chương 18/ 56

Giải quyết Chó Ba Đầu xong, nhiệm vụ ở đảo Lạc Nhật cũng đã hoàn thành, bọn họ liền đi tới địa điểm kế tiếp – đảo Tịch Dương.

Đảo Tịch Dương đại khái diện mạo cùng đảo Lạc Nhật rất giống, khác nhau duy nhất là, nơi này chia là hai khoảng thời gian là ban ngày và hoàng hôn, không giống đảo Lạc Nhật chỉ có hoàng hôn và đêm tối.

Vừa bước lên đảo Tịch Dương, Tri Hỏa đã bị những thiên sứ có thể thấy khắp nơi hấp dẫn. Tuy rằng bên cạnh cậu còn có hai bạn đồng hành là yêu tinh cùng ma tộc xinh đẹp nổi bật, nhưng so với bộ tộc thiên sứ nổi danh quả nhiên cũng không thể xem nhẹ, dung mạo hoàn mỹ phối hợp với khí chất thánh thiện, làm cho người ta không dời được tầm mắt.

“Ngu ngốc, đi mau.” Mạnh cốc đầu Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh khó chịu kéo hắn bước tiếp.

“Làm cái gì thế.” Bị đánh mà không rõ đầu cua tai nheo, Tri Hỏa bất mãn kêu lên.

“Đi mau , đừng có như sắc lang chảy nước miếng ngắm người khác, bộ dáng thật chướng mắt.”

Không hiểu nhìn Bắc Hoàng Minh biểu tình bốc hỏa, Tri Hỏa cậu nhìn người đẹp hắn sinh khí cái gì chứ.

Nhưng là bị mắng, cậu tự nhiên sẽ không im lặng rồi, lập tức phản kích, “Cậu nói cái gì hả!”

“Hừ, cậu nghe gì thì chính là thế đó.”

“Tôi xem người đẹp đã đắc tội gì với cậu rồi!”

Lưu Ly đi theo sau bọn họ chớp chớp đôi mắt, một ý niệm trong đầu nhỏ dần hình thành.

Hẳn là không thể nào.

Tuy rằng chẳng dám nghĩ đến thế, nhưng Lưu Ly không kìm được hưng phấn, trừng lớn mắt cẩn thận quan sát hai người đi phía trước đang mải cãi nhau.

Đi dạo một vòng quanh đảo Tịch Dương, ba người tuyệt nhiên không tìm được chút manh mối nào giải quyết nhiệm vụ, ngược lại chính mình mệt mỏi đến chết.

“Hiện tại nên lo liệu thế nào đây?” Lưu Ly mệt mỏi chỉ muốn nằm thẳng cẳng một chỗ, không để ý hình tượng thục nữ này nọ, phịch một cái ngồi bệt xuống đất mà yên vị.

“Hiện tại biện pháp duy nhất chính là tiếp xúc với người chơi trên đảo Tịch Dương, nhỡ đâu họ có thế cung cấp chút tin tức gì đó.” Mới vừa đem ý nghĩ của mình nói ra, Tri Hỏa liền thấy Lưu Ly thần tình kinh ngạc nhìn mình, “Cái vẻ mặt này là sao.”

“Không, không có gì, chính là, kinh ngạc vì ông cũng có cách nghĩ như thế.” Thì thào tự lẩm bẩm, Lưu Ly không chút nào để ý bộ dáng mau phát điên của Tri Hỏa, vẻ mặt tràn đầy biểu tình xúc động.

Ở một bên giằng co nội tâm nửa ngày, cuối cùng bởi vì Lưu Ly là con gái, Tri Hỏa vẫn là không có nhẫn tâm đối phó, chỉ có thế nghẹn nuốt cơn giận.

“Đến Hội Mạo hiểm gia tìm người?” Bắc Hoàng Minh nói ra địa phương tìm người chơi.

Công hội Mạo hiểm gia là nơi các tổ đội tiếp nhận nhiệm vụ, nơi đó người chơi tập trung đông nhất, cũng là nơi các loại tin mật lan truyền nhanh nhất.

“Không thành vấn đề.” Đứng dậy phủi bụi đất trên người, Lưu Ly ai oán nói, “Đáng tiếc chúng ta có mỗi ba mống, bằng không đội cũng tiếp nhận được vài cái nhiệm vụ, như vậy kinh nghiệm cùng tiền nhận được nhanh hơn, hay là đi tuyển thêm người?”

“Kết bạn phải tự mình tìm, sao lại chiêu mộ.” Cười nói, biểu tình trên mặt Tri Hỏa trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt hai người.

Đồ ngốc này, nguyên lai còn có bộ dáng nam tử hán đại trượng phu nha. Lưu Ly mặt ửng đỏ cúi đầu.

Bắc Hoàng Minh thất thần trong tích tắc, lúc phục hồi lại, ở mặt ngoài mặc dù không có biến hóa gì cả, nhưng trong lòng lại nổi lên cơn sóng ngầm cuồn cuộn.

“A, cho hỏi.” Đột nhiên, phía sau truyền đến một giọng nam ôn hòa.

Quay đầu, ba người liền nhìn thấy một nam một nữ, hai người chơi thuộc tộc thiên sứ.

Bình luận





Chi tiết truyện