chương 164/ 285

Hôm sau

Đang lúc Ngữ Diên rối rắm nên dùng cái cớ gì đi vào Hoàng cung cũng là lúc, trong cung thái giám đến báo là Hoàng hậu ời Cung Vương Phi đi ngắm hoa, tin tức này thực làm cho Ngữ Diên giật mình không thôi, nàng cùng Hoàng hậu không phải rất quen thuộc, chỉ nhớ rõ nàng trước khi rời đi nói qua muốn cùng nàng nói chuyện, thôi thôi, có cơ hội đi Hoàng cung, như vậy, gặp Hoàng thượng đích thị là tương đối dễ dàng a.

“Ngươi nha đầu kia thật sự là người bận rộn!” Béo lão nhân chu miệng có chút không vui, vốn là muốn tạo cơ hội cho ngoại tôn nhưng chưa có biện pháp thì hắn phải rời khỏi, ngươi xem đi, cơ hội này cũng đã cho rồi, hắn còn muốn lôi kéo nàng từ từ tâm sự, ai ngờ Hoàng hậu sớm như vậy lại muốn thấy nàng.

Ngữ Diên thấy thế cười cười nói: “Ông ngoại, người chờ ta về là tốt rồi, đến lúc đó cùng người đi dạo!” nàng liền dỗ nói.

Nghe thấy vậy, Béo lão nhân chu miệng nói: “Ai bảo ngươi theo giúp ta, ta cũng không phải sẽ không tự mình đi được, hừ!” nói xong vung cánh tay liền hướng nơi khác đi đến, còn chưa đi đến cuối, hắn đột nhiên quay đầu nói: “Diên nhi, chờ ngươi trở về a, đừng quá lâu!” nói xong, liền rời đi

Ngữ Diên thấy thế không khỏi cười cười, mọi người thường nói người già trẻ lại lời này thật sự không sai, đều đã hơn tám mươi còn tính trẻ con như thế, bất quá, nàng thích, bởi vì nhà có một già như có một bảo khố thôi!

Vì thế, nàng cùng Tiểu Hương cưỡi xe ngựa hướng Hoàng cung đi.

“Tiểu Hương ngươi có gặp Vương gia không?” Ngữ Diên sáng sớm đã không nhìn thấy hắn có chút không quen, thời gian chung ở bên ngoài cũng đủ dài rồi, mỗi ngày đều có thể gặp được vài lần, mà mỗi ngày chuyện đầu tiên đó là hắn tới hỏi thăm, lúc này đến đột nhiên thay đổi, quả thực làm nàng có chút không quen.

“Tiểu thư a, Vương gia sáng sớm liền vào triều rồi, phải biết rằng Vương gia cùng người đi ra ngoài du ngoạn nhưng mà lại xin Hoàng thượng nghỉ, lần này tiểu thư đã trở lại, Vương gia tất nhiên phải đi báo cáo với Hoàng thượng.” Tiểu Hương vội vàng cười nói, tại đây nàng xem, hiện tại tiểu thư cùng Vương gia cùng trước kia không giống nhau, không biết Vương gia có phải yêu tiểu thư hay không? Nếu như vậy, thật sự thật tốt quá, thực gọi là trai tài gái sắc nha!

“Ngươi ngây ngô cười cái gì?” Ngữ Diên thấy Tiểu Hương ngồi ở trong xe ngây ngô cười không khỏi buồn cười hỏi.

Tiểu Hương bị la lên một chút liền ngượng ngùng cười cười, “Không có việc gì, ha ha!”

Ngữ Diên thấy thế cũng không hỏi nhiều, vài giây sau đưa tay xốc lên rèm cửa xe ngựa, xem ra không sai biệt lắm hẳn là sắp tới Hoàng cung rồi, nghĩ nghĩ nàng than nhẹ một tiếng nói: “Tiểu Hương, sáng mai chúng ta trở về nhìn cha mẹ đi!”

“Vâng!” Tiểu Hương vội vàng gật đầu.

Ngữ Diên buông cửa xe ngựa bắt đầu như đi vào cõi thần tiên Thái Hư, giả như nàng thật sự trở về, chỉ sợ cái thân thể này thật sự chỉ là một cỗ thi thể thôi? Ai, cái xác thật tốt a, nếu có thể mang về thì tốt rồi! Ngay tại lúc nàng miên man suy nghĩ hết sức, xe ngựa đã tới Hoàng cung, bởi vì ngồi phía trước là thái giám trong Hoàng cung bên cạnh Hoàng hậu, mà xe ngựa lại là Sở phủ , tất nhiên không nhiều hỏi liền tiến vào Hoàng cung.

“Cung Vương Phi mời!” thái giám một mực cung kính nói.

Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười cùng Tiểu Hương đi theo thái giám tới trước Ngự hoa viên, nghe nói Hoàng hậu ngay tại Ngự hoa viên ngắm hoa, ai, những người này a, thật sự là ăn no không có chuyện gì, hoa này có gì đẹp chứ?!

