chương 211/ 334

Thánh Nguyệt hừ lạnh, nói.

"Làm như ta không hiểu tính tình của ngươi ra sao? Ngươi biết vì sao ta luôn không đồng ý ngươi đánh lén ma tộc? Bởi vì chúng ta không thể tổn thất. Ngươi thành công thì tốt, lỡ đâu thất bại? Ngươi định tương lai cho chắt gái ta kế thừa Thích Khách Thánh Điện với một mớ bòng bong sao?"

Thánh Linh Tâm cười khổ nói.

"Nhưng mà ông nội, ông không thấy Hạo Thần nói rất có lý ư?"

Thánh Nguyệt nói.

"Bây giờ không giống trước kia, cũng tới lúc điều chỉnh rồi." Nói đến đây, đáy mắt Hiệp Giả lộ sát khí đậm đặc.

Thánh Linh Tâm mừng rỡ.

"Ông nội đồng ý rồi?"

Thánh Nguyệt chậm rãi đứng dậy, nghiêng đầu nhìn sắc trời, bình thản nói.

"Nguyệt hắc phong cao đêm giết người, chọn ngày không bằng hôm nay đi. Ngươi đi truyền mệnh lệnh của ta, tất cả Hiệp Giả và Hiệp Ẩn đường tập hợp trong sân."

Lam Nghiên Vũ ở một bên giật mình nói.

"Ông nội, thế này có vội vàng quá không? Hay là bàn bạc kỹ hơn rồi mới hành động."

Thánh Nguyệt ngạo nghễ nói.

"Thích khách ám sát quan trọng là bất ngờ. Thích khách thật sự mạnh dù ở bất kỳ tình huống nào đều có kế hoạch tỉ mỉ. Không có tình thế không thay đổi, chỉ có thích khách không biết ứng đối tình thế. Nếu các anh em ta tiến hành nhiệm vụ ám sát còn cần chuẩn bị cái gì, vậy họ sẽ không là trụ cột của Thích Khách Thánh Điện. Hai vợ chồng các ngươi điều động quân đội, chuẩn bị phòng ngự, đề phòng kẻ địch phản kích trả thù. Hạo Thần, ngươi và Hàn Vũ, Thải Nhi hỗ trợ họ."

Long Hạo Thần đứng dậy, nói.

"Ông cố, hãy để con đi cùng ông. Con nghĩ các tiền bối cũng cần tấm chắn."

Hàn Vũ và Thải Nhi cùng đứng dậy, ánh mắt kiên quyết nhìn Thánh Nguyệt biểu đạt ý mình.

Thánh Nguyệt suy nghĩ chốc lát, nói.

"Được rồi, vậy cùng đi thôi."

Lam Nghiên Vũ còn muốn nói cái gì nhưng bị Thánh Linh Tâm liếc một cái liền im lặng. Việc lớn như vậy sao có thể ứng xử theo cảm tình? Long Hạo Thần và Thải Nhi không phải đóa hoa lớn lên trong nhà ấm.

Thánh Nguyệt ngửa đầu nhìn trời, nhìn đêm đen hắc ám, đáy mắt dâng lên tia sáng lạnh. Long Hạo Thần mơ hồ cảm nhận được từ người ông tỏa ra khí chất vô hình, đang không ngừng tăng lên. Đó không phải uy nhiếp mà là khí thế đặc biệt, khiến Long Hạo Thần có cảm giác dựng tóc gáy.

Thời gian không lâu lắm, từng bóng đen lặng lẽ xuất hiện trước mặt Thánh Nguyệt. Trừ mười Hiệp Giả mà Long Hạo Thần từng gặp mặt, còn có hai mươi mốt Hiệp Ẩn thích khách, tất cả đều là Đế Thích cấp tám.

Thánh Nguyệt chuyển hướng Long Hạo Thần, Thải Nhi và Hàn Vũ, suy nghĩ một lát, nói.

"Hàn Vũ, ngươi đừng đi, ở lại Khu Ma quan thủ thành với Linh Tâm. Lần này đánh bất ngờ chủ yếu là tốc độ. Tu vi của ngươi hơi thấp, lại không giỏi về tốc độ."

Tuy Hàn Vũ rất muốn cùng Long Hạo Thần, Thải Nhi kề vai chiến đấu, nhưng y biết lời Thánh Nguyệt nói là sự thật, ừ một tiếng, có chút không cam lòng lùi sang bên.

Thánh Nguyệt nhìn Long Hạo Thần cả người lấp lánh ánh vàng rực rỡ Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp, không đợi ông mở miệng thì hắn đã lấy ra áo choàng to màu đen bao trùm toàn thân. Bất chợt tinh thần dao động vặn vẹo khiến hơi thở của hắn biến mất.

Trên mặt Thánh Nguyệt lộ nét cười, thầm nghĩ mấy chuyện trộm gà bắt chó chắc thằng nhóc hư nàyđã làm không ít.

Mười một Hiệp Giả, hai mươi mốt Hiệp Ẩn, lại thêm Long Hạo Thần và Thải Nhi, tổng cộng ba mươi bốn người.

