- A lô. Kim Sung-won điều chỉnh lại tâm tình nói:
- Sung-won, là tôi đây!
- Tôi là ai? Làm sao nghe giọng giống Kim Tae-hee thế?
- Cậu ... Do đang quay tiết mục, Kim Tae-hee không thể quát tháo với Kim Sung-won, đành nén giận nói: - Tôi chính là Kim Tae-hee, hôm khai trương công ty cậu tôi là khách nữ tới đầu tiên.
- Chuyện này ai mà chả biết chứ. Kim Sung-won lắc đầu với đám người đang chờ mong bên cạnh:
- Này! Kim Tae-hee không nhịn được nữa, quát: - Kim Sung-won, cậu dám đối xử với chị thế đấy hả? Có phải ngứa tai rồi không?
- A, Tae-hee noona! Trong khi sáu người kia sững sờ, Kim Tae-hee xưa nay luôn ưu nhã đoan trang, sao lại quát tháo đanh đá như thế thì Kim Sung-won hớn hở nói: - Tae-hee noona, chị không biết nhóm tiết mục lừa chúng tôi khổ thế nào đâu, lần trước bọn họ còn nhờ người giả giọng Lee Young Ae sshi, vì danh dự của chị, đánh phải thẩm tra gắt gao.
Bao tội lỗi Kim Sung-won đổ hết lên đầu nhóm tiết mục, Kim Tae-ho PD kéo thấp mũ lưỡi trai lẩm bẩm: - Đoạn này nhất định phải cắt đi.
- Sung-won, cậu không bị lừa chứ? Đám Yoo Jae-suk vây quanh, làm sao nữ nhân đanh đá kia có thể là nữ thần Kim Tae-hee của bọn họ được:
- Đúng thế, cậu lại không phải là không biết trò ác của tổ chế tác.
- Nếu đúng là Kim Tae-hee tôi sẽ chống đẩy một trăm lần.
- Tôi sẽ cho mỗi người đánh mười cái.
- Tôi sẽ cạo trọc đầu.
- Tút tút tút ... Cả đám đang ra sức thề thốt thì bên kia cúp điện thoại, Kim Sung-won có thể tưởng tượng ra cảnh Kim Tae-hee đang cười ngặt ngoẽo mất hình tượng ra sao.
- Gọi lại đi.
Yoo Jae-suk vừa giục thì Kim Tae-hee trong trang phục giáng sinh mặc áo khác đỏ rực viền lông trắng, thanh thoát tao nhã đẩy cửa bước vào.
- Oa. Cả đám đều sững sờ:
- Tae-hee noona. Kim Sung-won vội vàng chạy tới cười nịnh, bù đắp lại vừa nãy trêu chọc cô:
Kim Tae-hee lén trừng mắt với y một cái, rồi mỉm cười ưu nhã chào hỏi mọi người.
Sáu người Yoo Jae-suk lúc này chạy trốn ra sau người tuyết, không dám ra.
- Thật đấy.
- Đúng là thật.
Sau một hồi cảm thán, người nọ nhìn người kia, sau đó thình lình chen nhau chạy về phía Kim Tae-hee, làm rộn cả trường quay.
Kim Sung-won vì thể hiện quan hệ khác biệt của mình với Kim Tae-hee, khẽ ho một tiếng, đặt một tay lên vai cô, mặt khinh bỉ nhìn sáu người. Sáu người ngừng tranh giành chỗ đứng, mặt đầy ghen ghét nhìn Kim Sung-won.
- Hong-chul, qua bên này. Jung Joon-ha, Jeong Hyeong-don vẫy tay gọi Noh Hong-chul kêu lên: - Ba người bên kia đều có bạn gái rồi, Sung-won là em chúng ta, chúng ta còn có hi vọng. Rồi ba người hưng phấn ôm nhau.
- Tae-hee noona nhìn trúng ai, nói cho em biết, em chọn cho chị. Kim Sung-won cười hì hì nói:
Kim Tae-hee nghe vậy một tay luồn xuống dưới kín đáo nhéo hông y, trong khi đó cúi đầu chính thức chào sáu người kia. Sáu người kia cũng lúng túng đi tới chào lại, sau đó cả đám chân tay đột nhiên thấy thừa thãi, không biết phải làm gì tiếp theo.
