Một tháng sauVừa vào chợ xong, Lý Lập liền lập tức mua một con ngựa, chỉ hàm hồ nói một câu nhìn bằng hữu, ba ngày sau trở về, sau đó liền ra roi thúc ngựa rời đi, nhìn bộ dáng hắn vội vã, Ngữ diên không khỏi bĩu môi trong lòng thầm nghĩ hoá ra tiểu tử này phải đi gặp bạn gái, nếu không cũng sẽ không vội vả như thế, ba ngày, nguyên bản thời gian trở về dài như vậy hắn đều vội muốn chết, hiện tại cũng không phải nóng nảy.Vừa nghe đến tin tức Sở Hạo mang theo Ngữ Diên trở về, Béo lão nhân dẫn đầu đi ra, ông vừa thấy được Ngữ Diên liền vui mừng không thôi, tay lôi kéo sẽ đem Ngữ Diên túm lại, hoàn toàn không để ý đến đi Sở hạo ở phía sau.Ngữ Diên nhìn thấy Béo lão nhân vui vẻ không thôi, trong lòng đối với chuyện tình về nhà cũng cảm thấy gặp trở ngại, theo Béo lão nhân chỉ điểm, nàng rất nhanh đi tới phòng của Thất Dạ.“Ai, tiểu. . . . . .” Tiểu Hương vừa định đi vào lại bị Béo lão nhân lôi đi ra.“Ông ngoại người làm gì a, trong phòng không có người, người đem tiểu thư giam ở bên trong làm cái gì?” Tiểu Hương chu miệng vô cùng khó chịu nói.Béo lão nhân ho khan một tiếng nói: “Diên nhi không phải mệt mỏi nha, để cho nàng nghỉ ngơi một chút, đi, chúng ta đi làm một chút thức ăn ngon đợi cùng Diên nhi từ từ tâm sự!” nói xong, trực tiếp đi ở phía trước, cầm qua tay Sở Hạo đi xuống dưới lầu.“Thất Dạ!” Ngữ Diên gần đến trong phòng liền lập tức nhào tới trên giường khẩn trương hỏi hắn đến tột cùng có sao hay không?“Thất Dạ ngươi làm sao vậy? Ngươi vì sao không nói lời nào? Chẳng lẽ ngươi câm điếc rồi? Trời ạ, không thể nào?” Ngữ diên vội vàng nhanh chóng đưa tay ở trên mặt hắn sờ trái sờ phải, trong lòng lo lắng không thôi, đứa nhỏ này nói như thế nào câm điếc liền câm điếc rồi sao?Thất Dạ cười cười xấu hổ, ánh mắt thủy chung nhìn chằm chằm phía sau của nàng, Ngữ Diên nhìn thấy hắn mặt không tự giác hồng lên, theo ánh mắt của hắn hướng phía sau nhìn lại, vừa thấy liền ngay tại chỗ ngây ngẩn cả người, Bạch Linh? Tại sao Bạch Linh lại ở chỗ này?!“Vương Phi. . . . . .” Bạch Linh đỏ mặt sợ hãi kêu lên một tiếng.Ngữ diên nhìn trong tay nàng nắm cung đèn cầy, lại nhìn một chút sắc mặt ửng đỏ của nàng nhìn hướng Thất Dạ, mày của nàng không tự giác chau lên, nghi hoặc cũng càng ngày càng rõ ràng, vài giây sau, nàng đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ hét lên: “Nha nha nha, hai người các ngươi có một chân rồi?”Thất Dạ nghe thấy vậy trên mặt rớt xuống hắc tuyến nói: “Cái gì gọi là hai người chúng ta có một chân, chúng ta. . . . . . Chúng ta. . . . . .”Bạch Linh thấy thế liền đi vào bên người Ngữ diên cúi đầu nói: “Vương Phi người đừng trách Thất Dạ ca ca, đều là Bạch Linh Bạch Linh quấn quít lấy hắn!” nói xong, phe phẩy môi một bộ dáng nũng nịu, làm cho người ta xem đều muốn đem nàng kéo đến trong lòng từ từ yêu thương một phen.“Ô ô u, đều Thất Dạ ca ca , ai u, lúc này mới qua thời gian bao lâu a?” Ngữ Diên cười cười, nhìn thấy Bạch Linh mặt đỏ không thôi, vì thế nói gấp: “Ha ha, nói giỡn với ngươi, nha đầu ngốc này sợ cái gì đâu, Thất Dạ là bằng hữu tốt của ta, hắn nha có thể tìm tới ngươi nữ tử xinh đẹp như hoa như ngọc này, ta thay hắn vui vẻ nha!” nói xong, cười ha ha, buồn cười xong nàng lại nhíu mi than thở, “Ngươi yêu đương như này, chẳng phải là không trở về được?”Thất Dạ thấy thế để cho Bạch Linh đi ra ngoài trước một hồi, Bạch Linh nghe thấy vậy nhu thuận gật đầu, xấu hổ đem ngọn nến đặt ở trên mặt bàn rồi rời đi.