chương 122/ 334

Mọi người đều ngồi xếp bằng tu luyện, mỗi người chiếm chỗ không lớn. Bên nữ đều ngồi trên giường, đám đàn ông chỉ có thể ngồi dưới đất, ở trong phòng Long Hạo Thần tu luyện.

Tư Mã Tiên và Hàn Vũ ngồi hai bên cạnh Long Hạo Thần. Hơi thở quang minh nồng đậm quanh người Long Hạo Thần rất có ích cho họ tu luyện.

Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên tiến vào tháp Vĩnh Hằng có chút lĩnh ngộ, trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện. Trần Anh Nhi cũng biết hiện tại mình yếu nhất trong đội, nắm chặt thời gian tăng cao linh lực.

Sau đó mỗi một tiếng đồng hồ là Long Hạo Thần lại thử tiến vào tháp Vĩnh Hằng. Mãi đến khi thời gian họ rời khỏi tháp Vĩnh Hằng qua mười hai tiếng đồng hồ, thì Giai Điệu Vĩnh Hằng mới lần nữa cho hắn cảm giác đã hoàn thành liên hệ.

Truyền tống trong chớp mắt, Long Hạo Thần và đám bạn lần nữa xuất hiện bên ngoài tháp Vĩnh Hằng.

Nhìn qua thì tháp Vĩnh Hằng không khác gì lúc trước họ đi vào, tất cả như cũ. Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.

"Mười hai tiếng có thể vào một lần, chính là nói một ngày có thể vào hai lần. Thời gian chắc là còn trong tầm khống chế, hơn nữa sẽ cách lần trước sáu tiếng thì mới vào được nữa. Lần này kết thúc rèn luyện rồi, các người cứ ở lại đây, ta thử một mình truyền tống ra ngoài xem có được không."

Khảo nghiệm lần nữa so với lúc đầu thì thoải mái nhiều. Hơn nữa Hàn Vũ hôm nay là song hỷ lâm môn, lúc trước tu luyện mấy tiếng đồng hồ, Tà Nhãn của y đã hoàn thành tiến hóa. Nghĩa là bọn họ không cần bởi vì vấn đề Chân Ác Nhãn mà đau đầu.

Tà Nhãn sau khi tiến hóa có sáu xúc tua, tổng thể thì to gần gấp đôi lúc trước. Xem dao động linh lực toát ra từ người nó thì rõ ràng đã vào đẳng cấp ma thú thất giai, tương đương với cường giả lục giai. Hơn nữa còn là lục giai loại tinh thần công kích.

Có Tà Nhãn gia nhập, thêm vào kinh nghiệm lúc trước, bọn họ nhẹ nhàng hoàn thành ba khảo nghiệm.

Cửa thứ nhất đương nhiên không chút khó khăn. Long Hạo Thần cố ý khống chế, quang đoàn linh lực chia cho Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên. Trần Anh Nhi cũng thử triệu hoán Sinh Linh Môn, không may cũng không xui, là một Quỷ Báo phong hệ, ma thú ngũ giai. Không tính rất mạnh, nhưng đánh ra đòn cuối dứt điểm thì không thành vấn đề.

Cửa thứ hai là oán linh thích khách, lần này họ đối phó rất dễ dàng. Tà Nhãn sau khi tiến hóa bộc lộ thực lực cường đại. Chân Ác Nhãn chiếu ra thân hình hai oán linh thích khách, ngay sau đó là trùng kích tinh thần quần thể. Khiến hai oán linh thích khách tiến vào trạng thái tạm ngơ ngác. Tuy chỉ có hai giây, nhưng đối với Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu như hổ rình mồi thì đủ rồi.

Mọi người đều ưu tiên đem chuyện tốt này đưa cho Trần Anh Nhi. Quỷ Báo hoàn thành đòn đánh cuối, Trần Anh Nhi hưng phấn đạt được hai quang đoàn linh lực.

Tiếp đến cửa thứ ba cũng bởi vì có Tà Nhãn mà đơn giản nhiều. Nó phóng ra ma pháp tên là Tinh Thần Quấy Nhiễu. ma pháp hệ tinh thần này tác dụng cực đơn giản, sau khi bị trúng chiêu, tốc độ thi triển kỹ năng hạ thấp gấp đôi. Hai Khô Lâu Kỵ Sĩ tuy thực lực mạnh, nhưng chỉ cần không thể thi triển lực công kích khủng bố như Tu La Thứ, vẫn là rất dễ dàng giải quyết.

Thu hoạch lần này thuộc về Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên. Ma pháp công kích của Lâm Hâm chỉ có Hỏa Chú Thuật, Long Hạo Thần khiến y để dành trận sau sử dụng. Lần này họ tiêu hao không lớn đã thông qua ba cửa đầu, cũng nên thử chút khảo nghiệm cửa thứ tư là cái gì.

"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng. Hàn Vũ, hãy để Tà Nhãn của ngươi luôn mở ra Chân Ác Nhãn." Long Hạo Thần trái Thuẫn Bài phải kiếm, dẫn theo đồng bạn chậm rãi bước lên trước.

