chương 12/ 16

Sau một hồi tìm kiếm...

- Hả, vẫn chưa tìm thấy Kim Ngưu? - Bảo Bình há hốc mồm

- Sao, sao phải tìm tôi?

Khi mọi người còn đang suy nghĩ xem Kim Ngưu đã đi đâu thì bỗng nhiên, từ đằng sau, Kim Ngưu bỗng xuất hiện, trong bộ dạng quần áo ướt nhẹp.

-Kim Ngưu, sao quần áo cậu ướt nhẹp thế này? - Song Ngư nhìn thấy, lo lắng hỏi

- Tớ không sao. Chỉ là băn nãy, do sơ ý nên tớ ngã vào bể nước. May là nó cũng không sâu lắm - Kim Ngưu ôn tồn giải thích

- Ừ, thế thôi, chúng ta đi tiếp thôi. - Cự Giai thấy mọi việc đã bình thường liền thốc giục mọi người tiếp tục tìm kiếm

Cả bọn liền nhốn nháo, tiếp tục đi tìm. Chỉ có Thiên Bình, sau khi Kim Ngưu quay trở lại, cô cảm thấy có điều gì đó khó hiểu. Kim Ngưu bảo cậu ấy ngã xuống bể nước nhưng tại sao ở cổ tay của cậu ấy lại có vết hằn hình dây thừng?

Đang mải suy nghĩ nên cô không để ý, khiến cho mình ngã vào một căn hầm bí mật. Vì cô đi chậm hơn mọi người nên cũng chả ai để ý lắm.

Nhắc đến Kim Ngưu, sau khi quay trở lại, cậu bỗng trở nên im lặng lạ thường. Khiến cho người đó cảm thấy hơi lo lắng

....

Khi mình đang đi vệ sinh, bỗng từ đằng sau có 1 người đàn bà lấy một cái khăn bịt lên miệng mình khiến mình ngất xỉu. Khi đang bất tỉnh thì bỗng dưng bà ta bỗng dưng dội một gáo nước khiến mình tỉnh dậy.

...

- Ngủ ngon không? - Mụ đàn bà kia cất tiếng hỏi

- Bà là ai, sao lại bắt tôi?- Kim Ngưu vừa hỏi vừa cố gắng hết sức để tháo dây thừng

- Ta cho ngươi hai lựa chon: + Một là làm gián điệp cho ta, phá đám tụi nhóc đó, không để cho tụi nó biết bí mật ở nơi này

+ Hai: Chết. Ngươi có 3 giây để quyết định

Nghe đến từ chết, Kim Ngưu rất hoang mang, hắn không muốn chết. Nhưng hắn cũng muốn trả thù cho Ma Kết nữa

Mụ đàn bà kia thấy Kim Ngưu đang phân vân, mãi không nói được câu tả lời, liền phi con dao vào ngay sát tai của Kim Ngưu. Khiến hắn bị xước,máu chảy ra không nhiều lắm.

Bị chấn động bởi con dao, Kim Ngưu không suy nghĩ gì mà nói:

- Ok, tôi đồng ý - Mặt hắn tái xanh lại

- Tốt. Bây giờ ngươi quay lại đó đi. Nhưng nếu ngươi không làm đúng nhiệm vụ của mình, ta sẽ phóng con giao này vào đúng tim ngươi bất cứ lúc nào. - Mụ đàn bà buông một lời cảnh cáo rồi biến mất

Phải mất một hồi Kim Ngưu mới dám đứng lên và quay lại. Bây giờ nghĩ lại tới lúc đó, hắn vẫn còn rất sợ.

Trong lúc đó...

Thiên Bình ngã xuống một căn hầm bị bỏ hoang, xập xệ và rất tối. Cô cố gắng dựa vào một chút ánh sáng yếu ớt từ chiếc điện thoại mà mò đường ra. Bỗng nhiên

Phịch - Thứ gì đó làm cô vấp ngã và ngã xuống.

Quay đầu lại, cô mới nhận ra, đó là...

