chương 7/ 33

Cái gọi là kết giao, trừ bỏ mấy tình huống ban đầu có chút đặc biệt thì vẫn thực dễ dàng tiến vào quỹ đạo , dù sao con người hiện tại đang chìm đắm trong thế giới công nghệ thông tin bùng nổ, cho dù bạn không muốn nghe không muốn xem, tiêu chuẩn kiểu mẫu để nhóm tình nhân đàm chuyện luyến ái bất giác cũng tường tận được bảy tám phần.

Thẩm Gia Hành cùng Hạ Hành Thù đều là những người thích hành động, hơn nữa cũng đều sớm không phải loại mao đầu tiểu tử , đương nhiên cũng sẽ không có cái kiểu tình cảm như cô gái bé nhỏ ngây thơ chưa hiểu sự đời, nên lúc có thể hẹn họ thì hẹn hò, nên cầm tay thì cầm tay, có thể nói là tiến triển thần tốc .

Loại tiến triển nhanh chóng giữa bọn họ đương nhiên sẽ không để người ngoài biết , ít nhất là Thẩm Gia Hành có thể khẳng định ở hiện tại , cho nên khi quản lý chung kêu cậu cuối tuần tới tập đoàn Hoya để đàm phán đợt hai, muốn cậu cẩn thận chuẩn bị thủ tục mang theo, Thẩm Gia Hành mới lập tức nhớ tới mình còn có một việc như thế, phải ở trên công việc cùng Hạ Hành Thù giao tiếp.

Hai công ty vì để công bình nên thay phiên nhau làm chủ nhà đàm phán, cho nên lần này nhiệm vụ của Thẩm Gia Hành chỉ là cùng đoàn người đi theo tới Hoya mà cũng không có chuyện gì làm đặc biệt, không cần chuẩn bị nhiều quá, bất quá làm người phụ trách tư liệu phía đối phương thì vẫn nên tìm hiểu nhiều một chút .

Tuy rằng quản lí dùng ánh mắt thực tràn ngập tò mò đánh giá cậu vài lần, đến mức may là chưa đem mấy chữ “Cậu cùng phó tổng tài bên Hoya có quan hệ gì” viết lên trên mặt, Thẩm Gia Hành vẫn tận lực bảo trì gương mặt giải quyết việc chung, phân phó chuyện nội bộ, bất quá cậu đương nhiên cũng biết, nếu không phải Hạ Hành Thù tạo áp lực, mình cho dù có làm thêm hai năm cũng không thể phụ trách được chuyện như vậy, khó trách cao thấp trong văn phòng đều đối cậu nghị luận ra vào .

Tới ngày hôm đó , Thẩm Gia Hành chọn một bộ tây trang đẹp nhất trong ngăn tủ, tự đeo cho mình một cái cà vạt cực phức tạp, tóc cùng giày da đều biến thành sáng đến không thể sáng hơn, bộ dáng ngăn nắp tao nhã xuất hiện ở trong đại sảnh công ty, dẫn tới đám nhân viên nữ ngày thường chuyên gia cười trêu cậu cũng phải chảy cả nước miếng.

Cho dù cậu thật sự chỉ xứng làm nam bình hoa thì khi rat ay cũng phải làm cho xứng chức bình hoa.

Hoya cùng Hòa Tín là một công ty ở thành Đông, một công ty ở thành tây, khi ngồi ở trên xe công ty, Thẩm Gia Hành không khỏi buồn bực, vì cái gì mỗi lần ra về Hạ Hành Thù đều sớm có thể chờ cậu ở trước cổng công ty , lại cũng không mang một bộ chạy xe cấp bách …

Tới cao ốc tổng bộ Hoya rồi, quản lý lễ tân đã đứng chờở cửa , vẻ mặt đầy ý cười cùng bọn họ bắt đầu hàn huyên.

Thẩm Gia Hành cũng bày ra tư thế mười phần chuyên nghiệp cùng đối phương chào hỏi chu toàn, bất quá cậu đương nhiên là dùng những kĩ xảo giao tiếp trong Gay Bar.

Lên đến tầng 20 thì mới chính thức gặp được Hạ Hành Thù, lúc này toàn thân anh đều là phong cách thương nhân, mỗi tiếng nói cử động đều ổn trọng giỏi giang, so với ôn nhu cùng tùy ý khi ở cùng Thẩm Gia Hành thật sự rất khác, cũng làm cho Thẩm Gia Hành rất là kinh ngạc vì đây là lần đầu tiên thấy một mặt rất khác của anh.

Bất quá ở khi song phương bắt tay, Hạ Hành Thù vẫn thực xấu tính mà ở trong lòng bàn tay của cậu cù nhẹ một cái , hại Thẩm Gia Hành thiếu chút nữa cả kinh bỏ tay anh ra , cũng bởi vậy mới xác định đến không thể nghi ngờ người này thật là Hạ Hành Thù mà cậu quen biết.

