chương 48/ 130

Khi được giới thiệu Kim Tae-hee, nữ diễn viên chính của Chuyện tình Harvard, tim Kim Sung-won không khỏi đập mạnh vài phần, có thể nói đây là cô gái xinh đẹp nhất y gặp từ trước tới giờ, chẳng trách hôm đó ở đại học Seoul, cả đám nam sinh đổ xô nhau tới trường, thông thường khi lên TV bao giờ cũng đẹp hơn thực tế, nhưng Kim Tae-hee thậm còn đẹp hơn TV lẫn tranh ảnh quảng cáo, vẻ đẹp Kim Tae-hee không chỉ đến từ khuôn mặt hay vóc dáng, mà chính từ đôi mắt sáng trí tuệ cùng khí chất tao nhã, có lẽ từ “nữ thần” bây giờ bị truyền thông lạm dụng hơi quá, nhưng nếu dùng với cô, Kim Sung-won thấy rất xứng đáng, có chút hồi hộp chào:

- Chào tiền bối, tôi là Kim Sung-won, học sinh khoa ngoại ngữ đại học Seoul khóa 2004.

Kim Tae-hee là sinh viên khoa thiết kế thời trang đại học Seoul khóa 1999, Kim Sung-won có thể không biết lý lịch người khác, là một nghệ sĩ lại học đại học Seoul không thể không biết tới Kim Tae-hee được, đi học hơn nửa năm chưa từng một lần gặp Kim Tae-hee ở trường, không ngờ hôm nay gặp cô ở đây.

- Kim Sung-won ... Cậu có biết chủ nhiệm giáo vụ Kim Jong-ji không?

Kim Tae-hee tựa hồ nhớ ra điều gì hỏi:

- Có, thầy ấy là bạn cũ của cha tôi.

- Vậy thì đúng là cậu rồi. Gần đây tôi có nói chuyện với thầy, thầy có nhắc tới, nói cậu ...

Kim Tae-hee bật cười, phút chốc phá hỏng hình tượng tao nhã cao quý của cô, mang cho người ta chút cảm giác đáng yêu, dù là giữa nơi trăm hoa đua sắc này, vẻ đẹp tích tắc ấy khiến người ta ngất ngây, nhưng cô ý không nói tiếp phần sau, mà đưa tay ra:

- Rất vui được gặp cậu.

Kim Sung-won cũng cười, Kim Jong-ji có thể nói gì đây, lại bảo y không chịu học đàng hoàng, đi làm nghệ sĩ vớ vẩn, những lời như vậy hiển nhiên không thể nói ra ở nơi này, hơi ngại ngùng nói:

- Được quen biết tiền bối là may mắn của tôi mới đúng, tiền bối là thể diện của trường ta mà.

Có ai không thích được khen ngợi, cô tất nhiên nhận được không ít lời ca tụng, nhưng từ chàng trai chất phác thật thà, lại là hậu bối trong trường, thiện cảm hơn nhiều, Kim Tae-hee nói nhỏ:

- Cho tôi số điện thoại của cậu, sau này chúng ta liên hệ, cậu cũng là nghệ sĩ, gọi tôi là noona đi.

Kim Sung-won vội nói số điện thoại của mình ra, có được số điện thoại của Kim Tae-hee xem như giờ quay về luôn cũng đáng rồi.

Không chỉ trong giới giải trí mà cả ở xã hội đua tranh gay gắt này, ai cũng cần tự gây dựng lên các đoàn thể của mình, loại đoàn thể này không liên quan tới công ty, chỉ là quan hệ tư nhân, trong đó quan trọng nhất quan hệ tiền bối hậu bối cùng trường.

Cho nên xung quanh nghe thấy Kim Tae-hee và Kim Sung-won học cùng trường, trao đổi số điện thoại không có gì là lạ.

Là nữ minh tinh đang vô cùng nổi tiếng, nhiều người tới chào hỏi Kim Tae-hee, nên Kim Sung-won không thể chiếm dụng thời gian của cô quá nhiều, trao đổi số điện thoại xong, Kim Sung-won đi tới hàng ghế đầu tiên giành cho khán giả.

- Je-dong hyung.

Kim Sung-won nở nụ cười tươi, giang tay ôm Kim Je-dong.

- Thằng nhóc này, sao không nói với anh trước một tiếng.

- Hyung, em cũng tới hôm nay mới được đạo diện Shin Woo-chul gọi đi, ông ấy là bạn của thầy em.

Kim Sung-won giải thích qua:

- A, có quan hệ này còn không nói sớm, may mà anh chưa mời cậu tham gia lễ trao thưởng.

- Ho-dong hyng và Jae-suk hyung đâu?

- Ho-dong không tới, Jae-suk có việc nên tới muộn một chút. Nhân viên công tác đã chuẩn bị ghi hình rồi, cậu về chỗ đi.

- Vâng.

Kim Sung-won đi nhanh đi nhanh về chỗ giành cho đoàn làm phi Chuyện tình Paris.

Kim Sung-won vừa ngồi xuống, Shin Woo-chul cười nói:

- Cháu tốt số quá đấy, Kim Tae-hee được bình chọn là mỹ nữ vẻ đẹp tự nhiên nhất quốc dân, không biết bao nhiêu người đang ghen tỵ với cháu.

Kim Sung-won không khỏi có chút đắc ý, lúc y nói chuyện riêng với Kim Tae-hee nghe thấy chỗ ghế ngồi khán giả muốn nổ tung rồi, ở đây có cũng có khán giả của X-Man, nên thân phận Kim Sung-won nhanh chóng được nhận ra.

