Tần Lăng Phi lập tức nổi giận, quát: “Mày có gì không hài lòng với cái nhà này thì cứ nói thẳng. Dọn ra ngoài ở, mày muốn người ta chế giễu sao? Mày phải khiến cho Tần gia mất hết mặt mũi mới cam tâm hay sao?”
Trầm Linh vội vã vỗ vỗ ngực ông cho thuận khí, nói với Tần Vi Nhiên: “Vi Nhiên à, ở nhà đều tốt, sao lại muốn dọn ra ngoài? Trong nhà có chuyện gì không thoải mái sao?”
Tần Vi Nhiên cười gằn trong lòng. Trong cái nhà này, người không muốn nhìn thấy cô nhất chính là Trầm Linh, bây giờ lại nói lời êm tai.
“Chủ yếu là vì ở nhà cách xa chỗ làm việc, đi làm cũng không tiện. Hơn nữa, công việc của con sẽ thường xuyên làm nhiệm vụ bên ngoài, không về nhà cố định. Con không muốn lúc tối về nhà lại đánh thức mọi người. Cha, mong cha hãy đồng ý.”
Tần Lăng Phi không lên tiếng, hiển nhiên là không đồng ý.
Tần Ngạo Thiên gật đầu nói: “Vẫn là công việc quan trọng hơn. Vi Nhiên, chuyện này ta đồng ý. Nhưng ta có một yêu cầu. Cuối tuần con phải về nhà một chuyến, cùng gia đình ăn một bữa cơm, biết chưa?”
Tần Vi Nhiên gật gật đầu: “Dạ, con biết rồi, cảm ơn ông nội. Vậy con lên phòng trước.” Mục đích đã đạt được, đương nhiên là cô không muốn đứng trước mặt họ nhiều thêm giây nào nữa, xoay người lên phòng.
Tần Lăng Phi nhìn Tần Ngạo Thiên: “Ba, sao ba lại đồng ý? Nó chuyển ra ngoài, sẽ rời khỏi tầm mắt của chúng ta, đây cũng không phải chuyện tốt.”
Tần Ngạo Thiên trầm ngâm nói: “Con nghĩ là ta chưa nghĩ tới điều đó sao? Nhưng con nghĩ đi, bây giờ nó có giấy chứng nhận quyền lực. Hôm nay, ta đã gọi điện hỏi Vương Thế Quân, hắn ta luôn cẩn trọng về chuyện của Vi Nhiên, chỉ nói nó biểu hiện rất tốt, cấp trên rất coi trọng. Con có biết điều này có nghĩa là gì không?”
Trầm Linh cả kinh nói: “Ba, nó thật sự lợi hại như vậy sao?”
Tần Ngạo Thiên gật đầu: “Nếu nó không lợi hại, sao có thể bước ra từ nơi đó, hơn nữa, vừa đến Cục Quốc An mà đã có quyền lực cao như vậy. Lăng Phi, chúng ta nên thay đổi chiến lược, không nên gấp gáp cầu thành công. Cứ từ từ, quan sát thêm một thời gian nữa. Đầu tiên là phải biết rõ công tác của nó trong Cục Quốc An là gì.”
Tần Phi Nhiên cau mày: “Không phải cô ta làm huấn luyện viên gì đó sao?”
“Chỉ là một huấn luyện viên thì có thể có quyền lực lớn như vậy sao?” Tần Lăng Phi mắt lạnh liếc nhìn Tần Phi Nhiên. Nếu cô có thể không thua kém một chút, cả nhà bọn họ cũng không cần khách khí với Tần Vi Nhiên như vậy.
Tần Phi Nhiên chu mỏ một cái, không nói nữa.
Tần Lăng Phi cau mày: “Ba, ý của ba là… Vi Nhiên có thể là thành viên bí mật của Cục Quốc An?”
“Hừm, ta cũng nghi ngờ như vậy. Cho nên, chuyện chúng ta cần làm bây giờ chính là để Vi Nhiên quên hết mọi chuyện trước kia đi. Tần gia không thể có thêm kẻ địch, huống hồ nó cũng mang họ Tần.”
Trầm Linh vừa nghe, không vui vẻ nói: “Ba, ba cần phải nghĩ kỹ, chuyện chúng ta đối xử với Vi Nhiên, nó không phải không biết. Nếu nó cắn chúng ta một cái sau lưng, chúng ta không có cơ hội hối hận.”
“Vi Nhiên cũng mang họ Tần.” Tần Ngạo Thiên thấy Trầm Linh còn có lời muốn nói, cắt ngang: “Được rồi, chuyện này cứ quyết định vậy đi. Trầm Linh, Phi Nhiên, sau này không thể biểu hiện tâm tình của mình trước mặt Vi Nhiên. Lăng Phi, con đến thư phòng với ta.”
Trầm Linh bất đắc dĩ nói tiếng “Dạ”, tro mắt nhìn Tần Ngạo Thiên và Tần Lăng Phi lên lầu.
Tần Phi Nhiên nắm chặt nắm đấm: “Mẹ, chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua như vậy hay sao?”
