Trong lúc Tịnh Huyên đang đá cầu cùng Cổ Tư Hoàn , thì tại Hàm Phúc Cung , sau khi nghe nô tài bẩm báo , Lịch Cơ nghiến răng , gương mặt đầy tức giận đến vặn vẹo . Lương phi , Thục phi thấy thế thì lên tiếng đổ thêm dầu vào lửa
-“Nương nương đừng tức giận , cẩn thận long thai . “ Thục phi dáng vẻ tỏ ra lo lắng nói
-“Hoàng hậu tại sao không biết phân nặng nhẹ như vậy chứ , vui đùa với một công chúa mà không lo lắng cho hoàng tự , thật không bỏ hoàng thượng , hoàng tử vào mắt mà “Lương phi giọng oán trách liên hồi
Lịch Cơ liếc mắt nhìn một đám nữ nhân trước mắt càng thêm tức giận . Hất đổ tách trà , lớn tiếng nói :
-“Các ngươi về hết đi , bổn cung muốn nghỉ ngơi “
Các phi tần đồng loạt hành lễ rồi cáo lui . Vừa ra khỏi cửa , Thục phi đã lấy khăn che miệng cười một cách hả hê nói
-“Xem ra lần này Lịch Cơ tức lắm , chắc sắp ra tay với hoàng hậu rồi , lại sắp có kịch hay để xem haha “
-“Cũng chưa chắc nha , lần này đâu phải đơn giản như đối phó với các phi tần trước kia . Đối phương là hoàng hậu đó , lại thêm phía sau nàng ta còn có Mạc gia cùng phủ Định quốc công , muốn loại bỏ nàng ta , trừ khi ...” Nói đến đoạn cuối Lương phi nhỏ giọng nhưng vẫn mang vẻ mặt ác độc
-“Trong cung bao nhiêu năm , các muội không biết cái gọi là Tai vách mạch rừng à ? “ Hiền phi nhắc nhở
-“Đúng , Lương phi muội muội phải cẩn thận nha , để hoàng hậu nghe được thì xem muội làm sao “ Thục phi tỏ ý trêu chọc
Lẫn trong đám người oanh oanh yến yến , không ai để ý đang có một người nhếch môi cười khó hiểu . Tiếng bàn tán của đám phi tần ngày một xa dần khỏi Hàm Phúc cung .
Ngày hôm sau bên trong Hàm Phúc cung , vì hôm qua tức giận làm Lịch Cơ khó chịu , vừa cho gọi thái y, lại nghe thái y nói làm cho mặt mày trắng bệnh , tay run rẩy nắm chặt tấm chăn
-“Bạch thái y … ngươi nói vậy là có ý gì ? “
-“Mạch của nương nương yếu ớt , bất lực , dương khí thì không thể đẩy lên , có triệu chứng khí hư , trung khí bất tuất … “ Bạch Vân Sinh đau buồn nhìn Lịch Cơ
-“Ý huynh là sao ? “ Lịch Cơ hai tay run run cầm tay áo Bạch Vân Sinh hỏi
-“ E là long thai khó giữ “ Bạch Vân Sinh cúi mặt trả lời
Không thể nào …không thể nào , Lịch Cơ liên tục lắc đầu từ chối sự thật . Nước mắt lưng tròng , nhào về phía Bạch Vân Sinh một cách yếu ớt cầu xin
-“ Bạch ca ca , muội xin huynh , huynh hãy giữ lấy con cho muội …muội biết trước nay huynh luôn thương muội nhất mà … muội xin huynh hãy làm mọi cách để giữ lấy long thai cho muội …”
Bạch Vân Sinh nhìn Lịch Cơ khóc không ngừng , thực sự cảm thấy tim đau như cắt . Nhớ năm xưa chỉ vì hắn tới trễ một bước , Lịch Cơ đã phải vào cung làm tú nữ . Nhưng không thể từ bỏ tình cảm trong lòng , hắn quyết tâm vào cung làm Thái Y , để có thể thường được gặp người trong mộng .
