chương 49/ 118



Ngân Tiểu Tiểu dương dương tự đắc nằm ở trên mảnh đất trống trước sơn động phơi nắng, ừm, ta nói mấy ngày này sao cứ có cảm giác mình mập lên không ít, nói là hoài nghi mình mập, Ngân Tiểu Tiểu vẫn lười quay đầu lại xem rốt cuộc mình có béo hay không béo, dựa theo ý tưởng của Ngân Tiểu Tiểu, bây giờ đã có xà nguyện ý chăm sóc mình không cần trả giá, vậy mình cứ nhận đi thôi, bây giờ mập mạp đỡ phải sau này chia tay Mặc Lão Đại mình tiếp tục gầy chỉ còn da bọc xương.

Nhưng mà nói đi thì nói lại, thật ra từ khi cùng Hắc Thán ở chung một chỗ vẫn rất không tệ, ăn uống không lo, mặc dù có thời gian tính tình Hắc Thán thật không tốt, nhưng Ngân Tiểu Tiểu cũng nhìn ra Hắc Thán chỉ là hổ giấy, chỉ cần mình hơi hạ thấp mềm xuống một chút Hắc Thán thực dễ dàng bị vuốt lông rồi.

Đương nhiên loại ý nghĩ này trừ Ngân Tiểu Tiểu sẽ không có xà nào khác nghĩ vậy, cho dù độc xà bộ tộc tiến hoá có trí tuệ, có được dòng sinh mệnh buồn chán, trung trinh không rời với bầu bạn nhưng càng không thể xem nhẹ là độc xà bộ tộc vẫn bảo lưu lại tính tàn nhẫn, mà loại tàn nhẫn này Mặc xà bộ tộc thể hiện rõ ràng cùng khắc sâu nhất.

Huyết thống Mặc xà bộ tộc mỏng, cho là giữa huynh đệ tỷ muội thì sau khi tách ra mà gặp lại cũng sẽ kiêng kị rất sâu, đó cũng là do thiên tính bạo ngược của Mặc xà, một lời không hợp là đại khai sát giới, đây cũng là nguyên nhân số đông độc xà không muốn quen thân với Mặc xà.

Mà Mặc Lão Đại lại càng là người nổi bật của Mặc xà bộ tộc, tính khí không thể nói là tốt, cho tới bây giờ bại lộ ở trước mặt Ngân Tiểu Tiểu chỉ là mặt ôn hòa nhất mà thôi, nhưng một khi có xà hoặc những sinh vật khác chọc giận Mặc Lão Đại, vậy nhất định là không giết chết nó sẽ không bỏ qua, đến nỗi Cơ Khang… Này này, đây là người được độc xà bộ tộc bảo hộ đó! Mặc Lão Đại sao có thể đi công kích Cơ Khang? Đây hoàn toàn là do trí nhớ truyền thừa đang tác quái , thân là độc xà bộ tộc trong kết giới thì không có cách nào từ chối cũng vô pháp phản kháng thứ phải thủ hộ.

Mặc Lão Đại kéo thức ăn trở về, liếc mắt một cái liền thấy được Ngân Tiểu Tiểu nằm trên mặt đất phơi nắng, Mặc Lão Đại nhịn không được tiến lên hôn mặt Ngân Tiểu Tiểu một chút, thật sự là càng xem càng thích, càng xem càng muốn ăn luôn Tiểu Bạch Si này.

Bản năng của một con rắn làm cho Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy được bất thiện ý đến từ Mặc Lão Đại, vừa rồi còn híp mắt liền trợn tròn lên, lăn hai vòng ra khỏi thân Mặc Lão Đại, nửa người trên đứng lên nhìn về phía Mặc Lão Đại.

Khóe miệng Mặc Lão Đại nở nụ cười, Tiểu Bạch Si vẫn thực cẩn thận nha, Mặc Lão Đại ném thức ăn vào giữa hai người: “Hai ếch, ba con chim, một con thỏ, à, vừa rồi ta còn phát hiện mấy quả trứng chim, nếu ngươi muốn ăn thì ta đi lấy.”

