chương 71/ 130

- Tôi phát hiện ra cậu là tên cuồng công tác tiềm tàng đấy.

Trong phòng ghi âm, Jung Ji-won nhìn Kim Sung-won nói:

Lượng công việc của Jung Ji-won ở studio này nhiều hơn Kim Sung-won đôi chút, nhưng Kim Sung-won còn quay phim, còn tham gia X-Man, vậy mà y không tỏ ra mệt mỏi, tinh thần càng lúc càng tốt, giống như lưỡi dao được mài rũa, càng mài càng sắc.

- Thầy, đây là vấn đề thái độ thôi.

Kim Sung-won không ngẩng đầu lên:

- Nhưng ca sĩ đang hot trong thời gian quảng bá, ai là không một ngày chỉ ngủ hai ba tiếng.

- Thằng nhóc này, giờ còn dạy bảo lại thầy sao.

Jung Ji-won bợp cho Kim Sung-won một cái, ngồi vào chỗ của mình:

- Bọn chúng không có tinh thần như thế ...

Chợt nghĩ ra điều gì quay sang:

- Không phải cậu chơi thuốc chứ?

Kim Sung-won trượt tay, gách nét dài lên cuốn sổ, bất lực ngẩng đầu lên:

- Thầy, nhìn em giống người dùng loại đồ kích thích đó không?

- Ha ha, tôi thuận miệng nói thế thôi.

Kim Sung-won chợt thấy tính cách người thầy này của mình có phần giống nhân vật Henry Kim, thật lạ là ông sinh ra lớn lên ở Hàn Quốc, nhận giáo dục chính thống trong nước, chưa đặt chân ra nước ngoài nửa bước:

- Thầy, album này ước chừng có thể hoàn thiện vào cuối tháng sáu.

- Cậu tiến bộ rất nhanh, tiềm năng lắm, chỉ cần vài năm nữa là không cần tôi hỗ trợ rồi, hay bỏ luôn mấy thứ vớ vẩn đi, chuyên tâm làm nhà sản xuất âm nhạc thôi.

- Không ạ.

Kim Sung-won trả lời đơn giản mà dứt khoát:

- Cái thằng này, thật đúng là ...

Jun Ji-won hết cách với sự cứng đầu của Kim Sung-won, quay sang bảo với Kim Jong-kook:

- Jong-kook này, bài hát Loveable này nên thêm vào một vài động tác thân thế sẽ tốt hơn.

- Động tác thế nào ạ?

Kim Jong-kook hơi lo, từ hồi rút khỏi Turbo, hắn chưa từng nhảy trên sân khấu:

- Không cần phải nhiều, chủ yếu là phù hợp với nội dung bài hát là được.

Jung Ji-won ngồi tại chỗ uốn éo người:

- Đong đưa hông một chút, làm ra vẻ đáng yêu chút là được.

Kim Sung-won chỉ tưởng tượng ra với chân tay lực lưỡng của Kim Jong-kook làm động tác đáng yêu đã thấy rùng rợn, mà nhìn góc độ khác chính sự tương phản thế mới thu hút, liên tưởng tới mấy động tác hài của Kang Ho-dong và Yoo Jae-suk, Kim Sung-won đứng lên, làm mẫu thử động tác lóe ra trong đầu.

- Phụt ...

Jung Ji-won phun nước trong mồm ra, chỉ Kim Sung-won một lúc mới cười phá lên:

- Đúng là, đúng là như thế, Jong-kook cậu làm xem, không chừng điệu nhảy này thịnh hành toàn quốc.

Kim Jong-kook có hơi ngờ vực, không biết có phải thầy trò nhà này trêu mình không nữa, nhưng Jung Ji-won nói thế, đành phải nghe.

Động tác vũ đạo Kim Sung-won làm rất đơn giản, tất nhiên rồi, nếu phức tạp bản thân y chẳng làm nổi, nên Kim Jong-kook nắm bắt rất nhanh.

- Oh, từ đàu tới chân đều đáng đáng nhiêu như thế ...Chỗ này hông với vai đều phải lắc lư chút.

Jung Ji-won tích cực góp ý, hai thầy trò càng xem càng thú vị, nhất là do Kim Jong-kook biểu diễn.

- Sung-won, giờ thầy có lòng tin lắm rồi, bài Loveable này kết hợp với vũ đạo, tuyệt đối sẽ là cú đảo ngược lớn nhất năm 2005, album này của Jong-kook thắng lớn là cái chắc.

Jung Ji-won kích động vô cùng, đi đi lại lại nói:

- Nhất định phải bàn bạc lại với công ty bên kia, thời điểm phát hành, quảng bá phải tính toán chính xác, nhất quyết không thể để chút sơ xẩy nhỏ nhất nào, hoàn thiện album cũng thế.

- Vâng thưa thầy.

Kim Sung-won cũng thấy toàn thân hưng phấn, có linh cảm mình sắp chứng kiến thời khắc lịch sử.

Chỉ có Kim Jong-kook hoang mang nhìn hai thầy trò Kim Sung-won như đột nhiên phát điên vậy ...

…….

Quay phim Tên tôi là Kim Sam-soon đi tới phần kết, công việc Kim Sung-won trở nên nhẹ nhàng, hiện giờ gần như chỉ có màn ảnh của Hyun Bin và Kim Sun-Ah.

Đoàn làm phim tới đảo Jeju quay một phân cảnh, Kim Sung-won cũng cần tới trại chăn nuôi của mình, nên cùng đi theo. Thế nhưng không may ông trời làm khó, đổ xuống một trận mưa dài, tuy mưa không to, nhưng vì đoàn làm phim phải lên núi Hallasan quay, nên rất vất vả.