-“Không phải là không có cách … nhưng cách đó thật sự rất nguy hiểm , muội phải suy nghĩ thật kỹ “ Bạch Vân Sinh nghiêm khắc nói vừa cầm chặt vai Lịch Cơ để trấn tỉnh nàng
-“Muội chấp nhận …dù là bất kỳ cách gì , chỉ cần có thể giữ long thai muội bất chấp “ Lịch Cơ trong mắt ánh lên một tia ngoan độc rồi được che lấp bằng sự đau buồn
-“Được rồi , để thúc sinh an toàn cho muội , huynh sẽ thường xuyên tới đây xông ngải để duy trì thai đến tháng thứ 7 . Từ đây đến đó muội nhất định phải cẩn thận “ Bạch Vân Sinh kỹ lưỡng dặn dò Lịch Cơ
-“Muội biết rồi , muội sẽ chú ý “
-“ Huynh về thái y viện đây , nhớ , không được để thái y khác bắt mạch cho muội … nếu không sẽ không che giấu được “
Lịch Cơ gật đầu như đã hiểu , rồi ra lệnh cho nô tì tiễn Bạch Vân Sinh ra khỏi Hàm Phúc Cung . Vừa tiễn Bạch Vân Sinh ra khỏi cung , Lịch Cơ vội cho người mời Thừa tướng vào Hàm Phúc Cung viện lý do mang thai tâm tình không tốt , muốn gặp phụ thân . Tịnh Huyên nghe nô tì báo lại như thế , vẻ mặt đăm chiêu nhưng cũng không nói gì chỉ gật đầu cho qua chuyện
Lịch Thừa tướng cùng phu nhân sau khi nghe Lịch Cơ vừa khóc vừa thuật lại tình hình mọi chuyện , ông vuốt râu suy nghĩ một chút , trong khi phu nhân đang an ủi Lịch Cơ nói :
-“Lão gia , hay chúng ta nhân cơ hội này , tìm cách đổ lên đầu con tiện nhân Tịnh Huyên kia “
-“Không được đâu mẫu thân , ả Tịnh Huyên kia rất cẩn thận , bất cứ thứ gì ả mang đến đây đều cho thái y kiểm tra qua , chưa kể , hoàng thượng rất bảo vệ ả ta ” Lịch Cơ vừa khóc vừa nói
-“Cơ nhi nói không sai . Làm như phu nhân nói không chắc có thể diệt trừ được Mạc Tịnh Huyên . Chưa kể thế lực Mạc gia không phải nhỏ , sau lưng còn có Định Quốc Công nguyên lão tam triều . Hừ , lão phu thấy bằng bất cứ giá nào Cơ nhi cũng phải hạ sinh hoàng tử “ Lịch thừa tướng vừa vuốt râu , ánh mắt đầy nham hiểm cười lạnh nói
-“Nhưng nếu là công chúa thì làm sao đây … ? “ Lịch Cơ hơi run hỏi
-“Con đừng lo gì cả, cứ an tâm dưỡng thai đi , con nhất định sẽ sinh hoàng tử “ Lịch thừa tướng vỗ vai nữ nhi của mình an ủi nói một chắc chắn
Sau khi dặn dò các cung nữ xung quanh Lịch Cơ xong thì vợ chồng Thừa Tướng hồi phủ . Trong góc khuất , ba hắc y nhân sau khi thu được một màn phía trước vào mắt thì phi thân biến mất về ba hướng .
Cảnh Dương Cung , Mạc Tinh Huyên vừa nghe hắc y nhân báo cáo lại mọi chuyện ,cầm tách trà trong tay khựng lại một chút , nheo nheo con ngươi nguy hiểm , rồi nàng nói nhỏ gì đó vào tai hắc y nhân , hắc y nhân gật đầu xong thì lẩn vào trong bóng tối . Tịnh Huyên đang suy nghĩ thì nghe Thẩm cô cô lên tiếng
-“Nương nương , ý của Lịch thừa tướng có phải là … “
-“Là gì không quan trọng , đều không liên quan đến chúng ta . “ nàng nhàn nhạt lên tiếng
-“Vâng “ Thẩm cô cô cười gật đầu
Cổ Thần Phong đã nói muốn đứa trẻ ra đời , vậy trong cung còn ai muốn hại Lịch Cơ và đứa nhỏ ? Lịch Cơ luôn dưỡng thai rất kỹ , có thể hạ độc thủ một cách âm thầm như vậy , xem ra trong cung này cũng có nhiều “ chân nhân bất lộ tướng “ quá .
Tại Dưỡng Tâm Điện , Cổ Thần Phong nghe thuộc hạ thuật lại mọi chuyện , bút trong tay cũng hơi run lên nhưng rồi cũng mau chóng định thần . Hắn cho hắc y nhân lui ra , rồi hạ lệnh di giá về Cảnh Dương Cung
Tại một cung nào đó , một hắc y nhân khác đang quỳ phục mệnh trước một nữ nhân , không thể thấy rõ dung mạo , chỉ thấy nàng ta cầm một khăn tay có thêu hình hoa cúc ,ngồi dựa mình trên ghế , bàn tay vuốt ve hoa văn trên chiếc khăn cười khẩy
-“Nhất định sẽ sinh sao ? Sinh là một chuyện , sống được hay không lại là chuyện khác “
Bình luận
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1