Ngân Tiểu Tiểu nghi ngờ nhìn thức ăn Mặc Lão Đại mới mang về trên mặt đất, chẳng lẽ vừa rồi là ảo giác của mình sao?

“Ta muốn ăn thỏ, còn lại ngươi làm thịt đi. Trứng chim á, trong chốc lát cơm nước xong đi tắm rửa một cái rồi lại đi đào trứng chim, buổi tối ăn chút trứng chim nướng, thế nào?”

Mặc Lão Đại gật gật đầu đồng ý đề nghị của Ngân Tiểu Tiểu, đi qua vừa nhóm lửa vừa nói với Ngân Tiểu Tiểu phía sau mình: “Ta không bắt ngươi ăn hết con thỏ cùng một lúc nhưng ít nhất phải ăn hơn nửa con. Sức ăn của ngươi vẫn quá nhỏ, một lần ăn hết là không có khả năng, nhưng mỗi một lần phải ăn nhiều hơn một chút, lâu dần sức ăn sẽ tăng lên.”

“Biết rồi biết rồi.” Ngân Tiểu Tiểu chảy nước miếng nhìn con thỏ đang nướng, không kiên nhẫn đáp lời Mặc Lão Đại.

Mặc Lão Đại cũng không để ý, nhìn xem con thỏ đã nướng tốt, kéo con thỏ ra khỏi lửa thuận tiện tắt lửa, Ngân Tiểu Tiểu vây quanh bên cạnh Mặc Lão Đại cũng không vội nói chuyện chỉ nhìn nhìn chằm chằm Mặc Lão Đại. Mặc Lão Đại dập lửa rồi kéo con thỏ dùng bùn bao quanh giờ đã nướng xong tới trước mặt mình, dùng cái đuôi đánh lên quả cầu trước mặt, đợi cho bùn nứt ra, con thỏ bên trong đã chín tới, Mặc Lão Đại mới ngừng động tác đánh xuống, sau đó lại làm sạch bùn đất trên con thỏ.

Cái gì? Ngươi nói kế tiếp là Ngân Tiểu Tiểu dùng cơm sao, không không không, còn chưa được đâu, mọi người đừng quên xung quanh con thỏ – tuy rằng đã nướng tốt – còn có lớp lông sao, hiện giờ Ngân Tiểu Tiểu không có bổn sự lột da lông thỏ rồi mới nướng, cho nên sau đó Mặc Lão Đại gặm hết da lông con thỏ thì Ngân Tiểu Tiểu mới ăn thịt thỏ bên trong —— Mặc Lão Đại sẽ không ăn da lông thỏ nha.

“Ưm~, con thỏ ngày hôm nay nướng nơi khô cứng, lần sau phải nắm giữ độ lửa một chút, mềm một chút mới dễ ăn.” Ngân Tiểu Tiểu có ăn cũng ngăn không được miệngcủa nó, vừa ăn vừa oán hận.

Mặc Lão Đại cười cười, thần tình sủng nịch: “Được, lần sau ta sẽ nướng ít thời gian hơn một chút.”

Ngân Tiểu Tiểu ngươi được tiện nghi còn khoe mã đi, lúc Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa còn tại, cộng cả năm ấu xà cũng chưa chắc có người làm cho ngươi được như vậy đâu!