“Ai, nhóc con này thật đúng giờ a, không thể tưởng được ngươi sinh bệnh lại sinh ra một người vợ, thật là làm cho người hâm mộ ghen tị hận đây!” nàng chậc lưỡi nói.Thất Dạ nghe thấy vậy bất đắc dĩ cười nhìn về phía nàng nói: “Vu bà, nói thật, ngươi cũng đừng đi trở về!”“Ai?” Ngữ Diên ngây ngẩn cả người, người này đang nói cái gì a? Nàng không quay về?“Ta xem Vương gia đối với ngươi thiệt tình chân ý, còn nữa, ngươi trở về còn không phải lẻ loi một mình, có mấy người có thể chấp nhận ngươi có mặt quỷ? Vương gia này không giống thế a, hắn không chỉ có thiệt tình thích ngươi, huống chi hắn cũng có Quỷ nhãn, chuyện này chứng minh các ngươi có duyên phận a!” Thất Dạ phân tích nói.Ngữ Diên nghe nói thế liền đứng dậy: “Ngươi nha không muốn đi ta cũng vậy không miễn cưỡng, ngươi đừng nói những lời dễ nghe nữa” nàng lôi góc áo trong lòng có chút bối rối, nàng cũng biết nàng nếu trở về vẫn sẽ cô đơn một mình, có lẽ cũng tìm không thấy người cùng chung chí hướng, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà. . . . . .“Vu bà, ngươi hãy ngẫm lại, đúng rồi, lần trước ta nhìn thấy ngươi sao lại đột nhiên hiện ra một cái đuôi rắn? Hay ngươi là Bạch nương tử?” Hắn kinh ngạc hỏi.“Ngươi đừng bắt chước Lý Lập nữa, Bạch nương tử, ta còn Pháp Hải đâu!” Ngữ Diên miết miệng nói, tiếp theo nàng đem chuyện tình gần nhất phát sinh toàn bộ nói cho hắn một lần.“Trời ạ, đây cũng quá mơ hồ chứ? Ta mới nghỉ ngơi một tháng đã xảy ra nhiều chuyện như vậy?” Thất Dạ kinh hô, kinh hô đầu tiên là thân thế Ngữ Diên ly kỳ, kinh hô thứ hai lại còn có người bạn đồng dạng xuyên qua mà đến, kinh hô lần thứ ba, là nàng cư lại mang thai? Kinh hô thứ bốn, đứa ngốc này lại nói chân tướng cho Phượng Ly Ca cùng Sở Hạo, người ngu ngốc này không sợ khiến cho hỗn loạn sao?!“Ai ai ai, ta đã nói với ngươi, ngươi đừng trở về, ngươi xem a, ngươi nói Lý Lập này cũng có nữ tử thích, còn ngươi lại đang mang thai, Sở Hạo còn không để ý thân thế ly kỳ của ngươi, ngươi trở về làm gì? Đang nói rồi, một Vương gia làm được đến mức này, cũng đạt đến một trình độ nào đó rồi, ở thế kỷ 21 cũng không phải là soái ca nào cũng có thể nhìn nhận được ngươi a!” Thất Dạ chi tiết nói.Ngữ Diên nghe thấy vậy trừng mắt liếc hắn một cái, không hờn giận than thở, “Ngươi có ý tứ gì a, ta rất kém cỏi hay sao?” Này nha, miệng đã nói không ra lời hay.“Vu bà, ngươi biết rõ ta không phải ý tứ này, vậy ngươi hãy để tay lên ngực tự hỏi ngươi bỏ được đứa nhỏ trong bụng ngươi sao?” Thất dạ xuyên qua lòng của nàng hỏi.Ngữ Diên nghe vậy dáng vẻ bệ vệ lập tức liền giảm đi rất nhiều, “Ai, ngươi sao có thể nói như vậy a, ngươi không cổ vũ ta trở về, còn động một tí lại đâm vào lòng của ta, ngươi thật là độc địa!” Ngữ Diên oán hận nói, tiếp theo thở dài nói tiếp đi: “Ai, nói cho ngươi thật lòng, tâm lý của ta thật sự rất buồn bực, tuy rằng ta là người ích kỷ, nhưng mà trong bụng hiểu rõ xác thực có một cái đứa nhỏ, nếu rời đi, đứa nhỏ này có nghĩa là cũng sẽ chết, thế nhưng nếu không trở về, về sau thật sự không có cơ hội đi trở về!” Ngữ diên thở dài nói.“Ta đây không phải đâm vào trái tim ngươi, mà ta nói nói thật!” Thật Dạ lại nói.