Thánh Nguyệt trầm giọng nói.

"Ma tộc công kích Khu Ma quan ta thời gian dài như vậy, là lúc nên cho chúng thấy sự lợi hại. Lần này chúng ta đánh bất ngờ, mục đích chỉ có một, cố hết sức giết ma tộc cấp cao. Ta nhấn mạnh hai điều. Thứ nhất, ai cũng không được ham chiến, nghe ta ra lệnh rút lui phải lập tức lùi ra sau. Thích khách cấp Hiệp Giả phụ trách đoạn hậu. Thứ hai, không được ý định giết chết ma thần, chúng trông giữ Trụ Ma Thần, rất khó bị đánh chết. Mục tiêu của chúng ta chính là ma tộc trên cấp năm. Hơn nữa chúng ta là thích khách, đánh bất ngờ chứ không phải cứng rắn đánh. Lúc hành động tất cả phải ẩn núp tốt cho ta. Còn các việc khác thì ta không nói nhiều, xuất phát!"

Vung tay lên, Thánh Nguyệt lóe người đã dẫn đầu bay đi, đám thích khách thì tựa như bóng ảo theo sát phía sau biến mất.

Long Hạo Thần và Thải Nhi cũng bay lên, trước khi rời đi hắn còn nhỏ giọng nói gì đó với Lam Nghiên Vũ, sau đó nắm tay Thải Nhi lao ra ngoài.

Nhìn bóng lưng họ khuất xa, Lam Nghiên Vũ khẽ thở dài.

"Thằng bé Hạo Thần thật không tệ."

Thánh Linh Tâm hỏi.

"Mới rồi nó nói gì với em?"

Lam Nghiên Vũ nói.

"Cậu ta nói nếu thật có người muốn tổn thương Thải Nhi, nhất định phải đạp qua xác chính cậu ta đã."

Thánh Linh Tâm mỉm cười nói.

"Chắc má vợ nhìn con rể, càng xem càng thích hả?"

Lam Nghiên Vũ liếc xéo y, nói.

"Con rể này không phải em chọn, là con gái cưng của anh tự quyết định. Hai đứa từ mười bốn tuổi đã ở chung, em còn nói cái gì được nữa?"

"Khụ khụ. Đi thôi, chúng ta cũng lên đầu tường, anh đã ra lệnh tập hợp quân đội. Ai, thật muốn đi cùng ông nội! Đáng tiếc."

Lấy tu vi của Thánh Linh Tâm thêm vào tài bác học cùng với Đồng Quy Linh Lô, trở thành một Hiệp Ẩn thích khách thì không thành vấn đề. Đáng tiếc y là tổng trưởng quân sự Khu Ma quan, sao có thể tự ý rời khỏi chức vụ?

Hàn Vũ nghe lời của Thánh Linh Tâm thì liên tục gật đầu, y cũng muốn đi! Tuy Săn Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất còn chưa đông đủ nhưng y có chút nôn nóng muốn chiến đấu cùng Long Hạo Thần, Thải Nhi.

Phương xa, đại doanh ma tộc cực kỳ yên tĩnh, nguyên bản bảy Trụ Ma Thần lấp lánh ánh sáng nay yếu ớt nhiều. Thánh Nguyệt mang theo mọi người lặng lẽ rời khỏi Khu Ma quan, tụ tập một góc tối ngoài thành, tuyên bố nhiệm vụ.

"Chờ chút nữa mọi người chia nhau hành động, tự chiến đấu, nghe tín hiệu của ta thì rút về, hiểu rõ chưa? Các người nhớ kỹ, lần này đánh lén chủ yếu là bảo vệ mình an toàn rồi mới tính tới chuyện giết kẻ địch. Chỉ cần kết thúc nhiệm vụ, các ngươi đều sống sót thì chính là công lớn."

Đám thích khách cường giả dùng cách của mình hướng Thánh Nguyệt biểu đạt quyết tâm. Mỗi người đều nâng lên tay phải chạm giữa trán, sau đó làm động tác cắt cổ.

Đây là cách liên lạc đặc biệt của đám thích khách. Lúc hành động họ không giao lưu ngôn ngữ, động tác tay và thân thể trở thành cách trao đổi quan trọng nhất. Động tác mới rồi ý nghĩa họ sẽ dùng đầu óc chiến đấu, giết chết kẻ địch.

Thánh Nguyệt chuyển hướng sang Long Hạo Thần, nhìn hắn rồi lại nhìn Thải Nhi. Long Hạo Thần lập tức gật đầu với ông, biểu đạt mình đã hiểu. Thánh Nguyệt đang nhắc nhở hắn phải bảo vệ tốt Thải Nhi và chính mình.

Thánh Nguyệt vung tay lên, tất cả mọi người tập thể hành động, lặng lẽ tản ra, sau đó dung nhập vào màn đêm không thấy bóng dáng.

Tựa như Long Hạo Thần đã nói, thích khách giỏi nhất là ẩn nấp, ám sát chứ không phải quang minh chính đại chiến đấu. Thích khách ẩn trong bóng đêm tựa như cá tiến vào biển, cảm giác vui sướng cùng xuất hiện trong lòng đám thích khách cường giả. Đối với hành động này họ có thể làm tới trình độ nào, không ai thèm suy nghĩ, trong lòng họ chỉ nghĩ tới trút hết sức mình và tàn sát.

