặt với thuộc tính âm hàn tương khắc với nó, đã khiến nó bạo phát ra uy lực vốn có, nhất thời thoát ra một tiếng ngâm thanh tao cao vút như tiếng rồng gầm, từ bên trong biển mây kim sắc lại càng phát ra quang mang vô cùng mãnh liệt, chỉ trong chớp mắt đã nuốt hết bao nhiêu hóa thân do Hàn Ngọc thần kiếm bắn ra.

Diệu Nhiên nhẹ nhàng khẽ di chuyển mũi chân về phía trước, Kim Cương thần kiếm hung hãn bổ xuống, "oanh", vừa vặn đánh trúng lên thân Hàn Ngọc thần kiếm. Khí dương cương mãnh liệt hoàn toàn đánh tan tinh nguyên hàn khí trong Hàn Ngọc thần kiếm, khiến cho vô số lưu quang từ trên thân kiếm nhanh chóng thoát ra ngoài.

Bị lực lượng của tinh nguyên hàn khí phản chấn, Huyền Hoa tiên tử chỉ cảm thấy một áp lực cực lớn lan tỏa từ thân thể cho đến từng tế bào, rồi bạo phá các kinh mạch và mạch máu trong toàn thân, khiến nàng phải há miệng phun ra một vòi máu tươi, rồi ngã xuống vũng máu.

Toàn trường lập tức xôn xao kinh động hẳn lên!

Bình luận





Chi tiết truyện