“Ta còn không biết ngươi a, ngươi sợ ta đi rồi ngươi sẽ nhàm chán phải không, mặc kệ ngươi!” Ngữ diên than thở một câu không nghĩ để ý tới hắn, trực tiếp mở cửa chuẩn bị đi ra ngoài, vừa mở cửa ra ai ngờ lại đụng phải Bạch Linh vẫn đứng ở ngoài cửa .“Ta. . . . . . Ta thật là cái gì cũng chưa nghe thấy!” Bạch Linh liền cúi đầu nói.Ngữ Diên cười cười, “Được, ngươi vào đi thôi, chiếu cố hắn thật tốt!” Nói xong, nàng đi xuống lầu dưới, chuẩn bị ăn ngon một chút.“Quỷ Vương chúng ta khi nào thì hành động?” Một đám nam nhân áo đen quỳ trên mặt đất chờ đợi mệnh lệnh.Quỷ Vương nghe thấy vậy theo bên cửa sổ đi tới cười cười nói: “Đêm nay giờ tý hành động!”“Dạ!” một đám người quỳ trên mặt đất dập đầu sau liền rời đi.“Ngô ngô ngô” trong phòng phát ra thanh âm ngô ngô, tấm ván gỗ đều bị làm cho kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên.Quỷ Vương đẩy cửa phòng ra đi tới, bên trong trên giường một người nam nhân đang ngồi, đôi mắt xanh biếc của hắn phát ra quang mang tức giận, Quỷ Vương lạnh lùng cười nói: “Ngươi đừng giằng co, đây chính là dây thừng Tỏa Hồn, ngươi giãy không được!”“Ngô ngô” Quỷ Tịch thống khổ la hét, nhưng trên miệng bị người ta dán giấy niêm phong, hắn căn bản không mở miệng được.“Ta cho ngươi biết, Tiểu U thích ngươi, mặc kệ ngươi có thích nàng hay không, ngươi đều phải lấy nàng, đêm nay có hai sự kiện đáng chúc mừng, thứ nhất, đó là hôn lễ của ngươi cùng Tiểu U, ngươi đừng sốt ruột, qua nửa canh giờ nữa các ngươi sẽ thành thân rồi, thứ hai, đêm nay giờ tý ta đem tới cho các ngươi một phần đại lễ, đó chính là đầu của Sở Hạo, không sai đi, lễ vật này khá lớn!” nói xong, Quỷ Vương cười ha ha.“Ngô ngô ngô” Quỷ Tịch liều mạng lắc đầu muốn mở miệng nói chuyện.Quỷ Vương đi tới xé toang phù chú trên người hắn, phù chú vừa rơi xuống đất, Quỷ Tịch liền hét lên: “Bản lĩnh của ngươi xác thực có thể thương tổn Sở Hạo, nhưng mà nếu Phượng Ly Ca liên thủ ngươi liền mơ tưởng đi, còn có, Sở Hạo cũng không phải ngu ngốc, hắn sẽ không để ngươi bắt được, về phần Tiểu U, ta vẫn luôn coi nàng là muội muội, ta nói rất nhiều lần rồi!”“Chuyện này ngươi cũng không cần thay ta lo lắng, thứ nhất, Phượng Ly Ca thân hoạn bệnh nặng đã được người Di Hoa Cung mang đi quốc gia khác cầu cứu, thứ hai, khách sạn chỗ Sở Hạo ở sớm toàn bộ đều là người của ta, bọn họ có thể chạy thoát sao? Thứ ba, chỉ cần là Tiểu U thích, ta nhất định phải vì nàng làm tốt, cho nên, ngươi tốt nhất chờ làm chú rể đi, giờ tý ta sẽ cho các ngươi một cái đại lễ!”“Ngươi quả thực trong lòng có bệnh, ta bất kể ngươi đi đối phó Sở Hạo làm sao, nếu ngươi làm tổn hại đến một sợi lông của Ngữ Diên, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Quỷ Tịch hung ác cảnh cáo.“Ha ha, ngươi định làm cái gì? Hay là ngươi cũng thích nàng hay sao? Ta cho ngươi biết, ta thương tổn bất luận kẻ nào cũng sẽ không thương tổn nàng, bởi vì. . . . . . Nàng thuộc về ta, chỉ thuộc về Quỷ Vương ta!” hắn âm lãnh tuyên thệ.“Ngươi điên rồi!” nhìn thấy hắn một màn như thế, Quỷ Tịch nhịn không được hét lên.“Điên? Cho dù điên rồi thì như thế nào, vì nàng ta nguyện ý!” nói xong, hắn không đợi Quỷ Tịch nói hết, tiếp tục dán lên giấy niêm phong cho hắn, tiếp theo hắn lôi Quỷ Tịch, một cái bật nhảy liền biến mất, trong phòng nháy mắt biến thành trống rỗng.
Bình luận
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 19
- Chương 1