"Thải Nhi, cô ẩn thân đi theo tôi." Long Hạo Thần nhỏ giọng nói.

"Ừ." Thải Nhi ừ một tiếng, nhích người biến mất bên cạnh Long Hạo Thần.

Lấy tinh thần lực như Long Hạo Thần nếu không phải tập trung tinh thần tìm kiếm một phương hướng, sẽ không cách nào phát hiện sự tồn tại của nàng. So với một năm rưỡi trước, Thải Nhi đích thực mạnh rất nhiều.

Tốc độ của Long Hạo Thần chậm hơn các cường giả Thích Khách Thánh Điện chút ít. Hắn không vội vã, từ từ vòng qua bên cạnh, khoảng cách không phải là ngắn nhất, xông hướng quân doanh ma tộc.

"Hạo Thần, chúng ta đi đâu vậy? Không phải đánh lén quân doanh ma tộc ư? Vòng qua như vậy thì chậm quá rồi. Tuy nhóm ông cố sẽ không bị phát hiện trong khoảng thời gian ngắn, nhưng chúng ta tụt lại sau quá xa chỉ sợ không thể thu lợi được chút gì."

Thải Nhi không phải sốt ruột muốn giết địch, mà lo cho Long Hạo Thần. Hành động lần này chỉ có hắn là người Kỵ Sĩ Thánh Điện, nếu hắn thu hoạch quá kém thì chẳng phải hắn làm Thánh kỵ sĩ trưởng sẽ bị người chê trách? Đặc biệt là trước đó hắn đã bày ra thực lực quá mạnh.

Long Hạo Thần nhỏ giọng nói.

"Đừng lên tiếng, cứ theo tôi là được, chúng ta cố gắng hốt mẻ lưới lớn."

Quân doanh ma tộc còn chưa biết trận tàn sát hướng về phía chúng đã mở màn. Xuất động gần như toàn bộ cường giả của Thích Khách Thánh Điện, tất cả đã lên sân khấu.

Ma tộc ở ngoài Khu Ma quan so với Ngự Long Quan thì khác rất nhiều.

Bên ngoài Ngự Long Quan hầu như là tinh anh ma tộc, bao gồm quân đoàn Thần Hoàng. Do đó có thể thấy thực lực tổng thể của Kỵ Sĩ Thánh Điện đích thực vượt xa Thích Khách Thánh Điện. Đối diện nhiều tinh anh ma tộc như vậy mà tổn thật lại ít hơn Thích Khách Thánh Điện rất nhiều.

Ma tộc trú đóng bên ngoài Khu Ma quan về số lượng thì hơn xa bên Ngự Long Quan, đặc biệt là biển Song Đao Ma. Đám ma tộc cấp thấp tuy sức chiến đấu có hạn, thậm chí một đối một không đánh lại đàn ông trưởng thành có tập luyện thể hình. Nhưng không ai chịu được số lượng nhiều! Thế nên nơi đóng quân đại doanh ma tộc bên ngoài đều là Song Đao Ma cấp thấp.

Địa vị của Song Đao Ma trong ma tộc cực kỳ thấp hèn, coi như là ăn thi thể cũng không có ma tộc muốn ăn, chúng nó chỉ có thể tự ăn lấy tộc mình. Doanh trướng là loại vật phẩm xa xỉ trong quân đội ma tộc. Đừng nói là Song Đao Ma bình thường, coi như là Bích Lục Song Đao Ma cấp năm cũng chưa chắc được hưởng.

Doanh trướng tốt nhất đều phân phối ở phương bắc, cho quân đội ma tộc bên Ngự Long Quan sử dụng. Quân đội ma tộc bên ngoài Khu Ma quan thì phải tới cấp sáu mới có tư cách ở trong lều. Đây là vì sao trước đó Thánh Nguyệt nói lần ám sát này tìm ma tộc cấp năm, sáu thì không có thích khách nào hỏi làm cách nào tìm ra. Cứ kiếm chỗ nào có lều là được, có thể ngụ trong lều thì chắc không kém bao nhiêu.

Từng đống từng đống Song Đao Ma, tựa như từng cây xương cắm trên mặt đất, yên tĩnh nằm đó nghỉ ngơi. Chúng nó không hề hay biết, ở trên đỉnh đầu mình từng bóng người vô hình đang xẹt qua.

Lúc này trong lòng Thánh Nguyệt hơi nghi hoặc. Ông thắc mắc Long Hạo Thần đi đâu. Vốn ông định lặng lẽ đi theo Long Hạo Thần và Thải Nhi, để bảo vệ hai người. Nhưng ông vừa tuyên bố bắt đầu hành động, Long Hạo Thần lập tức mang theo Thải Nhi đi đường vòng.