Sáu luồng sáng trắng gần như đồng thời xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Sáu khô lâu cao lớn xuất hiện trong quang mang trắng. không chỉ mình chúng nó, đồng thời xuất hiện, không ngờ còn có bốn oán linh thích khách. May mắn có mở ra Chân Ác Nhãn, nếu không, có phía trước sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ che giấu, oán linh thích khách phía sau có thể đem đến phiền phức lớn cho họ.

Số lượng kẻ địch bỗng biến thành mười, khiến Long Hạo Thần rất kinh ngạc. Đây đều là đối thủ lục giai, bọn chúng ít nhất có lực công kích của lục giai!

Bốn luồng sáng trắng đồng thời từ ngực Long Hạo Thần bắn ra. Hắn bước lên một bước, chân phải giẫm đất, phát ra tiếng trầm đục.

Tuyệt đối đừng xem thường một bước này. Bước ra một bước, khí thế của Long Hạo Thần đã tăng lên tới đỉnh. Hơn nữa hắn một bước đạp đất gây tiếng động lớn, lập tức khiến đồng bạn đều tập trung tinh thần.

Bốn luồng sáng trắng từ ngực hắn bắn ra hầu như là cùng thời gian tìm tới bốn oán linh thích khách. Chính là nói, Long Hạo Thần dựa vào sức mình mau chóng túm lấy bốn oán linh thích khách có lực công kích nhanh dẫn về phía mình, giải quyết lo lắng phòng thủ của đồng bạn.

"Hàn Vũ, Tinh Thần Quấy Nhiễu, Tinh Thần Trùng Kích!"

Trong tiếng hét, Long Hạo Thần đã xông thẳng đến sáu khô lâu. Khoảnh khắc này, có thể nói hắn trực tiếp đặt mình vào thế nguy hiểm.

Một đoàn quang mang đỏ đậm cùng lúc đó xẹt qua người Long Hạo Thần. Ánh lửa đầu lâu to lớn trực tiếp vụt qua đỉnh đầu sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ, rơi xuống sau lưng chúng.

Không thể không nói, tuy Lâm Hâm không biết sử dụng bất cứ ma pháp công kích nào, nhưng hắn khống chế ma pháp có thể dùng từ hình dung tuyệt không thể tả.

Hỏa Chú Thuật dưới sự khống chế chính xác của y, hầu như là dán sát Khô Lâu Kỵ Sĩ xông lên trước tạc nổ mặt đất. Mà lúc này, bốn oán linh thích khách bởi vì Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần, trực tiếp xông lên, bởi vậy vừa lúc ở sau lưng Khô Lâu Kỵ Sĩ. Cũng chính là nói, Hỏa Chú Thuật của Lâm Hâm vừa lúc rơi giữa Khô Lâu Kỵ Sĩ và oán linh thích khách. Có thể nói nằm ở vị trí chính giữa mười kẻ địch kết hợp.

Cùng lúc đó, ma pháp thứ nhất của Tà Nhãn đã tới rồi, Tinh Thần Quấy Nhiễu.

Dưới tác dụng của Trấn Nam quan, quang mang vàng lấp lánh trên người Khô Lâu Kỵ Sĩ xuất hiện vặn vẹo. Mà oán linh thích khách chịu ảnh hưởng càng lớn, nguyên bản tốc độ cực nhanh chợt giảm xuống.

Hỏa Chú Thuật nháy mắt bùng nổ, hình ảnh khiến người giật mình xuất hiện. Bốn oán linh thích khách bị Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần kéo lấy, ở trước mặt Hỏa Chú Thuật biến thành tro bụi. Bốn đoàn sáng trắng cùng bay hướng Lâm Hâm.

Đồ sát!

Không chỉ vậy, sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ đang xông lên cũng trong tiếng nổ kịch liệt, bị trùng kích lảo đảo tới trước. Tinh Thần Trùng Kích đồng thời bộc phát, khiến sáu khô lâu không thể giữ trạng thái tấn công bình thường. Toàn bộ rơi vào hỗn loạn.

Trong lúc đó, Long Hạo Thần đã đến rồi.

Diệt Ma Thiểm, Diệu Nhật Trảm, Thăng Long Kích, ba đợt công kích liên tục, hai khô lâu nối tiếp ngã xuống. Hành động không chỉ một mình hắn. Hàn Vũ lần đầu tiên thi triển Tu La Thứ đã trao cho một khô lâu. Kết quả có thể nghĩ, thân thể Khô Lâu Kỵ Sĩ kịch liệt run rẩy bỗng chốc vỡ nát.

Quang Chi Đại Lực Hoàn và Cự Linh Thần Thuẫn cũng tự tìm đối thủ. Khô Lâu Kỵ Sĩ ở tình trạng bình thường thì họ rất khó một kích giải quyết, nhưng thêm vào ma pháp công kích của Lâm Hâm và Tà Nhãn, hai khô lâu căn bản không thể vừa công kích vừa phòng ngự. Trong chớp mắt tan nát.

Cuối cùng một khô lâu thì chết dưới thanh dao găm ám kim của Thải Nhi, từ sau lưng xuyên qua đầu lâu, trực tiếp chém nát Hỏa Hồn của nó.

Chiến đấu kết thúc nhanh hơn mọi người tưởng. Đây chính là mười kẻ địch! Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Trần Anh Nhi nhịn không được nói.

"Đây, đây là chúng ta đã làm sao?"

Lâm Hâm một mình được tới bốn đoàn sáng linh lực, vô cùng đắc ý nói.

