Bà tám vừa nghe Tiêu Tử Phượng nói thế, liền muốn trêu cợt con khổng tước kiêu ngạo."Phó tổng Tiêu, cô phải cẩn thận một chút chứ. Mấy tháng nữa là kết hôn rồi, ngàn vạn lần không bị thương nữa. Cô dâu mà bị thương là có điềm xấu á!"Cô dâu?Vừa nghe đến hai chữ này, mặt của Đậu Mật Đường xoạt một cái trở nên tái nhợt. Cô không tự chủ được nhìn Đường Long, không nghĩ tới, Đường Long cũng đang nhìn cô. Trong ánh mắt của anh, mang theo một tia bất đắc dĩ và đau lòng.Ánh mắt kia, làm nhói lòng của Đậu Mật Đường. Cô vội vàng dời đi ánh mắt của mình, nhìn về nơi khác."Dù tôi có muốn làm cô dâu bị thương thì Anh Long cũng không đồng ý đâu. Anh Long, anh nói có phải không?" Tiêu Tử Phượng cười kêu Đường Long. Không nghĩ tới, vừa đúng lúc nhìn thấy anh nhìn Mật Đường với vẻ mặt khác thường. Ánh mắt kia, là ánh mắt mà cô khát vọng rất lâu, mà chưa bao giờ có được.Bên trong lòng của Tiêu Tử Phượng giống như ăn phải 25 con chuột, ghê tởm. Nhìn hai người bọn họ mắt đưa mày lại, Tiêu Tử Phượng lửa giận ngút trời.Cô còn tưởng rằng Đường Long coi trọng cô gái nào đó? Nguyên lai là con bé chết tiệt này! Cô cũng muốn xem một chút, cô gái này và cô, ai mới là người dành thắng lợi?"Tử Phượng, em nên nghỉ ngơi." Đường Long mặc dù đang nói chuyện với Tiêu Tử Phượng, thật ra thì cũng muốn khiến mọi người về sớm một chút. Như vậy, mặt đối mặt thật lúng túng, khiến anh cảm thấy sống không bằng chết."Phó tổng Tiêu, cô nghỉ ngơi cho tốt. Hôm nào, chúng tôi trở lại thăm cô." Tôn Bình nháy mắt với mọi người, ý bảo mọi người đi mau.Trong lòng Tiêu Tử Phượng mặc dù không thoải mái, ngoài mặt cũng không có biểu hiện ra ngoài."Cám ơn, cám ơn Anh Long quan tâm em. Anh Long, anh giúp em tiễn mấy người họ nha!" giọng nói Tiêu Tử Phượng ngọt ngào, lộ ra hạnh phúc. Đoàn người Đường Long, mới vừa đi ra cửa phòng bệnh. sắc mặt của Tiêu Tử Phượng, liền âm trầm xuống. Cô lật người xuống giường, nắm lấy bình nước biển treo trên đỉnh đầu, đứng ở cửa sổ nhìn quanh bệnh viện. Chỉ cần giữa bọn họ có mờ ám, nhất định sẽ bại lộ bí mật.Trong hành lang, mấy người tạm biệt Đường Long." Tổng giám đốc Đường, ngài trở về đi thôi! một mình Phó tổng Tiêu trong phòng bệnh, e là không thích hợp lắm." Tôn Bình khách khí với Đường Long, vừa thúc giục mọi người."Nhanh lên nào, nếu đường tắc, chúng ta có thể bị muộn.""Đi thong thả!" Đường Long cách Mật Đường rất gần, anh dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ mới nghe được, nói."Dù bất cứ thời điểm nào, bất kể rất đau lòng, cũng không được uống đến say như chết."Lỗ mũi Đậu Mật Đường đau xót, chỉ thiếu là nước mắt chảy xuống.Cô cũng dùng giọng nói không thể nhỏ hơn nữa trả lời anh một câu." Tổng giám đốc Đường muốn làm chú rễ thì phải chú ý đến hình tượng của mình. Râu ria xồm xàm, bộ mặt mệt mỏi, chẳng giống người đàn ông sắp cưới vợ tý nào!"Mật Đường nói vừa xong, chạy đến trước mặt mọi người."Các đồng chí, đi mau lên! Tới trễ là bị trừ tiền lương đấy!"Đường Long ngơ ngác nhìn bóng lưng đi xa, tinh thần chán nản.Cô bé này, cố ý ở trước mặt anh làm ra bộ mặt vui vẻ. Cô thật vui vẻ thật sao? Nếu như cô thực sự vui vẻ, vậy cũng tốt! Tối thiểu, anh có thể giảm bớt một phần gánh nặng trong lòng!
Bình luận
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1