Làm người chỉ huy hành động lần này, đương nhiên Thánh Nguyệt không thể đi theo hai người bọc đường vòng, ông cần phụ trách cường giả Thích Khách Thánh Điện. Không còn cách nào khác, ông chỉ có thể cùng đám thích khách tách ra, xông vào quân doanh ma tộc.

Tựa như Kỵ Sĩ Thánh Điện đánh lén đại quân ma tộc, quân doanh ma tộc gần như không hề cảnh giác. Bảy Trụ Ma Thần tuy thu lại uy thế nhưng có năng lực tìm tòi cực mạnh, lại thêm bên ngoài biển Song Đao Ma. Theo các thống soái ma tộc thì nếu có kẻ địch đánh lén, chúng không thể nào không biết được. Trong mắt chúng, nhân loại là yếu ớt. Đám cường giả nhân loại tuyệt đối không dám dễ dàng mạo hiểm. Ma thần có Trụ Ma Thần bên cạnh, thực lực ít nhất tăng trên năm mươi phần trăm.

Vượt qua chỗ Song Đao Ma trú đóng, tiếp theo là hỗn hợp ma tộc cấp thấp, Cầm Ma bình thường, Ma Nhãn Thuật Sĩ, Lang Ma tộc.

Lại đi tiếp sẽ xâm nhập vào vị trí trung tâm đại doanh ma tộc. Thánh Nguyệt xác định mục tiêu là một cái lều khá rộng lớn, trong trạng thái ẩn thân trực tiếp xé rách không gian.

Đại doanh ma tộc trú đóng gần trăm vạn đại quân ma tộc, lúc tối đa lên đến gần hai trăm vạn. Thế nên tuy ít lều, tổng số lại không ít chút nào. Lúc đột kích, đám thích khách chia ra hành động nên không sợ đụng nhau.

Trong cái lều này có mười hai ma tộc, lúc này chúng sớm rơi vào mộng đẹp. Trong không khí hơi vặn vẹo, Thánh Nguyệt ở trạng thái ẩn thân đã đi vào lều. Bây giờ hiện ra điểm mạnh của ông, xuyên qua không gian mà còn giữ được ẩn thân, điều này không phải tất cả thích khách cấp chín đều làm được.

Thánh Nguyệt quan sát tình hình trong lều, mười hai ma tộc chia nhau ra ngủ, lều cũng khá lớn nên giữa chúng có một khoảng cách.

Làm một thích khách, khi tiến hành bất cứ động tác nào đều phải cẩn thận, dù biết rõ đối thủ yếu hơn mình rất nhiều cũng thế. Một khi công kích sẽ mất đi năng lực ẩn thân, muốn không phát ra một chút tiếng vang giải quyết kẻ địch tu vi ít nhất trên cấp sáu không phải chuyện dễ.

Ma tộc trong lều này toàn là Lang Ma. Nhưng dáng người nó cao to hơn Lang Ma tộc bình thường, màu lông là ám kim. Đây là Lang Ma cấp lĩnh chủ, thực lực khoảng cấp sáu đến cấp bảy, không cùng đẳng cấp.

Suy nghĩ một lúc, Thánh Nguyệt nhảy người lên, xuất hiện ở bên cạnh Lang Ma nằm phía ngoài cùng. Ông rất hiểu đặc tính các loại ma tộc. Khứu giác Lang Ma cực nhạy, cho nên ông không thể để lộ mùi, nếu không thì thực lực đám Lang Ma cấp sáu, cấp bảy, coi như đang ngủ cũng sẽ phát hiện sự tồn tại của ông.

Ánh sáng đen nhạt chợt lóe, thân thể Lang Ma mé ngoài cùng nhẹ rung động sau đó im lìm.

Thánh Nguyệt ra một kiếm này có thể nói là ổn, chuẩn, ngoan. Ông đâm vào từ trung khu thần kinh sau gáy, hơn nữa đâm xuyên qua não Lang Ma. Vết thương như vậy đủ khoảnh khắc lấy mạng.

Hơn nữa vì không để Lang Ma phát ra tiếng động nào, khi dao găm đâm vào người Lang Ma, linh lực khoảnh khắc khuếch tán, tỏa định nó, khiến nó ở trạng thái đông cứng, sau đó dao găm xuyên qua não.

Quá trình này nói thì đơn giản nhưng hành động thực tế thì dao găm của Thánh Nguyệt ít nhất biến đổi linh lực ba lần. Ở trong giới thích khách bị gọi là một kiếm tam biến, là kỹ xảo cao cấp nhất.

Phát động công kích, thân hình Thánh Nguyệt cũng vì thế mà hiện ra. Nhưng ông tựa như một phần của bóng tối, chẳng những không lộ ra hơi thở, dù lúc này có Lang Ma mở to mắt cũng chưa chắc trong bóng tối trông thấy ông.

Lặng lẽ rút về dao găm, không có một giọt máu rơi xuống. Vũ khí của thích khách cao cấp gần như đều có độc. Loại kịch độc này tên gọi là tro tràn. Bản thân kịch độc tro tàn không nguy hiểm sinh mạng, nếu chỉ cắt da đối thủ thì thậm chí còn giúp kẻ địch lập tức khép lại miệng vết thương.

