chương 11/ 31

Kim Ngưu bị anh đưa đến một căn hộ chung cư kiểu mẫu: diện tích vừa phải; nội thất trang nhã, hài hòa đi cùng các thiết bị hiện đại mà đa năng.

Đây là đâu?

“ Kim Ngưu, mừng em đến nhà anh!”

Thiên Yết mỉm cười, dắt tay cô vào.

Thiên Yết, bản thân anh không phải là một kẻ cầu kỳ. Cái gì gọi là biệt thự sang trọng? Màu chủ đạo là đen và trắng? Ồ, đó không phải anh! Anh cũng chẳng phải tổng tài phúc hắc hay gì gì đó. Anh xuôi theo xu hướng những thứ bình đạm và đơn giản, là người hâm mộ sự ấm cúng và thân mật.

“Đẹp chứ hả?”

“Vâng...!” Và nhỏ nữa!

Hãy thử nói cho tôi nghe, một giám đốc giỏi giang, giàu có và quyền lực trong mắt bạn, sẽ có cuộc đời xa hoa như thế nào?

Chà, thật ra tôi cũng không biết!

Tôi chỉ biết tranh đấu nhiều rồi, mưu toan nhiều rồi thì ai cũng vậy, cũng mệt mỏi và muốn buông xuôi, tìm kiếm chút yên bình ít ỏi trong đời.

Một căn họ chung cư tầm tầm bậc trung, dăm ba món đồ thiết thực và vài quyển sách triết lý cùng mang theo ít nhiều thú vui nho nhỏ trong đời!

Thiên Yết, chính là kiểu người đó!

Hãy nói một chút về con người đang mỏi mệt, và chú ý đến tình yêu của họ.

“Sau này chúng ta sẽ ở đây... em thích chứ?”

“..... ở đây? Ý... ý anh là gì?”

“Em còn giả ngốc?”- Thiên Yết cười âm lãnh, hai tay nắm thành quyền dồn con trâu nhỏ nào đó vào một góc-”Kim Ngưu, anh đã nói, cả đời này ngoài anh ra, em không được cưới ai hết! Dù em có hận anh, anh cũng buộc em vào lòng, nhốt vào nhà để anh yêu em cả đời!”

“Anh...anh”anh nói thiệt không? Nhớ nha nhớ nha.

Thấy cô 'đỏ mặt xấu hổ', Thiên Yết ý cười càng tươi, đôi tay tùy tiện giam ai đó vào lòng, môi không rảnh rỗi in dấu lên cái trán mịn.

“Ngoan, nấu chút gì cho anh ăn! Anh hôm nay phải dạy em cho kĩ mới được!”

“Em.... anh buông...”

“Sao thế? Anh chỉ ôm em thôi mà... hửm?”

“Em... đi nấu cơm!”

“Oh.... cứ tự nhiên!”

“Buông em ra....”

“Tại sao? “- Thiên Yết hôn lên môi Kim Ngưu thật nhẹ-” rất ngon đấy!'

“Anh.... xấu xa!”

Aaaaa, cưỡng hôn thôi mà, có cần bưng cái mặt đẹp lồng lộn vậy không trời!!!

“Azz~~ rất mềm và ngọt a~~! Em vừa ăn kẹo chanh, đúng chứ!”

“.... anh xấu! Có mới không nói chuyện với anh!”- Kim Ngưu 'đỏ mặt' xô ngã ai đó, vội chạy vào bếp!

Thiên Yết nhìn theo bóng dáng nhỏ bé, môi khẽ nhếch.

“Cua gái là phải vô sỉ! Mày càng vô sỉ con nhỏ càng mê mày!”

Nhân Mã lệ phi xuân, coi như lần này tao nợ mày...aida~~ [~ ~. ×

Bình luận





Chi tiết truyện