À, đúng rồi, thật ra độc xà lúc ăn thì dùng độc cắn hôn mê hoặc cắn chết con mồi, sau đó tiến hành cắn nuốt, sẽ không tiến hành động tác cắn xé. Nhưng Ngân Tiểu Tiểu là ai! Nó có giống xà bình thường sao? Ngươi xem lúc nó ăn thỏ không phải cắn xé vô cùng thống khoái sao! Vừa mới đầu Mặc Lão Đại cũng rất ngạc nhiên, sau đó Mặc Lão Đại cũng học xong kỹ năng này, hơn nữa càng cắn xé lợi hại hơn Ngân Tiểu Tiểu. Mặc Lão Đại không biết làm vậy, nhưng khi học xong cắn xé Mặc Lão Đại yên lặng dời ý tưởng tới động vật cỡ lớn, độc xà bộ tộc không động động vật cỡ lớn này, nguyên nhân đầu tiên không phải đánh không lại, mà là đánh xong cũng nuốt không nổi cho nên không có độc xà nào động tới động vật cỡ lớn, nhưng Mặc Lão Đại học xong cắn xé sẽ không giống, có thể ăn một nửa dành lại một nửa.

Đương nhiên, ý nghĩ này bây giờ Mặc Lão Đại cũng chỉ ngẫm mà thôi, hành động thực tế —— vẫn nói sau đi.

Thành công tiêu diệt ba phần tư con thỏ Ngân Tiểu Tiểu rất hài lòng, Mặc Lão Đại cũng rất vừa lòng, Mặc Lão Đại một ngụm nuốt hết thịt thỏ Ngân Tiểu Tiểu ăn còn lại, hai xà lung la lung lay xuất phát tới sông nhỏ.

Ngân Tiểu Tiểu vẫn duy trì thói quen tốt hai ngày tắm sơ qua ba ngày tắm kỹ, nhưng Mặc Lão Đại như trước không thích xuống nước, cũng không thích cảm giác bờ sông nhỏ ẩm ướt âm hàn, nhưng ai bảo Ngân Tiểu Tiểu thích đâu, Mặc Lão Đại cũng đành phải phụng bồi, nhưng xin yên tâm, đến cuối cùng Mặc Lão Đại cũng nhất định sẽ xuống nước cùng Ngân Tiểu Tiểu !

Mặc Lão Đại ghé vào một khối đá trên bờ sông nhỏ, Ngân Tiểu Tiểu ngâm nước ở chỗ khoảng cách khối đá không xa, Mặc Lão Đại vẫy vẫy cái đuôi, đột nhiên nói với Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Bạch Si, ngươi có huynh đệ đi?”

“Có a.” Ngân Tiểu Tiểu chuyển người lại lại lật trở về ở trong nước.

“Các ngươi không hẹn thời gian gặp mặt sao?” Mặc xà không có lệ thường này, nhưng Mặc Lão Đại nhớ rõ độc xà bình thường vẫn thực coi trọng huyết thống thân tình, hơn nữa lúc chưa trưởng thành độc xà còn thường ở cùng huynh đệ cha mẹ hoặc tâm sự gì đó. Tuy rằng Mặc Lão Đại rất không hiểu hành vi này, nhưng bây giờ Ngân Tiểu Tiểu theo bên người mình, hơn nữa còn là một xà vị thành niên, nếu Ngân Tiểu Tiểu phải về tham gia tụ họp loại này, Mặc Lão Đại nhất định sẽ đi theo.

Nguyên nhân Mặc Lão Đại đi theo, một là muốn đi theo Ngân Tiểu Tiểu, đây là điều nhất định, hai là phải nói với ba ba a cha của Ngân Tiểu Tiểu một câu rằng Ngân Tiểu Tiểu muốn ở cùng mình.

Đúng vậy, khi Mặc Lão Đại biết mình thích Ngân Tiểu Tiểu rồi, đương nhiên đã hoạch định toàn bộ tương lai của Ngân Tiểu Tiểu và mình, theo Mặc Lão Đại thấy, nếu chính nó – một Mặc xà ưu tú nhất không ghét bỏ thậm chí ưa thích Tiểu Bạch Si này, chẳng lẽ Tiểu Bạch Si này còn có thể không thích nó – một Mặc xà ưu tú đến không còn gì để nói sao? Làm sao có thể không thích mình? ! Phải không, không thể nào đâu, Tiểu Bạch Si nhất định thích mình, cho nên lần này trở về tụ họp vừa lúc nói rõ việc này, nói rõ ràng Tiểu Bạch Si là bầu bạn của mình. Nhưng vừa nghĩ tới tuổi thọ của Ngân Tiểu Tiểu Mặc Lão Đại liền đau răng, mình còn hai năm nữa là đã trưởng thành, thật đáng buồn là Ngân Tiểu Tiểu chỉ có mười tuổi a uy, còn phải đợi hai mươi năm nữa mới có thể trưởng thành đó!

