chương 4/ 19

Sáng thế thần sáng tạo ra thế giới này thật lắm chủng loại, khi bắt đầu sáng tạo thì có hai chủng tộc tối cường mạnh là Thần tộc mà Ma tộc, giữa hai chủng tộc này xảy ra chiến tranh liên miên không dứt …

Thần tộc với mái tóc màu vàng, đôi mắt cũng màu vàng, mặc màu trắng ma bào, đây là đặc thù của Thần tộc, Thần tộc có thực lực rất mạnh, diện mạo cũng rất tuấn tú lại có khí chất thánh khiết, Thần tộc chia làm: thiên sử - đại thiên sử - diệu thiên sử - sí thiên sử - thần vương (thiên sử có 1 đôi cánh, đại thiên sử có 3 đôi, diệu thiên sử có 4 đôi, sí thiên sử có 5 đôi, duy chỉ có thần vương là có 6 đôi cánh và cũng là người mạnh nhất, số lượng cánh càng nhiều đại biểu cho thực lực càng mạnh.

Đặc thù của Ma tộc là có mái tóc màu tím, đôi mắt màu tím và cũng có thực lực rất mạnh, diện mạo cũng vô cùng tuấn tú nhưng lại có quỷ mị khí chất, Ma tộc chia thành: ma sử - trung đẳng ma sử - cao đẳng ma sử - ma thánh – ma vương (ma sử có 1 đôi cánh màu đen, trung đẳng ma sử có 3 đôi, cao đẳng có 4 đôi, ma thánh có 5 đôi còn lại ma vương thì có 6 đôi cánh cùng với thần vương giống nhau cho nên cũng là những nhân vật cực mạnh của lưỡng tộc.

Sáng thế thần hiểu được nếu chỉ có vậy thì tinh cầu dường như khuyết thiếu cái gì cho nên mới sáng tạo ra các chủng tộc đặc biệt khác phân biệt là: Long tộc, Tinh Linh tộc, Nhân tộc, Thú Nhân tộc, Ải Nhân tộc, tất cả đều có đặc thù riêng.

Long tộc thì có lực lượng cực mạnh, là hảo bằng hữu của Thần tộc, tại nhiều lần thần ma chi chiến thường trợ giúp Thần tộc công đánh Ma tộc. Long tộc rất ngạo mạn, ngoại trừ Thần tộc và Ma tộc ra thì chúng không để vào mắt bất cứ một chủng tộc nào, cũng không muốn cùng ở một chỗ vì thế mà chính chúng tự đi tìm một biệt cốc để ẩn cư, bây giờ rất hiếm khi nhìn thấy Long tộc nữa.

Tinh linh tộc vừa sanh ra đã có ma pháp lực rất cao, chúng đều nhỏ nhắn đáng yêu và chán ghét chiến tranh do đó đã bỏ đến những khu rừng rậm rạp để cư trú, không muốn cùng bên ngoài giao lưu vì thế mà rất khó nhìn thấy người của Tinh linh tộc.

Nhân tộc thì lại có một trí tuệ kinh nhân, trong quá trình phát triển Nhân tộc bắt đầu khai sáng ra ma pháp cùng vũ kỹ, người nào có ma pháp cùng vũ kỹ càng cao thì càng được tôn kính cho nên mới phân biệt ma pháp sư thành: Kiến tập ma pháp sư – Thực tập ma pháp sư – Cao cấp ma pháp sư – Ma đạo sư – Đại ma đạo sư – Thánh ma đạo sư – Thần ma đạo sư ( cấp bậc càng lên cao đại biểu cho ma pháp lực càng cường đại, đạt tới Đại ma đạo sư muốn đột phá lên Thánh ma đạo sư rất khó khăn, cho nên Thánh ma đạo sư tại đại lục số lượng rất ít, trên đại lục chỉ có một người duy nhất)

Kiếm sĩ chia làm: Kiến tập kiếm sĩ – Thức tập kiếm sĩ – Cao cấp kiếm sĩ – Hoàng kim kiếm sĩ – Đại kiếm sư – Kiếm thánh – Kiếm thần ( cùng ma pháp sư giống nhau rất khó tu luyện, mỗi cấp bậc đều đại biểu cho thực lực, Kiếm thánh cùng Thánh ma đạo sư giống nhau đều rất ít người đạt đến, vì vậy tại đại lục rất được trọng vọng tôn kính, Kiếm thần cũng có một người có thể cùng với Diệu thiên sử liều mạng.)

