Nước mắt. . . . . .Giọt giọt chảy xuống, vô thanh vô tức, lại giống như suối tuôn ra không ngừng trào ra. . . . . .Đây là lạnh lẽo, đau đớn, nước mắt trong nháy mắt này chợt đột nhiên dập tắt đôi mắt khát máu của Thất Dạ, ánh mắt của hắn dần dần lui đi màu đỏ, đúng lúc này, trong đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một màn. . . . . .“Ta gọi là Quan Thịnh Thịnh, còn ngươi?” Nàng cười, cười vô cùng đẹp, giống như đoá hoa nở rộ trong mùa xuân.“Soái ca, ngươi đi theo ta sẽ toàn được nhậu nhẹt ăn ngon!”“Ai, ta chính là nổi danh khu Ma sư nha, vẫn là mỹ nữ đẳng cấp đây, người khác yêu thích ta, ta còn không lạ gì người khác đâu!”“Uy, ta cho ngươi biết, ngươi không đáp ứng cũng phải đáp ứng, ta sẽ tìm mộ của ngươi đem ngươi ngũ mã phanh thây!” nàng đe dọa.Một màn nhớ lại như vậy ngay tại trong óc hắn chợt loé lên, tay hắn cứ như vậy theo bản năng buông lỏng ra, Ngữ Diên ở một khắc này thân thể tự nhiên đổ đi, chợt đột nhiên đã bị người ôm vào trong lòng, một mùi hương độc đáo tràn ngập vào trong khoang mũi của nàng, làm nàng nháy mắt thanh tỉnh lại.“Khụ khụ khụ khụ” cảm giác mình như là sống lại, Ngữ Diên liền ho khan không ngừng, nắm thật chặc người đang ôm nàng, đây là hương vị gì, vì sao lại dễ ngửi như gió nhẹ thế? Một giây sau, nàng liền ngước mắt nhìn lại, lại không nghĩ rằng ôm lấy nàng là một hắc y nhân, mà hắn cứ như vậy nhẹ nhàng ôm lấy nàng, tiếp theo chậm rãi giúp nàng đứng vững.Lúc này, Sở Hạo cùng Phượng Ly Ca thời điểm tại tầng thứ bảy, viên thuốc trong cơ thể đã có tác dụng, hai người liền ngồi xuống Luyện Khí, không bao lâu, cả hai đều khôi phục giống như kỳ tích.“Huyền Vũ này đến tột cùng là ai? Đan dược của hắn vì sao lợi hại như thế?” Phượng Ly Ca đứng dậy hỏi.Sở Hạo cũng không giải thích được nhìn hắn liếc mắt một cái, “Không biết, thân phận của hắn thật thần bí, loại đan dược này nếu có thể trong thời gian ngắn ngủi giúp chùng ta khôi phục, thật kỳ tích!” nói xong, hai người liền hướng bên kia đi đến.“Thất Dạ. . . . . . .” Ngữ Diên được buông ra hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hướng Thất Dạ.Dung nhan tuấn mỹ của Thất Dạ đều rối rắm lại với nhau, hắn ôm đầu không ngừng kêu đau, Ngữ Diên thấy thế liền đau lòng tiêu sái tiến lên ôm thật chặt hắn, “Thất Dạ là ta a, ngươi không nhớ sao? Kentucky Fried Chicken (KFC), ngươi thích ăn Kentucky Fried Chicken, ngươi chẳng lẽ thật sự một chút ấn tượng cũng không có sao?” Ngữ Diên lớn tiếng kêu lên“A? cánh gà của ta đâu?”“Ta ăn a, ăn thật ngon!” phía trên ghế sa lon, Thất Dạ nhàn nhã liếm ngón tay có chút hưởng thụ.“Uy, ngươi là quỷ ai, quỷ làm sao có thể ăn Kentucky Fried Chicken đâu?” Nàng hai tay chống nạnh cả giận nói.“Ta đều bị ngươi thu phục, còn có cái gì không có khả năng phát sinh? Ưm, ăn thật ngon, lần sau nhớ rõ nhiều mua cánh gà nướng một chút nha, thơm ngon!”Một màn này ở trong đầu Ngữ Diên có vẻ rõ ràng như vậy, nhưng hôm nay, Thất Dạ trừ bỏ lớn tiếng tru lên thì cái gì cũng không đứng dậy nổi, nhưng mà hắn càng như vậy, lòng của nàng lại càng đau, hắn là người thân của nàng, người thân cùng xuyên qua, nàng có thể vứt bỏ bất luận kẻ nào, cũng không có thể vứt bỏ hắn.