- Thực ra cháu càng muốn số điện thoại của Jung-eun noona, nhưng sợ chị ấy từ chối nên không dám nói thôi.

Kim Sung-won khéo léo nói:

- Cậu không nói, làm sao chị biết.

Kim Jung-eun lườm y một cái, mỉm cười cho Kim Sung-won số điện thoại:

Sự canh tranh giữa các cô gái luôn rất ghê gớm, điều này Kim Sung-won rút ra được khi ở cùng đám Jessica, mặc dù là bạn bè, nhưng luôn có sự đua tranh, giữa các nữ nghệ sĩ càng mạnh mẽ, Kim Jung-eun đồng ý nhanh như vậy, chưa hẳn không có tâm tư cạnh tranh với Kim Tae-hee, bất kể là cạnh tranh cái gì, người khác không biết không nói, chứ Kim Jung-eun ngồi ngay bên cạnh, hôm nay nếu Kim Sung-won không xin số điện thoại, chỉ e ngày sau thắc mắc không biết mình đắc tội gì với người ta.

Đúng 9 giờ tối, lễ trao giải diễn xuất đài SBS năm 2004 chính thức bắt đầu.

Trong tiếng nhạc nhẹ êm, Park Shin-yang một thân véc đen, đeo cái nơ trắng, mang khí chất lịch lãm bước lên sân khấu nói lời mở màn, ở dưới chỗ ngồi, tiếng thét chói tai vang lên không ngớt.

Người Hàn Quốc mê phim truyền hình, lại thêm phim Chuyện tình Paris không khác gì cơn cuồng phong, đưa tên tuổi Park Shin-yang lên tới đỉnh điểm.

- Xin giới thiệu MC hôm nay, anh Park Jung-hwan và cô Lee Hyori.

Park Shin-yang đưa tay về một phía cánh gà:

- Không ngờ là Lee Hyori.

Kim Sung-won hoàn toàn chẳng biết gì về nội dung lễ trao giải hôm nay.

Tuy Lee Hyori năm nay không phát hành ca khúc mớ, cô vẫn là ngôi sao chói mắt nhất Hàn Quốc, mặc chiếc đầm điểm xuyết kim tuyến lóng lánh cùng Park Jung-hwan đi ra thay Park Shin-yang, làm chủ sân khấu.

Trên sân khấu đang đọc danh sách 10 ngôi sao lớn nhất của đài SBS năm 2004, khán giả có thể thông qua điện thoại bỏ phiếu cho ngôi sao mình thích, đài truyền hình sẽ tổng kết trao giải diễn viên yêu thích nhất cho người có lượng khán giả có số phiếu bầu cao nhất, đây là cách đài SBS tăng thêm rating.

Bỗng nhiên Kim Sung-won nghe thấy làn sóng reo hò, hoàn toàn không phải do sự kiện ở sân khấu, quay đầu lại, thấy Yoo Jae-suk đang lom khom đi về vị trí, nổi tính trẻ con hơi ngả người ra gọi:

- Jae-suk hyung.

Yoo Jae-suk vì đến muộn nên cố gắng né tránh camera, không để ý tới xung quanh, bỗng nhiên có người gọi, người run run, không dám chậm trễ, tiếp tục đi tới.

Park Jung-hwan giải thích trước ống kính:

- Hiện giờ mọi người nghe tiếng hoan hô là vì có con châu chấu bay vào.

- Vâng, Yoo Jae-suk sshi, anh tới muộn đấy nhé.

Lee Hyori cũng phối hợp nói:

-Sshi: Hậu tố này dùng với cách gọi trang trọng, thường khi giao tiếp lúc lên sóng truyền hình.

Ống kính di chuyển tới người Yoo Jae-suk làm hắn có chút xấu hổ, liên tiếp cúi đầu, tới khi ống kính quay trở lại Mc.

" Jae-suk được yêu thích thật!" Tâm tư Kim Sung-won không để trên sân khấu nữa, tiếng reo ho khi Yoo Jae-suk tiến vào còn lớn hơn lúc Lee Hyori ra sân khấu, với một nghệ sĩ hài mà nói, đây là điều cực hiếm.

Giải thưởng đầu tiên là giải ngôi sao nhí, do người đoạt giải năm ngoái trao thưởng, tiếp đó là giải hữu nghị ... Nếu chỉ là đọc tên trao giải phát biểu, luân phiên như vậy thì khán giả sẽ mau chóng ngủ gật hết, vì thế có tiết mục xen kẽ, có ca hát, có hài kịch, Kim Sung-won chỉ thấy vô vị, nhưng người vẫn phải ưỡn thẳng tắp, mắt nhìn thẳng sân khấu, nếu không chẳng may camera bắt được chỉ một thoáng không tập trung thôi, y sẽ bị ngập trong lời chỉ trích xem thường lễ trao giải, không tôn trọng tiền bối.

- Giải thưởng đặc biệt giành cho MC chương trình, người thắng giải là Yoo Jae-suk sshi của Good Sunday, Truth Game , chúc mừng anh.

Kim Sung-won đang thả hồn theo gió thì bất ngờ nghe Lee Hyori giới thiệu, ngay tiếp đó màn hình lớn chiếu một số cảnh kinh điển của X-Man, tiếng hô vang lên như sóng gầm muốn cuốn phăng cả hội trường.

Một số diễn viên được thưởng sắc mặt hơi khó coi, dù sao trong lễ trao thưởng này, giải cho MC là giải bổ xung cực nhỏ thôi, không ngờ Yoo Jae-suk lại được yêu thích hơn cả những diễn viên xưa nay luôn liếc nhìn nghệ sĩ hài với nửa con mắt.

Bình luận





Chi tiết truyện