Bởi vì đây là hỏa độc cực kỳ mạnh mẽ, một khi tiếp xúc thân thể, lập tức tỏa ra sức nóng cực kỳ mãnh liệt. Mới rồi Thánh Nguyệt đâm một kiếm vào người kẻ địch, trong người Lang Ma bị khét đen, đây cũng là vì sao không có máu chảy ra, vì che giấu đi sự thực nó đã bị giết. Máu bị đông lại, ít nhất phải hai tiếng đồng hồ sau Lang Ma này mới có dấu hiệu xuất huyết.

Thích Khách Thánh Điện nghiên cứu chính là ám sát, mấy ngàn năm tích lũy không đơn giản chỉ là nói thôi.

Một chiêu đắc thắng, Thánh Nguyệt không tạm dừng, dùng cách tương tự, rất nhanh giải quyết tám Lang Ma trong lều.

Đúng lúc này, xuất hiện biến hóa ông không ngờ được. Một Lang Ma lầm bầm ngồi dậy, đứng lên muốn đi ra ngoài lều.

Nó định đi tiểu ư? Ánh mắt Thánh Nguyệt biến quái lạ. Loại Lang Ma cao cấp này có cảm giác rất mạnh. Có lẽ bây giờ nó còn đang mơ ngủ nên không cảm giác được, nhưng đợi nó ra ngoài bị gió lạnh thổi qua, khi trở về sẽ tỉnh táo nhiều. Đến khi đó, nó nhất định sẽ phát hiện tình hình trong doanh trướng có biến đổi. Đồng bạn nó có hơi thở hay không chẳng lẽ không nhận biết được?

Nhưng Thánh Nguyệt không hành động thiếu suy nghĩ. Mắt thấy Lang Ma đi ra lều, tiếp theo ông tựa như tia chớp đen lóe lên, tốc độ cực nhanh giải quyết ba Lang Ma ngủ say. Chợt lóe người, ông lại ẩn giấu trong bóng đêm.

Thời gian không dài lắm, Lang Ma lúc trước ra ngoài đi tiểu đã trở về, vén lên màn cửa, ánh mắt nó đúng thực tỉnh táo vài phần. Nó đang đi tới giường mình thì đột nhiên cảm giác có gì đó là lạ. Nó bản năng nhìn hướng đồng bạn mình. Ngay sau đó, cảm giác nóng cháy bỗng lan tràn trong đầu, tiếp theo, thế giới của nó biến thành tối đen.

Đáy mắt Thánh Nguyệt lấp lóe tia sáng lạnh, cổ tay chợt lóe ánh sáng đen, tốc độ cực nhanh thu xác mười hai Lang Ma Lĩnh Chủ. Đây chẳng những đề phòng chúng chết đi lộ ra hơi thở, hơn nữa chúng là ma tộc cấp cao, ma tinh có thể dùng trong Ma Đạo đại pháo. Ma Đạo đại pháo của Khu Ma quan đã tắt lửa một năm, nếu vài chục Ma Đạo đại pháo lại phát uy, đâu cần sợ đám Ma Nhãn Thuật Sĩ đáng ghét kia nữa?

Trận tàn sát gần như cùng lúc xuất hiện ở các góc đại doanh ma tộc. Mỗi một thích khách đều có cách ám sát thuộc về mình, nhưng họ đều cùng một điểm chung là không phát ra tiếng động nào.

Long Hạo Thần mang theo Thải Nhi không tiến vào đại doanh ma tộc, mà ẩn nấp ngoài doanh. Hắn thậm chí không có ý định ra tay, chỉ yên tĩnh nhìn chăm chú tình hình trong đại doanh.

Lúc này chỗ hắn và Thải Nhi ở là bên ngoài lều quân doanh ma tộc, nhưng ở bên trong vòng Song Đao Ma và ma tộc cấp thấp. Lấy tu vi như Long Hạo Thần, lặng lẽ xâm nhập vào đây chẳng hề khó khăn.

Tuy Thải Nhi buồn bực vì sao Long Hạo Thần không ra tay, nhưng nàng không hỏi nhiều, đây chính là sự tin tưởng. Không phải bởi vì cảm tình giữa họ mà là tin tưởng giữa đồng bạn đoàn đội, chiến hữu.

Long Hạo Thần dẫn dắt Săn Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất có thể nói là chiến công hiển hách. Không ngừng hành động, tất cả thành viên sớm đã tâm phục khẩu phục hắn, dù là Thải Nhi mất trí nhớ cũng như thế. Lúc này Long Hạo Thần ẩn nấp nhất định là có mục đích riêng.

Lặng lẽ cảm nhận tình hình xung quanh, Long Hạo Thần mở ra tinh thần lực đến trình độ lớn nhất. Trừ không tìm kiếm vài cây Trụ Ma Thần ra, hắn cố gắng khuếch tán cảm giác ra xa chút.

Lòng hắn dần xuất hiện khen ngợi, vì trong cảm giác không thấy tên thích khách nào. Chính là nói, lấy tinh thần lực như hắn mà không cảm giác được đám thích khách đang ở đâu.

