Dù đã có mục tiêu của mình là người nào đó hiện đang ở xa xôi ngàn trùng, tít tìn tịt trong vùng trời Nam ấy, Hạ Dương vẫn sầu não u buồn thê thảm.
Toàn thân luôn trong tình trạng thiếu khí lực cần bổ sung Kakama.
Tại sao ư?
Hãy thử ngủ chung với thầy giáo, chạm môi với thầy giáo của mình đi là biết a.
Cố gắng phủ nhận đó là va chạm chứ ko phải là hôn môi cũng ko được.
Trời xanh chứng giám, lòng nàng tan nát cỡ nào.
Làm sao giải thích nếu anh Tùng biết được ha?
- Hạ Dương! Hạ Dương! Em làm sao vậy? Lay lay vai nàng sau khi khua tay múa rối trước mắt nàng mà ko có hồi âm.
- A, anh Tùng. Sao anh lại ở đây?
- Phải anh hỏi em mới đúng chứ? Thế nào mà lại đứng trước cửa nhà anh loay hoay mở khóa thế hả?
Như Tùng thật nghi ngờ nha, ko phải “thân mật” đến mức sống chung rồi chứ?
Nhanh ghê ta, đã giao chìa khóa cho người ta rồi.
A, định thần nhìn lại bang hòang, đích thực là đi học về mải suy nghĩ lung tung mà nhầm cả cửa nhà nha, thảo nào ko thể tra chìa vào ổ được, hic, thảm mà.
- Em là đang kiểm tra xem khóa nhà anh có dễ bị mở trộm ko a, gần đây có nhiều trộm lắm anh ko biết thôi.
- Thật sao? Ko phải là em định "chôm" gì nhà anh đó chứ? Nhà anh nhiều đồ quý lắm nhưng ko quý bằng anh Phong đâu, hiền tài là nguyên khí quốc gia mà. Hi hi
Ý tứ chính là, ko phải em đến bắt cóc anh trai anh đấy chứ?
Nỗi oan này nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng ko rửa sạch.
Bất quá, Hạ Dương nàng ko biết bơi, sông Hồng còn ko dám xuống lần thứ 2, huống chi là Hoàng Hà bên Trung Quốc xa tít xa tận.
Thôi thì, cắn răng chịu đựng, dùng thủ thuật làm ngơ lảng chuyện:
- Sao bây giờ anh mới về?
- Ừ, có 1 số chuyện phát sinh nên anh về muộn hơn chút, giơ tay cầm túi đồ to to, mua sầu riêng làm quà cho em đây, ăn được ko? Thực tình ko muốn làm khó người tình bí mật của anh hai a.
- Thích nha. Là đồ ăn là em xài hết ko phân biệt đối xử a, anh đừng cười em, có thực mới vực được đạo mà.
- Ừ, ko cười chỉ có điều được mở rộng tầm nhìn, biết em là họ hàng nhà Lão Trư thôi.
- A, đứng lại, vậy là kêu em giống với Trư Bát Giới sao? Đuổi theo Như tùng đã đi vào trong nhà từ bao giờ.
Vui vẻ cùng Như Tùng ăn sầu riêng thơm ngon.
Thùy Dương cũng phải bái phục nàng vì chuyện này đó.
Nàng ta ngửi còn ko chịu nổi chứ đừng nói chuyện “ăn như lợn” thế kia.
Kêu Hạ Dương với Trư Bát Giới là 1 cặp cũng ko sai a.
- Ăn sầu riêng no như vậy, liệu còn chứa nổi cơm trưa ko? Kiểm tra xem Hạ Dương là loại động vật nào đó.
- Được a, anh ko biết dạ dày em to hơn người thường gấp 2 lần nha? Hi hi ha ha, xoa xoa tay lên bụng thuyết minh.
Ko hiểu sao nàng ko thể e thẹn thục nữ trước mặt Như Tùng được ah.
Cùng lắm giả bộ được 1 lát là lộ chân tướng, thôi thì có sao dung vậy.
- Hảo, Tốt! Khen nàng 1 câu chân tình, thế thì nay anh sẽ cho em thưởng thức tài nghệ nấu ăn của anh nha, anh có món mới đó. Đắc ý khoe khoang.
Đích thực là tuần vừa rồi ko phải chỉ vào lo công việc đi.
Bất quá, giải quyết xong công việc chỉ hết phân nửa thời gian, nửa còn lại anh theo bạn gái học nấu ăn đó ạ.
- Woa, thích ghê nha! Em sẽ ko từ chối đâu a.
Cùng chàng lúi húi phụ bếp 1 hồi, cuối cùng cũng có thể dọn được 1 mâm cơm đầy đủ dưỡng chất lên bàn ăn.
Chính là xanh xanh đỏ đỏ, vàng vàng nâu sậm, nàng cũng ko biết nó là món gì nha.