Bàn tính trong lòng Mặc Lão Đại vang bùm bùm, Ngân Tiểu Tiểu một chút cũng không rõ.

“Ừm, có đi.” Ngân Tiểu Tiểu nghiêng đầu trong nước nghĩ một lát, “Hẳn là một năm sau, bây giờ cách mốc một năm sau còn có, ừm, ta nghĩ một chút, hẳn là còn hai ba tháng đi, đến lúc đó không chỉ năm ca ca của ta sẽ trở về, ba ba a cha ta cũng sẽ trở về.”

Mặc Lão Đại run rẩy khóe miệng một chút, năm ca ca? Thêm Ngân Tiểu Tiểu nữa là sáu sao? Thật nhiều a!

Nói tới đây không thể không nói việc bi ai nhất của Mặc xà bộ tộc một chút ——lực sinh đẻ thấp. Trời xanh đúng là công bằng, kẻ có được gien ưu tú cường đại thì sinh sản đời sau dường như đều trở thành một vấn đề, cho dù là độc xà bộ tộc sinh hoạt trong kết giới cũng không may mắn thoát khỏi, mà Mặc xà bộ tộc là độc xà bộ tộc có năng lực cực mạnh, sinh sản liền càng thành vấn đề.

Mặc Lão Đại sinh ra trong một gia đình do hùng thư Mặc xà tạo thành, Mặc Lão Đại là lão đại, phía dưới còn có muội muội Mặc Lão Nhị cùng một đệ đệ Mặc Lão Tam, ở trong Mặc xà bộ tộc một gia đình có thể sinh ra ba ấu xà quả thực là bị xà hâm mộ ghen tị hận ! Ở trong Mặc xà, có một bộ phận cả đời không thể mang thai, đại bộ phận chỉ có thể sinh một hoặc hai xà, một bộ phận nhỏ có thể sinh ba hoặc hơn ba, mà trong lịch sử Mặc xà, gia đình Mặc xà sinh nhiều nhất là năm, hơn nữa chỉ có một lần! Cho nên có thể hiểu được lúc Mặc Lão Đại biết Ngân Tiểu Tiểu có năm ca ca thì phát điên bao nhiêu.

“Ta cùng ngươi trở về.”

Ngân Tiểu Tiểu “Hả?” Một tiếng, nó biết ba ba a cha mình thật bài xích Mặc xà, nếu mình mang Mặc Lão Đại về, Ngân Tiểu Tiểu quả thực có thể tưởng tượng sắc mặt ba ba a cha mình khó coi bao nhiêu!

“… Hay là thôi đi, tự mình trở về sẽ tốt hơn.” Ngân Tiểu Tiểu chần chờ nói.

Mặc Lão Đại nhẹ nhàng liếc Ngân Tiểu Tiểu một cái, Ngân Tiểu Tiểu không dám nói chuyện nữa, hừ, nếu Hắc Thán này không sợ bị ba ba a cha đuổi đi thì cứ đi đi! Ai sợ ai!

Mặc Lão Đại thấy Ngân Tiểu Tiểu không nói lời nào, thỏa mãn cười cười, cho rằng Ngân Tiểu Tiểu đồng ý mình đến nhà bái phỏng : “Lại ở nơi này một tháng, một tháng sau chúng ta về nhà ngươi.”

Bình luận





Chi tiết truyện