Người dẫn đầu tất nhiên là Minh Tâm rồi. Ánh Nguyệt gần như đứng cuối…….
Chỉ trong vòng 5 phút, cô nàng đã vượt hết bọn kia và chạy song song
cùng Minh Tâm. Anh chàng hơi bất ngờ. Anh tăng ga…. Ánh Nguyệt cũng vậy. Có lẽ mọi người thắc mắc là cô nàng Ánh Nguyệt nhà ta lại biết chạy xe
và còn chạy nhanh nữa. Vì vampire có trí thông minh rất cao, chỉ cần
nhìn một lần là biết làm ngay. Trở về 2 người họ, họ cứ tăng tốc để vượ
qua nhau. Đích ở ngay trước mặt.
Vèo…..vèo…..vèo……
Tất cả đều reo hò và la hét. Và họ cũng bất ngờ kh6ong kém. Minh Tâm và
Ánh Nguyệt cùng chạm đích. Xem như 2 người huề. Minh Tâm chạy đến chỗ
Ánh Nguyệt đứng trả xe cho tên kia và nói:
- Này, tôi mới là người thắng đó nha.
- Huề àh? Xem như điều kiện không cần thực hiện. – Ánh Nguyệt quay qua nói.
Minh Tâm định cãi lại nhưng thấy công an đến. Anh chàng vội kéo tay Minh Nguyệt lên xe của mình và chạy nhanh khỏi đó. Ánh Nguyệt cực kỳ tức
giận nhưng vẫn ngồi im. Anh chàng chạy đến cầu Ánh Sao rồi dừng xe lấy
tay quẹt mồ hôi rồi nói:
- Ax cái bọn công an chết tiệt làm mình chạy muốn đứt hơi.
- Làm gì phải sợ mấy tên áo vàng đó? – Ánh Nguyệt xuống xe đứng ngắm cảnh.
- Bị bọn chúng tóm thì có mà tiêu……
- Đẹp quá ! – Đang nói thì bỗng nghe Ánh Nguyệt thốt lên 2 từ làm anh chàng rất bất ngờ.
Chưa bao giờ anh nghe được một giọng nói nhẹ nhàng từ cô. Nhưng anh vẫn
cảm thấy nét mặt lạnh lùng của cô. Dường như giữa lời nói và nét mặt rất mâu thuẫn.
Ánh Nguyệt xoay qua thì thấy anh chàng đang nhìn mình nên nói:
- Về ….
Sau đó Minh Tâm chở Ánh Nguyệt về.
- Nhà cô ở đâu để tôi chở cô về? – Minh Tâm hỏi.
- Chở về nhà ngươi đi –
- Chẳng lẽ cô muốn………
Như hiểu anh chàng định nói gì nên Ánh Nguyệt mới nói:
- Tôi đi bộ về.
- Thôi, để tôi………- Vừa nói anh vừa xoay qua sau ( gan gê chạy xe hok lo
nhìn đg) thì thấy cô đang trừng mắt nhìn anh.Anh chàng liền quay lại và
lo chạy xe.
Về đến nhà Minh Tâm, Ánh Nguyệt xuống xe , anh chàng cũng xuống xe để d8at1 xe vào nhà:
- Này đi bộ về thật àh? – Minh Tâm hỏi
Nhưng không nghe thấy tiếng trả lời nên anh chàng quay lại thì không thấy cô nàng đâu cả.
…………………………………………..
Sáng hôm sau………..
- Ăn gì đây. Chán quá – Thiên Kim nói.
Cả bọn đang trong căn tin trường để ăn sáng.
- Này ôsin, Đi mua đồ ăn sáng cho ta. – Ánh Nguyệt nói khi thấy Minh Tâm
Anh chàng kh6ong nói gì chỉ đi lấy 2 cái khay rồi đến lấy đồ ăn sáng đưa cho cô nàng rồi đi chỗ khác. Xung quanh cô nàng là những ánh mắt ghen
tị.
- ỐI – Thiên Kim đụng phải một người và té xuống làm rớt khay thức ăn.
Có một bàn tay đưa ra đỡ cô nàng dậy nhưng cô nàng gạt ra và phủi tay
đứng dậy. Có lẽ như điều đó làm cho người ấy hơi quê nên vội rút tay
lại. Thiên Kim lạnh lùng nhặt khay thức ăn lên rồi đi lấy thức ăn mà
không thèm nhìn người đó một cái. Bảo Nhi thấy vậy nên đi đến :
- Em không sao chứ?
- Vâng kh6ong sao đâu.
Anh chàng đó xếp hàng sau Thiên Kim để lấy thức ăn. Anh chàng khều vai cô nàng:
- Này, có sao không?
Nhưng cô không thèm trả lời nên anh nghĩ cô ta khinh mình nên không nói gì nữa mà nghĩ: “ Cái con nhỏ đáng ghét thật”
Reng…….reng…………reng…….
- Hôm nay lớp mình có ba bạn khác từ nơi khác chuyển đến. Nào các em vào đi.
Bà cô chủ nhiệm lớp Ánh Nguyệt và Thiên Kim nói và dẫn theo 3 người mới vào lớp……
Bình luận
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1