Tâm tình tệ, cả buổi
chiều tôi đều dựa vào tín ngưỡng tôn giáo duy nhất ―― ngủ qua hết buổi trưa,
điện thoại của Tễ Huyên cũng không nghe, anh ta nhất định sẽ giết cả nhà tôi.
Vừa tan học tôi liền đau đầu, chủ yếu là vì Uyển Nhu và Man Trữ, đương nhiên
còn có Tễ Huyên - tên đầu sỏ gây ra chuyện này. Mỗi ngày tan học đều rất tình
cờ gặp anh ta, sau đó hai con nhỏ thối bắt đầu làm bộ rời đi, trên thực tế là
theo dõi hai chúng tôi. Mỗi ngày tôi đều phải về nhà mẹ đẻ trước rồi sau đó mới
về nhà họ Thiệu, tới bây giờ cũng chưa có chuyện kinh thiên động địa gì hết.
bản lĩnh của hai con nhỏ này càng ngày càng lợi hại, đi cùng một đường mà không
hề phát ra tiếng nào.
Bất quá hôm nay tan học không giống như mọi ngày, cả Hoa Tân đều nhộn nhạo, mặc
kệ có tan học hay không, hầu hết nữ sinh vọt tới cổng trường, mừng như là chào
mừng tổng thống Mỹ đến đây vậy.
Tôi và hai đứa ngốc cùng đi, mơ hồ nhìn thấy cổng trường có bóng dáng của một
người, “Tây Độc a! Qua đó chụp mấy tấm để lát nữa đem đi bán.”
“Tớ muốn chữ kí của anh ta! Lan Trăn, cậu không đi sao?”
“Không hứng thú.” Tôi vô tình chen ra cổng trường.
“Chờ một chút!” Ngoài dự đoán của mọi người, Tây Độc đi tới nắm lấy cánh tay
của tôi, “Tôi tìm được cô rồi!” Hả? Anh ta không phải là người hôm nay tôi mới
đụng phải à, chẳng lẽ tôi làm sai gì rồi, bây giờ người ta tìm tới cửa? Cứu
mạng a, tôi không có tiền ~~! Đòi tiền thì đi tìm cái tên Thiệu Tễ Huyên đó ~~!
“Anh... anh... muốn làm gì?” Sức lực ghê gớm thật, tôi cố gắng giật hai tay
mình, “Tôi không có tiền, không có tiền!”
“Này, anh thả bạn tôi ra.” Man Trữ cuối cùng cũng có chút nhân tính, tới đây
giúp tôi.
“Đi theo tôi.” Tây Độc không nói lời gì kéo tôi đi dưới con mắt nhìn trừng
trừng của mọi người, rồi nhét tôi vào xe, nghênh ngang rời đi.
“Anh là cái đồ bệnh tâm thần! Tôi đã nói với anh rồi, tôi không có tiền.”
“Tôi không có hứng thú với tiền của cô.” Ngồi trên xe, anh ta mỉm cười nhìn
tôi.
“Vậy anh muốn gì? Buôn người sao?” Tôi tức giận trừng hắn. Gương mặt này thường
xuất hiện trên tạp chí, nhưng muốn nhìn... Theo như lời Man Trữ nói, muốn nhìn
người thật, đây là lần đầu tiên. Trên tạp chí đưa tin anh ta là con lai, có một
phần tư dòng màu ngoại quốc, cho nên gương mặt thoạt nhìn ấn tượng hơn so với
mọi người, có tư cách làm thần tượng ca sĩ thì khuôn mặt cũng không tệ, anh ta
đúng là sự kết hợp tuyệt mỹ của Đông Tây, vẻ đẹp trung lập không theo một khuôn
khổ nào, loại nam nhân này là phiền toái nhất.
******
“Không phải, chỉ là muốn cùng cô nói chuyện.”
“Anh muốn tìm người nói chuyện có thể gọi điện thoại, tôi không rảnh cũng không
có nghĩa vụ này.” Thiệu Tễ Huyên nhất định đang chờ tôi, tôi phải đi tìm anh,
tôi lập tức muốn đẩy cửa xe ra, “A!”
