chương 7/ 60

Bởi vì được tú sư phụ đích thân "huấn luyện", sau nửa năm trình độ ma pháp của ta đã nhảy vọt, dưới sự huấn luyện của ma quỷ ta cũng đã có thể chịu đựng được gần hai giờ đồng hồ công kích rồi. Buổi sáng mỗi ngày vừa đến trường học là phải chuẩn bị phòng ngự, phòng ngự rồi lại phòng ngự. Sau khi ta "hết hơi hết sức" thì Tú Sư Phụ mới cho phép ta Minh Tư khôi phục ma pháp lực, tới buổi chiều lại tiếp tục đối với ta ma pháp oanh tạc.

Sau nửa năm học tập ta đều đã học hết các loại quang hệ ma pháp phòng ngự của ma pháp sơ cấp. Ta lúc nào cũng nghĩ Tú sư phụ là kẻ "dã man tàn ác", mà ta chính là một cái bao cát nhỏ đáng thương, mỗi ngày đều bị "ác nhân" hành hạ.

Đi vào tới cửa phòng học, ta trước tiên vì chính mình gia tăng một quang thuẫn ma pháp, sau đó bên ngoài quang thuẫn lại gia tăng thêm một quang lăng kính phản xạ ma pháp ( quang lăng kính là ma pháp ta thích nhất trong thời gian học ma pháp vừa qua của ta, nó là một loại phòng ngự ma pháp phản kích, ta đã ứng dụng vô cùng thành thục. ) Cẩn thận gia tăng hai ma pháp mở cửa, ta bây giờ đều sợ hãi, mỗi ngày chào đón ta ở cửa chính là cuồng oanh loạn tạc, thường xuyên khiến cho ta tối tăm mặt mũi, cho nên bây giờ ta lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn sàng cho mình các loại phòng ngự ma pháp trước khi vào lớp.

"Chào Tú sư phụ"

Nghênh đón ta chính là một đạo Tiễn QUang, ta vội vàng nghiêng mình, dùng quang lăng kính nghiêng đi che chắn hất nó sang một bên. Sao lại phải nghiêng đi, bởi vì mặc dù quang lăng kính có thể khiến ma pháp của đối phương bắn ngược trở lại nhưng mà ma pháp lực của ta lại bị tiêu hao khá lớn. Mà nếu dùng bằng mặt nghiêng có thể giảm bớt khá nhiều diện tích tấn công của ma pháp đối phương, hơn nữa hiệu quả lại rất tốt. Bây giờ ta đối với lực khống chế của sơ cấp ma pháp đã rất mạnh rồi. Bình thường ta đều đem quang lăng thuẫn và quang lăng kính dung hợp thành một tấm lá chắn mới tụ tập ở trên tay trái. Ta đặt tên nó là quang lăng thuẫn. Như vậy mặc dù không phải là toàn phương vị phòng thủ nhưng bởi vì quang nguyên tố phi thừong dày đặc nên lực phòng ngự đã có thể tăng cường rất nhiều. Hơn nữa có thể phản xạ ma pháp cho nên phi thường hữu dụng. Tú sư phụ từng dùng một trung cấp ma pháp công kích ta, trong một thời gian ngắn cũng không thể phá tan được quang lăng thuẫn của ta.

"Phản xạ rất nhanh! phòng ngự ma pháp chúng ta sẽ tạm thời dừng lại một thời gian, từ hôm nay bắt đầu học tập không gian ma pháp, đây chính là ma pháp chủ tu của sư phụ ta, hy vọng ngươi có thể chăm chỉ học tập."

"Oa, không gian ma pháp! hay quá, từ nay về sau có thể chạy trốn rồi." Từ nay về sau sẽ không phải sợ xú lão nhân này nữa, lúc này ta cần phải chăm chỉ học mới được, hắn mà ngược đãi ta ta sẽ dùng không gian ma pháp bay về nhà, hắc hắc ( lại có thể đơn giản như vậy sao?)