Tuy quân doanh ma tộc khá lớn nhưng tinh thần lực của Long Hạo Thần cũng khá mạnh, phạm vi tìm kiếm rộng lớn. Trong phạm vi này, các cường giả Thích Khách Thánh Điện đang hành động vậy mà hắn không hề cảm giác được, có thể thấy năng lực của đám thích khách mạnh cỡ nào.

Bây giờ Long Hạo Thần không hề vội vàng, thời gian kéo dài càng lâu thì chứng tỏ đám thích khách thu hoạch càng lớn. Đây chính là việc tốt! Tốt nhất là cứ tiếp tục kéo dài thế này mãi. Lấy thực lực đám thích khách, chỉ sợ mỗi phút sẽ xử lý một cái lều. Chính là nói, gần như mỗi phút đều có trên trăm cường giả ma tộc chết trong tay họ.

Cố lên! Long Hạo Thần thầm cổ vũ họ, nhưng hắn vẫn không có dấu hiệu hành động, thậm chí không cho Thải Nhi làm gì. Hắn chỉ thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn hướng một cây Trụ Ma Thần tỏa ánh sáng xanh đen không xa, càng thêm chăm chú cảm nhận và dùng tinh thần lực tìm kiếm.

Thời gian trôi qua từng phút giây, trong ma tộc ai cũng không biết lúc này có giết chóc vô hình đang bao phủ chúng.

Một cái lại một cái lều dần mất đi tiếng hít thở. Từng bóng người vô hình xuyên qua bên ngoài lều, sau đó chậm rãi xâm nhập vào trong.

Chớp mắt đã trôi qua mười mấy phút, hai tay Long Hạo Thần bất giác siết chặt từ bao giờ, cực kỳ hưng phấn. Mười mấy phút thôi đã chứng minh lần hành động này họ thắng lớn. Mục tiêu của họ không phải ma tộc bình thường.

Đúng lúc này, đột nhiên trong bảy cây Trụ Ma Thần lấp lánh ánh sáng, một cây ở vị trí chính giữa tỏa ánh sáng chói lòa. Sáu cây Trụ Ma Thần khác cũng lấp lánh ánh sáng.

Một tiếng hú dài thê lương vang lên, bỗng chốc chấn động cả đại doanh ma tộc.

Cùng lúc đó, mấy chục ánh sáng lan tràn từ những hướng khác nhau trong đại doanh ma tộc. Ánh sáng cách nhóm Long Hạo Thần gần nhất chưa tới hai trăm mét.

Bị phát hiện. Long Hạo Thần lập tức hiểu ra tình cảnh hiện tại. Tuy hắn không biết ma tộc làm cách nào phát hiện đám thích khách, nhưng đây là lúc nên rút lui.

Quả nhiên, các ánh sáng phát ra trong đại doanh ma tộc sau khi bùng phát thì mau chóng hóa thành từng tia chớp biến mất trong không khí, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái ẩn thân, đang chạy trốn.

Lúc Long Hạo Thần nhìn chăm chú, ánh sáng cách hắn và Thải Nhi gần nhất khi bay lên trời bỗng chốc phát ra ánh sáng rạng ngời, từng đợt sáng xám bao phủ ít nhất bốn, năm lều ma tộc. Ánh sáng tới đâu thì mặt đất giống như bị mưa sao băng giáng xuống, trong tiếng gầm điếc tai, vài cái lều biến mất. Sau đó cái bóng kia ẩn trong không khí, biến mất.

Hiển nhiên đám thích khách dù bị phát hiện, trước khi rời đi vẫn cố vớt vát một cú.

Lúc này Long Hạo Thần không tâm trạng chú ý nhiều như thế, nhanh chóng truyền âm hướng Thải Nhi.

"Chuẩn bị ra tay. Đợi lát nữa cô thấy tôi đánh với kẻ địch hãy sẵn sàng sử dụng Lưỡi Hái Tử Thần. Tôi sẽ giả bộ bị đánh bại, cô ẩn núp ở chỗ tôi chạy trốn, khi tôi bay đến bên cạnh cô thì sẽ giết ngược lại, chúng ta tấn công hai đầu, hiểu chưa?"

"Hiểu." Thải Nhi lập tức đáp. Bây giờ nàng hơi hiểu ra Long Hạo Thần định làm gì.

Tiếng hét thê thảm và vài chục ánh sáng đột nhiên bay lên khiến cả đại doanh ma tộc biến hỗn loạn. Vô số ma tộc chạy ra khỏi lều, ma tộc bên ngoài sau khi chấn kinh lập tức tỉnh táo lại, cả đám hốt hoảng tìm kiếm tung tích kẻ địch.

Nhưng trong đại quân gần trăm vạn muốn kiếm mấy chục người, nói dễ hơn làm. Huống chi các cường giả thích khách hàng đầu đã vào trạng thái ẩn thân, muốn tìm ra họ tựa như mò kim đáy biển.

Trung tâm đại doanh ma tộc, bảy cây Trụ Ma Thần phát ra ánh sáng chói lòa. Bảy luồng sáng chớp mắt dung hợp quét một hướng.

Hướng đó là giữa quân doanh ma tộc và Khu Ma quan.