“Giết giết giết giết giết” bọn quỷ quái thấy Thất Dạ bắt đầu tru lên, tựa hồ đang giãy dụa cái gì, cho nên bọn họ lại lớn tiếng kêu lên, trong khoảnh khắc, đôi mắt Thất Dạ lại tràn ngập màu đỏ.Một giây sau, Thất Dạ liền hướng nàng lao đến, hắc y nhân thấy thế liền mang theo nàng lựa chọn một cái rơi xuống bên kia.“Giết giết giết giết” liên tiếp tiếng gào phá tan màng nhĩ của bọn hắn.Lúc này, Sở Hạo cùng Phượng Ly Ca cũng tới bên cạnh bọn hắn.“Ngữ Diên ngươi có bị thương không?” Sở Hạo vừa thấy được nàng liền lo lắng hỏi.Ngữ Diên lắc đầu, ánh mắt lại từng bước cũng không rời khỏi Thất Dạ.“Hắn trúng thất tâm cổ!” Phượng Ly Ca nói thẳng.Ngữ Diên nghe thấy vậy kinh ngạc nhìn hắn, liền cầm lấy cánh tay hắn sốt ruột nói: “Thất tâm cổ? Cái gì gọi là thất tâm cổ? Ngươi có biện pháp cứu hắn có phải hay không? Van cầu ngươi, van cầu ngươi cứu hắn, ta không thể mất đi hắn, không thể. . . . . .” Nói xong lời cuối cùng Ngữ Diên quả thực chính là khóc không thành tiếng, nàng không thể mất đi, không thể. . . . . .Phượng Ly Ca nhìn về phía nàng, vạn phần áy náy nói: “Thất tâm cổ không có thuốc nào chữa được, trừ phi. . . . . .”“Trừ phi cái gì?” Ngữ Diên theo bản năng truy vấn.“Trừ phi chính hắn khắc chế cổ thuật, chỉ cần hắn có thể nhớ tới ngươi, như vậy, loại cổ thuật này cũng tự nhiên được giải!” Phượng Ly Ca than nhẹ một tiếng nói, lời tuy như thế, nhưng thất tâm cổ không có đơn giản như bọn họ tưởng tượng, muốn tâm một người đã bị giấu kín nhớ tới dĩ vãng trước đây chỉ sợ không đơn giản.Lúc này, ngàn vạn quỷ quái chậm rãi hướng bọn họ đi tới, mỗi một con đều dài hơn cực kỳ dị dạng, có con thậm chí còn có ba chân, tóm lại những thứ ngươi không nghĩ đến không thể tưởng tượng được, nơi này đều xuất hiện, mà miệng của bọn hắn đều là hô giống nhau, “Giết, giết, giết”Hắc y nhân đối với bọn họ đánh một cái thủ thế, chỉ chỉ kiếm bốn người bọn họ, vẽ một vòng tròn, Sở Hạo, Phượng Ly Ca lập tức hiểu rõ rồi, tứ kiếm xác nhập, quỷ quái phía trên này trong khoảng khắc sẽ như bụi theo gió tan thành mây khói.Hắc y nhân liền đi vào bên người Ngữ Diên ở bên tai nàng nói nhỏ, “Muốn báo thù, mượn kiếm Chu tước trên người ngươi, tứ kiếm xác nhập, bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ!” một giây sau, hắn đứng thẳng người.Ngữ Diên kinh ngạc nhìn hắn, hắn. . . . . . Hắn lại có thể nói? Hơn nữa thanh âm còn quen như vậy? Hắn là ai vậy? Đến tột cùng hắn là ai?Nhưng một giây sau, suy nghĩ của nàng đã bị Thất Dạ cắt đứt, vì thế nàng nói: “Thực xin lỗi, ta không thể để cho Thất Dạ biến mất, ta phải làm cho hắn tỉnh lại!” không chờ bọn họ mở miệng, nàng đi thẳng tới trước mặt Thất Dạ nói: “Ngươi muốn giết ta phải không? Nếu giết ta, ngươi có thể gọi trí nhớ quay về mà nói…, ta nguyện ý!”Ba nam nhân nhìn thoáng qua nhau, trực tiếp xông tới, một hồi bốn phía chém giết triển khai như vậy, mùi máu tươi rất nhanh đã tràn ngập toàn bộ tầng bảy.“Giết!” Thất Dạ nhìn nàng rốt cục hộc ra một chữ.