"Đương nhiên là chúng ta làm, không thấy Hỏa Chú Thuật siêu chuẩn của ca sao?"

Không ai phản bác lời y, bởi vì y nói hoàn toàn là sự thật. Nếu không phải Hỏa Cầu Thuật làm bị thương Khô Lâu Kỵ Sĩ, đồ sát bốn oán linh, bọn họ muốn thắng lợi thì tuyệt không khả năng nhẹ nhàng như vậy. Một trận chiến này, Lâm Hâm được lợi nhiều nhất, nhưng y đem đến tác dụng cũng lớn nhất.

Long Hạo Thần kinh ngạc trong chớp mắt lập tức hồi phục tinh thần, dùng sức vung cánh tay.

"Đúng vậy, đây là chúng ta phối hợp. Lâm Hâm làm tốt lắm."

Lâm Hâm khẽ thở dài.

"Hiện tại ta càng lúc càng hiểu khi ấy phụ thân chấp nhất đối với ma pháp công kích. Một ma pháp sư cường đại ở trong chiến đấu đủ xoay chuyển chiến cuộc. Nhưng năm đó ta đã thề, cả đời không học ma pháp công kích. Thực xin lỗi, các bạn, ta…"

Tư Mã Tiên đang đứng cạnh y, một tay nắm Quang Chi Đại Lực Hoàn, một tay trực tiếp ôm bả vai Lâm Hâm.

"Được rồi, được rồi, có dược ca, lải nhải cái gì? Không thể học ma pháp công kích, thì kiếm vài trang bị kèm theo kỹ năng công kích là được. Ông có hiểu cái gì kêu ứng biến không?"

Lâm Hâm mắt sáng ngời.

"A, thì ra người tứ chi phát triển đầu óc trái nho như ông cũng không ngốc!"

"Ngươi muội!" Tư Mã Tiên nâng lên Quang Chi Đại Lực Hoàn, vẻ mặt nguy hiểm nói. "Có muốn thử cầu sắt đụng cầu thịt không?"

Lâm Hâm cười xấu xa nói.

"Đừng nói, ca thật sự có em gái, nịnh nọt ca đi, rồi ca giới thiệu cho quen."

Lần này đến phiên Tư Mã Tiên sáng mắt. Tuy gã vẫn cảm thấy Lâm Hâm tự kỷ, xấu xa chút, nhưng bộ dáng không tồi. Em gái y chắc là lớn lên không đến nỗi nào. Bỗng chốc vẻ mặt giận dữ biến thân mật.

Nhìn hai tên đùa giỡn, Long Hạo Thần cười nói.

"Chúng còn tiếp tục tiến lên nữa không?"

Mọi người đều lắc đầu. Tuy trận vừa rồi họ thuận lợi chiến thắng, nhưng trên thực tế dựa vào may mắn. Cửa thứ tư là mười cường giả lục giai canh gác. Nếu cửa sau nữa đổi thành mười Khô Lâu Kỵ Sĩ tập thể dùng Tu La Thứ thì làm sao đây? Hơn nữa họ đã tiêu hao ít nhiều, ít nhất thì Lâm Hâm đã không thể phát ra Hỏa Chú Thuật nữa.

Hơn nữa lần này chỉ phá cửa thứ bốn, mỗi người đều có thu hoạch. Hôm nay hai lần tiến vào tháp Vĩnh Hằng, bọn họ chỉ riêng được đến linh lực tăng cao từ đoàn sáng linh lực đã vượt qua tu luyện bình thường, chứ nói chi bản thân còn tự tu luyện nữa.

"Đoàn trưởng, Tu La Trảm chính là kỹ năng cậu đã sử dụng?" Vương Nguyên Nguyên đột nhiên hỏi.

Long Hạo Thần gật đầu, nói.

"Đúng vậy."

Vương Nguyên Nguyên cười.

"Kỹ năng này so với Tu La Thứ càng thích hợp ta hơn. Mới nãy khô lâu đưa một cái, trở về ta luyện thử."

Từ khi Tư Mã Tiên có Quang Chi Đại Lực Hoàn, lực công kích đã vượt qua cô. Vương Nguyên Nguyên háo thắng, đã khó chịu lâu rồi. Lần này vừa lúc được đến Tu La Trảm, phối hợp với Cự Linh Thần Thuẫn của cô, tương đương hữu ích.

Long Hạo Thần nói.

"Cứ vậy đi, lần này để lại một mình Thải Nhi ở đây tiến hành thí nghiệm, các người đều cùng ta trở về. Thải Nhi ở lại đây cũng có thể hồi phục linh lực, các người thì không được."

Tuy trong lòng hắn không muốn để lại Thải Nhi, nhưng phải nghĩ cho đội rồi mới tới mình. Hơn nữa mới nãy Thải Nhi lặng lẽ nói cho hắn biết, hơi thở tử vong ở đây rất giúp ích cho nàng tu luyện, thậm chí khiến nàng có lĩnh ngộ mới về Luân Hồi Linh Lô.

Để Thải Nhi ở lại vị trí cách cửa tháp không xa, Long Hạo Thần mới phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng truyền tống.