Quả nhiên chỗ ánh sáng quét qua, vài chục bóng người hiện ra. Bọn họ tạm ngừng giây lát rồi lấy tốc độ nhanh hơn chạy hướng Khu Ma quan.

Từng luồng sáng trong đại doanh ma tộc bắn ra đuổi theo trên không trung. Cùng lúc đó, bảy cây Trụ Ma Thần cũng phóng ra từng đoàn sáng chói mắt, hai luồng sáng trong đó đuổi hướng bóng người xuất hiện trên trời. Năm đoàn sáng khác thì bay các hướng khác nhau trong quân doanh. Trên người chúng không ngừng tỏa ánh sáng từ Trụ Ma Thần quét qua đại doanh ma tộc, hiển nhiên đang tìm kiếm đám thích khách ẩn thân.

Đối mặt tình trạng như vậy, Long Hạo Thần bất giác thở dài. Ma tộc đúng là mạnh, không ngờ bảy ma tộc có phản ứng nhanh như thế. Sợ rằng lần đánh lén này Thích Khách Thánh Điện sẽ chịu tổn thất. Chỉ hy vọng tổn thất không quá lớn.

Vốn hắn định chuẩn bị chờ lát nữa, nhưng nhìn tình hình trước mắt, hắn quyết định trước tiên hành động.

Đứng dậy, Long Hạo Thần mắt lấp lóe tia sáng quét một vòng tình huống xung quanh. Hắn bỗng nhiên phóng lên, ánh sáng vàng rực rỡ bùng phát, hóa thành ánh vàng vô cùng chói mắt tỏa sáng bốn phương, chính là Kiếm Tinh Vũ.

Từng mảnh ánh sáng vàng mang theo tiếng rít sắc bén và hơi thở quang minh đậm đặc mạnh đánh vào đại doanh ma tộc. Một kích kia Long Hạo Thần không kỳ vọng vào lực công kích mà là phạm vi công kích. Đa số lều bị Kiếm Tinh Vũ phá hủy, chẳng qua ma tộc đa số đã chạy ra trước, vội vàng dốc hết sức ngăn chặn công kích của Long Hạo Thần.

Phát động xong một kích kia, cơ thể Long Hạo Thần ở trên không trung tạm dừng, xoay người bỏ chạy, hắn không bay lên mà chạy như điên trên mặt đất.

Tay phải Quang Chi Liên Y lấp lánh ánh sáng vàng không ngừng tỏa ra hàng ngàn ánh vàng, trực tiếp xông vào phạm vi đại doanh ma tộc cấp thấp.

Long Hạo Thần đi tới đâu là ma tộc xui xẻo tới đó. Ma tộc cấp bốn, năm bình thường bị Diệt Ma Thiểm công kích thì có đường sống không? Huống chi còn có hiệu quả tăng phúc gấp đôi của Quang Chi Liên Y.

Có thể trông thấy một bóng vàng tốc độ kinh người xông hướng đại doanh ma tộc, đi tới đâu là tỏa ra ánh sáng vàng lấp lánh. Mỗi lần chiếu sáng sẽ có mười mấy tên ma tộc cấp thấp chết đi.

Diệt Ma Thiểm có kèm lực công kích siêu mạnh Quang Chi Đãng Dạng, lấy tu vi hiện tại của Long Hạo Thần, coi như là ma tộc cấp sáu cũng chưa chắc chống lại được.

Gần như mỗi một ma tộc chặn đường Long Hạo Thần chớp mắt đều biến thành thịt nát. Trước ánh vàng mạnh mẽ, không một tên có thể chặn lại Long Hạo Thần dù chỉ trong giây lát.

Phía sau có rất nhiều cường giả ma tộc đuổi theo Long Hạo Thần. Nhưng tốc độ của Long Hạo Thần thật quá nhanh, tu vi cấp tám như hắn coi như là chạy bộ cũng không phải ma tộc bình thường có thể đuổi kịp.

Loại cảm giác giết chóc này có thể nói là sướng tay. Long Hạo Thần thậm chí cảm nhận được công huân của mình đang tăng lên với tốc độ kinh người. Mỗi đánh ra một kích đều có hơn trăm công huân, thậm chí là ngàn công huân. Hắn còn thỉnh thoảng phát ra một chiêu Kiếm Tinh Vũ, cắt đứt càng nhiều sinh mạng binh sĩ ma tộc.

Đương nhiên loại tình huống này đợi đến khi hắn xông vào doanh Song Đao Ma thì biến mất. Mười Song Đao Ma chỉ bằng một điểm công huân, dù Long Hạo Thần có giết nhiều hơn nữa cũng không kiếm được bao nhiêu.

Giống như Long Hạo Thần một người xông vào đại doanh ma tộc tàn sát, thì là người thứ nhất. Bởi vì ai đều biết, trải qua đợt công kích như thế, muốn trốn thoát gần như là vô vọng.

