"Mật Đường, vừa rồi sao em hôn triền miên như vậy. Từ góc độ này, em không phải giống như người đã có bạn trai!" Cô bé này lại dám lừa gạt anh. Anh muốn nhìn xem cô tự bào chữa ra sao?“Đường tiên sinh, anh cũng có vị hôn thê. Ôm hôn người con gái khác cũng rất kích tình mênh mông nhỉ!" trên mặt Đậu Mật Đường đỏ ửng lên. Cũng may nơi này cách đèn đường rất xa, cho nên nhìn không rõ lắm."Anh kích tình mênh mông, là vì anh coi em như ta người tình mà anh luôn nhớ. Đối mặt với cô gái mà mình nhớ mãi không quên cho dù nhiệt liệt một chút nữa cũng không quá đáng. Nếu như là em cho phép, anh sẽ đem chuyện tiến hành đến phút cuối." Đường Long vừa nhìn sắc mặt Đậu Mật Đường thì càng thêm xác định cô đang nói láo."Mật Đường, em thì sao? Em đem anh trở thành người nào nên mới hôn nhập tâm như vậy?""Kẻ địch!" Đậu Mật Đường nhất thời cứng họng, nửa ngày lầm bầm một câu.Người tình mà anh luôn nhớ? Chẳng lẽ anh coi cô là người mình yêu? Chỉ một buổi tối mà anh sẽ yêu cô? Điều này có thể sao? Không thể sao? Không thể nào, nhưng tại sao mình lại yêu anh ta? Tình yêu, không thể suy đoán theo lẽ thường!"kẻ địch? Từ khi nào anh trở thành kẻ địch của em?" Địch nhân? Rõ ràng cô rất thích anh, tại sao vẫn muốn phủ nhận đây?"Nói thật cho anh biết Tôi hận Tiêu Tử Phượng, hận cô ta gây khó khăn cho tôi. Hết lần này tới lần khác, anh lại chính là vị hôn phu của cô ta. Các anh đã là người một nhà, anh cũng là kẻ địch của tôi. Thậm chí tôi từng nghĩ, muốn câu dẫn anh để trả thù người vợ sắp cưới của anh kia." Đậu Mật Đường cũng cảm thấy, lí do này cũng hợp. Cô hận Tiêu Tử Phượng, đây là thật. Cho nên, nói khi nói sự kiện này, giống như rất chân thật."Câu dẫn anh? Chỉ cần em nguyện ý, anh rất vui lòng chơi trò chơi này với em. Nếu muốn câu dẫn anh, tại sao lại ngừng lại?" Cô đang câu dẫn anh sao? Bắt anh ngừng tay lại, còn nói là cố ý câu dẫn anh."Tôi muốn câu dẫn anh! Đáng tiếc, tôi cảm thấy có lỗi với bạn trai của mình. OK, anh hài lòng chưa?" mặt của Đậu Mật Đường từng trận nóng lên. Cô cà lăm nửa ngày, mới tìm được lý do này.Cô gái này vẫn còn nói láo! Nếu nói láo, mình phải cho cô đẹp mặt. Đường Long suy nghĩ chốc lát, quyết định thay đổi cách làm của mình. Có lẽ lạt mềm buộc chặt, thích hợp hơn với cô gái này."Đậu tiểu thư, tôi có thể nhận lầm người rồi. Tôi coi như thay Tử Phượng nói xin lỗi với cô. Nếu có thời gian, tôi mời cô và bạn trai ăn bữa cơm nha! Nếu cô cảm thấy không khí lúng túng, thì có thể đem theo những người bạn cũng sử dụng Molly mật." Nếu như không có bạn trai, để xem cô tìm một người thay thế chỗ nào? Nếu như không có sữa tắm Molly mật, thì cô làm sao để khiến những người bạn mình trên người có mùi Molly mật?Nhận lầm người? Người này tin à? Thật là một kẻ đầu óc ngu si, tứ chi phát triển mà! Thật không hiểu nổi, tại sao anh ta có thể lên làm tổng giám đốc của tập đoàn Đường Thị? Đường Long giảng hòa, thế nhưng khiến trong lòng Đậu Mật Đường sinh ra một cỗ mất mác chưa bao giờ có."Tổng giám đốc Đường, bạn trai tôi bề bộn nhiều việc, sợ rằng không có thời gian cùng anh ăn cơm. Bạn bè tôi cũng đều đang yêu. Nếu muốn mời họ, chỉ sợ không dễ dàng. Áy náy của anh, ta tự biết. Còn ăn cơm, thì không cần!" Hẹn bạn trai cô ăn cơm? Cô tới chỗ nào nhặt một bạn trai về hả? Hẹn bạn cô ăn cơm, cái này còn dễ dàng. Làm cho trên người các cô ấy tản ra mùi Molly mật, cô cũng có thể làm được. Chẳng qua là cô không có tâm tình mà cô cũng lười nữa.
Bình luận
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1