chương 15/ 118

Hôm sau, bọn họ ăn sáng xong liền đến kim điện xin phép hoàng thượng được nghỉ, lý do là về quê thăm người thân. Lý Khang Hy đạt được thắng lợi, đối với hai vị công thần này đặc biệt coi trọng, chẳng những ân chuẩn thỉnh cầu mà còn ban thưởng rất nhiều tài bảo.

Bọn họ ra khỏi kinh đô, tìm chỗ dân cư thưa thớt để ngự kiếm phi hành quay về Phong Thần Tông. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lục Mộng Thần cởi Quy Long kiếm sáo đưa cho Thanh Dao, khi vừa chuẩn bị phi hành thì đằng sau truyền đến một giọng cười nham hiểm: "Lục Mộng Thần, chúng ta lại gặp nhau. Ta đã nói rồi, ta sẽ tìm ngươi báo thù!"

Lục, Dương hai người quay đầu lại nhìn, không phải ai xa lạ, chính là kẻ hôm đó đã cùng quyết đấu trên lôi đài - Thiên Tinh Cung Đoạn Thiên Minh. Đứng bên cạnh gã còn có một trung niên nam tử, dáng người gầy gò, vẻ mặt âm trầm.

"Là ngươi?" Dương Thanh Dao kinh hô, Đoạn Thiên Minh này nàng tự nhiên có thể nhận ra.

Lục Mộng Thần giơ Vân Vụ kiếm lên, cao giọng nói: "Ngươi đã đến báo thù, vậy thì lại đây!" Kỳ thực hắn không hề sợ Đoạn Thiên Minh, nhưng người trung niên bên cạnh gã, hắn nhìn không ra một chút tu vi của đối phương, chỉ một điểm này, hắn hiển nhiên đã khó nắm chắc được phần thắng.

Người trung niên cao gầy kia cười hắc hắc, nói: "Lục Mộng Thần, thức thời thì khoanh tay chịu trói, ngoan ngoãn giao Dương Thanh Dao cho chúng ta. Nếu không hôm nay Hương Phong Cốc - Viên Dạ ta nhất định sẽ khiến ngươi máu bắn năm bước."

Dương Thanh Dao quát: "Chúng ta là người của Phong Thần Tông, ngươi dám làm gì chúng ta?" Nàng định dùng danh tiếng của Phong Thần Tông hù dọa đối phương, thế nhưng kế sách này nàng đã tính sai.

Viên Dạ cười nham hiểm: "Đừng đem Phong Thần Tông dọa dẫm ta, lão tử là Tả hộ pháp Hương Phong Cốc còn sợ mấy tên tiểu bối các ngươi sao. Các ngươi biết hôm đó đã đắc tội với ai không? Thiên Minh là hài tử yêu thương nhất của tổng hộ pháp Hương Phong Cốc ta, chính là nhị cung chủ của Thiên Tinh Cung.

Dương Thanh Dao sắc mặt kinh hãi, hỏi lại: "Thiên Tinh Cung chẳng nhẽ là thế lực chi nhánh của các ngươi?"

Lúc này Đoạn Thiên Minh ở bên cạnh cười ha ha nói: "Dương Thanh Dao, nàng thật thông mình. Nhưng các ngươi đã biết bí mật này thì nhất định phải chết. Thật đáng tiếc cho mỹ nữ tuyệt thế như nàng!"

"Bỉ ổi!" Dương Thanh Dao căm hận mắng.

Lục Mộng Thần quay người ra sau nhìn, phát hiện hướng đào tẩu đã bị khí thế cường đại của đối phương phong kín. Xem ra chỉ đành chiến đấu rồi tìm cơ hội chạy thoát.

Hữu thủ của Viên Dạ giơ lên, một thanh trường kiếm màu đỏ thình lình xuất hiện trong tay. Hắn nhìn Lục Mộng Thần giống như đang nhìn một con sơn dương chờ bị giết thịt.

Viên Dạ lay động trường kiếm, quát lên: "Xạ Nhật Thần Quyết đệ nhất thức - Kiếm Kích Trường Không!" Cùng một chiêu, Đoạn Thiên Minh so với Viên Dạ còn kém xa. Vô số kiếm ảnh quay cuồng, mang theo hoa quang cực lớn, như thiểm điện đánh về phía Lục Mộng Thần.

Lục Mộng Thần toàn lực vận khởi tầng thứ tư Tinh Tiên thần công, một chiêu Húc Nhật Đông Thăng, vân vụ trắng mịt mù từ thân kiếm bốc lên, đâm vào quang hoa to lớn kia.

Quang hoa xuyên vào màn sương, hai quả cầu thái dương vừa mới hiện ra bị đánh rơi xuống.

Lục Mộng Thần nhanh chóng thối lui, kiếm quang cực lớn đuổi sát không bỏ.

Ở chỗ khác, Đoạn Thiên Minh đang giao thủ với Dương Thanh Dao.

