X-man số đặc biệt ở hải ngoại phải nói thành công ngoài mong đợi, tổ tiết mục ai nấy đều háo hức chờ đợi ngày được phát sóng, nhưng trước đó khâu quảng bá cũng phải làm thật tốt.
- Cái thằng nhóc này phải tìm người quản lý đi chứ, bây giờ chỗ thôi sắp thành công ty quản lý của cậu rồi, người ta không tìm được cậu, đều gọi điện thoại cho tôi.
Kim Sung-won vừa xuống máy bay thì nhận được điện thoại của Jung Ji-won bị oán trách không ngừng, vội hỏi:
- Thầy, có chuyện gì quan trọng không ạ?
Nếu không nói nhanh bị thầy y nói mãi không thôi.
- Có mấy lời mời quảng cáo tôi thấy không tệ, có điều không trả lời họ. Em gái cậu gọi điện tới, hình như có chuyện cần lắm.
Jung Ji-won bất mãn nói:
- Lần sau đi ra nước ngoài mang theo di động chứ?
- Em biết rồi, hẹn gặp lại thầy.
Kim Sung-won đang dùng di động của Choi Hyun-joon, kết thúc trò chuyện với Jung Ji-won, lại bận rộn gọi điện cho Seohyun:
- Seohyun tìm anh có chuyện gì thế?
- Không phải em, mà là trưởng phòng Han có chuyện tìm anh, cho nên nhờ em gọi điện thoại.
Seohyun giải thích:
- Trưởng phòng Han tìm anh à?
Kim Sung-won hơi ngẩn ra, không biết hắn tìm mình có chuyện gì đây, có điều tính cách hắn đúng là chẳng thay đổi, suy bụng ta ra bụng người, nên mới thông qua Seohyun tìm mình, sợ mình không nghe máy:
- Ừ, em tìm trưởng phòng Han, bảo anh ta gọi vào số này, anh vừa xuống máy bay, lát nữa sẽ mang quà tới cho mấy đứa.
- Thật à?
Giọng Seohyun hơi cao lên, lộ ra chút vui mừng:
- Em tìm trưởng phòng Han trước đi.
- Vâng, hẹn gặp lại anh Sung-won.
Cho dù là với người thân trong nhà, Seohyun cũng không quên lễ phép, cúp điện thoại đi tới văn phòng Han Tae-ho, khẽ gõ cửa.
- Mời vào.
- Chào trưởng phòng Han.
Seohyun đẩy cửa đi vào, cúi người nói:
- Đây là số điện thoại của anh Sung-won, bảo tôi chuyển cho trưởng phòng.
- Cậu ấy về rồi à?
Han Tae-ho nhận lấy số điện thoại, nóng lòng lấy di động ra bấm số:
Seohyun thấy vậy muốn rời đi:
- Trường phòng Han, tôi xin phép.
- Ừ ... Đừng! Đừng vội, ở lại một chút.
Han Tae-ho vừa gật đầu, nhưng chợt nhớ ra cái gì liền gọi Seohyun lại, ra hiệu ngồi ghế sô pha.
Seohyun hơi nhíu mày, cô bé mặc dù hồn nhiên, nhưng không phải không hiểu gì, phần nào đoán được phần nào ý đồ của Han Tae-ho, không thoải mái lắm.
- Sung-won, cậu đang ở đâu thế?
- Tae-ho hyung, tôi đang ở trên xe, anh tìm tôi có việc gì vậy?
Kim Sung-won hỏi:
Han Tae-ho từng làm quản lý cho Kim Sung-won tới 4 năm, nghiêm khắc mà nói là chỉ hai năm, vì sau năm 2000, Kim Sung-won cơ bản đã bị công ty chôn vùi, cho nên Jessica năm 2000 vào SM làm thực tập sinh, hai bên không hề biết nhau.
Quan hệ giữa Kim Sung-won và Han Tae-ho tuy không thể nói là thân mật, song cũng tốt hơn quan hệ nghệ sĩ và quản lý nói chung. Trước kia giữa quản lý và nghệ sĩ, đa phần là giám sát, bóc lột, có quản lý hơi chút là thượng cẳng chân hạ cẳng tay với nghệ sĩ. Han Tae-ho tuy có cả đống tính xấu, nhưng chưa bao giờ đánh chửi Kim Sung-won.
- Là thế này cậu rời công ty cũng gần hai năm rồi, có thời gian quay lại thăm một chút.
Han Tae-ho cẩn thận chọn từ ngữ:
- Em gái cậu đang là thực tập sinh ở công ty còn gì, công ty đang chuẩn bị đưa ra một nhóm nữ lớn, cô bé được chọn rồi, có thời gian cậu chỉ dẫn cô bé nhiều một chút.
" Mình được chọn rồi sao?" Seohyun vì niềm vui bất ngờ mà ngây người, tin tức này công ty chưa công bố, nhưng Han Tae-ho là trưởng phòng phụ trách chọn thực tập sinh, khẳng định không lấy tin giả lừa anh mình.
- Chủ tịch bảo anh mời tôi sao?
Kim Sung-won không bị tin này che mắt:
- Không, không phải.
Han Tae-ho phủ nhận:
- Là cá nhân tôi thôi.
Kim Sung-won bật cười khẽ, trước kia y trầm mặc ít nói, lúc buồn chán thì việc thích làm nhất là suy nghĩ, quan sát hành vi tính cách mọi người xung quanh, khi ấy tính cách có hơi u ám, nhìn ai chỉ thấy mặt tối, khiến y phản cảm xa cách mọi người. Tuy cái nhìn trước kia không đúng, nhưng điều quan sát được thì không sai, hai năm tiếp xúc với Han Tae-ho, quá hiểu con người hắn, Han Tae-ho làm gì có cái gan chủ động mời nghệ sĩ đã rời công ty quay về.