Lại trở về phòng Long Hạo Thần, lần này mấy người khác đều về phòng chính mình tu luyện. Sự thật chứng minh, phỏng đoán của Long Hạo Thần thành lập. Có thể để người lại tháp Vĩnh Hằng, nhưng hắn không từ bỏ thử truyền tống, như cũ mỗi một tiếng đồng hồ thì thử một lần. Thải Nhi ở lại bên ấy, hắn có chút không yên tâm.

Mãi đến mười hai tiếng sau, hắn mới lần nữa cảm giác có thể truyền tống, lập tức triệu tập đồng bạn, mới vội vàng quay về bên Thải Nhi.

Thải Nhi không có việc gì, như cũ tu luyện ở chỗ cũ. Long Hạo Thần cố ý mang theo thức ăn và nước uống. Trước cho nàng ăn chút gì, mọi người nghỉ ngơi chốc lát, mới tiếp tục bắt đầu khiêu chiến mới.

Nhưng, biến hóa lần nữa xuất hiện.

Khảo nghiệm ba cửa đầu đã biến mất. Nhưng khi họ nghĩ rằng bởi vì Thải Nhi không cùng rời đi mà khiến khảo nghiệm chưa có cái mới, thì sáu Khô Lâu Kỵ Sĩ, bốn oán linh thích khách cửa thứ bốn lại xuất hiện.

Chưa đủ sẵn sàng khiến họ rối loạn tay chân, sau khi cố gắng phóng ra cái loại năng lực, mới miễn cưỡng xử lý mười kẻ địch. Nhưng họ không có khả năng tiếp tục khiêu chiến cửa thứ năm.

Dường như tháp Vĩnh Hằng vĩnh viễn là một bí ẩn. Cho đến nay, hình như họ không tìm thấy quy luật chân chính của nó. Không còn cách nào khác, mọi người lần nữa trở về thế giới hiện thực, tiếp tục tu luyện. Long Hạo Thần và mọi người hẹn xong, mười hai tiếng đồng hồ sau tiếp tục tập luyện, trực tiếp tiến hành truyền tống.

Lợi dụng khoảng thời gian này, Long Hạo Thần đi tìm sư tổ Hàn Khiếm, học kỹ năng cơ bản của Thủ Hộ kỵ sĩ lục giai. Mà tháp Vĩnh Hằng chính là nơi tốt nhất để hắn rèn luyện.

Mấy ngày sau, mỗi ngày họ đều tiến vào tháp Vĩnh Hằng hai lần. Theo thời gian trôi quá, rốt cuộc "mò" được một ít quy luật.

Ba khảo hạch đầu biến mất không phải vì Thải Nhi ở lại, mà là vì họ thông qua khảo hạch cửa thứ bốn. Từ đó về sau, ba khảo hạch trước không xuất hiện nữa.

Trải qua vài lần thử, họ rốt cuộc gặp người thủ vệ cửa thứ năm.

Năm tên Khô Lâu Kỵ Sĩ thêm vào năm tên oán linh thích khách. Khi thông qua cửa thứ bốn lại tiếp nhận khiêu chiến cửa thứ năm, họ thừa nhận áp lực khá lớn. Tuy Tà Nhãn thất giai khiến Khô Lâu Kỵ Sĩ không thể phát huy lực công kích kinh khủng của Tu La Thứ, nhưng những tử linh sinh vật này vẫn mạnh như cũ. May mắn Lâm Hâm lúc mấu chốt nuốt vào một viên Đại Hồi Linh Đan, khiến chính mình có năng lực phóng Hỏa Chú Thuật lần nữa, mới ngăn cản được oán linh, giúp họ vượt qua cửa thứ năm.

Nhưng hiển nhiên hiện tại họ chưa có thực lực khiêu chiến cửa thứ sáu. Bởi vì từ đây tiến vào, như cũ phải bắt đầu từ cửa thứ bốn.

Cho nên họ mỗi ngày rèn luyện từ cửa thứ tư đến cửa thứ năm. Đương nhiên họ cũng cố gắng thử các cách chiến đấu khác nhau, hơn nữa chia đều nhau đoàn sáng linh lực.

Đối diện tử linh sinh vật đem đến áp lực, mọi người phối hợp ngày càng ăn ý. Quan trọng là, cho dù bảy người cùng nhau tăng lên, thì mỗi ngày mỗi người đều đạt tới sáu mươi linh lực. Mười ngày sau, Thải Nhi, Lâm Hâm, Hàn Vũ, Vương Nguyên Nguyên đã đạt tới bình cảnh bốn ngàn linh lực. Ngay cả Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi cũng trên ba ngàn sáu trăm.

Đạt tới bình cảnh rồi hấp thu đoàn sáng linh lực chỉ là lãng phí. Nên Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi trở thành đối tượng được chăm sóc đặc biệt.

Hai cửa bốn và năm tháp Vĩnh Hằng mỗi ngày có thể cung nhị giai mươi cái đoàn sáng linh lực. Chính là nói, hai người họ mỗi ngày có thể tăng hai trăm linh lực.

Hai ngày sau, khi Tư Mã Tiên và Trần Anh Nhi cũng đạt tới bình cảnh tứ giai, mọi người đều cảm thấy như đang nằm mơ.

Trước khi tới đây, đâu có ai nghĩ đến mau như vậy đạt tới đỉnh ngũ giai. Chỉ cần có đột phá, họ sẽ trở thành cường giả lục giai.