- Chúng ta chơi trò gì đi, vật nhau chẳng hạn. Noh Hong-chul híp mắt nói:
- Vô liêm xỉ. Mấy người còn lại đồng thanh chỉ trích:
- Chúng tôi thực sự không ngờ Kim Tae-hee lại xuất hiện trong tiết mục của chúng tôi. Yoo Jae-suk lấy lại bình tĩnh nói: - Chúng tôi không hề nhận được thông báo.
Kim Tae-hee che miệng cười khẽ.
- Đúng là đẹp như búp bê vậy. Haha ngây ngất chen miệng vào:
- Nói tới búp bê, ở đây chúng ta cũng có một vị.
Kim Sung-won chưa dứt lời, Park Myung-soo tự giác đứng ra.
- Búp bê địa ngục, đứa con của ác ma. Yoo Jae-suk nói tiếp:
Kim Tae-hee lên tiếng: - Tôi rất thích nụ cười của anh Park Myung-soo.
Kim Sung-won nhún vai lắc đầu rất bất lực: - Sở thích của Tae-hee noona khác người lắm.
- Ha ha ha ...
Park Myung-soo hung dữ uy hiếp Kim Sung-won, sau đó chỉ tay về phía trước quát: - Sao đông người thế này, nam nhân viên đài MBC bãi công à, mau về làm việc đi.
Thì ra không biết từ bao giờ nhân viên công tác ở phía sau đổ dồn lên xem, nghe Park Myung-soo quát tháo cũng chỉ có hai người xấu hổ rời đi, còn lại vẫn mặt dày ưỡn lưng đứng thẳng ở đó.
- Để chúng tôi hoan nghênh cô Kim Tae-hee. Yoo Jae-suk lúc này mới nhớ ra giới thiệu cho mọi người.
- Quá đẹp.
- Đẹp choáng ngợp.
- Mắt thật là to.
- Da như không có lỗ chân lông vậy.
Mỗi người một câu làm nụ cười trên miệng Kim Tae-hee chưa lúc nào ngừng, cô phát hiện ra, cái tiết mục này quá lộn xộn chẳng hề có kịch bản gì cả.
- Pd, xem ra chúng ta thi thoảng mời thêm ít khách nữ tới đây. Nhìn đám người đói khát đó, Kim Sung-won nói với Kim Tae-ho PD.
Kim Tae-ho PD gật đầu hết sức tán đồng.
- Kim Tae-hee sshi, cô có bạn trai không? Jung Joon-ha đột nhiên hỏi:
Tuy bị hỏi bất ngờ Kim Tae-hee vẫn cười đáp khéo léo, linh cảm nghệ thuật của cô rất tốt: - Không có, vì quá cô độc cho nên tôi mới tới nơi này.
- Vậy hình tượng lý tưởng của cô là gì? Ba người Jung Joon-ha lập tức lên tinh thần:
- Ừm, tôi thích nam nhân hài hước.
Yoo Jae-suk chỉnh trang y phục bước lên.
- Ba người chúng tôi không ai không hài hước, vậy bề ngoài có yêu cầu gì không? Jung Joon-ha lờ Yoo Jae-suk đi:
- Tôi thích mắt hai mí.
Kim Tae-hee vừa dứt lời, cả đám làm mắt hai mí, còn Park Myung-soo hưng phấn rống lên, khiến cô cười ngã lăn vào đống gối ôm.
Kim Tae-ho PD liên tục ra hiệu, Yoo Jae-suk đành phải đứng ra chấn chỉnh: - Ok, bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc nghiên cứu minh tinh. Trước tiên, Kim Tae-hee sshi, cô hãy thề mỗi lời mình nói là sự thật. Kim Tae-hee thề xong, Yoo Jae-suk hỏi: - Kim Tae-hee, hãy nói ấn tượng với thành viên chúng tôi ra sao?