“Cô muốn chết a! Hiện tại xe đang chạy!” Tây Độc nhanh chóng kéo cái người
thiếu chút nữa bay ra ngoài - là tôi đây.
Nguy hiểm thật! Thiếu chút nữa là chết rồi, vừa rồi chính là sinh tử trong gang
tấc nha. “Này, ngừng xe được không? Tôi thật là có việc gấp!”
“Đi gặp Thiệu Tễ Huyên?” Tôi hẳn là không có nhìn lầm, khi anh ta nói tên Tễ
Huyên, vẻ mặt kia... thể hiện là khinh thường, giọng điệu khác hẳn vừa rồi.
“Anh... Không việc gì tới anh!” Đây là việc riêng của hai vợ chồng chúng tôi,
người ngoài không có quyền can thiệp. Vừa lúc đó, xe ngừng lại, tôi lập tức từ
trong xe nhảy ra ngoài, bỏ chạy.
“Chờ chút!” Tây Độc kéo tôi lại, “Có chuyện cô nhất định sẽ hứng thú.” Anh ta
từ trong túi quần lấy ra một dây chuyền, lắc lư trước mặt tôi, cái nhẫn kim
cương treo lủng lẳng như đang cười nhạo tôi. Ý thức được tính nghiêm trọng, tôi
lập tức sờ soạng cái cổ, không có! Không có dây chuyền! Chẳng lẽ chiếc nhẫn của
tôi...
“Đưa cho tôi!”
“Dựa vào cái gì?” Tây Độc cố ý không cho tôi với tới dây chuyền, có thể vì anh
ta có dòng máu ngoại quốc, lớn lên đúng là rất cao a, đại khái cũng cỡ 1.88.
“Đây là của tôi! Đưa cho tôi! Trả lại cho tôi!” Tôi nhảy, đoạt nha, vô luận tôi
cố gắng như thế nào, cũng không với tới được, cuối cùng cũng là mệt đến thở gấp
“Anh... trả... trả, lại... Cho tôi! Trả...”
“Mệt, thì nghỉ một chút.” Cái tên Tây Độc hại tôi mệt muốn chết cư nhiên còn
bày ra vẻ mặt mỉm cười rực rỡ như mặt trời trêu chọc tôi, nếu như tôi đánh
thắng được anh ta, tôi nhất định phải làm cho hắn dẹp thành con chó NO.1
“Tôi... Không, không nghỉ, anh đem,... dây chuyền trả, trả... Tôi.” Bây giờ
không phải là tiết thể dục, tôi không có nghĩa vụ phải luyện nhảy cao.
“Cái này là của Thiệu Tễ Huyên đưa cho cô?.”
“..., mới không phải! Đây là đồ của nhà tôi, nếu anh không trả cho tôi, tôi sẽ
báo cảnh sát!”
“Xin cứ tự nhiên, hoặc là để cho tôi cùng cô tới cục cảnh sát.” Anh ta cười tao
nhã, nhìn vô cùng phong độ nhẹ nhàng, “Tôi nhìn thấy rồi, khi đi học Thiệu Tễ
Huyên đều nhìn chiếc nhẫn này, chiếc nhẫn kia của hắn và cái này của cô là cùng
một đôi.” Thiệu Tễ Huyên! Anh không đi học cho tốt lại còn mơ mộng cái gì, bây
giờ chịu hậu quả lại là tôi!
“..., anh rốt cuộc muốn làm gì?” Người này tìm tôi gây phiền toái mà!
“Cô muốn lấy lại chiếc nhẫn, có thể ~, nếu như cô hẹn hò với tôi..., tôi sẽ suy
nghĩ lại có nên trả lại cho cô không.” Ha! Hiểu rồi, thì ra là hắn từ trong
bệnh viện trốn ra đây.
“Bạn học này, nhìn bên này.” Tôi chỉ vào cái nhà ga đối diện, “Anh tới đó tìm
tuyến xe số 21, ngồi 4 giờ thì tới, xuống xe chính là bệnh viện tâm thần., hiện
tại trả đồ lại cho tôi.”
“Tôi nói thật!”
