chương 34/ 43

Có ai quy định, tình địch của phụ nữ nhất định phải là phụ nữ không nhỉ?

Mặc dù đáy lòng đang hạ quyết tâm cùng với Cao Phàm một lần nữa bắt đầu, hơn nữa còn là lấy sự chủ động của tôi làm vũ khí chính, nhưng là nghĩ thì dễ mà làm thì khó quá chừng.

Trước tiên bỏ qua thái độ nho nhã lễ độ kiêm khách khí của Cao Phàm đối với tôi khi về đến nhà, tại thời gian mấu chốt này, tự nhiên lại cho tôi không biết ở đâu nhảy ra một tên Trình Giảo Kim!

Anh ta tốt nhất đừng cho tôi biết anh ta thật sự họ Trình, tên là Giảo Kim, nếu không tôi nhất định sẽ đem anh ta ném ra ngoài biển!

Bởi vì Cao Phàm đi công cán nước ngoài, cho nên tôi ngay cả muốn chủ động cũng không có cơ hội, bất đắc dĩ, đành phải đợi.

Thật vất vả chờ được hắn trở lại, không nghĩ tới ngay cả Trình Giảo Kim cũng cùng nhau được tôi đợi trở về.

Kể ra ngày hôm đó tôi là nhận được tin tức từ phòng Tổng giám đốc gọi điện thoại tới mà biết được Cao Phàm về nước. Bởi vì thời gian quý giá, Cao Phàm vừa hạ cánh đã về văn phòng công ti, không phải không thừa nhận, hắn thật sự là một thủ trưởng vô cùng chuyên nghiệp.

Vui sướng bước ra từ thang máy thông đến phòng Tổng giám đốc, đã nhìn thấy Thần giữ cửa Tống vẻ mặt kích động kiêm nghiêm túc hướng tôi chạy tới.

Từ lúc công khai quan hệ giữa tôi và Cao Phàm, Thần giữ cửa Tống, à quên, Thư kí Tống đối với tôi thêm vài phần kính trọng, cũng cùng tôi duy trì mối quan hệ theo quy củ. Tuy tôi mỗi lần tới cô ta cũng hướng tôi chào hỏi, nhưng hôm nay, chạy tới đón tiếp tôi, cũng làm tôi quá thụ sủng nhược kinh đi?

Chú thích: Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ)

Không đợi tôi mở miệng hỏi, Thư kí Tống vẻ mặt thần bí đối với tôi nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc hiện tại cùng một người, à. . . . . . Nói như thế nào nhỉ, cùng một người rất xinh đẹp không biết là nam hay là nữ đang cùng một chỗ, cô mau vào đi!"

Không biết là nam hay là nữ? Người này hẳn là yêu quái mới đúng.

Hơn nữa, Thư kí Tống cô một bên muốn tôi mau vào đi, một bên lại lôi kéo tôi không tha, rốt cuộc là cô muốn thế nào đây hử?

Rốt cục cửa chính văn phòng tổng giám đốc mở ra, ai ngờ chào đón tôi nhưng lại là một màn làm cho tôi đau lòng vô cùng.

Chỉ thấy Cao Phàm cùng cái người rất xinh đẹp không biết là nam hay là nữ kia đang hôn nhau. . . . . .

Chờ một chút, nhìn kỹ, hình như là Cao Phàm bị cưỡng hôn chứ không phải là bọn họ đang ôm hôn.

Thấy tôi sắc mặt tái nhợt xuất hiện ở cửa ra vào, Cao Phàm lập tức giãy dụa đẩy ra người nọ, vẻ mặt quan tâm đi đến bên cạnh tôi hỏi thăm.

Mỹ nhân lúc này cũng xoay người mặt ngó tôi.

Phải thừa nhận, người này thật là xinh đẹp mức khiến cho người ta không biết là nam hay nữ, mái tóc mà tôi mơ ước đã lâu xoăn vàng dài đến thắt lưng, làm cho người kinh diễm là gương mặt trước mắt, làn da trắng nõn, hai chân thon dài, vóc dáng hoàn mỹ của người mẫu. . . . . .