Kỵ sĩ chia làm: Kiến tập kỵ sĩ – Thực tập kỵ sĩ – Cao cấp kỵ sĩ – Hoàng kim kỵ sĩ – Long ưng kỵ sĩ – Thánh kỵ sĩ (kỵ sĩ thì số lượng rất đông, lực công kích cùng phá hủy lực, phòng ngự lực đều là siêu việt, hơn nữa họ tu luyện chính là đấu khí, đạt tới cấp bậc Long kỵ sĩ sẽ có cường đại lực lượng, Thánh kỵ sĩ cũng chỉ có một nhân vật mà thôi.)

Đấu khí chia làm: lục – hồng – lam – tử - ngân – thủy tinh (năm chủng loại đấu khí, đạt đến kim sắc tức là đã đạt đến cấp bậc Kiếm thần, thủy tinh sắc chính như là chủ giác gia thượng đích (chỗ này chịu), đó là Siêu việt thần ma, hắc hắc)

Dong binh chia làm: SSS – SS – S – A – B – C – D – E – F, S cấp chính là dong binh công hội trong truyền thuyết, phải từ F cấp từ từ đi lên bắt đầu làm nhiệm vụ, đạt tới S cấp rất thưa thới, thăng cấp càng cao thì nhiệm vụ càng nguy hiểm, người đạt tới SSS cấp cũng đã có nhưng bây giờ không ai đạt đến bậc đó cả, đạt đến cấp bậc đó chính là Dong binh thiên hạ, là Dong binh chi vương)

Đại lục cũng chia thành tứ đại đế quốc gồm: Phi Long đế quốc, Băng Nguyệt đế quốc, Lợi Khắc đế quốc, Tạp Tạp đế quốc, tứ đại đế quốc hàng năm không ngừng chiến tranh, thủy hỏa bất dung, ai cũng muốn thống nhất đại lục, nếu sáng thế thần mà chứng kiến cảnh này dám chắc tức hộc máu, trước kia đại lục xinh đẹp là thế mà bây giờ biến thành như vậy…

Á Tư ôm trên tay đứa trẻ, trên mặt hiện lên vẻ hiền tử thở dài nói: “Ái chà ! Tử Tinh a Tử Tinh, sau này ngươi chính là cháu ta a, gia gia sẽ cho cháu hạnh phúc, sau này gọi ngươi là Tử Tinh vậy. Á Tư, cùng gia gia về nhà nào.”

Á Tư là người của Phi Long đế quốc, thực lực đạt tới Thánh ma đạo sư hơn nữa tại quốc gia có một địa vị cực cao, rất được hoàng thượng yêu mến cho nên uy vọng rất lớn, ai mà không nể vì Thánh ma đạo sư, Á Tư tên là Khải Liệt, Á Tư là tính danh của hắn và cũng là một gia tộc.

Lão đầu lúc này đang đi tại đế đô Phi Long đế quốc Phi Long thành, hiện đã là nửa đêm nên trên đường không có một bóng người, hắn đi đến phủ đệ của mình chậm rãi đi vào, đi đến đại sảnh hắn nhìn thấy hai người một nam một nữ chính là con trai mình cùng vợ.

