chương 5/ 23

“Ắt xì~~~~ ắt xì”.

Sáng sớm tinh mơ,ta bị một tiếng ắt xì kinh thiên động địa đánh thức.

“Ắt xì….,thực xin lỗi a,Tiểu Khải,đánh thức ngươi rồi ;”.Cha bên cạnh ta yếu ớt nói.

Ta vươn tay sờ trán hắn : “Có chút nóng,ngươi có phải hay không phát sốt rồi”.

“Không biết,chỉ có điều hình như ta bị cảm.Ta muốn uống nước”.

“Được”.Ta nhảy xuống giường,cầm một chén nước đưa cho hắn : “Làm sao không cẩn thận mà để ra như thế này,cái này ngươi có chụi được không?”.

Mắt của cha ta đỏ đỏ,nhìn qua rất khó chụi:”Có thể là ngày hôm qua…ắt xì…có thể ngày hôm qua thời gian tắm quá dài,cho nên mới cảm mạo,Tiểu Khải,giúp ta tìm chút thuốc có được không?”.

Âm thanh của cha ta có chút khàn khàn ,nghe so với bình thường còn có phần khiêu gợi hơn.

Xem bộ dạng là tối qua nháo,ta thật có vài phần áy náy đứng lên,nhảy xuống giường ,đi lấy cho cha ta một chút thuốc cảm.

“Cả người đều đau…khó chụi”.

Uống xong thuốc,cha ta như một đứa trẻ mà oán giận.Chỉ thiếu chút nữa là nói những lời như:”Hôm nay,ta không đi làm có được không?” rồi.Cho nên ta thay hắn nói ra :”Khó chụi như vậy,xin phép nghỉ một ngày đi,hảo hảo nghỉ ngơi một chút”.

“Không được,ta còn có công việc,phải đến công ty”.Nói xong cha ta liền từ trên giường cố gắng bò xuống.

Ta nhún nhún vai không để ý đến hắn,người đã lớn như vậy,không cần sự quan tâm của ta,chính mình nên hiểu rõ nặng nhẹ.Ta hôm nay còn có chuyện quan trọng ni.Ta muốn hảo hảo chỉnh đốn đám hỗn đản kia.Nghĩ đến đây ta chỉ máy móc dặn dò vài tiếng:”Phải cẩn thận a”.Liền vộ vàng tới trường.

Chính là ta cũng không biết chuyện gì xảy ra,ở trên lớp cũng không có cách nào tập trung được,luôn luôn nghĩ đến chuyện của cha ta.Không biết cha ta khi đi làm có mang theo thuốc không,thân thể hắn gầy yếu,nếu chuẩn bị không tốt sẽ té xỉu.Hơn nữa,còn có khách hàng đối với hắn có ý đồ bất lương tiến hành quấy nhiễu *** hắn,cái lão già ấy cũng đám đánh chủ ý của cha ta,nếu để ta gặp sẽ cho lão ta biết thế nào là coi được.Cảm mạo cũng không phải là trọng bệnh,cha ta chắc không có chuyện gì chứ,nhưng mà với cái tính cách ngơ ngác của cha ta,rất khó nói a.

Tâm lý của ta giống như có hai người đang tranh luận bình thường,một người nói làm chuyện của mình,cha ta nhất định sẽ không sao.Người kia lại nói,cha ta lúc còn khỏe còn không chăm sóc bản thân chính mình,huống chi vào lúc cảm mạo thế này.Ta càng nghĩ càng không an tâm,rốt cuộc quyết định sau khi tan học đi xem cha ta thế nào để tránh bản lão ba lại muốn làm ra đại sự gì. Vì hắn,ta đây Trương Tư Khải luôn luôn có cừu oán tất báo nhưng lại đồng ý đẩy báo thù vào lúc khác,ta thật đúng là có lòng tốt mà.

Đứng ở trước tòa nhà cao trọc trời,ta ngẩng đầu lên nhìn nơi công ty cha ta.Ta là lần đầu tiên tới công ty của cha ta,thật đúng là một công ty lớn a,người bên trong thoạt nhìn đều rất bận rộn.Ta đi tới quầy lễ tân,hỏi một vị tiểu thư thoạt nhìn rất đẹp : “Ta muốn tìm Trương Hạo tiên sinh,xin hỏi hắn ở lầu mấy.”.

Vị tiểu thư có phần sửng sốt nhìn ta một cái : “Ngươi nói giám đốc Trương Hạo sao? Hắn ở tầng 14,xin hỏi ngươi có hẹn trước không?”.

Ta lộ ra khuôn mặt tươi cười vô hại : “Đương nhiên rồi,bất quá ta đến muộn một chút”.

“Không có vấn đề gì,mời ngài lên tìm hắn,ta đây sẽ cấp trên lầu một thông báo,ta có thể hỏi ngươi tên gì không?”.

“Ngươi đã nói vậy,ta gọi là Trương Tư Khải,cảm ơn”.

Ta mỉm cười xoay người rời đi,lưu lại vị tiểu thư ở sau lưng ta, cười ngây ngô.

Đi ra khỏi thang máy lên lầu 14,ta lập tức than phục với phòng tiếp khách trước mắt,thì ra cha ta luôn ở chỗ đẹp như vậy làm việc,ta lần đầu tiên cảm nhận chỗ của nhân viên cao cấp của công ty lớn thật là tốt,không từ mà biệt,chỉ là làm việc trong không gian này chính là một loại hưởng thụ rồi.

