Câu lạc bộ đêm Bất Dạ Thành.Trong một căn phòng, vẫn không mở đènnhư cũ. Một mình Đường Long ngồi trong căn phòng tối tăm ngẩn người. Anh cho là, sau lần chia tay đó, anh sẽ không bao giờ tới nơi này nữa. Cũng không ngờ, bất thình lình gặp nhau, càng làm lòng anh vừa mới yên tĩnh đã bị đảo loạn. Đến nơi này lần nữa, tâm tình xuống dốc tới cực điểm.Anh nên làm gì bây giờ? Anh làm như thế nào để đối mặt với cô gái đó đây? Làm sao để đối mặt Tiêu Tử Phượng đây? Làm như thế nào để đối mặt với hôn ước của bọn họ đây?Trong lòng Đường Long, đã tràn ngập sầu não.Vì sao? Vì sao không gặp nhau sớm một chút? Lúc ấy, anh sẽ lập tức đem cô vào động phòng. Cho dù phải bắt cóc, cũng muốn nha đầu này trở thành vợ của Đường Long. Nhưng lúc này, anh còn có quyền lợi này sao? Không có! Anh đã thành vị hôn phu của Tiêu Tử Phượng, một người đàn ông có trách nhiệm với Tiêu Tử Phượng, còn có thể có lựa chọn ình sao? Vì anh, thương tổn tâm Tiêu Tử Phượng? Làm như vậy, hình như rất ích kỷ!Nếu trơ mắt nhìn cô gái đó, làm như không thấy, căn bản anh làm không được! Nghĩ đến cái cô gái này trốn tránh anh, sẽ thuộc về gã đàn ông khác, anh cũng cảm giác thống khổ.Một buổi tối, anh tự vượt qua dằn vặt. Bình minh đang lên, lại một ngày tươi đẹp bắt đầu. Tâm hồn anh trống rỗng, còn có thể ấm áp vui tươi như anh mắt trời kia sao?Sáng sớm, Tiêu Tử Phượng bước ra từ phòng làm việc, đến phòng thiết kế kiểm tra.Nói là kiểm tra, thật ra là đi tìm điểm yếu của Mật Đường. Cô không tin, nha đầu đó có thể thiết kế ra vật gì giá trị. Đêm qua, cô đã nghĩ đến tình huống Đậu Mật Đường cùng Đường Long hợp tác. Nhưng gọi điện thoại hoài mà di động Đường Long đều tắt máy.Kỳ quái! anh Long vì sao lại tắt máy? Chẳng lẽ, có chuyện gì không tưởng đượcxảy ra? Sẽ không cùng với con bé kia có có chuyện gì chứ?"Tiêu Tử Phượng, mày thật ngốc mà! mày để cho Đường Long tánh khí táo bạo, đi sửa trị cái ả tự cho là rất giỏi giang kia. mày làm sao không nghĩ tới, Đậu Mật Đường cũng là một mỹ nữ hả? Một người đẹp câu dẫn đàn ông hoa tâm. Bọn họ gặp nhau, còn không phải XXXOXX" Trong lòng Tiêu Tử Phượng thầm mắng mình ngu ngốc. Sửa trị Đậu Mật Đường gì chứ? Căn bản chính là dẫn sói vào nhà!Tiêu Tử Phượng đi vào cửa phòng thiết kế, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Đậu Mật Đường. Cái loại dự cảm không tốt này, lại một lần nữa đánh úp trái tim khiến cô hoảng loạn."Quản lí tôn, Đậu Mật Đường đâu? Bây giờ sao còn không thấy bóng dáng hả?" Tiêu Tử Phượng nhìn trưởng bộ phận thiết kế Tôn Bình, hỏi thăm về Đậu Mật Đường."Phó tổng Tiêu, Đậu tiểu thư đi từ ngày hôm qua, vốn không có trở về. hiện tại cô ấy ở nơi nào, tôi cũng không rõ ràng." Tôn Bình nhìn bàn làm việc của Đậu Mật Đường, nói chi tiết."Anh làm thủ trưởng thế à? Nhân viên không đến, anh cũng không hỏi một chút sao hả?" Trong lòng Tiêu Tử Phượng hoảng hốt không rõ lý do. "Gọi điện thoại cho cô ta! Hỏi cô ta có còn muốn làm việc này hay không?""Được, tôi gọi nhanh." Tôn Bình vội vàng cầm lấy điện thoại, bấm số di động của Mật Đường. Trong di động, truyền đến tiếng nói người sử dụng đã tắt máy. "Phó tổng Tiêu, cô ấy tắt máy."Tiêu Tử Phượng chỉ cảm thấy hơi choáng.
Bình luận
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1