Con trai hắn tên Cổ Phong. Hắn là nhất đại cao thủ thực lực đã đạt đến cấp bậc Kiếm thánh, đấu khí đã thành ngân sắc trung kỳ, hơn nữa hắn còn là nguyên soái quân đội của Phi Long đế quốc, cho đến giờ chưa từng thất bại qua, hắn chính là Phi Long đế quốc chi trụ, là công tước và cũng là một trung lương của gia tộc Á Tư, không có gia tộc Á Tư thì Phi Long đế quốc cũng không có cường thịnh như hiện nay vì thế hoàng thượng vô cùng tín nhiệm, yêu mến.

Còn người vợ tên Lam Lam, là nữ nhi của tể tướng đương triều, thực lực đạt đến Đại ma đạo sư, tại Phi Long đế quốc cũng có rât nhiều người sùng bái hâm mộ, phần lớn trong số đó đều là nữ nhân, hơn nữa cũng xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, là một người ôn nhu lương thiện.

Cổ Phong nhìn thấy cha mình khẩn trương như vậy, hơn nữa trên tay còn bế một đứa trẻ, nghi ngờ hỏi: “Cha, đứa trẻ này là ai ? Tại sao cha lại bế đứa trẻ này về đây vậy?”

Lam Lam nhìn thấy đứa trẻ đáng yêu như vậy làm cho bản năng người mẹ trỗi dậy, kết hôn đã nhiều năm mà nàng cũng không có mang thai, nhìn thấy một đứa trẻ đáng yêu như vậy bèn ôm nó vào lòng giống như là bảo bối vậy, bất tri bất giác nhìn đứa trẻ mỉm cười.

Khải Liệt thở dài rồi nói: “Một đứa trẻ tội nghiệp, nó chính là con trai ân nhân của ta, bởi vì cha mẹ nó có thể đã gặp bất trắc cho nên ân nhân mới kêu ta chiếu cố cho nó, từ hôm nay trở đi Tử Tinh – Á Tư cũng chính là cháu ta, các ngươi năng chiếu cố cho nó thật tốt.”

Cổ Phong cũng nhìn một chút đứa trẻ, hắn mặc dù không có con nhưng thượng thiên chẳng phải đã đem đến cho hắn đây sao, nghĩ tới đó hắn bỗng cao hứng gật đầu nói: “Cha yên tâm, kể từ hôm nay con sẽ coi Tử Tinh như con ruột của mình.”

Lam Lam lại càng vui sướng hơn, quả thực không nỡ buông đứa trẻ ra, ôn nhu nói: “Tử Tinh ngoan a, sau này đây chính là nhà của con, còn ta sẽ là mẫu thân của con a, ngoan nào.”

Khải Liệt mỉm cười gật đầu, cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện này, sau đó xoay người lại nhìn ra bên ngoài bầu trời thở dài nói: “Ân nhân, chúng ta nhất định sẽ chiếu cố tốt cho nó, hy vọng các người cũng bình an vô sự a”

Đột nhiên một tiếng khóc vang lên phá tan sự yên lặng của căn phòng, nguyên lai nhân vật chính của chúng ta cất tiếng khóc làm cho Lam Lam cuống lên, vội vã dỗ dành: “Tử Tinh ngoan a, đừng khóc nữa, ngoan nào …” vừa dỗ dành vừa đi vào trong phòng.

Khải Liệt lấy ra ‘Hắc ám ma giới’ cẩn thận cất vào trong lòng ngực, bây giờ còn không thể để cho Tử Tinh biết được, chờ cho hắn lớn lên sẽ giao giới chỉ này cho nó làm quà sinh nhật vậy.

Cổ Phong sau đó cũng đi vào trong phòng, chứng kiến Lam Lam đang ôn nhu ngắm nhìn Tử Tinh thì trên mặt cũng nở nụ cười rạng rỡ, hắn cảm tạ thượng thiên đã cho hắn một đứa con trai, nhất định sẽ coi nó như con ruột của mình. Cổ Phong chậm rãi đến bên giường ngắm nhìn đứa trẻ đáng yêu, sau này cuộc sống chắc sẽ càng thêm mỹ mãn a!

Bình luận





Chi tiết truyện