Dưới ống tay áo , những ngón tay của Tử Mộc Thanh Ninh như muốn cắm sâu vào
lòng bàn tay nàng ta , gương mặt thoáng chút vặn vẹo kìm nén . Tiện nhân ! Dám làm nhục ả như vậy , ả tự thề với lòng mình , sẽ có một ngày ả
ta hoàn trả gấp bội những sỉ nhục ngày hôm nay . Trong lòng không ngừng
dâng lên hận ý như vậy , nhưng bên ngoài , nước mắt của ả ta không ngừng tuôn rơi , quỳ phịch xuống , mắt liếc nhanh về phía Thái Bích , Thái
Bích hiểu chuyển , lẳng lặng đi ra ngoài . Lúc này gương mặt Tử Mộc
Thanh Ninh có chút đau đớn , giọng nói có chút yếu ớt
-“Dân nữ biết tội , xin hoàng hậu nương nương khai ân “
Cổ Túc Dao nhìn Tử Mộc Thanh Ninh thì vừa có sự chán ghét vừa có sự thương hại . Hừ , tưởng nàng ta thế nào ,thì ra cũng chỉ là một ả đàn bà nhu
nhược , mới đó đã bị chỉnh cho nước mắt ngắn dài thế kia , kẻ như vậy
làm sao giúp nàng chống lại được hoàng hậu nham hiểm như Mạc Tịnh Huyên chứ . Cổ Túc Dao dùng khăn tay ho khan một tiếng , mới cao ngạo quay
sang nhìn Mạc Tịnh Huyên nói đỡ một chút
-“Hoàng hậu à , dù
sao Tử Mộc tiểu thư cũng là công thần của Tuệ quốc , lại sắp trở thành
phi tần của hoàng huynh , hoàng hậu làm gì cũng nên nể mặt hoàng huynh
một chút “
Cổ Túc Dao cố ý chọc vào chỗ khó chịu của Mạc
Tịnh Huyên . Nàng biết chuyện lập Tử Mộc Thanh Ninh là nguyên nhân gây
bất hòa của hoàng huynh và Mạc Tịnh Huyên , càng làm Mạc Tịnh Huyên
trong mắt mẫu hậu trở nên xấu hơn . Đã vậy nàng thuận nước đẩy thuyền
thôi .
Mạc Tịnh Huyên không phải không nhìn ra suy nghĩ của
Cổ Túc Dao , nhưng mấy bữa nay nàng thật sự rất khó chịu , tính tình
cũng trở nên nóng nẩy , quái đản hơn lúc trước rất nhiều , giờ bị Cổ Túc Dao cố ý chọc giận , nàng bất chấp bùng phát , trào phúng nói
-“Bổn cung cũng chưa làm gì nàng ta mà ? Phi tần ? Bổn cung là hoàng hậu
nhưng sao chưa hề nghe nói hoàng thượng sẽ nạp thêm phi tần thế ? Đại
hội tuyển tú đã đổi ngày sao ? “
-“Hừ , chuyện này mẫu hậu
đã quyết định rồi , văn võ bá quan đều dâng tấu thỉnh cầu . Hoàng tẩu à , người ta là công thần của Tuệ quốc đấy , một cô nương tài sắc vẹn toàn như thế , thử hỏi làm sao hoàng huynh bỏ qua được … ? “ _ Dừng một chút , Cổ Túc Dao lại cười khiêu khích nói thêm : “ a muội còn nhớ hôm hoàng huynh trở về còn ôm lấy Tử Mộc tiểu thư , trông hai người thật xứng đôi nha …”
Tử Mộc Thanh Ninh nghe đến đây thì cũng đỏ mặt lên , cúi đầu hoàn toàn là một bộ dáng xấu hộ , ngượng ngùng . Mạc Tịnh Huyên thấy vậy , nhếch môi , nàng vắt chéo chân lên , hơi nhổm người , tay
chống lên đầu gối , cằm gác lên tay , nhìn Cổ Túc Dao một chút , xong
mắt hạnh cười tươi gằn từng chữ
-“ Qủa thật rất xứng đôi ! “
-“Hoàng hậu , con đang làm cái gì đây ? “
Một giọng nói tức giận vang lên . Mạc Tịnh Huyên nầng mắt nhìn lên , cùng
lúc Cổ Túc Dao cũng nhìn rõ người đến là ai ? Huệ Từ Vân không biết từ
lúc nào đã tức giận đứng ở ngoài cửa . Mạc Tịnh Huyên cùng Cổ Túc Dao
đứng lên hành lễ
-“Mẫu hậu / mẫu hậu vạn phúc kim an ! “
-“Hừ , trong mắt con còn coi ta là thái hậu sao ? “ _ Huệ Từ Vân tức giận ,
được Thái ma ma diều vào trong . Bà ngồi lên ghế chủ vị thì ra lệnh cho
nô tỳ đỡ Tử Mộc Thanh Ninh đứng lên . Nhìn thấy vệt máu đỏ đang thấm lên làn váy ở vị trí đùi nàng ta , Huệ Từ Vân vừa đau lòng , vừa khiển
trách Mạc Tịnh Huyên
-“Hoàng hậu , con làm như vậy mà xem
được hả ? Ninh nhi dù sao cũng mới ở chiến trường trở về , lại còn đang