Đi chưa tới bao lâu, liền nhìn đến một bọn nha hoàn đứng ở một bên, hầu hạ một vị nữ tử mặc hoa lệ, không cần nghĩ cũng biết đó là Hoàng hậu, từ phía sau cũng có thể thấy được ăn mặc của nàng cùng với vàng bạc châu báu đội trên đầu.

“Hoàng hậu nương nương, Cung Vương Phi đến đây.” thái giám đi tới bên cạnh Hoàng hậu nói.

Hoàng hậu nghe thấy vậy cười xoay người nhìn về phía Ngữ Diên, Ngữ Diên vội cúi người thỉnh an: “Hoàng hậu nương nương cát tường!” Tiểu Hương cũng giống nhau, đây không phải Vương Phủ, đây là Hoàng cung, bên trong Hoàng cung tất nhiên là nhiều quy củ.

Hoàng hậu thấy thế liền đi tới nâng Ngữ Diên dậy nàng bĩu môi nói: “Muội muội ngươi làm cái gì vậy, tỷ muội chúng ta trong lúc đó không cần như vậy, nhanh đứng lên đi.”

Ngữ Diên nghe vậy lièn mỉm cười gật đầu đứng dậy, làm chạm đến chỗ bên cạnh nàng cùng tiểu hài tử bộ dáng tương tự là lúc, nàng không khỏi ngây ngẩn cả người, “Vương Hậu nương nương đây là tiểu hoàng tử?” Trời ạ, hắn bộ dạng thật sự giống như hoàng thượng nga!

Hoàng hậu thấy thế nói gấp: “Đây là tam hoàng tử, năm nay mới ba tuổi, Diệu nhi chạy nhanh kêu tỷ tỷ a!” Hoàng hậu cười vuốt ve đầu của hắn trên mặt hiển thị rõ tình mẫu tử.

Tam hoàng tử thân thể nho nhỏ đi từ từ đến trước mặt của nàng ngại ngùng cười, “Tỷ tỷ hảo!”

Ngữ Diên nghe nói, trong lòng như mở nhạc khai hoa liền ngồi xổm xuống vuốt đầu của hắn cười cười, “Tam hoàng tử thật là đẹp mắt”

Hoàng hậu thấy thế không khỏi cười cười, tiếp theo đối với ma ma bên nói: “Lý sao sao mang tam hoàng tử đi xuống chơi đi”

Lý ma ma thấy thế vội vàng gật đầu ôm tam hoàng tử đi xuống, ánh mắt Ngữ Diên vẫn đi theo thân ảnh của mọi người đến tận xa, cha mẹ này gien tốt đẹp chỉ là không nghĩ tới tiểu hài tử này cư sinh ra lại khả ái anh tuấn như thế.

“Muội muội ngươi làm sao vậy?” Hoàng hậu thấy nàng vẫn nhìn về phía các nàng không khỏi cười nói.

Ngữ Diên nghe vậy liền phục hồi tinh thần lại ngượng ngùng cười cười, “Hoàng hậu nương nương, tam hoàng tử này thật là đẹp mắt, hơn nữa lại anh tuấn còn hiểu lễ phép, thật sự là đáng vui mừng đây!” nàng không hề keo ca ngợi nói.

Nghe vậy, Hoàng hậu cười vô cùng đẹp mắt, “Muội muội hãy kêu ta là tỷ tỷ đi, đừng mở miệng một tiếng Hoàng hậu nhiều như vậy nghe xa lại, đúng rồi, muội muội đều gả cho Vương gia một thời gian rồi, ngươi tính khi nào thì cho Vương gia thêm tiểu bối lặc đâu?”

“A. . . . . . Này a, ách. . . . . . Cái này sao, thuận theo tự nhiên là tốt nhất.” Ngữ Diên vội vàng cười nói.

Hoàng hậu nghe thấy vậy nhìn về phía nàng thấm thía nói: “Muội muội, tỷ tỷ đối với ngươi nhất kiến như cố, đừng trách tỷ tỷ lắm miệng, chúng ta gả cho cũng không phải người thường, áp lực này tự nhiên cũng không phải người thường có thể thấy được, ngươi xem tỷ tỷ mặc dù là Hoàng hậu, chi mẫu của một nước, có thể tưởng tượng gặp Hoàng thượng cũng không phải chuyện dễ dàng, tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần này, toàn bộ đều là nữ nhân của Hoàng thượng, ai, không vì Hoàng thượng suy nghĩ cũng nên vì chính mình suy nghĩ ngươi nói có phải không, giả như Hoàng thượng không ở bên người thì có một đứa nhỏ, cũng sẽ không tịch mịch nha, cho nên muội muội ngươi phải nỗ lực.”

Ngữ Diên nghe thấy vậy nhìn về phía nàng ngượng ngùng cười cười, “Nếu có thể ta tình nguyện làm một người bình thường, tâm nguyện của muội muội rất đơn giản, đó chính là một đời một thế một đôi nhân.” nàng nói rất là thành khẩn, bởi vì tư tưởng hiện đại của nàng tuyệt đối không cho phép một chồng nhiều vợ.

