Nụ cười thê lương nở ra trên khóe môi cô, giọng nói của cô nho nhỏ. Giống như mơ: “Ngày mai……..chúng ta còn có ngày mai không?”
Biểu hiện của anh gần như cứng đờ trên mặt, giọng nói của cô vẫn là hư
vô, giống như mơ, giống như lông vũ bị gió cuốn lên, bất lực, không kìm
lại được: “Mấy ngày hôm nay anh cứ gặp ác mộng, anh mơ thấy gì thế? Có
liên quan đến em không? Anh toàn nói mê, mấy lần anh đều gọi tên em.”
Cô nhìn anh, lặng lẽ, thê lương nhìn anh: “Em biết, thời gian của chúng ta không nhiều nữa, hoặc nói, là thời gian của em không nhiều nữa. Anh
từng nói anh yêu em, cho dù là thật, nhưng, tình yêu của anh dành cho em cũng không thể đủ xóa bỏ tất cả, anh xưa nay ân oán rõ ràng, anh sẽ
không vì em quên đi tất cả mọi chuyện xảy ra trước đây. Nhà họ Phó nợ
anh, anh đòi lại không thiếu một đồng, về tiền bạc, về tình người, một
đồng cũng không thiếu. Em biết.”
“Em nghĩ Giản Tử Tuấn nhất định là đồng bọn của anh trong việc này, có là từ sớm, anh ta lộ dấu vết ra cho em, có lẽ cũng là anh sai khiến. Anh nhất định sớm đã bố trí cái kết
này, Hách Thúc nói là hai công ty hợp mưu, từ đó dẫn đến cái chết của
cha em, trong đó có một công ty là Đông Cù sao?”
“Dịch Chí Duy, anh là một ác quỷ, anh sớm đã tính toán tất cả, anh bày thiên la địa võng,
chỉ đợi từng người nối tiếp từng người của nhà họ Phó chui vào, anh muốn khiến em không còn gì nữa đúng không, bây giờ em quả thật không còn gì
nữa, anh cầm dao em là cá nằm trên thớt.” Cô nhắm mắt lại, nước mắt lã
trã chảy xuống, “Anh muốn thế nào, thì thế ấy đi!”
Cô xưa nay ngốc hơn anh, nhưng lần này cô lại quá thông minh, cô chỉ thông minh một lần này, đã đủ rồi, đủ rồi…..
Cô sớm đã không còn gì nữa, chỉ còn lại anh——-Cuối cùng ngay cả anh
cũng mất đi, có lẽ, cô xưa nay chưa từng có anh, chỉ là anh tạo ra một
hình ảnh giả dối đã có được……
Giống như là chiếc chiếu hoa sen của
cha, cô cho rằng chính là thay mặt cho cha, thật ra cái gì cũng không
phải, cái gì cũng không có.
Cái gì cũng không có……..
Anh không biết bản thân mình đứng ở đó bao lâu, anh cũng không biết cô đi làm gì, anh kéo dài từng ngày từng ngày, nhưng ngày này vẫn cứ đến. Anh tỉ mỉ
trù tính thiên la địa võng, anh sớm đã muốn thấy kết cục, anh thắng rồi, anh nên cười nâng cốc chúc mừng.
Xa xa truyền đến một âm thanh
nặng nề, giống như là người đang ngủ không cẩn thận đập vào đầu, anh đột nhiên lao vào phòng ngủ bên cạnh như phát điên, cửa sổ mở lớn, rèm cửa
phất phơ trong gió đêm thành một đôi cánh màu đen to lớn, anh lao đến
bên cửa sổ, không có gì, không nhìn thấy gì, phía dưới là màn đêm đen
kịt, đen sâu như biển, tuyệt vọng như biển…….
Tay anh đập vỡ một
tấm kính ở bên cạnh, máu chảy xuống theo vết nứt của kính, anh không cảm thấy đau chút nào, anh chỉ tê dại đứng dậy. Anh hủy hoại đi tất cả mọi
thứ anh yêu quý nhất, anh tự tay bóp chết tình yêu của mình. Cuối cùng
cô đem theo sự bán tin bán nghi ra đi, cô không tin anh thật sự yêu cô,
bởi vì cô không tin anh sẽ hủy hoại người anh yêu, ngay cả bản thân anh
cũng không tin, nhưng anh vẫn làm.
Anh đã thắng triệt để rồi sao?
Anh gầm lên như con thú bị thương, thứ anh thua là cả thế giới, một thế giới anh sẽ không bao giờ có nữa! Anh yêu cô nhường nào, chỉ có bản
thân anh mới biết.
Máu ròng ròng chảy xuống theo cổ tay, anh giống
như là con thú bị nhốt phẫn nỗ tuyệt vọng đập của kính: “Thánh Hâm!
Thánh Hâm…….”
Cơn ác mộng đêm hôm nay, sẽ không ai có thể gọi anh tỉnh dậy nữa.
“Bây giờ là tin tức đặc biệt, Phó Thánh Hâm bạn gái của Dịch Chí Duy
chủ tịch chấp hành Đông Cù, ông lớn ngành tài chính nổi tiếng 4h sáng
hôm nay, đã nhảy lầu tự sát tại chung cư nổi tiếng ở Thiên Mẫu của Dịch
Chí Duy, nguyên nhân không rõ. Theo người phát ngôn của phía cảnh sát,
sau khi họ nhận được tin báo lập tức đến hiện trường, không hề phát hiện ra dấu viết đáng nghi. Theo bác sỹ cấp cứu chứng nhận, lúc họ kịp đến
Phó Thánh Hâm đã chết. Theo tình hình phía cảnh sát công bố, lúc thảm
kịch xảy ra Dịch Chí Duy cũng có mặt tại hiện trường, hiện này bộ phận
quan hệ xã hội của Đông Cù từ chối tất cả mọi cuộc phỏng vấn……”
……
Về vụ án nhảy lầu của cô Phó Thánh Hâm bạn gái chủ tịch điều hành Đông
Cù-Dịch Chí Duy đã có tiến triển mới, hiện nay phía cảnh sát đã loại bỏ
mưu sát và các khả năng khác, nhận định bi kịch này là vụ án tự sát.
Hiện nay Dịch Chí Duy vẫn không chấp nhận bất cứ cuộc phỏng vấn nào, bộ
phận quan hệ xã hội của Đông Cù yêu cầu giới truyền thông tự kiềm chế,
đừng đi làm phiền chủ tịch Dịch đang đau khổ…….
……
“Hôm nay là ngày đưa tang của Phó Thánh Hâm, điều khiến người ta thất vọng đó là,
chủ tịch Đông Cù—Dịch Chí Duy không hề tham gia tang lễ……”
Bình luận
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1