MỘT BỘ XƯƠNG NGƯỜI

-AAAAAAAAAAAAAAAA - Cô hét toáng lên

Sau khi lấy lại được bình tĩnh, cô nhìn lại và nhận ra không chỉ có một bộ mà còn có đến 12 bộ xương. Trong bộ xương cô vừa vấp phải, có một chiếc balo. Cô hết sức cẩn thận lấy chiếc balo đó ra. Trên chiếc balo đó có ghi tên chủ của nó: “ Nhị Ngư“. Mở chiếc balo ra, cô thấy một tờ giấy giống hệt như cả bọn nhận được nhưng còn thêm một mẩu giấy:

“Các người vẫn chưa tìm ra được phải không? Thôi, nể mặt các người, ta sẽ cho các người một gợi ý:

Khi đường mặt trời chiếu vào ngôi nhà này,

Khi 12 con người đứng ở nơi cao nhất,

Khi 2 con cá đã trở về nhà mình

Đó là dấu chấm hết của 11 con người”

Thoạt đầu, Thiên Bình đọc, cô không hiểu cái gì cả. Nhưng cô chắc chắn rằng những thứ này sẽ giúp ích cho cuộc tìm kiếm. Không chần chừ, cô cho tất cả vào balo, cố gắng hết sức để tìm được đường ra.

...

- Này, sao không thấy Thiên Bình đâu nhỉ? - Bảo Bình thấy Thiên Bình mãi không đuổi kịp được, lấy làm lạ, hỏi

- Đừng nói là lại mất tích nữa nhá!? - Bạch Dương kinh ngạc, hết đứa nọ lại đến đứa kia mất tích

- Tớ ở đây - Một giọng nói thều thào ngay bên cạnh tai Bạch Dương khiến cô nàng giật mình, xém chút nữa là xỉu

- Thiên Bình!!!!!Cậu đi đâu mà để bọn này lo thế hả? - Xử Nữ lên giọng giáo huấn nhưng trong lòng thầm cảm ơn ông trời vì Thiên Bình không sao. Cô không muốn thấy một người bạn nào chết trước mặt mình nữa đâu

- Tớ vừa bị ngã xuống một căn hầm bỏ hoang và... - Thiên Bình nhanh chóng tóm tắt lại những gì mình vừa mới trải qua và đưa tờ giấy cho cả bọn xem

Sau khi mọi người đọc xong tờ giấy, Thiên Bình mới cất tiếng hỏi:

- Cự Giair, Bảo Bình, các cậu nghe truyền thuyết ngôi nhà ma này từ ai?

Suy nghĩ một lúc, Cự Giai nói:

- Bọn tớ đi ngang qua ngôi nhà này thì nhìn thấy một bà cô đang đứng quét sân trước của ngôi nhà này. Bà ấy chính là người kể cho bọn tớ nghe về ngôi nhà ma đó đó.

...

- Này, Song Ngư, Song Ngư, cậu làm sao vậy? Song Ngư!!!!!!!!!!!!!! - Sư Tử thấy bỗng dưng Song Ngư đọc xong tờ giấy đó, cậu ấy ngất xỉu

- Vẫn còn thở. Chắc cậu ấy chỉ hơi mệt thôi. Đưa cậu ấy đi nghỉ đi. Mai chúng ta sẽ đi tìm kiếm tiếp. - Nhân Mã nhanh chóng quyết định

Thiên Bình mặc kệ cho mọi người đi, cô vẫn ở phía sau, trầm tư suy nghĩ một lúc. Bỗng nhiên,, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô. Nhưng cô không có đủ chứng cứ để chứng minh. Phải để tiếp tục tìm kiếm thôi.

- Thiên Bình, chúng ta đi thôi - Bạch Dương thấy Thiên Bình đang trầm tư suy nghĩ liền gọi lại

Câu nói đó của Bạch Dương dường như đã đánh thức cô khỏi những suy nghĩ miên man. Cô dừng nghĩ và chạy tới chỗ Bạch Dương

Bình luận





Chi tiết truyện