“Hay một câu một đời một thế một đôi nhân, chỉ tiếc, chúng ta không có lựa chọn khác không phải sao?” Nàng lại thương cảm nói.

Ngữ Diên nhìn về phía nàng hơi hơi cười nói: “Tỷ tỷ ngươi đừng nghĩ nhiều, ngươi bây giờ có tam hoàng tử, Hoàng thượng nhất định sẽ vô cùng sủng ái của ngươi!” thấy nàng có chút thương cảm, nàng liền chuyển hướng đề tài nói.

Hoàng hậu nghe thấy vậy liền cười nói: “Đúng vậy a, cho dù Hoàng thượng không đến, tỷ tỷ có tam hoàng tử làm bạn, tỷ tỷ cũng rất thỏa mãn, ngươi phải biết rằng tam hoàng tử này là đứa con thứ ba của tỷ tỷ”

“A? Tỷ tỷ còn có hai người sao? Là hoàng tử hay là công chúa?” Nàng liền hưng phấn hỏi, nếu là công chúa nhất định vô cùng xinh đẹp.

Hoàng hậu nghe vậy hướng phía trước để đi, trong đó còn nhẹ thán vài tiếng, Ngữ Diên thấy thế trong lòng tựa hồ đoán được có chút dấu hiệu không tốt, quả nhiên, Hoàng hậu đi vài bước là lúc, ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía nàng, trong mắt lộ vẻ thương cảm, “Ai. . . . . . hai hài tử trước tất cả đều chết non!” nói xong, mày nhẹ nhàng chau lên vẻ mặt thương cảm.

“Tỷ tỷ. . . . . .” Nàng thật sự không biết nên đi an ủi nàng ta như thế nào

Hoàng hậu lúc này xoay người lần nữa nhìn về phía nàng lôi kéo tay nàng nói: “Muội muội ngươi có từng nghe nói vừa đạo lý sâu sa vừa vào Hoàng cung?” nói xong, nàng than nhẹ một tiếng vẫn chưa nói hết, Ngữ Diên là một người hiểu chuyện, không cần nghĩ, đứa nhỏ này đích thị là bị người làm hại, từ xưa đến nay hoàng cung chính là một nơi đen tối!

Đúng lúc này, thái giám mà Hoàng thượng sủng nhất Tào công công liền chạy tới.

“Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”

“Miễn lễ đi.” Hoàng hậu mỉm cười xua tay nói.

“Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng nghe nói cung Vương Phi đến Hoàng cung rồi, đặc biệt để cho lão nô thỉnh cung Vương Phi đi qua một chuyến, Cung Vương gia đang ở đấy!” hắn nói gấp.

Hoàng hậu nghe thấy vậy vội vàng gật đầu nhìn về phía Ngữ Diên nói: “Muội muội ngươi nhanh qua đi!”

Ngữ Diên nghe thấy vậy liền mỉm cười nhìn hướng Hoàng hậu nói: “Tỷ tỷ vậy muội muội trước hết cáo lui, lần khác trở lại thăm người, thuận tiện đến xem tam hoàng tử, hắn thật sự là rất đáng yêu đây!”

Hoàng hậu nghe thấy vậy vội vàng gật đầu mỉm cười vẻ mặt luyến tiếc, Ngữ Diên dưới sự thúc giục của Tào công công, liền cùng hắn rời đi.

Chỉ là các nàng vừa mới rời đi, nha hoàn Bạc Chi bên người Hoàng hậu liền tới đến cạnh nàng nhỏ giọng nói: “Nương nương, Cung Vương gia tại nửa canh giờ trước đã rời Hoàng cung.”

Hoàng hậu nghe thấy vậy khóe miệng lập tức treo lên một tia cười lạnh cùng dung nhan của nàng không tương xứng, “Bổn cung tự nhiên biết!”

“Nương nương, nếu nàng đã thành thân vẫn còn không an ổn như thế, không bằng chúng ta làm nàng, miễn cho nàng câu dẫn tâm của Hoàng thượng!” trong mắt Bạc Chi xuất hiện sát ý.

“Không cần, bây giờ là nước chảy cố ý hoa rơi vô ý, Bổn cung xem nàng còn ngu ngốc hồ đồ, xem ra cũng không ra hồn, còn nữa, nàng còn có giá trị lợi dụng, Bổn cung có thể mượn tay nàng trừ bỏ phiền toái này.” nói xong, khóe miệng nàng giơ lên một tia cười lạnh lẽo, Mộng Ngữ Diên ngươi nếu ngoan một chút mà nói…, Bổn cung có lẽ sẽ thả ngươi một con đường sống! Nếu không, cho dù ngươi là Vương phi Bổn cung như trước vẫn đối với ngươi giết không tha!

Bình luận





Chi tiết truyện