"Sau đây ta sẽ giảng giải một chút nguyên lý cơ bản của không gian ma pháp cho con. Không gian ma pháp chia làm di động không có ma pháp và công kích ma pháp. Di động ma pháp chủ yếu sử dụng kỹ xảo là chính, nhưng độ lớn nhỏ của ma pháp lực sẽ quyết định đến khoảng cách con có thể di chuyển mà tinh thần lực sẽ quyết định sự chuẩn xác trong việc duy chuyển. Bình thường mà nói di chuyển trong khoảng cách ngắn thì tính chính xác càng cao. Phương pháp cụ thể của ma pháp di động không gian thì dùng tinh thần lực của mình tập trung tới nơi muốn đến, sau đó thông qua chú ngữ đơn giản chuyển động ma pháp lực đem thân thể 'truyền tống' đi. Chia làm đoản cự li “Di chuyển tức thời” và trường cự li “Di chuyển tức thời”, cùng với đại quy mô “Di chuyển tức thời”. Đoản cự li “Di chuyển tức thời” được dùng nhiều nhất. Chủ yếu dùng để né tránh địch nhân công kích. Mà trường cự li “Di chuyển tức thời” và đại quy mô trường cự li “Di chuyển tức thời” thì ít dùng hơn, chủ yếu vì chúng đòi hỏi phải sử dụng tinh thần lực rất nhiều, tính chính xác lại ít. Rất có thể cách nơi muốn đến xa tới vài trăm công lí. Hơn nữa đại quy mô “Di chuyển tức thời” cần phải có ma pháp trận giúp sức mới có thể thực hiện được."

"Sư phụ, sư phụ, hồi trước người nói từ thủ đô dùng trường cự li “Di chuyển tức thời” ma pháp trở về giám sát con học tập là gạt con phải không?"

Một lúc không cẩn thận nói lộ ra, Tú sư phụ trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ. "Ngươi học tập ma pháp thật tốt cho ta, không cần phải hỏi nhiều như thế. Hôm nay sẽ biắt đầu học tập đoản cự li thuấn gian di dộng ma pháp. Ma pháp này nếu là ma pháp lực và tinh thần lực của đại ma pháp sư cố gắng sử dụng thì có thể đạt tới m cự li"

Nói xong, Tú sư phụ đột nhiên biến mất trước mắt ta, Ta bị vỗ đằng sau một cái. Nguyên lai Tú sư phụ dùng đoản cự li chuyển di ra đằng sau lưng ta. Oa, thật là thần kỳ a.

"Sư phụ, sao lại không nghe thấy người niệm chú ngữ a?"

"Sau đây ta sẽ giảng giải cho con, chú ngữ của đoản cự li “Di chuyển tức thời” rất ngắn, chỉ có một từ, chỉ cần con khống chế tốt ma pháp lực, dùng ý nghĩ chỉ định nơi muốn đến sau đó trong lòng mặc niệm chữ kia là có thể được."

"Chữ gì ạ?"

"Biến"

"Chỉ đơn giản như vậy a."

"Con thử xem nào"

"Vâng ạ"

Ta bắt đầu tập trung tinh thần, đem mục tiêu là góc phòng học. Trong lòng mặc niệm "Biến" ta cảm giác sưu một cái liền thay đổi chỗ đứng.

Như thế nào dưới chân lại trống trơn vậy, ai u, tõm. một tiếng lớn vang lên, ta rơi ngay vào cái hồ nhỏ bên ngoài phòng học rồi.

Từ dưới hồ chật vật bò lên, oẹ ra một đống nước miếng, một chút đều không có dễ uống chút nào, ta trở lại phòng học. Tú sư phụ nhìn thấy bộ dạng khổ sở của ta, trên mặt nghiêm nghị không lộ ra vẻ tươi cười.

"Thuấn gian ma pháp đối với tinh thần lực yêu cầu rất lớn, trong lúc truyền tống thì tinh thần lực phải tập trung, một điểm sơ xuất có thể sẽ sai cách rất lớn. Hôn nay con hãy ở chỗ này chăm chỉ luyện tập đi, tận lực nghĩ tới nơi muốn đến, một chút cũng không được sai sót"

"Vâng, Tú sư phụ."

Nhìn Tú sư phụ đi khỏi. Ta đặt ngay mông xuống đất. Như thế nào cũng phải kiên cường một chút, vì "an toàn đệ nhất " của ta ( sự nghiệp chạy trốn ) ta nhất định phải chăm chỉ luyện tập, trong lòng ta đã hạ quyết tâm.

"Biến" ta định chuyển di tới chỗ cách mặt ba mét, a, không tệ, lần này thành công rồi.

Ta không ngừng luyện tập đoản cự li “Di chuyển tức thời”, cho đến khi ma pháp lực không thể chịu được nữa mới dừng lại.

