chương 11/ 16

Trải qua nhiều đường hầm hiển trở, tối tăm, mạng nhện giăng đầy, cả bọn cũng đã tìm được nơi Bạch Dương bị bắt cóc, nơi Ma Kết bị... sát hại. Bỗng nhiên...

- Nhìn nè!!!- Kim Ngưu nhặt một tờ giấy ở dưới chân mình lên, giở ra, đọc:

Cái chết của cậu thanh niên băn nãy chỉ là lời cảnh cáo. Thực ra, ta phải giết hết tất cả mấy người. Nhưng ta nghĩ lại, cho các cậu một con đường sống. Nếu các cậu có thể tìm ra được chân tướng của bức ảnh này và người con gái mất tích của chị tôi trước bình minh ngày kia, ta sẽ tha cho mọi người. Nếu không, đừng hòng ra khỏi đây. Chúc các cô cậu may mắn. Vào bình minh của ngày kia, tôi sẽ gặp cô cậu ở tầng áp mái của tòa tháp cao nhất ở đây. Gợi ý: Đứa con gái của chị ta trạc tuổi cô cậu

Sau đó, Kim Ngưu lật phía đằng sau thi thấy một bức ảnh hình một bà mẹ xinh, hiền hậu đang bế một đứa con khoảng chừng 1 tuổi.

- Đây chắc là đứa con gái của chị của mụ đàn bà đó đây mà - Cự Giai sau khi đọc xong nói

- Các cậu thấy sao về bức thư này? - Bạch Dương suy nghĩ một lát rồi hỏi, sau đó quay sang liếc nhìn Xử Nữ

- Tôi chấp nhận trò chơi này. Tớ sẽ phá ra bí ẩn năm xưa và trả thù cho Ma Kết - Xử Nữ nắm tay thành nắm đấm, gằn lên từng tiếng, nói

- Dù quyết định của cậu thế nào, bọn tớ cũng ủng hộ cậu - Bạch Dương đặt tay lên vai Xử Nữ, cùng quyết tâm, chí hướng, đáp

Nhìn thấy vậy, Xử Nữ thầm cảm ơn ông trời, cảm ơn ông đã cho cô gặp những người bạn tốt như thế này.

- Vậy chúng ta nên bắt đầu từ đâu?- Bạch Dương bắt đầu tò mò

- Hãy bắt đầu từ căn phòng của ngài Hayashi - Thiên Yết nói

- Có lí - Thiên Bình nói “ Trong phòng của ngài Hayashi chắc chắn có manh mối nào đó”

- Vậy thì đi thôi. Thời gian không có nhiều đâu!!!- Nhân Mã thấy mọi người còn đang chần chừ suy nghĩ, liền thóc giục mọi người

Sau một hồi tìm kiếm đường ra, mọi người cũng tìm được tới phòng của ngài Hayashi. Thoạt đầu nhìn qua, ta không nhìn thấy được gì đáng ngờ.

Song Ngư lúc này, khi mới bước vào căn phòng này, cô cảm thấy chóng mặt, đầu cứ ong ong, những ký ức không đầu không đuôi cứ liên tục tràn về như lũ. Cô cảm giác căn phòng này rất thân thuộc. Khi bước vào, cô có cảm giác như có một ai đó vô cùng quen thuộc đang giang vòng tay chào đón cô. Nhưng cô không thể nhớ được đó là ai. Người đó như... như... như mẹ cô. Nhưng đó chỉ là tưởng tưởng, lúc nào cô cũng muốn quên nó đi nhưng không thể

- Chia nhau ra, tìm xem có manh mối gì không? - Thiên Bình tuy có phần sợ hãi nhưng vẫn lãnh đạo mọi người.

Cả bọn chia nhau ra tìm một lúc. Bỗng nhiên, Bảo Bình mở trong một ngăn kéo ở bàn làm việc của ngài Hayashi và lấy ra một chiếc hộp gỗ được điêu khắc tinh xảo, được bao phủ một lớp bụi thời gian. Mở hộp ra, cô nhìn thấy bên trong là hàng chục bức thư chưa được gửi đi và trong đó có...

Gửi con gái yêu của mẹ

Con nhận được bức thư này thì chắc mẹ đã không còn được sống ở trên đời rồi và không còn được sống ở bên con nữa rồi. Con hãy hiểu cho mẹ. Mẹ buộc phải rời xa con. Để con có được một cuộc sống tốt hơn và mẹ phải trả thù cho người đã giết mẹ của mẹ ( bà ngoại của con) mụ đàn bà đã làm nhục danh của mẹ và dòng họ nhà ta. Khi con nhận được bức thư này, nếu muốn biết về sự thật quá khứ của mình, hãy đến số nhà 13 phố Germini, nó sẽ hé lộ cho con tất cả. Hoặc nếu không, con có thể thiêu hủy lá thư này cùng với lòng kiêu hãnh của con và làm như chưa có chuyện gì từng xảy ra. Mẹ không xin con tha thư cho mẹ, mẹ chỉ cần con có thể thông cảm cho những việc làm của mẹ. Đó là tất cả những gì mẹ hi vọng

Tạm biệt con gái yêu của mẹ - Pic yêu của mẹ

Annie Hayashi

Đọc xong bức thư này, cả bọn rùng mình vì sợ.

- Này, Nhân Mã, có phải Annie Hayashi là con gái của ngài Hayashi và cô gái Chikarin và cũng là chị của mụ đàn bà kia phải không? - Bạch Dương hơi run run nhìn Nhân Mã hỏi

- Hình như là vậy - Nhân Mã cố nhớ lại lúc ử cùng Bạch Dương. Đúng là mụ đàn bà đó có nhắc tới người chị quá cố của mình - Annie Hayashi.

- Vậy, chúng ta đã biết thêm được một manh mối nữa. Đó là đứa trẻ trong bức ảnh tên là Pic - Kim Ngưu nhìn bức thư rồi tổng kết lại

- Nhưng tớ nghĩ Pic là tên viết tắt - Thiên Yết nhìn lại bức thư rồi nói

Nghe thấy tiếng của Thiên Yết, Kim Ngưu cảm thấy khó chịu, lớn tiếng nói:

- Không cần cậu phải nói

- Thôi, không cãi nhau nữa - Thiên Bình phải nhảy và can. Thấy hai người này có nguy cơ làm loan ở đây, Thiên Bình phải chen vào.

Bị Thiên Bình nhắc nhở, Kim Ngưu cảm thấy vô cùng tức tối, liền bỏ đi ra ngoài, viện cớ là đi vệ sinh. Nhưng vừa bước ra ngoài cửa...

Ngồi suy nghĩ một lúc, sau đó Xử Nữ đứng lên và nói:

- Chúng ta sẽ tiếp tục đi tìm tiếp đi. Chứ tìm mãi ở đây cũng chả có gì đâu?

- Nhưng khoan đã, Kim Ngưu đâu rồi? - Thiên Yết lộ rõ vẻ mặt lo lắng, hoảng loạn

- Băn nãy cậu ấy đi ra ngoài, nói là đi vệ sinh nhưng đã đi được một lúc cũng khá lâu rồi - Sư Tử nói

Mọi người đang rơi vào một trò chơi nhưng nó quyết định cả cuộc đời của mình. Bây giờ, đã tìm ra manh mối để tiếp tục nhưng bỗng dưng, Kim Ngưu mất tích. Làm sao bây giờ?

- To be continued -

Bình luận





Chi tiết truyện