- Cứ nói thật là được, không lo tổn thương đến ai, chúng tôi bị bôi xấu quen rồi. Kim Sung-won nói với Kim Tae-hee, dù là y cũng quen bị người ta trêu chọc, nghệ sĩ hài mà:
- Đầu tiên Jung Joon-ha, nhìn rất manh mai ; Sau đó Jeong Hyeong-don, mặt cũng rất là nhỏ nhắn. Park Myung-soo rất là đẹp trai.
- Xác nhận, cho tới giờ cô Kim Tae-hee không nói thật câu nào. Kim Sung-won vắt chéo tay nói trước ống kính:
Dù ba người Jung Joon-ha cũng rất tán đồng.
- Không có, không có ... Kim Tae-hee rồi rít xua tay:
- Vậy nếu để cô và Park Myung-soo qua lại, cô có đồng ý không? Jeong Hyeong-don đột ngột hỏi:
Kim Tae-hee xấu hổ không trả lời được.
Kim Sung-won nhảy vào gạt đề tài này đi: - Myung-soo hyung đã có bạn gái rồi, Hyeong-don hyung nói thế là muốn gia đình người ta bất hòa à?
- Vậy ba thì chúng tôi, cô thấy ai trong ba chúng tôi ai là hình tượng lý tưởng của cô? Jung Joon-ha chen ngang:
- Để giảm bớt gánh nặng cho Kim Tae-hee, nếu trên địa cầu chỉ còn ba người bọn họ, cô sẽ chọn ai? Yoo Jae-suk bổ xung:
- Tất nhiên là lựa chọn rời địa cầu. Kim Sung-won tương ngay một câu làm ba người kia đang hưng phấn ngã lăn ra đất.
Kim Tae-hee mất một hồi mới nín được cười: - Ừm, nếu nói thiện cảm qua bề ngoài, tôi chọn anh Noh Hong-chul.
Không chỉ ba người kia há mồm, mà ngay cả Noh Hong-chul cũng nhìn trái nhìn phải không dám tin vào bản thân, Kim Sung-won thở dài vỗ trán: - Tôi sớm nói sở thích của cô ấy khác thường lắm mà.
Noh Hong-chul gầm lên đắc thắng: - Kim Tae-hee, cô có yêu cầu gì với bạn trai không?
- Ấn tượng đầu tiên là rất quan trọng, sau đó tuổi tâm lý phải tương đương với tôi, còn tuổi thật thì trẻ một chút càng tốt. Kim Tae-hee nói tới đó, khóe môi hơi cong lên, rõ ràng là lại nén cười.
Kim Sung-won biết câu này cô nói thật, vẫn còn nhớ Kim Tae-hee đánh giá mình là trẻ con, tới giờ y vẫn rất không phục.
- Tôi rất trẻ, mẹ tôi bảo tôi còn là trẻ con chưa hiểu chuyện. Haha hớn hở nói:
- Cái đó người ta gọi là thần kinh không bình thường thì có.
- Não tàn. Park Myung-soo ác mồm trực tiếp nói:
Do không có kịch bản, thế nên mỗi người cứ vậy chêm vào một câu rất lộn xộn, thế nên để được thời lượng phát sóng bằng X-Man, đôi khi bọn họ tốn thời gian quay gấp đôi, thậm chí gấp ba, vì phải cắt bỏ đi quá nhiều.
- Kim Tae-hee, nụ hôn đầu của cô là khi nào? Mỗi khi mọi người đi quá xa, Yoo Jae-suk là người chịu trách nhiệm đưa mọi thứ quay lại quỹ đạo:
- Cái này tôi sợ người nhà tôi xem được sẽ bị kích thích. Kim Tae-hee hơi ngại ngùng nói:
- Không sao, mồm chúng tôi rất kín. Cả đám thề thốt hứa hẹn, đề tài này đảm bảo rất nhiều khán giả tò mò, nụ hôn đầu của Kim Tae-hee, tưởng tượng thôi đã thấy phấn khích, nửa muốn biết, nửa sợ đau lòng, cảm giác giống như xem phim ma, lần này cả Kim Sung-won cũng không nhảy vào phá đám:
Bình luận
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1