Trong quá trình tiến hành đàm phán Thẩm Gia Hành cũng có dự thính, đương nhiên là ngồi ở bên góc không quan trọng, trên thực tế cậu cũng căn bản nghe không hiểu nội dung thảo luận quá mức chuyên nghiệp này, lại không thể quang minh chính đại mà ngủ gà ngủ gật, đành phải lựa chọn một nơi thuận tiện để quan sát Hạ Hành Thù.

Người này có khuôn mặt thật đẹp, điểm ấy cậu đương nhiên đã sớm biết , tuy rằng so với mình còn thiếu chút mị hoặc, nhưng loại này lại làm người ta cảm thấy được một phong cách khác biệt , rất trưởng thành đáng để người ta nương dựa, thanh âm cũng rất dễ nghe, đặc biệt là hiện tại, không cố ý đè thấp cổ họng so với bình thường nói, càng dẫn theo từ tính, phỏng chừng so với nhóm nam nhân viên trực điện thoại của đường dây nóng sắc tình cũng kém không bao nhiêu, còn có dáng người kia, tuy rằng bị bộ chính trang cẩn thận che lại, nhưng từ đường cong tư thế ngồi của anh cũng có thể tưởng tượng ra cơ thể bên trong nhất định không tồi.

Ngay cả ánh mắt nhìn người khác cũng thực chính trực thông suốt…… Ách, đương nhiên nếu không phải nhìn cậu thì tốt hơn .

“Thẩm trưởng phòng, tầm mắt của anh cùng đầu của anh nên đặt nhiều lên văn kiện trên tay anh, đừng nhìn chằm chằm người ta , nên chú ý lễ nghi.” Đột nhiên nói chuyện, không cố ý đem trọng âm cắn ở tại hai chữ “Người ta”, tuy rằng thanh âm cũng không lớn, nhưng ở trong phòng này mọi người đều nghe tới nhất thanh nhị sở, mọi người trên bàn hội nghị đều không có lên tiếng , tầm mắt liếc về phía Thẩm Gia Hành, toàn bộ phòng đều lâm vào bầu không khí quỷ dị trầm mặc .

Người nói chuyện là phó tổng giám đốc Hòa Tín Hà Thế Bằng, một trong những ông chú của Hà Qúy, cũng là một trong những người biết rõ vì sao Hà Qúy xuất ngoại, lúc này cũng không lưu tình chút nào mà ám trào ( ám chỉ + trào phúng ), rõ ràng là nhằm vào tính hướng cùng năng lực công tác của Thẩm Gia Hành.

Mặc dù những người khác ở đây có thể nghe không hiểu ý tứ Hà Thế Bằng, nhưng Thẩm Gia Hành cũng rất rõ , lập tức liền lạnh mặt, chỉ là cố kị hoàn cảnh cùng bản thân không có thân phận để lớn tiếng nói lại , nên trong lòng sớm đem Hà Thế Bằng mắng tới trăm ngàn lần.

Hà Thế Bằng cũng lạnh lùng mà cười nhìn cậu, trong mắt ẩn ẩn có thể thấy được khinh thường cùng không thể lý giải đối với cậu .

Ngay tại khi hai người đang đối mặt, thời điểm mọi người không biết đánh vỡ cục diện bế tắc này như thế nào, Hạ Hành Thù đột nhiên đối Hà Thế Bằng mở miệng nói:“Có thể được nhân viên quý công ty coi trọng đến độ như vậy, tôi nên cảm thấy vạn phần vinh hạnh mới đúng, Hà quản lí chớ nên giận.”

Hà Thế Bằng âm thầm cả kinh, cũng không biết những lời này của Hạ Hành Thù là giải vây hay bất mãn minh bao ám biếm ( minh bao ám biến = bên ngoài tán dương nhưng bên trong lại ngầm phê phán ), nếu chỉ lo đả kích Thẩm Gia Hành mà đắc tội vị này, vậy mất nhiều hơn được , vội vàng nói:“Đâu có, đâu có, tệ công ty đối Hạ tổng vô luận coi trọng như thế nào cũng là không đủ .”

Hai bên dưới tay phụ tá lập tức liền nói lại về vấn đề đàm phán, tiếp tục thảo luận tỉ mì cùng triển khai chi tiết , một hồi sóng ngầm cứ như vậy bị che dấu thành vô hình, tựa như chưa từng có chuyện gì phát sinh quá.

Thẩm Gia Hành cũng thành thành thật thật ngồi ở một bên, khôngminh mục trương đảm mà ngắm Hạ Hành Thù nữa, nhưng ở ngẫu nhiên khi hai mắt giao nhau, cậu lập tức hướng Hạ Hành Thù nhăn mũi, lè lưỡi, động tác nho nhỏ không có khiến bất luận kẻ nào ở bốn phía phát hiện.

Sau đó cậu nhìn thấy Hạ Hành Thù thực miễn cưỡng mượn động tác chống cằm mà lấy tay che lại khóe miệng không thể nhịn được mà cong lên, bản thân cậu cũng đem văn kiện che ở dưới mũi , ở phía sau không tiếng động mà cười ha hả.

Bình luận





Chi tiết truyện