Han Tae-ho cũng cười, một tay che di động, thì thầm:
- Chủ tịch không phản đối.
Biết ngay mà, Kim Sung-won hỏi lại:
- Bây giờ tôi tới được không?
- Tất nhiên có thể.
Han Tae-ho mừng vô kể:
- Vừa vặn hôm nay có thời gian.
- Chừng mười rưỡi tôi sẽ tới nơi.
Kim Sung-won cúp điện thoại, bảo với Choi Hyun-Joon lái xe:
- Chúng ta tới công ty SM.
Đây là xe thuê ở sân bay, rất là bình thường, hiện giờ Kim Sung-won cũng có thể mua xe rồi, nhưng Kim Sung-won khi có một mình thì y không lái xe, bởi vì y có thói quen, nhưng lúc yên tĩnh đầu óc sẽ bất giác suy nghĩ nhiều chuyện, có khi tiến vào trạng thái gần như không biết gì tới xung quanh nữa, cho nên nếu y lái xe, rất dễ có nguy hiểm.
Đây là chút hậu quả của việc trí óc quá nhạy bén, sức tưởng tượng quá mạnh.
Choi Hyun-joon không hỏi lý do, trực tiếp xoay vô lăng chuyển hướng tới công ty SM.
Xe đỗ lại cách tòa nhà SM không xa, Kim Sung-won gọi điện cho Han Tae-ho.
Nhìn toàn nhà SM trước mắt, cùng với bóng dáng một số fan hâm mộ thi thoảng lướt qua bên đường, tâm tình vốn bình tĩnh gợn lên chút sóng. Trước kia lúc 14 tuổi mang mộng tưởng tới nơi này làm thực tập sinh rồi chỉ 2 năm đã được chính thức debut, Kim Sung-won ngây thơ cho rằng, chỉ bằng vào giọng hát, tài năng của mình, chắc chắn sẽ được người hâm mộ yêu thích. Nhưng một ca sĩ thành công, không thể chỉ biết mỗi hát là được, mà định hướng âm nhạc, hình tượng, còn cả công ty tuyên truyền, quản lý, không thể thiếu cái nào.
Vì thế giữa lúc HOT, Turbo đang như mặt trời giữa trưa, Kim Sung-won thất bại không có gì bàn cãi, sau hai năm nỗ lực, Kim Sung-won cứ xa dần mộng tưởng, tới khi Han Tae-ho khuyên nhủ đi nhập ngũ.
Hai năm đó giúp tâm tình thiếu niên ở tuổi nổi loạn của Kim Sung-won bình ổn lại, giúp y kiên cường hơn, mạnh mẽ hơn, tìm lại được đam mê và mộng tưởng.
Đầu năm 2004 trở lại công ty, vẫn còn mang chút oán niệm, dứt bỏ SM mà đi, khi ấy Kim Sung-won chẳng biết lựa chọn của mình có đúng hay không? Nay tuy chẳng thể nói là đã công thành danh toại, nhưng cũng đã có chút tên tuổi, lần nữa trở về SM, tâm tình vẫn không sao bình tĩnh lại được.
Nơi này chôn vùn năm tháng từ thiếu niên bước vào trưởng thành của y.
- Sung-won, theo tôi.
Han Tae-ho từ công ty đi ra, tìm được Kim Sung-won, thân thiết cùng y sóng vai đi vào công ty, hào hứng nói:
- Năm nay cậu thật ghê gớm, làm MC, nhận quảng cáo .. ngay cả phim truyền hình cũng tham gia diễn xuất.
Hắn vốn còn định nhắc tới Kim Tae-hee, nhưng biết khôn dừng đúng lúc.
- Có thể năm nay là năm may mắn của tôi.
Kim Sung-won mỉm cười nói, nhưng vừa nói được nửa chừng thì ngừng lại, bởi vừa bước qua chỗ rẽ thì gặp được hai người.
Cả hai bên đều yên tĩnh mất mấy giây, nam tử phía đối diện lên tiếng trước:
- Ô, ra là Han Tae-ho tiền bối, xin chào.
Lời nói thì cung kính, nhưng ngữ điệu nghe thế nào cũng khó chịu, như có con sâu bò lên người.
Nếu là ngày khác Han Tae-ho có lẽ đáp lại vài câu, nhưng lúc này chỉ nơm nớp lo lắng nhìn Kim Sung-won, thầm chửi ông trời, sao lại là hôm nay, sao lại đúng lúc Kim Sung-won tới công ty chứ.
- Mèo con, chào em.
Kim Sung-won đờ đẫn chốc lát, mắt nhìn người con gái trước mắt, tựa như rơi vào hồi ức rất sâu, nhưng y tự thoát ra được, khóe miệng khuếch tán thành nụ cười tươi hơn mức cần thiết.
- Oppa.
Cô gái phía đối diện bị tiếng gọi của Kim Sung-won làm sực tỉnh, xúc động cúi mình chào.
- À, cậu là cái tên Kim Sung-won chủ động rời khỏi công ty đấy à? Còn dám vác mặt tới đây sao?
Nam tử kia mặt âm trầm nhìn Kim Sung-won, cứ như có thể xông tới đánh y bất kỳ lúc nào:
Choi Hyun-joon, Park Jung-yoon lần đầu tiên gặp phải chuyện này, hơn nữa đối phương lại còn đi cùng BoA, quá nửa là người quản lý, không biết làm thế nào, Choi Hyun-joon đành xông tới chắn trước người Kim Sung-won, dùng thân thể ngăn cản đối phương.
Đúng vậy, cô gái đối diện chính là nữ hoàng Châu Á, ngôi sao biểu tượng của SM - BoA.
Bình luận
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1