“Thất Dạ, ngươi lại lười biếng có phải hay không? Ngươi không đi làm ở trong này làm cái gì?” Ngữ Diên chua xót cười cười, cố gắng nói những lời trước kia, nàng chỉ hy vọng có thể gọi quay về trí nhớ của hắn.Nhưng mà Thất Dạ vẫn chưa thay đổi, lập tức vươn tay lao đến, Ngữ Diên không có tránh né, bởi vì nàng cảm thấy mình đang nợ hắn, nếu không phải vì nàng, hắn hẳn là vẫn ở thế kỷ 21 làm một quỷ nhi khoái hoạt, mà bây giờ lại bị nàng làm hại mất đi tâm trí.Nhưng mà lúc này đây độ mạnh yếu của Thất Dạ không có lớn hơn nữa, hơn nữa, còn có tạm dừng một lát, Ngữ Diên liền vui mừng cười cười, nàng nghẹn ngào nói: “Thất Dạ. . . . . . Ngươi nhớ rõ ta đúng hay không? Ta biết ngươi nhớ rõ ta. . . . . .” Nhìn đến người thân gần trong gang tấc, mà hắn rốt cuộc cũng không nhớ ra được nàng, nghĩ đến kết quả, nàng lại càng khóc mạnh hơn.“Thất Dạ. . . . . . Làm sao ngươi có thể quên ta? Chúng ta. . . . . . Chúng ta còn phải cùng nhau trở về đâu. . . . . . Cùng nhau về nhà. . . . . .” Tuy rằng hắn còn có sai sót, nhưng tay hắn lại chưa buông ra, Ngữ Diên cảm giác cổ họng mình đau đớn không thôi.“Giết giết giết chết bọn họ!” quỷ quái ở xa xa bên trong ba người giao tranh, khắp nơi đều là dấu vết hồn phi mai một, mà bọn họ cũng bởi vậy càng thêm cuồng nộ, ngôn ngữ tuyên thệ không ngừng gia tăng, từng yêu quái đều phẫn nộ cực điểm.Thất Dạ lúc này nhức đầu khiến đầu của hắn muốn nổ tung ra, nhắm mắt lại chỉ biết hai tay ôm đầu hắn muốn thoát đi khỏi đau đớn, đúng lúc này, một quái thú bốn tay mắt thấy Thất Dạ tựa hồ bắt đầu kháng cự, mà đồng bạn của bọn hắn lại chết nhiều như vậy, vì thế, hắn phẫn nộ nắm chặt nắm tay cấp tốc hướng Thất Dạ chạy tới.“Cẩn thận a —–” Ngữ Diên lớn tiếng hét, vội ôm Thất Dạ xoay người, một chưởng cừu hận kia đánh vào trên người Ngữ Diên, “Phốc. . . . . .” Ngữ Diên đầu hướng lên trong miệng máu như mưa phun ra hướng trên mặt Thất Dạ phun tới.“A ——” một tiếng thét chói tai, quỷ quái tập kích Ngữ Diên trên người liền cắm một thanh kiếm, đó chính là kiếm Thanh Long của Sở Hạo, một giây sau, Sở Hạo vừa kéo, quỷ quái té trên mặt đất nháy mắt tiêu thất.“Ngữ Diên có sao không?” Sở Hạo vội ôm Ngữ Diên bị thương nặng lo lắng hỏi.“Không có việc gì. . . . . . Ta không sao. . . . . .” Ngữ Diên liền há mồm hít vào nói, lúc này nàng thoáng nhìn bị phượng Ly Ca cùng với Hắc y nhân bị vây quanh, vì thế nàng liền đứng thẳng lên, “Đi. . . . . . Giúp bọn hắn!”Sở Hạo nhìn thoáng qua Thất Dạ đang dại ra, lại nhìn thoáng qua nàng, đành phải cầm kiếm xông tới.“Thất Dạ. . . . . .” Ngữ Diên đi từ từ đến bên người Thất Dạ, “Ngươi. . . . . . Ngươi không bị thương chứ?” Nàng hít sâu một hơi nói.Thất Dạ nghe thấy vậy, chậm rãi đổi mắt qua, trong mắt của hắn hiện đầy sương khói, một giây sau, gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực, “Thực xin lỗi, vu bà thực xin lỗi. . . . . .”Ngữ Diên nghe vậy nước mắt lập tức liền chảy xuống, nàng cũng ôm thật chặt hắn, “Thất Dạ ngươi đã trở lại phải không? Ngươi nhớ rõ ta phải không?”Thất Dạ đứng thẳng người nhìn về phía nàng, “Thực xin lỗi, ta làm ngươi bị thương. . . . . .”Ngữ Diên liền không ngại lắc đầu, “Là ta thực xin lỗi các ngươi, Thất Dạ. . . . . . . Ngươi là người thân nhất của ta, ngươi không thể quên ta biết không?”Thất Dạ nghe thấy vậy gật gật đầu, can đảm liếc mắt bọn họ đang đánh một cái, không mang theo chút do dự nào cũng không cùng Ngữ Diên thuyết minh, hắn liền vọt tới gia nhập trận chiến.
Bình luận
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 19
- Chương 1