Trầm Linh cười lạnh: “Đương nhiên là không đơn giản như vậy. Phi Nhiên, con yên tâm, mẹ tuyệt đối sẽ không để cho người khác cướp mất những gì thuộc về con. Cứ chờ đi.”
Tần Phi Nhiên gật gật đầu, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi Tần Ngạo Thiên và Tần Lăng Phi đi vào thư phòng, Tần Lăng Phi liền nói: “Ba, ba thật sự nghĩ kỹ chưa?”
“Lăng Phi, đây chỉ là bước chuẩn bị đầu tiên. Ta đã theo chuyện này hai mươi mấy năm, thời gian dài như vậy, xưa nay chưa từng thay đổi. Nhất định là có người ở bên trong giở trò. Coi như ta đã lớn tuổi, nhưng con vẫn còn trẻ. Bây giờ, biểu hiện của con trong quân đội xuất sắc như vậy, nhưng vẫn không tiến triển gì. Lăng Phi, Tần gia chúng ta không còn huy hoàng như trước nữa. Chúng ta cần một người trợ giúp, mà lựa chọn tốt nhất, không thể nghi ngờ gì, chính là Vi Nhiên.”
Tần Lăng Phi không nói gì, chăm chú mím môi.
“Lăng Phi, ta biết con vẫn còn để ý chuyện lúc trước. Bây giờ, Lam Tuệ cũng đã chết, coi như con còn hận, thì cũng đến lúc buông xuống rồi. Năng lực của Vi Nhiên, con và ta đều rõ như ban ngày, bên nào nặng bên nào nhẹ, con cũng rõ rang hơn ta.”
Tần Lăng Phi gật đầu: “Con biết rồi. Ba, chỉ là con không cam lòng , con không cam lòng!”
“Nhỏ không nhịn sẽ hỏng việc lớn. Chúng ta chỉ lợi dụng Vi Nhiên, đến khi nó không còn tác dụng, chúng ta cũng đã leo lên vị trí mình muốn, đến lúc đó, muốn khiến nó chết như thế nào, còn không phải chỉ là một câu nói hay sao? Ta nói như vậy, con đã hiểu chưa?”
Tần Lăng Phi gật gật đầu: “Ba, con biết nên làm gì rồi.”
Tần Ngạo Thiên thỏa mãn gật đầu: “Hừm, đi đi.”
Tần Vi Nhiên một chút cũng không biết cô đã bị xem là hòn đá kê chân của nhà họ Tần. Nhưng, người họ Tần suy nghĩ chu đáo, lại không nghĩ tới, trải qua nhiều lần đẩy Tần Vi Nhiên vào chỗ chết như vậy, Tần Vi Nhiên còn tin tưởng bọn họ nữa hay không?
- - - o0o - - -
Ngày đó, là thứ năm, Tần Vi Nhiên dựa theo kế hoạch do Bạch Điệp đề ra, nấp trong xe vận tải giao đồ tới biệt thự của Lý Văn Lệ.
Trong xe có rất nhiều thứ, Tần Vi Nhiên dễ dàng tìm được chỗ nấp. Đó là một cái tủ quần áo mới, bên trong có nhiều quần áo. Cái tủ này là dung gỗ tử đàn thượng hạng chế tác thành, hẳn là được đặt làm. Tần Vi Nhiên dám khẳng định, cái tủ quần áo này, nhất định sẽ được đặt trong phòng của Lý Văn Lệ. Xem ra vận may của cô không tệ, không cần tìm cơ hội khác che dấu tai mắt.
Trải qua một hồi xóc nảy, chiếc xe ngừng lại. Tần Vi Nhiên biết, đã đến nơi rồi. Quả nhiên, cô nghe được âm thanh của một người đàn ông: “Các người đặt đồ vật xuống đây hết là được rồi.”
“Vâng, biết rồi.”
Ngay lập tức, Tần Vi Nhiên nghe thấy cửa thùng xe được mở ra, sau đó là âm thanh di chuyển đồ vật. Khi bọn họ khiêng tủ quần áo, một người nói: “Người có tiền đúng là xa xỉ, tủ quần áo bằng gỗ tử đàn này chắc là tốn không ít tiền.”
“Đương nhiên rồi. Đây là gỗ tử đàn thượng hạng, quý lắm, cẩn thận một chút !”
“Thật nặng nha! Ai dà, cái này thật là khác, so với tủ quần áo khác thì nặng hơn rất nhiều !”
“Đương nhiên, đồ chơi trong này nhiều lắm.”
Tần Vi Nhiên không bị cuộc đối thoại của hai người này ảnh hưởng, cô luôn chú ý tất cả động tĩnh xung quanh. Biết có người tiếp nhận tủ quần áo, cô liền biết, hai bảo vệ kia muốn khiêng tủ vào biệt thự.
Sau một lúc, tú áo bị nhấc lên khiêng vào biệt thự. Hai bảo vệ khiêng tủ quần áo lên lầu, gõ gõ cửa, liền bước vào. Tần Vi Nhiên ngừng thở. Cô biết, cô đã vào phòng Lý Văn Lệ.
Bình luận
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1