Một tuần trôi qua, quả nhiên như cậu sở liệu, nam nhân đêm đó không còn tái xuất hiện ở trước mắt cậu.
Thẩm Gia Hành biết anh tuyệt đối không phải khách quen, quán bar kia cậu đã tới hơn hai năm, tất cả khách quen cậu đều nhận ra được, người kia trước đây cậu chưa bao giờ gặp qua , hiện tại nếu trong thời gian dài như vậy không hiện thân, đại khái là sẽ không lại đến.
Trong lòng cậu có chút mừng thầm lại có chút mất mác, đương nhiên, vẫn là mừng thầm chiếm đa số, dù sao mỗi người tới Gay bar đều vì tìm việc vui chứ không phải tìm sự ngoài ý muốn .
Vì thế cậu cũng bắt đầu yên tâm, chuẩn bị đem cái ngoài ý muốn này cứ như vậy quên đi , tiếp tục cuộc sống bình thường của cậu .
Cái gọi là bình thường chỉ là mỗi ngày tám giờ đến công ty đi làm, giống như những người bình thường đi làm để vượt qua mỗi ngày buồn tẻ mà mỏi mệt, tới buổi tối nếu có dư lực cùng dục vọng thì đi ra quán bar tìm một tên đàn ông nom thuận mắt để lên giường, ngày hôm sau tái say byebye với nhau, vòng đi vòng lại, cũng không biết khi nào sẽ chấm dứt.
Thật sự sẽ chấm dứt sao? Nếu muốn như thế thì thật không có khả năng rồi.
Chỉ là cậu hiện tại, vô lực cũng vô tâm đi tìm tòi nghiên cứu đáp án vấn đề này.
Hôm nay cậu lại giống như bình thường , sáng sớm tới công ty, cùng đồng nghiệp xác nhận xong tư liệu cần cho cuộc đàm phán với tập đoàn Hoya , giao cho người phụ trách liên quan sau, liền chuẩn bị nghênh đón một hàng đại diện của đối phương đi tới.
Kỳ thật trong lần đàm phán này cậu vốn không phải nhân vật trọng yếu gì, nhiều nhất cũng chỉ chuẩn bị một ít hoạt động trước đó , chân chính lên sân khấu giao tiếp đương nhiên có cao nhân khác, bởi vì Hoya tập đoàn này có một cọc làm ăn đối với Hòa Tín bọn họ mà nói là cực kỳ trọng yếu có liên quan tới sự phát triển của vài năm trong tương lai tới , hơn nữa lại là đối tượng hợp tác mới, song phương hiểu biết nhau còn chưa đủ sâu, cho nên cao thấp trong công ty đều thập phần coi trọng, xuất động không ít nhân lực, chỉ vì có thể thuận thuận lợi lợi đem cọc sinh ý này đàm tiếp .
Nghe nói đối phương cũng mất rất nhiều tâm tư, riêng cuộc đàm phán hôm nay đã điều động cả phó tổng tài công ty, cũng là một trong những phụ tá lớn của tập đoàn Hoya , nhân vật chính mà Hòa Tín bọn họ cần đối phó cũng chính là người này.
Ai biết là dạng người gì, cậu chỉ là nhân viên văn phòng nhỏ nên thật sự không cần quan tâm.
Nói như vậy, lại nói thêm , tự dưng lại thả cho Hà Qúy đột nhiên xuất ngoại ở thời điểm then chốt này, khiến tổn hại một gã chiến tướng chủ lực, chắc hẳn Hà gia trưởng bối đối với cậu cũng có nhiều kiêng kị , chỉ e chậm một bước thôi sẽ để cậu thừa dịp đem bảo bối là người thừa kế của họ lừa đi vào con đường không lối về.
Lúc đại diện của Hoya tới , công việc trong công ty căn bản loạn thành một đống, bên đường hầu như đều là người đang ôm trong tay văn kiện nhưng hiển nhiên là không làm việc đàng hoàng, đều là xen lấn xô đẩy muốn nhìn một chút phong thái của phó tổng tài trong truyền thuyết của Hoya , đặc biệt là các cô nàng trẻ tuổi. Thẩm Gia Hành bị chen đến không có chỗ mà đứng yên ổn, cậu lại càng không hiểu nổi cái loại náo nhiệt này , rõ ràng đứng rất xa , cách hẳn một khu có vách ngăn trong suốt , đoàn người đi ra khỏi thang máy thì cũng sẽ đi qua trước cửa văn phòng bọn họ , đương nhiên , hiện tại còn phải lướt qua một đám nhân viên đáng nhẽ phải làm việc cần cù siêng năng giờ lại đứng ôm cửa kính với một bộ dạng mê trai .
Ở tại vị trí này thì cậu có thể nhìn rõ được cái người mà được trời ban cho nhiều ưu điểm hơn người khác, mà tầm mắt Thẩm Gia Hành vừa rơi xuống mấy người cao lớn vừa từ thang máy đi ra, suýt nữa từ bàn công tác ngã cắm đầu xuống đất.