mang thương tích , con vì việc nhỏ như vậy mà phạt nàng ấy quỳ như vậy
có phải quá đáng không ? “
-“Thái hậu , không phải lỗi của
hoàng hậu đâu , là Thanh Ninh không hiểu chuyện , bị hoàng hậu phạt là
đúng rồi ạ … “ _ Tử Mộc Thanh Ninh gương mặt tái nhợt , dựa vào sự nâng
đỡ của Thái Bích , yếu ớt nói
-“Cái đứa nhỏ này , con còn
nói giúp nàng ta ? Ai gia biết cả rồi ! “_ Nói đến đây , bà đưa mắt
nghiêm khắc nhìn Mạc Tịnh Huyên nói tiếp : “ Hoàng hậu , sẳn đây ai gia nói cho con biết , ai gia muốn sắc phong Thanh Ninh làm quý phi , con
xem mà lo liệu “
-“Tịnh Huyên xin bạo gan hỏi mẫu hậu ,
hoàng thượng đã biết chuyện này chưa ? Thần thiếp cũng chưa từng nghe
hoàng thượng nhắc đến chuyện này “ _Mạc Tịnh Huyên quỳ xuống ngẩng đầu , giọng nói không mang chút cảm xúc nào hỏi
-“Con … con muốn
làm ai gia tức chết có phải không ? Bây giờ muốn phong phi cho ai còn
phải xin phép con sao ? “ _ Huệ Từ Vân tay ôm ngực thở hổn hểnh
-“Thần thiếp không dám , nhưng thân là chủ lục cung mà chuyện này thần thiếp
hoàn toàn không biết gì , mẫu hậu , người nghĩ nếu người là thần thiếp
thì người sẽ thấy như thế nào ? Lại nói , như chuyện Minh Quốc công chúa , thần thiếp đã từng nói chỉ cần bệ hạ chính miệng đồng ý , thần thiếp
tuyệt không ý kiến gì “ _Nụ cười trên môi Mạc Tịnh Huyên đã hoàn toàn
tắt hẳn
-“Thái hậu , xin người đừng vì Thanh Ninh mà làm khó hoàng hậu … Thanh Ninh…. Thanh Ninh thật không cần cái gì phi tần , cái gì tước vị … Xin người…” _ Tử Mộc Thanh Ninh bỗng nhiên quỳ phịch
xuống , hoa lê đái vũ thật làm người ta cảm thấy thương tiếc muốn chở
che . Nhưng dưới ống tay áo nàng ta lại ra sức ấn mạnh vào miệng vết
thương để máu chảy ra trông thật đáng sợ
-“Ninh nhi không
cần khuyên ai gia nữa . Hôm nay ai gia nhất định sẽ cho con một cái công đạo , hừ , ai gia muốn xem ai có thể cản được ai gia . Người đâu , mau
mời hoàng thượng tới đây “ _Huệ Từ Vân tức giận ra lệnh . Dừng một chút
khi thấy Tử Mộc Thanh Ninh gương mặt trắng bệch yếu ớt , bà không khỏi
lo lắng vội trách khứ
-“Mau , mau đỡ tiểu thư ngươi đứng dậy đi . Bị thương mà con quỳ mạnh như thế làm cái gì “
Thái Bích lại đỡ Tử Mộc Thanh Ninh dậy không quên liếc xéo Mạc Tịnh Huyên đang còn bị quỳ phía trước chủ tử của mình .
Chu Hạo Đế nhận được tin , trên đường đến Cảnh Dương cung trong lòng bồn
chồn lo lắng . Chuyện lập Tử Mộc Thanh Ninh làm phi dạo gần đây thật sự
rất căng thẳng . Hắn biết rất nhiều quan lại đã liên hệ với mẫu hậu hắn
để có thêm hậu thuẫn thúc đẩy chuyện này . Hắn biết Huyên nhi của hắn
trước giờ xử sữ đều rất khôn khéo , nhưng không hiểu dạo gần đây tính
tình của nàng lại trở nên nóng nảy hơn . Hắn hạ lệnh cấm túc nàng một
phần vì muốn trấn an bá quan để nàng tránh cái danh độc sủng hậu cung
rồi càn quấy , một phần khác là vì hắn muốn nàng yên ổn để hắn xử lý
chuyện này . Không ngờ hôm nay mẫu hậu thế nhưng lại đến tận cửa …. Thật nhức đầu mà !
Khi Chu Hạo Đế vừa vào trong Cảnh Dương cung
đã thấy Huệ Từ Vân gương mặt đang tức giận ngồi trên ghế lớn , phía dưới Mạc Tịnh Huyên còn đang quỳ , phía sau nàng là Tử Mộc Thanh Ninh đang
được nha hoàn đỡ . Thấy vậy Chu Hạo Đế vừa đau lòng vừa tức giận . Huyên nhi mà hắn yêu thương thế mà phải quỳ đây chịu tội , hai nắm đấm run
rẩy cố gắng kiềm chế tức giận . Nhưng khi Chu Hạo Đế đang bước nhanh đến định đỡ Mạc Tịnh Huyên đứng dậy thì …
Bình luận
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1