Một vị tiểu thư thư kí lập tức đã đi tới:”Xin hỏi,ngài là Trương Tư Khải tiên sinh? Ta là thư kí của giám đốc Trương Hạo,ta họ Lý.Ta vừa tra xét một chút lịch hẹn của giám đốc Trương Hạo,nhưng không có tên của ngài,xin hỏi…”.

Không hổ là nhân viên của công ty lớn,đối với ta nghi ngờ nhưng vẫn không thất lễ.

“Ngươi nói với Trương Hạo là ta đến là được rồi,hắn sẽ biết ta là ai”.Ta không khách khí mà ngồi trên ghế salon,chờ Lý thư kí đi thông báo,trong đầu tưởng tượng vẻ mặt của cha ta khi gặp ta sẽ như thế nào?.

Trên mặt lý thư kí nghi ngờ càng đậm,ta hoài nghi nàng có phải hay không muốn gọi bảo vệ liền dứt khoát trước tiên cùng nàng nói rõ ràng : “Yên tâm,ta không phải người xấu,ta và giám đốc của ngươi rất thân nhau”.

“Chính là giám đốc Trương Hạo đang họp”.

“Không sao,ta chờ hắn một chút là được rồi”.

Hai người chúng ta đang nói chuyện,một đám người đi tới.Dẫn đầu là một người 40 tuổi hai bên là người trung niên,thoạt nhìn vẻ mặt không hài lòng, ba ba thân yêu của ta đang theo phía sau hắn.Ta lần đầu tiên thấy bộ dạng cha ta làm việc,cùng ở nhà lôi thôi nhếch nhác, hoàn toàn bất đồng,cha ta mang một chiếc kính mắt gọng màu bạc,tóc toàn bộ đều trải ra phía sau,trên mặt cũng không giống mơ mơ màng màng như ngày thường,thay vào đó là vẻ mặt thông minh tháo vát. Cha ta cũng không nhìn đến ta,hắn đang cúi đầu tập trung nhìn tài liệu trên tay,ta thật lo lắng hắn sẽ không gục trên người kẻ khác đấy chứ. Nhưng mà lúc này ta thật sự bị hắn mê hoặc.Biểu tình ngay lúc đó của cha ta thật sự là rất đẹp trai,thật sư không đem cha ta lúc này cùng với bộ dạng buổi tối hôm đó luôn lẩm bẩm”không bẩn không bẩn” cuả cha ta có liên hệ với nhau.

Người dẫn đầu kia bỗng nhiên xoay người,cha ta cũng dừng lại.

“Hạo,chuyện này giao cho ngươi”. Người nọ vỗ vai cha ta.

Ta lập tức cảm thấy trong lòng khó chịu,người nọ dựa cái gì mà kêu cha ta là “Hạo” a!Kêu thân thiết như vậy,thật làm cho người ta chán ghét.

Chính là  cha ta cũng không có ý chán ghét,mà hơi hơi gật đầu,nói rằng : “Đúng vậy,ta biết rồi,tổng giám đốc,ngươi cứ yên tâm”.

Tổng giám đốc nở nụ cười một chút,lập tức kéo cha ta,ôm bờ vai cha ta nhỏ giọng bên tai nói gì đó. Cha ta cũng cười cười,gật đầu.

Cơn tức giận của ta lập tức liền bốc lên.

Không cần suy nghĩ,ta lập tức chạy đến trước mặt cha ta,một phen cũng ôm lấy cha đồng thời không lộ dấu vết đem ‘Lộc Sơn chi trảo’ của vị tổng giám đốc kia mở ra.

Cha ta  có lẽ hoảng sợ,bởi vì ta rõ ràng cảm thấy thân thể cha run lên một chút.

“Ba”. Ta làm ra khẩu khí ủy khuất gọi hắn. Nhìn thấy phía sau là ta ,cha ta ngây ngẩn cả người : “Ngươi thế nào lại chạy đến đây?”.

“Ngươi không phải bị cảm sao? Ta lo lắng cho ngươi nên mới tới xem”.

Nhìn ra được cha ta rõ ràng không tin lời ta,có thể là bình thường ta đối với hắn quan tâm quá ít.

“Đi vào phòng làm việc của ta,chờ ta”. Cha đẩy ta ra.

Rõ là vô tình. Trong lòng ta nghĩ,nhân tiện xem xét biểu tình cuả vị tổng giám đốc kia một chút.

“Thực xin lỗi,đứa con này của ta,bình thường tùy ý thành quen rồi,khiến cho ngài chê cười”.Cha ta cúi đầu xin lỗi.

“Ha ha ~~”.Tổng giám đốc kia cười khan vài tiếng : “Không có gì,không có gì…Con ngươi cũng đã lớn vậy rồi”.

“Đúng vậy,năm nay 15 tuổi rồi đấy.”

Ta không can tâm nhìn thấy cha ta cùng vị tổng giám đốc kia nói chuyện,ngay tại khi đó ta đã có quyết định rồi,ta nhất định phải sớm đi làm,sau đó có thể coi chừng bản phụ thân này.

Tổng giám đốc không có ý tốt nhìn ta,trong mắt lộ ra chính là biểu tình rõ ràng,ta cũng không cam lòng yếu thế,tránh ở sau lưng cha ta trừng hắn,ai kêu hắn chiếm tiện nghi của cha ta.

Hết chương 5.

Bình luận





Chi tiết truyện