Hiệu quả cũng không tệ, ta đã càng ngày càng thành thục rồi. Ở trong bán kính m trong phòng này ta cơ bản chỉ cần nghĩ tới là có thể tới được, yes, không luyện nữa, nghỉ ngơi. Ngày mai phải cho lão ma quỷ một sự ngạc nhiên mới được. Trong lúc suy nghĩ ta tiến dần vào trạng thái Minh Tư ( ngủ ).

Từ ngày hôm đó ta không ngừng luyện tập đoản cự li “Di chuyển tức thời”. Vốn nghĩ rằng có thể đào thoát khỏi sự "huấn luyện" của ma quỷ vậy mà vẫn không thể. Buổi sáng mỗi ngày còn bị ngược đãi hơn một giờ đồng hồ a, sau đó mới là luyện tập đoản cự li “Di chuyển tức thời”. Dần dần đem phạm vi di động mở rộng ra, từ phương viên mét lên mét, mét, mét..., trải qua một năm cố gắng đã có thể đạt tới cực hạn rồi, có thể ở trong m phạm vi tùy tiện di chuyển, hơn nữa độ chính xác phi thường chuẩn.

"Trường Cung, đến đây, Thầy đem con tới trường huấn luyện mới."

Ta đi theo Tú sư phụ đi vào hậu viện của trường. Chỉ thấy cả hậu viện phương viên mét chỉ toàn lắp đặt toàn những giá gỗ cao hơn mét, hơn nữa trên mỗi giá gỗ đều treo một bao tải thật là to.

"Sư Phụ, những cái này dùng để làm gì ạ?"

"Không phải nói, chính là để cho con luyện tập đoản cự li “Di chuyển tức thời”! Con nhìn xem." Tú sư phụ đem hơn bao tải trong sân từ trên cao đẩy xuống, tất cả các bao tải đó đều được buộc vào đầu trên của các cột, bị thả xuống chúng thay nhau đong đưa. "Nhìn kỹ này" Nói rồi, Tú sư phụ trong nháy mắt chuyển di vào bên trong Bao Tải Trận, ở trong ma trận không ngừng chuyển di liên tục, Bao tải thủy chung không thể chạm vào người ông. Cứ thế một lúc sau Tú sư phụ đã ở phía bên kia trận.

"Con hãy thử đi nhé, từ nay về sau con sẽ ở trong trận này luyện tập, ta sẽ để Quang Hổ ở đây giúp con đẩy bao tải."

"Sư Phụ, người tha cho cái mạng nhỏ của con với a."

"Yên tâm đi, không có việc gì đâu. Ma pháp khôi phục của sư phụ cũng không có tệ lắm, nếu không chuyển bao tải thành thiết cầu cũng được nhỉ?"

"Thôi, bao tải cũng được, bao tải tốt hơn" Nghe được câu nói kinh khủng đó ta liền không dám oán thán nửa câu nữa, lập tức chuyển di vào trong trận. Ta tránh này, ta né này.. nhưng chưa được có ba lần đã bị bao tải quét ra ngoài, đau chết ta đi a. Tú sư phụ lập tức dùng sơ cấp khôi phục ma pháp cho ta sau đó lại đẩy ta vào trong trận. Ta không ngừng tránh a, né a, cũng chỉ trong một lúc là bị đánh bay. Thân thể nhỏ bé của ta bị ma quỷ vô tình hành hạ xơ xác a.

Khiến cho người ta kỳ quái chính là ta mỗi ngày dưới sự hành hạ phi nhân tính thì thân thể lại càng ngày càng cường tráng hơn. Tú sư phụ nói với ta là chỉ có khổ cực mới có thể khiến người ta tiến lên. Chỉ có trước tiên bảo vệ tốt mình mới có thể sinh tồn được, mà bảo vệ chính mình phương pháp tốt nhất chính là "Chạy" ( Cái đó và nguyên lí của ta rất chi là phù hợp )

Mỗi tuần, 1 3 5 thì học ma pháp tri thức, 2 4 6 ở trong trận. Bao tải trận cũng đã theo sự gia tăng của tinh thần lực của ta mà dần dần khó hơn. ( Cái gọi là "khó khăn" cũng 'không có gì', "chỉ là" tự thân Tú sư phụ ở bên ngoài trận nhằm vào ta mà dùng toàn phương vị trung cấp ma pháp "bắn phá" thôi mà >

Bình luận





Chi tiết truyện