Hiện tại trừ Long Hạo Thần ra, linh lực của người khác đã tới bình cảnh. Bọn họ trở lại tháp Vĩnh Hằng chiến đấu, đoàn sáng linh lực đương nhiên đều thuộc về Long Hạo Thần.

Nhưng rất nhanh, Long Hạo Thần nói cho mọi người tin tức bất hạnh, đoàn sáng linh lực mất hiệu quả.

Tình huống này khiến thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu luống cuống tay chân. Thói quen mau chóng tăng cao, giờ đột nhiên trở về trước kia, loại cảm giác này tuyệt không thoải mái.

"Sao có thể như vậy? Chẳng lẽ linh lực chỉ có thể tăng lên tới năm ngàn là tận cùng rồi?" Lâm Hâm cuống quýt hỏi.

Long Hạo Thần không mở miệng, rơi vào trầm tư. Một lúc sau, hắn trầm giọng nói.

"Đây có lẽ là hạn chế của tháp Vĩnh Hằng. Dù sao hiện tại tốc độ tu luyện của chúng ta quá mau. Nếu dựa theo loại tốc độ này tu luyện, trong thời gian một năm chỉ sợ chúng ta đều có cơ hội trùng kích thất giai. Chuẩn bị thử cửa thứ sáu đi. Nếu đoàn sáng linh lực cửa thứ sáu như cũ không khiến ta tăng lên tu vi, vậy nghĩa là tầng thứ nhất tháp Vĩnh Hằng, cực hạn tăng linh lực là năm ngàn điểm."

Nghe Long Hạo Thần nói ba chữ tầng thứ nhất, mọi người vẻ mặt từ sốt ruột biến bình tĩnh. Đúng vậy! Hiện tại họ chỉ mới đứng ở tầng thứ nhất. Tháp Vĩnh Hằng tổng cộng có bảy tầng, ai mà biết bên trên có loại nào giống đoàn sáng linh lực không?

Hàn Vũ thở dài một tiếng, nói.

"Chúng ta nên thấy đủ. Có thể lấy tốc độ mau như vậy tăng lên tới đỉnh ngũ giai thì có bao nhiêu người chứ? Sau khi đột phá lục giai rồi, mọi người đều có được linh khiếu, đến khi ấy tu luyện sẽ tốt hơn nhiều. Ở đây tu luyện dễ dàng chưa chắc là tốt với chúng ta."

Vương Nguyên Nguyên gật đầu, nói.

"Hàn Vũ nói có lý. Nếu mọi thứ đến quá dễ dàng, nghĩa là không vững chắc. Ta cảm thấy, chính là bởi vì chúng ta tăng linh lực quá nhanh, chỉ sợ đột phá lục giai sẽ phiền phức nhiều."

Long Hạo Thần đột nhiên bật cười.

"Vậy cũng không nhất định! Muốn đột phá bình cảnh, cần có áp lực đủ lớn. Mà trong tháp Vĩnh Hằng này, không thiếu thốn nhất chính là áp lực. Chúng ta tiếp tục khiêu chiến cửa thứ sáu đi."

Hiện tại trừ hắn ra, người khác đều là tu vi đỉnh ngũ giai. Xông qua cửa ải thứ bốn, năm tiêu hao đối với họ đã giảm bớt rất nhiều.

Cửa thứ sáu sẽ có cái gì? Dựa theo trước mắt khoảng cách thì tầng thứ nhất có lẽ gồm chín, hoặc mười cửa. Mỗi cửa sẽ càng khó khăn. Áp lực sẽ thiếu sao? Cho dù ở đây không thể tăng lên linh lực, nhưng cảm nhận áp lực từ đây là đủ rồi. Trong lúc có Linh Hồn Xiềng Xích sinh mệnh cùng chung trang bị cấp sử thi này, dù ở đây rèn luyện bị giết chết, Long Hạo Thần có nắm chắc trong tuần hoàn bảo vệ tính mạng mọi người.

Muốn đột phá bình cảnh, như vậy áp lực càng lớn thì tác dụng càng lớn. Long Hạo Thần chẳng phải không lâu trước đây dưới áp lực của Nguyệt Ma bát giai đã đột phá đó sao?

Trận hình đã thành lập, dưới sự dẫn dắt của Long Hạo Thần, cả đám tiến lên. Lần đầu nghênh đón khiêu chiến cửa thứ sáu.

Lần này họ đi ra mười bước, đằng trước mới đột nhiên xuất hiện biến hóa.

Một luồng sáng trắng từ trên trời giáng xuống. không giống tử linh sinh vật lúc trước xuất hiện, quang mang chợt lóe liền hiện hình. Luồng sáng trắng này hình thành quang trụ ngừng tại đó.

Ngay sau đó, đỉnh quang trụ, một đoàn sáng đỏ bỗng xuất hiện, bên dưới thì hiện ra một Khô Lâu Kỵ Sĩ họ chưa từng gặp qua.

Đoàn sáng đỏ rõ ràng là một oán linh, lần đầu tiên đám Long Hạo Thần thấy oán linh màu đỏ. Chỉ thấy oán linh đỏ từ từ hạ xuống, rơi hướng Khô Lâu Kỵ Sĩ.

