“Hừ, ngươi cho là ngươi có khả năng gây trở ngại quyết định của ta à?” Đại hán trong bóng tối bóp các ngón tay kêu ‘rôm rốp’, đi gần về phía Mộ, từng bước từng bước đều như bao hàm thiên quân chi lực. Ở bước thứ mười thì dừng lại, ánh mắt đại hán tràn ngập khinh miệt.
“Như vậy, có thể động thủ chưa?” Giọng Mộ không buồn không vui, lúc nào cũng thiếu cảm tình như thế.
“Ít nói nhảm, động thủ đi!” Thợ săn nhanh như chớp lấy ra khẩu MK23 đường kính 9mm đã được đặc chế từ trong ngực, trong nháy mắt viên đạ theo hướng Mộ bắn tới.
Cùng một người cùng một khẩu súng cơ hồ trong cùng một lúc bắn đạn ra, lại giống như bao trùm tất cả phương hướng.
Trong lòng thợ săn âm thầm tự hào về tuyệt kỹ mình khổ luyện mấy năm —— Góc độ cùng mật độ đạn thế này, căn bản không cần lãng phí thuần ngân (bạc 100%) đối phó với hấp huyết quỷ, có thể trong nháy mắt bắn bọn chúng thành tổ ong vò vẽ.
Thế nhưng —— Khi hắn chờ mong máu tươi nở rộ, Mộ biến mất.
Nụ cười đắc ý trên miệng còn chưa lui đi, trước mắt thợ săn xuất hiện một thanh niên áo sơ mi trắng quần jean —— Từ trên cao nhìn xuống trùng kích, tay phải Mộ níu chặt cổ thợ săn, sống tay phải vung ra chém rụng cây súng lục xa xỉ, đầu gối phải đánh vào phần bụng cường tráng của đại thúc, vật ngã hắn, sau đó lại không hãm được trượt ba năm mét mới dừng lại.
“…” Cái tư thế này tựa hồ có chút quen mắt.
Tóc mái che đi ánh mắt của Mộ, thấy không rõ biểu tình, nhưng mà có thể tưởng tượng gương mặt hắn cũng chẳng lộ biểu tình gì. Hắc miêu từ cổ áo mở rộng “meo ô” một tiếng nhảy ra ngoài, thí điên thí điên chạy đến chỗ súng lục rơi xuống, vây quanh hai bên.
“Quả nhiên là hệ thống vũ khí hoàng kim phong bạo nha, a a a, có hai hệ thống chuyển đổi qua lại luôn! Khẩu súng này chắc chắn rất mắc đó!!!”
“Là vũ khí mạnh, thích thì mang về cũng được.”
“…” Thì ra là vũ khí mạnh sao?
“…” Có cần cầm một cách đương nhiên thế này không nha thân [1]!
[1] Thân: một cách xưng hô, lúc đầu mình tính để thuần việt nhưng sau này tác giả dùng nhiều nên mình giữ nguyên văn, nghe cũng dễ thương.
Mộ không có việc gì liền dùng tay trái chế trụ cánh tay thợ săn kéo đến bên mép, nhìn thoáng qua đại thúc còn đang khiếp sợ, buông tay phải kéo áo choàng hắn lên tuỳ ý lau một chút, sau đó há miệng ——
Cắn lên.
“…” Mặt con nít cùng cô gái xinh đẹp hoá đá xong thật vất vả có chút khôi phục thì lại hoá đá lần thứ hai.
“Ngươi… ngươi…” Đại thúc thợ săn hấp huyết quỷ cảm giác sức mạnh của bản thân đều bị rút đi, trợn to mắt nhìn hấp huyết quỷ ưu nhã liếm đi vết máu trên răng. “Lẽ nào truyền thuyết là thật, ngươi là Mộ Ni… A!”
Này này, đừng lần nào cũng dùng phương thức xách cổ người ta lên rồi vứt xuống cho bất tỉnh được không?
“Truyền thuyết gì đó, không tin vào được.” Mộ xốc lên Mộ Hi đã trở về hình người đang ôm MK23 chảy nước miếng, chậm rãi đi về nhà — đi đến hướng trái ngược.
“Toreador, trông tốt hài tử của cô, tạm biệt.”
Tuy rằng Mộ Hi không gặp được nhiều hấp huyết quỷ, nhưng hắn tuyệt đối không thể thừa nhận Mộ là hấp huyết quỷ đẹp trai nhất hắn từng gặp.
Dù cho hấp huyết quỷ đẹp trai cắn động mạch chủ trên cánh tay tráng hán nhìn cũng rất không có mỹ cảm được không! Nhất là hình dạng răng nanh cắn đến miệng đầy máu thật sự là quá phá hư mỹ cảm!
Giống như Mộ vậy — Tuy rằng không có thiên sinh lệ chất nhưutiểu miêu yêu hắn nhưng ít nhất lôi ra ngoài cũng là một khốc suất ca mặt than, không phải là dưới ánh trăng ôm một cô gái xinh đẹp, nhẹ nhàng hôn lên cần cổ trắng nõn của cô ấy sao?
“Máu quá yếu, khó uống.” Tuy rằng giữa hấp huyết quỷ cùng người không giống như hấp huyết quỷ cùng hấp huyết quỷ, hút máu cường giả có thể tăng cường sức mạnh của bản thân, thế nhưng đã đứng ở đỉnh kim tự tháp, Mộ vẫn thích tư vị máu của nam giới thành niên tràn đầy sức mạnh.