Hiện tại chẳng phải cũng thế sao? Trong năm tên ma thần chia nhau bay các hướng đại doanh, tên cách chỗ Long Hạo Thần gần nhất là một ma thần tỏa ánh sáng xanh ngắt. Xác định hướng Long Hạo Thần chạy trốn, gã ở trên không trung bỗng chốc tăng tốc. Khi Long Hạo Thần tàn phá đại doanh ma tộc thì gã cũng nhanh chóng truy đuổi hắn. Các cường giả ma tộc ở đằng sau không tiếp tục đuổi theo. Theo chúng thấy thì nhân loại này làm cách nào cũng không thể trốn thoát ma thần truy sát.

Long Hạo Thần đích thực đang chạy trốn, nhưng vẫn chú ý động tĩnh sau lưng. Sao hắn không cảm nhận được trên bầu trời áp lực ngày càng nặng chứ? Nhưng hắn làm bộ như không biết gì hết, tiếp tục điên cuồng tàn sát đại quân ma tộc xung quanh. Mắt thấy sắp vào phạm vi doanh Song Đao Ma, hắn bỗng quẹo cua xung phong vào doanh ma tộc cấp thấp.

Long Hạo Thần có thể chắc chắn khẳng định, mới rồi trong khoảng thời gian xông pha, hắn ít nhất kiếm hơn mười vạn công huân, cơ hội tốt vậy chỉ có một lần, đương nhiên phải kiếm nhiều hơn.

Ai cũng không ngờ, lúc Long Hạo Thần tung hoành trong đại doanh ma tộc, trên bầu trời, một bóng người núp trong không khí luôn theo sát hắn, cũng chú ý tới bóng xanh truy đuổi Long Hạo Thần.

Cuối cùng, khi ma thần toàn thân tỏa ánh sáng xanh đuổi kịp, một ánh sáng xanh chói mắt từ không trung giáng xuống đánh hướng mặt Long Hạo Thần.

Tốc độ của ánh sáng xanh cực nhanh, dần phóng đại trên trời, mặt ngoài ánh sáng xanh lại thiêu đốt ngọn lửa đen, tựa như sao băng đen tạc hướng Long Hạo Thần. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Mắt thấy sắp trúng hắn thì đột nhiên trên người Long Hạo Thần lóe ánh sáng vàng, sau lưng rõ ràng phun ra ngọn lửa vàng. Cả người hắn bỗng lấy tốc độ kinh khủng vọt lên trước, ở trong bầy ma tộc cấp thấp giết ra đường máu. Chỉ vọt một cái hắn đã lao ra hai trăm mét, tránh đi công kích từ trên trời giáng xuống.

Tiếng nổ dữ dội vang trên mặt đất, ánh sáng xanh đen đậm đặc bao trùm phạm vi ba mươi mét. Ngọn lửa bập bùng cháy thiêu đốt một số ma tộc chưa chết hẳn dưới tay Long Hạo Thần. Chúng chưa kịp phát ra tiếng hét thảm đã hóa thành tro bụi biến mất trong không khí.

Ma thần trên trời phát ra một kích kia đã hiện ra thân hình.

Ma thần toàn thân lấp lánh ánh sáng xanh rất giống nhân loại, dưới thân cưỡi ngựa có cánh màu xanh, bản thân là người đàn ông điển trai cao hơn hai mét. Nhưng dù là gã hay con ngựa đều có đôi mắt đỏ yêu dị. Xung quanh gã lấp lóe ánh sáng xanh thì càng biến quái dị. Gã mặc bộ giáp xanh, bên mé yên ngựa treo một trường mâu màu xanh.

Thanh Yêu Kỵ Ma, trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần xếp hạng thứ bảy mươi. Gã và Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên, Dực Ngưu Cuồng Ma Tái Cộng có thể nói là người quen cũ với Khu Ma quan, là ma thần luôn phụ trách trấn giữ bên này. Lúc Ma Thần Hoàng phái binh phát động thánh chiến, dĩ nhiên sẽ không điều đi ba tên ma thần quen thuộc tình hình Khu Ma quan. Thế nên chúng luôn ở lại đây. Chẳng qua khi đại quân ma tộc đến, bởi vì thứ hạng nên chúng bị lấy mất địa vị thống soái tối cao quân đội. Dù vậy, là ma thần, địa vị của chúng trong quân doanh ma tộc vẫn cực kỳ cao quý.

Đám ma thần làm sao phát hiện Thích Khách Thánh Điện đánh lén, nói đến thì là vấn đề chi tiết. Hơn nữa là loại vấn đề mà các cường giả Thích Khách Thánh Điện không thể nào giải quyết được.

Giết chóc mười mấy phút, có hơn ngàn ma tộc cấp sáu bị giải quyết, ma tộc là thể sinh mệnh, cũng có hô hấp. Sau khi chết thì dĩ nhiên là tắt thở.

Bởi vì các cường giả Thích Khách Thánh Điện là từ ngoài đánh vào trong, nên các lều mất đi hô hấp đều ởphía ngoài cùng.

Bảy ma thần luôn nhờ vào Trụ Ma Thần của mình tra xét động tĩnh trong đại doanh ma tộc, dù chúng đang tu luyện hay ngủ thì cũng thế.

Bình luận





Chi tiết truyện