Long Hạo Thần thử phát ra một Quang Trảm Kiếm. Nhưng khi lưỡi đao tiếp xúc quang trụ trắng thì tự động biến mất. Có nghĩa là không thể ngăn cản tiếp xúc giữa oán linh đỏ và khô lâu trắng.

Cẩn thận quan sát, Long Hạo Thần phát hiện, oán linh từ trên trời rơi xuống này tuy bề ngoài không khác gì oán linh trước, nhưng chân thực nhiều. Có thể nói oán linh khác thân thể trong suốt, thì nó gần như là thực chất, nhìn xem tựa như một đoàn năng lượng chân thực.

Thậm chí không đợi hắn tìm tòi ký ức khắc trong đầu, danh xưng của loại oán linh này đã xuất hiện trong đầu hắn.

Cường Giả Chi Hồn. Chỉ có cường giả lúc còn sống thiên phú cực tốt, sau khi chết oán linh mới giữ lại năng lực nguyên bản của mình. Nếu chúng nó trở thành chân chính tử linh sinh vật, như vậy càng mạnh hơn đám tử linh sinh vật không có ý thức.

"Mọi người cẩn thận, oán linh đỏ đó là Cường Giả Chi Hồn, có lẽ chẳng những có bản năng chiến đấu, mà còn có kỹ xảo và hỏa thuộc tính. Lâm Hâm, đừng dùng Hỏa Chú Thuật, hết sức trợ giúp mọi người tiến hành phòng ngự."

Ma pháp cùng hệ khi phòng ngự thì có năng lực hạ thấp thuộc tính đem đến thương tổn. Nhưng nếu công kích thì sẽ suy yếu hơn nhiều.

Trong lúc Long Hạo Thần nói chuyện thì màu đỏ Cường Giả Chi Hồn đã cùng bên dưới Khô Lâu Kỵ Sĩ hợp thành một. Khô Lâu Kỵ Sĩ nguyên bản không chút sức sống chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt bắn ra hai luồng sáng đỏ đậm. Xương cốt kêu lách cách khiến người nhức răng mau chóng biến lớn. Chỉ chớp mắt thì Khô Lâu Kỵ Sĩ cao một mét biến thành ba mét.

Cốt đao và tấm thuẫn trong tay nó đều biến thành màu đỏ chói mắt. Toàn thân dâng lên lửa đỏ, khí thế kinh người, mạnh hơn tất cả đối thủ đám Long Hạo Thần gặp được.

Cùng là cấp sáu, nhưng nó đem đến cho đám Long Hạo Thần cảm giác hoàn toàn khác. Cột sáng trắng lặng lẽ biến mất, một tiếng rống dường như rất vui thích phát ra từ Khô Lâu Huyết Sắc. Nó không mau chóng xung phong, đôi mắt lấp lánh lửa đỏ nhìn nhóm Long Hạo Thần.

Trong đôi mắt lập lòe ngọn lửa, Long Hạo Thần giật mình nhìn đến linh trí. Khô Lâu Kỵ Sĩ này không chỉ có ý thức, chẳng lẽ có cả trí tuệ? Tử Linh ma pháp quả nhiên là ảo diệu vô cùng!

Khô Lâu Huyết Sắc cất bước, giơ lên cốt đao, chậm rãi đi hướng nhóm Long Hạo Thần. Tuy tốc độ nó không nhanh, nhưng mỗi một bước đạp đất cho người ta cảm giác vững vàng.

Giơ lên Lam Vũ, Quang Phù Dung, trong mắt Long Hạo Thần tràn ngập tia sáng, sải bước hướng Khô Lâu Huyết Sắc. Động tác của hắn cũng không nhanh, nhưng làm theo tiết tấu của mình. Cùng lúc đó, ba quang hoàn kỹ năng tăng phúc đồng bạn đã phát ra.

Khô Lâu Huyết Sắc mắt chợt lóe sáng. Khoảng cách giữa nó và Long Hạo Thần vốn không xa, đồng thời đi tới thì càng mau chóng tiếp cận, mắt thấy hai bên cùng tiến vào phạm vi năm mét. Khô Lâu Huyết Sắc đột nhiên bước ra một bước dài, hơi thở nóng rực ập vào mặt.

Long Hạo Thần lui ra sau nửa bước, nâng lên Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn.

Ngay lúc này, cốt đao của Khô Lâu Huyết Sắc đã chém xuống. Tình cảnh khiến người chấn động hiện ra. Tất cả ngọn lửa trên người Khô Lâu Huyết Sắc bỗng chốc ngưng tụ trên cốt đao, mũi đao bộc phát ra lưỡi đao đỏ trông giống như thật.

Hơi thở nóng cháy khiến không khí xung quanh Long Hạo Thần biến vặn vẹo. Lực đè nén cường đại bỗng hiện ra.

Tu La Trảm. Chính xác hơn thì hẳn là Hỏa Diễm Tu La Trảm. Khô Lâu Huyết Sắc phát động một kích kia tuyệt không đột ngột, nhưng khiến người cảm giác ẩn chứa lực lượng.

Long Hạo Thần cũng làm được Tu La Trảm, nhưng hắn phát hiện, mình so sánh với Khô Lâu Huyết Sắc, lúc vận dụng kỹ năng thì không đủ quen thuộc. Khô Lâu Huyết Sắc thoạt nhìn đơn giản một kích, nhưng lại như trải qua trăm ngàn lần rèn luyện.

Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn, Thần Ngự Thuẫn. Hai Thánh Thuẫn Thuật đồng thời từ tấm thuẫn dâng lên. Một cái là kỹ năng kèm theo tấm thuẫn, một cái khác là kỹ năng cơ bản cấp sáu Long Hạo Thần mới học xong.

*Oành!*

Lực chấn động mạnh khiến Long Hạo Thần ngã ra sau vài bước, cùng lúc đó, Khô Lâu Huyết Sắc biến mất trước mặt hắn.

Hoàn toàn là phản ứng bản năng, Long Hạo Thần bỗng xoay người hướng bên cạnh, Lam Vũ, Quang Phù Dung dùng đồng dạng là Tu La Trảm chém ra.

Tiếng đánh lần nữa xuất hiện. Khiến Long Hạo Thần chấn động là, cốt đao trong tay Khô Lâu Huyết Sắc còn giữ lưỡi đao đỏ ba mét Tu La Trảm lúc trước thi triển. Tu La Trảm ngưng mà không tán?

Ngay sau đó, trong lúc gấp rút không thể sử dụng Thần Ngự Thuẫn, hắn bị đánh văng ra ngoài.

Hai tay tê rần, có cảm giác nâng lên không nổi. Nhưng khi bị đánh bay, Long Hạo Thần cũng nhìn thấy một loạt động tác tiếp theo của khô lâu. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Thật là liền mạch lưu loát.

Một đao đánh bay Long Hạo Thần, nó tuyệt không truy kích tiếp. Bởi vì công kích của thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đã tới rồi.

Khô Lâu Huyết Sắc đột nhiên làm động tác thân thể ngã hướng trước. Nó cao ba mét nhưng rất nhanh nhẹn. Cự Linh Thần tấm thuẫn của Vương Nguyên Nguyên phát động Liệt Không Pháo cứ như vậy xẹt qua đỉnh đầu nó, không thể đánh trúng mục tiêu.

Khi nghiêng về trước, Khô Lâu Huyết Sắc đột nhiên vặn người, cốt đao nhẹ nhàng trên không trung chém một cái, trúng mé bên Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã Tiên. Cả người nó trong chớp mắt tăng tốc, gần như là lướt qua thể tích to lớn của Quang Chi Đại Lực Hoàn. Chỉ một bước này, đã xông tới giữa Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên.

Khoảnh khắc đó, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy máu trong người đông lại. Ánh sáng trắng của Thánh Dẫn Linh Lô bỗng nhiên bùng nổ, bắn hướng Khô Lâu Huyết Sắc, định đem công kích của nó kéo về mình.

Nhưng Thánh Dẫn Linh Lô chưa từng thất bại nay mất đi hiệu lực.

Khô Lâu Huyết Sắc tựa như sau lưng có con mắt, thân thể hư ảo nhích động, bỗng chốc phân thành hai. Cái trúng Thánh Dẫn Linh Lô biến thành hư ảo, mà thật thể thì đã tới sau lưng Tư Mã Tiên.

Xong rồi, đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng Long Hạo Thần. Hắn không bao giờ ngờ được. Khô Lâu Huyết Sắc có Cường Giả Chi Hồn lại mạnh tới như vậy.

Mọi người đều hành động. Khi Long Hạo Thần thấy Tư Mã Tiên gặp nguy hiểm, phía sau Lâm Hâm, Trần Anh Nhi, Hàn Vũ đương nhiên cũng trông thấy.

Nhưng họ không thể ngăn cản một kích của Khô Lâu Huyết Sắc.

Khô Lâu Huyết Sắc trên người bỗng phát ra một màn hào quang màu đỏ vàng, không ngờ nó miễn dịch Tinh Thần Trùng Kích của Tà Nhãn. Hàn Vũ Đột Kích không được, Lâm Hâm chỉ có thể vội vàng cho Tư Mã Tiên bao trùm một tầng hỏa nguyên tố lá chắn. Còn về Trần Anh Nhi, cô căn bản không thể làm cái gì. Lần này tiến vào tháp Vĩnh Hằng, cô triệu hoán ra ma thú rất yếu, lúc trước đã chết rồi. Lúc này cho Mạch Đâu nuốt vào ma tinh cũng không kịp.

Tất cả nói thì chậm trên thực tế xảy ra trong chớp mắt. Khô Lâu Huyết Sắc đến sau lưng Tư Mã Tiên, đồng thời cốt đao đã chém ra. Dường như nó làm mỗi một động tác đều là vì chuẩn bị cho chiêu này, không có hành động nào dư thừa.

Tư Mã Tiên còn đang thu hồi Quang Chi Đại Lực Hoàn, thậm chí không có né tránh. Bởi vì gã rất tin tưởng Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần, mắt thấy ánh sáng trắng đã rơi trên người Khô Lâu Huyết Sắc.

"Tư Mã!" Long Hạo Thần tuyệt vọng hét lớn.

*Phập--*

Xong rồi. Đầu Long Hạo Thần trống rỗng. Lấy sức mạnh của Khô Lâu Huyết Sắc, một kích kia, Tư Mã Tiên không có khả năng sống sót.

Nhưng sau một giây, mắt hắn mở to.

Tư Mã Tiên đã chết rồi sao? Không có.