Hallasan một trong ba ngọn núi lớn của Hàn Quốc, cao 1950 mét so với mực nước biển, ở bất kỳ chỗ nào trên đảo Jeju đều có thể nhìn thấy, nhìn ở góc độ khác nhau sẽ thấy thế núi khác nhau, mùa thay đổi sắc núi cũng đổi, là một ngọn núi khó lường.

Đoàn làm phim quyết định quay cảnh này trong mưa ở Hallasan, vì bi kịch cho Hyun Bin và Kim Sun-Ah phải đội mưa leo núi, tuy không phải lên lên đỉnh cao nhất, lại có bậc thang nhân tạo, nhưng trong mưa gió không phải là chuyện dễ dàng gì.

Kim Sung-won từ trại chăn nuôi tới mang theo thịt ba chỉ tới đoàn làm phim, còn leo núi cùng, khiến Kim Sun-Ah vỗ vai khen y nghĩa khí, làm y rát vai.

Đối với bọn họ mà nói, leo được mấy chục bậc thang là lại phải dừng thở rồi, Kim Sung-won thì nhẹ nhõm như không, làm Kim Sun-Ah thiếu điều muốn y cõng mình lên núi, may mà cô còn giữ được chút lý trí, với cân nặng của cô bây giờ, kết quả hiển nhiên là cả hai ngã lăn xuống núi thì có.

- Cái tên biến thái này.

Vất vả lắm mới leo tới được địa điểm, Kim Sun-Ah ngồi bệt xuống tảng đá, vừa thở vừa nói:

Hyun Bin tuy không nói gì, nhưng vẻ mặt "hết sức tán đồng", tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.

- Gió nhẹ mưa phùn, leo núi ở thời tiết này mới cảm thụ hết được đại tự nhiên, thật thoải mái.

Kim Sung-won khép hờ mắt giang tay ra, mặc dù y có mặc áo mưa mỏng, nhưng không đội mũ lên, cả đầu ướt đẫm nước, nước mưa theo tóc mai chảy xuống vào người, nhưng Kim Sung-won chẳng cảm thấy phiền, ngay cả đưa tay lau nước mưa cũng không đành.

Không phải cố tình khoe khoang mà Kim Sung-won cực kỳ thích mưa, mỗi khi trời mưa tâm tình y vô cùng tốt, giống như đứa trẻ con vậy, nghịch ngợm quấy phá.

- Cẩn thận cảm lạnh đó Sung-won.

Hyun Bin nhắc:

- Kệ cậu ta, tên này khỏe như trâu ấy, có treo ử đây ba ngày ba đêm cũng không cảm đâu.

- Sam-soon noona cũng khỏe như trâu vậy, chỉ tiếc hơi chút là bệnh.

Kim Sung-won quay đầu đáp lại, trong thời gian quay phim, quan hệ ba người bọn họ phát triển nhanh chóng, thường xuyên trêu đùa nhau:

- Này!

Kim Sun-Ah cởi giày ra dọa ném:

- Sam-soon noona đừng ném, cẩn thận rơi xuống đất.

Lúc này thiết bị đã lắp đặt xong xuôi, đạo diễn Kim Yoo-chul vỗ tay nói to:

- Nào mọi người tích cực lên, Kim Sung-won mang thịt ba chỉ tới, chúng ta tranh thủ quay xong sớm còn nướng t hịt ăn.

- Tên nhóc đó còn định làm mình tăng cân sao?

Kim Sun-Ah hậm hực đi giày vào:

....

Cảnh quay trên núi Hallasan quay mất bốn tiếng đồng hồ, lên núi đã khó, xuống núi còn khó hơn, mưa vẫn chưa ngớt, ai cũng chỉ mong mau mau xuống núi, chỉ Kim Sung-won còn nhờ đoàn làm phim quay giúp mình một đoạn video ngắn mới xuống núi.

Đạo diễn Kim Yoo-chul quay phim xong cũng thay đổi hẳn con người, vì thế sảng khoái mở tiệc liên hoan ở khách sạn Hallasan.

Một điều thú vị là toàn bộ thịt ba chỉ của khách sạn Hallasan lại nhập từ trại chăn nuôi của Kim Sung-won, bọn họ không biết chính chủ ở đây, nghe phục vụ không ngớt miệng khoe loại thịt lợn đen này mềm dai ngon miệng ra sao, đến Kim Sung-won cũng có chút xấu hổ.

Lần này không phải ăn cơm hộp theo suất, cho nên mọi người lần đầu chứng kiến sức ăn kinh khủng khiếp của Kim Sung-won.

- Chẳng trách mà khỏe như trâu, hóa ra là ăn như trâu.

Kim Sun-Ah cướp lấy miếng thịt mà Kim Sung-won dày công nướng nãy giờ:

- Sam-soon noona, không phải nói giảm béo sao?

Kim Sung-won hời hợt nói một câu:

- Này, lúc ăn uống đừng có mà nói chuyện.

Kim Sun-Ah lúc này vẫn chưa thoát ra khỏi nhân vật Kim Sam-soon, động chút là quát tháo ầm ĩ.

Càng tới cuối bữa ăn, mọi người càng nói ít, ăn uống càng nhiều, mấy tháng trời quay phim sớm tối thấy nhau, tuy có lúc xung đột cãi vã, nhưng bây giờ sắp chia tay, không khỏi xúc cảm.

Kim Sung-won không theo đoàn làm phim về Seoul, y còn ở lại có việc, chiều hôm sau mới một mình.

Bình luận





Chi tiết truyện