Sao có thể trùng hợp tới mức gặp được người đàn ông kia ở trong này chứ !
Cố tình còn khéo hơn nữa, khi cậu đang cả kinh tột đỉnh, người nọ cũng lấy mắt nhìn quét qua văn phòng làm việc của bọn cậu bên này, không nghiêng không ngả mà vừa vặn cùng cậu đối mặt .
Tuy rằng còn ôm một ít tâm lý may mắn, bất quá Thẩm Gia Hành đối bộ dạng của chính mình cũng có thừa hiểu biết cùng hài lòng , cũng không trông cậy vào việc đối phương có thể qua một tuần liền đem cậu quên tới không còn một mảnh, chỉ có thểtrơ mắt nhìn anh đem tầm mắt đặt ở trên người mình vài giây rồi liền quay lại cùng nhân viên tiếp đãi chỉ chỉ cậu, còn nói vài câu nhưng cậu không biết anh nói cái gì, sau đó bước đi vào phòng họp.
Shit! Thẩm Gia Hành thầm rủa một tiếng.
Mọi người nếu đều là GAY thì phải biết một quy tắc , ấn quy củ bình thường, cho dù ở nơi công cộng chạm mặt cũng phải làm như không biết mới đúng , hơn nữa bây giờ còn là ở trong công ty, thật không biết tên đàn ông kia muốn làm gì, lại còn cùng người trong công ty cậu nói cái gì đó nữa chứ .
Vì đảm bảo an toàn , Thẩm Gia Hành ngày thường tối kiêng kị nhất chính là chuyện bát quái, nhưng vẫn lập tức tìm được một cô nàng trong nhóm mê zai để tìm hiểu “Địch tình”. ( tình hình quân địch =)) )
“Chị Đinh nè, không biết trong đám người của Hoya , tên đàn ông cao ơi là cao đó , chị có quen không ?”
Cô nàng tuổi khá cao mà chưa lập gia đình được gọi là ‘ Chị Đinh’ liền quay qua cho cậu một tiếng hô đầy kinh hãi :“Cậu không biết hắn hả? Cậu thật sự không biết hắn?! Hắn chính là phó tổng tài Hạ Hành Thù của Hoya tập đoàn đó nha !”
“Chị xác định là cái người mặc tây trang màu đen đeo cà vạt màu xám bạc , là…… Hạ Hành Thù?” Thẩm Gia Hành chưa từ bỏ ý định mà muốn xác nhận đích xác.
“Đương nhiên xác định! Một trong hai người đàn ông hoàng kim độc thân của Hoya đó, tuy rằng bình thường hắn lên báo rất ít, chị cũng chưa thấy qua mấy lần, nhưng cứ xem phản ứng của mấy cô nữ viên chức bên người hắn là biết ngay mà.” Chị Đinh kiên định tựa như sợ người khác hoài nghi quyền uy bát quái của chị ta .
Thẩm Gia Hành không khỏi ở trong lòng mắng càng lớn hơn .
Tuy nói hiện tại người đi Gay bar đều phổ biến là phần tử tinh anh của xã hội, nhưng cậu cũng không nên tùy tiện trảo người liền trảo được loại trình độ là phó tổng tài Hoya này chứ ! Cái này cũng quá khoa trương rồi .
Xem hành động vừa rồi của người nọ, cũng không biết là muốn đối cậu thế nào, theo đạo lý mà nói thì bọn họ không oán không cừu, chỉ một đêm tương giao hơn nữa ngay cả trên giường cũng không có, hẳn phải không có chuyện gì mới đúng chứ nhỉ?
Chỉ là sao lại có dự cảm không quá tốt đẹp nhỏ ?
Tới tận gần giữa trưa thì hội nghị đàm phán mới rốt cuộc tuyên cáo chấm dứt, mà Thẩm Gia Hành nghe được đoàn người bên Hoya đã được ông chủ của họ mời đi ăn cơm ở nhà hàng Bích Thủy Di Các , trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Ít nhất đến bây giờ mới bình yên vô sự, cơm nước xong bọn họ sẽ trực tiếp quay về công ty mình, hẳn sẽ không có chuyện gì .
Uyển chuyển từ chối lời mời của đồng nghiệp, không có trực tiếp đi tới nhà ăn nhân viên, Thẩm Gia Hành một mình đi ra khỏi cửa lớn của công ty, dự định tùy tiện kiếm một quán ăn nhỏ gần đó để ăn .
Chỉ không nghĩ tới lại bị một chiếc BMW745i màu xám bạc ngăn ở trước đường .
“Đi lên đi, tôi mời cậu ăn cơm.” Hạ Hành Thù kéo kính xe xuống , nói
Xem như ngoài ý liệu? Hay là bên trong dự kiến? Thẩm Gia Hành thở dài.
“Tôi…… Có thể nói hay không thể nói…… Không.”
Lời thì nói như vậy , nhưng Thẩm Gia Hành đã phải nhận mệnh mà đem tay kéo ra cửa xe.
Dự cảm quả nhiên thường thường là chuẩn xác .
Bình luận
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1