Dù sao thứ 7, chủ nhật bố mẹ cũng đều bận việc cửa hàng, cùng Như Tùng ăn cơm chính là 1 hảo kế sách.
Tiến thêm 1 bước trong công cuộc chinh phục trai đẹp.
Tăng thêm thời gian gần gũi giữa 2 người là biện pháp nhanh nhất để người kia nảy sinh tình cảm.
Ngoài ra, còn có quan tâm, lo lắng, chiều chuộng….vv&vv
Lí thuyết nàng nắm trong lòng bàn tay, giờ chỉ cần vận dụng triệt để là ổn ha.
- Anh ăn cái này đi, ngon lắm đó. Làm sao con trai có thể nấu ăn ngon như vậy ha? Gắp cho chàng xong thì chuyển sang … mút đũa. ( Ko phải nàng đang tính kế hôn 1 cách gián tiếp người ta đấy chứ? )
- Anh có thầy giỏi mà lị. Như Tùng thấy thật tự hào nha, bạn gái anh quả là siêu cấp đầu bếp giỏi đi.
- Ai vậy? Em cũng muốn bái sư đó. Vừa nhồm nhoàm nhai, vừa thể hiện mong muốn.
- Bí mật, nháy mắt bí hiểm, anh ko nói em biết đâu, he he, ăn cái này thử xem, thả vào bát nàng 1 miếng cá sốt chanh leo .
Qua qua lại lại, anh gắp cho em, em gắp cho anh, thật giống với 1 chiến đũa trên bàn ăn đi.
Chỉ tiếc 2 người mải chú tâm đánh nhau quá trời, ko để ý 1 thân hình đứng chôn chân trước cửa nhà bếp.
Tình cảm đã tốt đến mức này rồi sao?
Nụ hôn vô tình ấy khiến chàng ăn ko ngon, ngủ ko yên suốt mấy hôm nay, còn người kia thì vẫn vô tư như vậy?
Cảm xúc ấy ko thể diễn tả, chỉ biết bản thân thực đã có chút lung lay ý chí.
Vậy mà…
- Anh hai! Bất chợt ngẩng đầu lên, Như Tùng phát hiện Phong ca đứng mất hồn, vào ngồi ăn cơm đi anh, em tưởng thứ 7 thì anh sẽ ko về chứ? Đứng dậy kéo ghế
- Thầy mới về, thầy vào ăn cơm ạ, nay anh tùng thử nhiều món lạ lắm, em cùng anh tùng chuẩn bị đó, thầy vào thử xem. Cũng buông đũa đứng dậy lễ phép.
Nhưng mà…
Người đã cho ta 1 nhát dao chí mạng, biết ko?
2 người cùng nấu sao?
Ngọt ngào đến như vậy?
Dù ko thể nhưng cũng hãy cố quên đi, tự nhủ lòng mình.
- Ừ, anh về lấy tài liệu, giờ quay trở lại công ty luôn, 2 đứa ăn đi nhé.
Ngay lập tức rời đi.
Ko nên phá hỏng ko gian riêng tư của người ta.
Đã biết Hạ Dương thích Như Tùng rồi mà, 2 người cũng coi như đẹp đôi đi.
Đi khắp phương trời chỉ có 1 Nắng Hạ yêu thương tin tưởng anh, giờ em đang ở đâu?
Bỏ dở giữa chừng thật uổng công tìm kiếm.
Nắng Hạ à, dù em trốn ở chân trời nào, anh nhất định tìm được em vì em sẽ là của anh. Hạ quyết tâm trong lòng, bước chân rời khỏi nhà cũng nhanh hơn.
- Anh hai có gì là lạ nha, phải ko Dương?
- Ko có đâu, em vẫn thấy bình thường mà? Nhìn theo bóng dáng khuất dần, thản nhiên ăn tiếp.
Tâm tình thực là vui vẻ.
Phong ca ko để ý đã coi mình như người trong nhà nên mới nói vậy a, “ 2 đứa ăn đi”, nghe thân thiết quá à. Tự sướng, tự sướng.
Như Tùng thì rõ ràng đã nhận ra cái gì đó ko đúng.
Thái độ gặp người tình sao có thể lãnh đạm, thờ ơ như vậy?
Ko phải là đang có chiến tranh lạnh đi? Quay qua nhìn Hạ Dương đang chuyên tâm ăn uống, ko thể nào, Hạ Dương vẫn vô tư như vậy.
Nhìn thế nào cũng ko thấy giống giận dỗi nhau a.
Thôi thì bỏ qua, sẽ hỏi anh phong sau vậy, giờ cứ đối tốt với Hạ Dương đã.
Thật hiếm khi anh hai để ý đến người con gái nào khác ngoài cô ấy, lần này phải tích cực hỗ trợ, giúp đỡ anh ấy mới được.
Cảm ơn em Hạ Dương vì đã giúp anh ấy thoát khỏi hình bóng của người ấy.
Bình luận
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1