“Anh là người như vậy a! Đưa thứ đó đưa tôi!” Tôi thật sự giận nha, một cô gái
dịu dàng như tôi rất khó nổi giận như vậy, nhìn anh ta cầm nhẫn kết hôn của
mình, tôi thật sự là tức giận đến thở “Hồng hộc”.
“Tôi đã nói, chúng ta làm cuộc giao dịch, cô hẹn hò với tôi, tôi trả lại nhẫn
cho cô.”
“Ừ..., được rồi.” Trước hết là lừa gạt lấy được vật đó về rồi nói sau. Ai da!
Xong rồi, nói không chừng Tễ Huyên lúc này đang chờ tôi, bây giờ anh ta nhất
định là có ý định làm thịt tôi nha. Nếu anh ta biết tôi làm mất nhẫn, chắc cũng
làm thịt tôi luôn, ai ~~! Dù sao cũng phải chết a ~~!
“Muốn ăn cái gì?” Chờ tôi phục hồi lại từ trong bi thống, ngẩng đầu lên thì đã
bị đưa vào một nhà hàng được thiết kế rất tinh tế, đồ trang trí rất cổ điển,
giống như lạc vào một cung điện nhỏ.
“Tôi nói cho anh biết, trên người tôi chỉ có 8.2 đồng, nếu không muốn lát nữa
ăn xong phải rửa chén thì lập tức đưa nhẫn cho tôi.”
“Cô yên tâm, tôi sẽ đưa.” Tây Độc tự tin cười với tôi. Anh ta và Tễ Huyên không
giống nhau, anh ta rất thích cười, nụ cười kia luôn mang lại cho tôi cảm giác
giảo hoạt, nếu khách quan mà nói, anh ta cười rất có sức hấp dẫn, nếu không làm
sao có thể mê hoặc nhiều fan hâm mộ như vậy, mặc dù trong mắt của tôi nụ cười
này gọi là cười gian.
“Đã như vậy, gọi món ăn đi.” Anh đúng là chưa thấy qua sự lợi hại của bổn tiểu
thư, tôi năm đó ăn khắp thiên hạ vô địch thủ, ngay cả tiệc buffet cũng không
làm gì được tôi, hừ hừ! Anh chờ khóc đi.
Đây là cái loại chữ gì vậy?! Tôi nhìn chằm chằm vào menu, tại sao lại dùng bằng
tiếng nước ngoài, có phải là tiếng Anh không, dù sao một món tôi cũng không
biết, nhiều chữ như vậy nhìn rất chóng mặt nha, cái này... sao gọi đây?
“Cần tôi giúp ư, Lâm Lan Trăn?”
“Anh, anh..., anh biết tên tôi?” Anh ta tìm người điều tra tôi sao?
“Tôi nhìn trên nhẫn? Cô đeo mà cũng không phát hiện sao? Trên mặt nhẫn có khắc
tên cô.” Anh ta không cười giỡn nữa, đột nhiên rất chân thành nhìn tôi, “Tên
của cô rất đẹp.”
“Hửm.” Trên mặt nhẫn có tên tôi? Thiết kế sai rồi a ~! Tôi từ trước tới giờ đều
không hề thích tên mình, nhất là chữ “Trăn”, giống như cứ nhắc tới thống khổ
lúc nhỏ của tôi. Cái chữ này rất nhiều nét, mãi đến lớp hai tôi mới ghi được
tên mình, tất cả mọi người hoài nghi đầu óc của tôi có vấn đề. Có vấn đề không
phải là đầu óc, mà là tên!
“Không cần khách khí, cố sức mà gọi.”
“Tôi chưa bao giờ biết khách khí. Này, Tây Độc...”
“Tên của tôi không phải là Tây Độc, tên tôi là Tiêu Diêu, nhớ đó!”
“Biết rồi, biết rồi.” Ai có rảnh mà nhớ tên anh là gì, tôi ngay cả thời khóa
biểu cũng không nhớ được. “Anh biết Tễ Huyên...”
“Tôi cái gì cũng không biết!” Anh ta thu hồi dạng vẻ ôn hòa.
Bình luận
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1