Khoảnh khắc cốt đao của Khô Lâu Huyết Sắc chém vào cổ gã thì đột nhiên tạm dừng. Tư Mã Tiên chỉ cảm thấy sau gáy nóng lên, ngay sau đó, cốt đao của Khô Lâu Huyết Sắc đột nhiên chém ngang, đập vào trên lưng, đánh gã văng ra ngoài. Trên thân bảy người Long Hạo Thần đồng thời lấp lánh ánh sáng vàng, đều cảm giác sau lưng đau xót.

Ngay lúc này, Long Hạo Thần rốt cuộc xông trở về. Cưỡng bức rót linh lực vào hai tay, Lam Vũ, Quang Phù Dung phát động Diệt Ma Thiểm.

Nhưng Khô Lâu Huyết Sắc như cũ không thèm để ý đến hắn, bỗng nhiên hướng bên cạnh bước ra một bước dài, không ngờ trực tiếp lao ra phạm vi Diệt Ma Thiểm bao trùm.

Diệt Ma Thiểm lực công kích và phạm vi bao phủ đều mạnh mẽ, nhưng có một khuyết điểm, đó là khoảng cách công kích. Tuy Lam Vũ, Quang Phù Dung có thể phóng ra ánh sáng linh lực, nhưng phạm vi công kích chỉ có thể dài khoảng hai mét. Mà Khô Lâu Huyết Sắc bước ra một bước này, nhẹ nhàng lướt qua hai mét.

Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần lần nữa phát động, thân thể khô lâu lấp lánh sắc vàng ròng và màn hào quang đỏ lại nhích một cái, như cũ hư ảo né tránh Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần.

Càng làm Long Hạo Thần rung động là, lần này hắn trước sau phóng ra bốn lần Khiên Dẫn, hơn nữa chỉ chênh lệch một khoảnh khắc. Nhưng bản thể Khô Lâu Huyết Sắc lại mau chóng biến ảo thân hình né tránh mấy lần, cuối cùng, uy lực của Thánh Dẫn Linh Lô chỉ có tác dụng trên bóng ảnh.

Tiếp đến, chính là thời gian Khô Lâu Huyết Sắc biểu diễn. Dựa vào kỹ xảo kinh người và lực công kích cường đại của cốt đao, nó thậm chí không sử dụng tấm thuẫn, ngắn ngủi mười giây, trước sau đánh bay mọi người. Dù có trang bị cường đại như Linh Hồn Xiềng Xích, công kích kéo dài liên tục khiến bảy người Long Hạo Thần thống khổ không muốn sống. Đây căn bản là một trận ngược đãi.

Cho dù là chính Long Hạo Thần, cũng chỉ chống đỡ được Khô Lâu Huyết Sắc năm giây, đã bị một đao đánh ngay ngực, mang theo Thải Nhi bay ra ngoài. Thải Nhi cũng phát động phản kích, tốc độ nhanh chóng lại gặp phải cốt đao của Khô Lâu Huyết Sắc. Thoạt nhìn thì tốc độ Khô Lâu Huyết Sắc không mau, nhưng tất cả công kích của Thải Nhi ở trước mặt nó không một chút tác dụng. Bất cứ kỹ xảo nào dường như đều bị nó đoán trước. Cuối cùng kết quả vẫn là bị đánh bay.

Tất cả đều nằm trên đất, Linh Hồn Xiềng Xích chỉ có thể giúp họ chia sẻ thương tổn, không thể chia sẻ thống khổ. Sau lưng mỗi người đều trúng đao. Cảm giác nóng cháy và kịch liệt đau đớn, khiến sau lưng dường như không phải chính mình, cường liệt cháy bỏng khiến họ nghẹt thở.

Nhưng khi họ đều nằm trên đất thì Khô Lâu Huyết Sắc không công kích nữa, chỉ đứng đó hướng họ lắc đầu, rồi xoay người đi. Dường như nó rất khinh thường họ, nhưng không tấn công tiếp, trở về nơi ban đầu nó đứng, không động đậy, chỉ có trên người nhấp nháy lửa đỏ biểu hiện nó còn sống.

Vui sướng, trong lòng bảy người Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu chỉ có vui sướng. không cần nghi ngờ, nếu Khô Lâu Huyết Sắc muốn giết chết họ, như vậy hiện tại toàn quân đã bị diệt, không ai sống sót rời khỏi đây.

Tư Mã Tiên trước tiên bị đánh bay vẻ mặt đau khổ nói.

"Lão đại, hàng này thật sự chỉ có cấp sáu? Quá đáng sợ, sao chúng ta không có một chút năng lực đánh trả vậy?"

Long Hạo Thần càng buồn bực hơn gã, cười khổ nói.

"Tôi cũng không biết. Nhưng linh lực của nó duy trì ở cảnh giới cấp sáu, hơn nữa cảm giác không mạnh hơn tôi nhiều lắm. Nhưng chúng ta lại không cách nào ngăn cản công kích của nó. Chẳng lẽ là bởi vì kỹ xảo? Các người có chú ý không, công kích của nó rất dễ nhìn. Lưu loát liền mạch. Từ khi bắt đầu chiến đấu đến lúc kết thúc, toàn bộ quá trình không chút ngừng lại."

Bình luận





Chi tiết truyện