Thật sự là… Mộ Hi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Truyền thuyết đúng là không đáng tin cậy, nhưng mà đại thúc thợ săn đáng thương thật là một chút cũng không tiếc nuối đi — Hơn một trăm năm trước ở Châu Âu, lúc đó thợ săn hấp huyết quỷ cường đại nhất đã từng một một hấp huyết quỷ còn cường đại hơn.
Trong truyền thuyết, hắn có một tốc độ không phải người mà là quỷ.
Trong truyền thuyết, hắn chỉ dùng một chân phải phế đi cánh tay của thợ săn nổi danh nhất lúc ấy.
Trong truyền thuyết, hắn không giết chết thợ săn mà chỉ hút máu của hắn, hành động như châm chọc cùng cảnh cáo.
Trong truyền thuyết, hắn không có răng nanh thật dài của hấp huyết quỷ, vì vậy thợ săn gọi hắn bằng danh hiệu “Vô nha Quỷ Vương” (Quỷ Vương không răng).
Trong truyền thuyết, tay hắn được xưng là “Thần chi hữu thủ” — Tay thần có thể bóp nát cổ họng tất cả địch nhân.
— Tên của hắn, Mộ Ni Thụy.
.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: PS: Toreador, một trong mười ba thị tộc hấp huyết quỷ, người cuồng nhiệt truy cầu cái đẹp cùng nghệ thuật. Mộ Mộ là tộc Gangrel… Đến lúc nào đó, sẽ thú tính đại phát (Phi phi, ngươi đang suy nghĩ sự tình tà ác gì đấy = = Mọi người hiểu không) (Tộc Gangrel – Mật Đảng, có được sức chiến đấu hoàn mỹ, khước từ văn minh, thiên tính là thích cô độc mà lưu lạc hoang dã, làm bạn cùng dã thú, bên trong gen cũng không thể tránh khỏi có một chút thú tính.) Ngoài ra, “Mộ Ni Thụy” không biết là xưng hô của hấp huyết quỷ nơi nào, hiện tại tui lên Baidu tìm thế nào cũng không ra, toàn bộ tham khảo 《Hấp huyết quỷ kiếp trước kiếp này》(Suất Vân).
.
Chú thích: 13 thị tộc Hấp huyết quỷ (Vampire).
Hấp huyết quỷ (Vampire) chia làm 3 thị tộc: Bí ẩn đồng minh (Camarilla, Mật Đảng), Ma yến đồng minh (Sabbat, Ma Đảng), Độc lập thị tộc (Trung lập Đảng). Ngoài ra còn có Diệt vong thị tộc (Cappadocians) nhưng tộc này đã diệt vong nên không tính đến nữa.
– Mật Đảng: Brujah, Gangrel, Malkavian, Nosferatu, Toreador, Tremere, Ventrue.
– Ma Đảng: Lasombra, Tzimisce.
– Trung lập Đảng: Assamite, Setites, Giovanni, Ravnos.
Lịch sử hấp huyết quỷ:
Nguồn gốc khai sinh của hấp huyết quỷ, dựa vào một quyển sử ký bí mật đó chính là một nhân vật trong thánh kinh mang tên Cain. Adam và Eve sau khi bị Thượng Đế trục xuất khỏi vườn địa đàng thì trở về với cuộc sống hoang dã. Họ sinh ra rất nhiều đứa con, Cain chính là đứa con đầu lòng của họ, con người thứ 3 của thế giới. Cain là một nông dân, sống chung cùng với người em trai. Cả hai mỗi ngày đều phải dâng cho Thượng Đế cống phẩm. Một ngày khi cả hai cùng dâng nạp cống phẩm, Cain dâng lên rau quả, trong khi đó người em trai, một người chăn dê, lại cống thịt dê. Cain tỏ ra đố kỵ vì thế giết chết người em của mình. Đến ngày thứ 2, Thượng Đế hỏi Cain về người em trai thì Cain nói rằng không hay biết. Thượng Đế tức giận nói: Ta nghe thấy tiếng khóc than của em trai mi, mi phải lãnh sự trừng phạt. Cain lập tức xin tha mạng, Thượng Đế liền nói: Ta sẽ không giết mi, ta biết sau này mọi người sẽ đều xa lánh mi, vì vậy ta sẽ cho mi một ký hiệu để người đời giày vò mi nhưng không giết mi để mi mãi mãi phải chịu lời nguyền rủa này. Sau đó Cain bị đày đến một vùng đất mà hiện nay chính là Phi Châu, phải dựa vào máu của người sống để sinh tồn và mãi không chết để chịu đựng lời nguyền rủa của con người. Trong sách Whitewolf có ghi lại, sau này Cain kết hôn cùng với người tình của Satan là Lilis. Lilis đã hướng dẫn cho Cain cách hút máu để lấy năng lượng. Vì sống một cuộc đời khá cô quạnh nên Cain đã sản sinh ra hậu thế cho mình, đó chính là hấp huyết quỷ thế hệ thứ hai. Thế hệ thứ hai này có 13 hậu nhân, và 13 hậu nhân này chính là hấp huyết quỷ thế hệ thứ ba. Hấp huyết quỷ thế hệ thứ ba là những kẻ may mắn sống sót sau cơn đại hồng thủy Noah. Chúng thiết lập nên 13 bộ tộc khác nhau của hấp huyết quỷ và giết chết cha mẹ của chúng.
Bình luận
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1