Hai bên chém ra các đạo kiếm cương, khi chạm nhau phát ra tiếng vang cực lớn. Khiến Đoạn Thiên Minh kinh dị là Dương Thanh Dao đã đạt đến Ngưng Thần hậu kỳ, với tu vi Hợp Khí kỳ của hắn, muốn chiến thắng Ngưng Thần sơ kỳ đã thật sự có chênh lệch rất lớn rồi. Thanh Dao vung ra kiếm quang cường đại khiến hắn cảm thấy vất vả mệt mỏi, nhưng hắn quá sĩ diện, vẫn cực khổ chống đỡ.

"Kim Quang Vạn Đạo!" Lục Mộng Thần quát to, vạn đạo kim sắc kiếm quang hợp thành một kiếm cầu to lớn, nhanh chóng đánh tới kiếm quang của Viên Dạ.

Hai đạo kiếm quang mãnh liệt chạm vào nhau rồi đồng thời tan biến.s

Lục Mộng Thần khẩn trương nhìn Viên Dạ, nhận thức được thực lực đáng sợ của đối thủ. Phải dùng đến hai chiêu mới hóa giải được một kích trí mạng của hắn.

Viên Dạ đang muốn phát ra sóng công kích thứ hai thì một tiếng kêu thảm truyền đến. Hắn quay đầu nhìn, thấy Đọan Thiên Minh bị kiếm quang của Dương Thanh Dao quét trúng ngực, ngã trong vũng máu.

"A!" Viên Dạ sửng sốt, vội vàng nâng Đoạn Thiên Minh dậy, quang hoa trên tay liên tục đánh vào trong thân thể hắn để điểm huyết, run giọng nói: "Thiên Minh, ngươi thế nào?"

Đoạn Thiên Minh hơi thở yếu ớt, thều thào: "Hữu hộ pháp… ta… không được rồi… Ngươi mau… thu… nguyên thần… của ta… mang cho phụ thân ta… người sẽ có biện pháp." Miễn cưỡng giơ tay chỉ vào Dương Thanh Dao, hàm chứa bi thương vô tận nói: "Xú nương môn đó… nhất định phải giúp ta giết ả… báo thù cho ta." Nói xong đầu nghẹo xuống, đoạn khí.

Viện Dạ đau khổ gào một tiếng, từ trong ngực lấy ra một cái hộp, dùng tay ấn vào đầu Đoạn Thiên Minh. Một luồng khói trắng lờ mờ bay lên, rồi bị hút vào trong hộp.

Cẩn thận cất hộp vào, Viện Dạ sát khí đằng đằng nhìn Dương Thanh Dao phẫn nộ nói: "Xú a đầu, ngươi giết thiếu chủ, ta nhất định phải lấy mạng ngươi." Nói xong, vẫy ra một đạo quang hoa cực lớn bổ mạnh về phía Thanh Dao.

Khí lực toàn thân Dương Thanh Dao bị phong tỏa, không thể cử động. Lục Mộng Thần thấy tình thế không ổn, nhảy vút đến phía trước nàng, thi triển Phong Thần Kiếm Quyết đệ tam thức - Phổ Chiếu Vạn Vật. Nháy mắt một biển kiếm màu vàng dâng lên, cuồn cuộn xông đến kiếm quang vĩ đại của Viên Dạ.

Bất phân thượng hạ, hai đạo kiếm quang đồng thời tan biến.

Viên Dạ trừng mắt, lạnh lẽo quát: "Phong Thần Kiếm Quyết quả là danh bất hư truyền, đáng tiếc cảnh giới của ngươi kém xa ta. Xem Xạ Nhật Kiếm Quyết đệ nhị thức của lão tử, Lôi Đình Vạn Quân!" Nói xong trường kiếm đâm ra, một đạo kiếm trụ vĩ đại kèm theo khí thế như phong lôi, đâm vào Lục Mộng Thần

Đột nhiên.

Lục Mộng Thần trở nên phiêu dật, Vân Vụ kiếm trong tay trở nên linh hoạt vô cùng, hét lớn : "Thanh Phong Từ Lai!" Hai mươi tư kiếm thức và hai mươi tám kiếm ý được Lục Mộng Thần hoàn thành trong nháy mắt.

Từng cơn gió mát như có như không chầm chậm thổi vào kiếm trụ đang bắn tới.

Đây chính là Phong Thần Kiếm Quyết đệ tứ thức, thiên hạ chí âm chí nhu Thanh Phong Từ Lai. Vào thời khắc mấu chốt, Lục Mộng Thần chợt hiểu rõ chân lý của kiếm quyết này.

Cơn gió hết sức nhẹ nhàng này, tựa hồ không có chút uy lực nào. Nhưng khi tiếp xúc với kiếm trụ to lớn thì từng chút một thổi tan hoàn toàn kiếm trụ, giống như gió mát với gỗ mục, quang hoa to lớn bị thổi đến nỗi từng hạt nhỏ cũng tan biến, cảnh tượng vô cùng quỷ dị.

"A!" Viên Dạ kinh hô, trên mặt hiện đầy vẻ kinh ngạc. Hắn không ngờ đệ tử Phong Thần Tông ở trước mắt đã luyện thành Phong Thần Kiếm Quyết đệ tứ thức.

Bình luận





Chi tiết truyện