Phải thừa nhận, mới vừa rồi hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau vô cùng đẹp mắt, nếu như Cao Phàm không phải một trong những nhân vật chính ..., tôi nhất định sẽ dùng di động chụp lại để từ từ thưởng thức.

Không biết mỹ nhân rốt cuộc là trai hay là gái đây ?

Theo quan sát và giác quan thứ sáu của tôi suy đoán, người này vô cùng có khả năng là yêu tinh, thân thể là đàn ông, mà sinh lý cùng với cách ăn mặc lại là phụ nữ.

Rất nhanh, suy đoán của tôi phải có được Cao Phàm xác thực.

Sau khi xác định rằng tôi ổn cả, Cao Phàm giới thiệu chúng tôi với nhau.

"Anh này chính là Louis, nhà nhiếp ảnh đến từ nước Mỹ, là đàn ông ." Cao Phàm giới thiệu nói.

"Ôi! Sao lại khách khí như vậy, gọi người ta Lộ Lộ là được rồi!"

Một câu nghe sao cũng ẻo lả không tả nổi..., từ trong miệng anh ta nói ra làm cho tôi thấy một chút giả tạo cũng không có, thanh âm từ tính rất êm tai.

Còn may anh ta đàn ông, cũng may Cao Phàm không đó đó, nếu không tôi thật là một chút cơ may cũng không có.

"Xin chào! Tôi là. . . . . ." Xuất phát từ lễ phép, tôi đích thân hướng hắn chào hỏi.

Cũng không phải là tôi muốn chủ động, mà là cũng không thể để cho anh ta không đến xỉa gì tới tôi mà vươn móng vuốt ra được?

"Tôi biết rõ cô là ai!" Louis ngắt lời tôi mà nói...: “Vợ Cao Phàm chứ gì!"

Khóe miệng của tôi nhịn không được mà run rẩy một chút, bởi vì hắn vừa nói vừa cho tôi một cái ôm.

Thừa dịp ôm tôi, Louis nhỏ giọng bên tai tôi thì thầm: "Nhưng mà, người đàn ông này tôi chấm rồi!"

Chấm dứt cái ôm lễ phép, hắn cho tôi một nụ cười mà trong mắt tôi nó đê tiện nhất thế kỷ này, đáng chết nhất chính là tôi vẫn cảm thấy nó rất đẹp.

Bây giờ là tình huống gì? Tình địch lại chủ động sẵng giọng với tôi?

Tôi không khỏi dưới đáy lòng ai thán: vì sao! Tình địch của tôi thì không thể bình thường một chút hả? Như đối phương là phụ nữ bình thường tôi còn có thể chấp nhận được, sao hết lần này tới lần khác lại là tên gay bất nam bất nữ này, không cần nghĩ cũng biết là sẽ rất khó giải quyết.

Tôi khóc không ra nước mắt nhìn hắn, thật sự không nghĩ ra mình tại sao mình lại dễ dàng gặp gỡ loại người này như vậy, GAY đó! Người bình thường muốn chạm mặt cũng khó khăn, nhưng tôi từ khi quen biết Quan Duẫn Phi cái giới GAY này từ đó về sau liên tiếp gặp, chẳng lẽ là vấn đề từ trường? ( sức hút, lực hút)

Tôi thật sự không biết muốn trả lời thế nào, vì vậy đơn giản lựa chọn trầm mặc.

"Lần này anh ta đến đây, là bởi vì tôi định cho hai người hợp tác đồ án thiết kế lần này, mà em là đối tượng hợp tác do anh ta điểm danh." Cao Phàm đơn giản giải thích nguyên nhân tại sao Louis đứng trước mặt tôi.

Khá lắm, rõ ràng dùng lại chiêu của La Y Y, chẳng lẽ bọn họ là biết nhau ?

Hơn nữa, Cao Phàm ơi Cao Phàm, anh rõ ràng lại dám đem vợ và người tình nhốt chung một chỗ, bây giờ mà không phải là hắn chết thì em vong nha!

Thấy Louis vẻ mặt tươi cười không có ý tốt, ôi má ơi, tôi dám dùng đầu đến đánh cuộc, thời gian hợp tác kế tiếp tuyệt đối sẽ không thú vị chút nào!

Bình luận





Chi tiết truyện