chương 15/ 23

Ta áp sát cha ta thêm một chút,dùng hết khả năng đề nghị mà không làm hắn sinh nghi:

“Ba,ngươi không biết ngồi chỗ này không một chút thoải mái sao? Ngươi không phải vừa mới nói mệt chết đi được sao,chúng ta nằm trên giường nằm nghỉ một chút sẽ tốt hơn”.

Ta càng thêm áp sát lại cha ta,môi của ta gần như dán trên vành tai hắn,ở bên tai hắn thấp giọng nói.Cha ta có chút sợ ngứa nên rụt cổ lại,rõ ràng có vẻ rất muốn,trên mặt còn mang theo một chút ý cười,nhưng miệng lại từ chối : “Không,ta muốn ngồi ở chỗ này”.

“Ngươi không phải mệt sao ? Vì sao lại không nằm nghỉ,ta có thể mát-xa cho ngươi một chút”.

“Ta không cần mát-xa”.Cha ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nhìn vẻ mặt cha ta,nhìn thế nào cũng có vẻ là đang giận dỗi ta. Cho nên ta không hề hỏi ý kiến hắn,một phen ôm lấy hắn,đem hắn đặt lên trên ghế salon phòng khách,sau đó ngồi lên trên lưng hắn.

“Ta giúp ngươi mát-xa ,một chút nữa tâm tình của ngươi sẽ tốt hơn”. Nói xong ta đưa tay vào trong áo hắn sờ loạn lên.Cha ta trời sinh tính sợ nhột,tay ta chưa kịp sờ tới xương sườn hắn,hắn đã cuời đến không thở nổi đòi sống đòi chết xin tha mạng rồi.

“Được rồi,được rồi,Tiểu Khải,không cần náo loạn nữa có được không,rất nhột…A….cứu mạng a ~~~ rất nhột….”. Cha ta cười co quắp trên ghế salon , hai gò má đỏ bừng , ánh mắt ướt át vừa óng ánh vừa ươn ướt. Ta thấy thế nhịn không được mà cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi mềm mịn của hắn.

“Đừng~”.

Việc ngoài dự đoán của ta,cha ta chẳng những không kháng cự mà còn vội vàng tiến sát lại ta,như là chờ mong hành động của ta tiến thêm một bước nữa.Hai tay của hắn gắt gao ôm lấy lưng ta,khiến cho toàn thân ta và hắn hợp lại một chỗ.

“Ba,lần này là ngươi khiêu khích ta a,ngươi cần phải chịu trách nhiệm về hành động của mình a”.

Ta thả môi cha ta ra sau đó thở hổn hển một mạch nói.

“Hử?”.

Đôi mắt đẹp sáng lấp lánh của cha ta trừng ta,trên mặt biểu tình ngây thơ,với lời nói của ta căn bản là không rõ nguyên nhân.

Ta thở dài một hơi , buông hắn ra : “Được rồi,không chơi nữa ,ta đi tắm đây”. Tận lực khắc chế dục vọng của mình,ta cố gắng bỏ qua vẻ mặt thất vọng của cha ta,thuyết phục bản thân từ trên người cha ta đứng dậy.

Nói thật , ta vẫn còn rất rất muốn,nhưng lại không muốn xuống tay trong trường hợp này.Biểu hiện vừa nãy của cha ta đã làm cho ta cười trộm rồi.Nhưng người xưa có câu : “Lạt mềm buộc chặt”,cho nên hôm nay ta định nghiệm chứng câu nói này,dùng đến ‘hạnh phúc ***’ của ta để đánh cuộc một phen,xem cha ta có mở mang được chút nào hay không.

Ta cố tình tắm rửa trong nhà tắm một lúc lâu mới đi ra ngoài .Ngoài dự đoán của ta,cha ta đã lên giường đi ngủ.

Ta có chút hối hận nghĩ : sẽ không không kiên nhẫn như vậy chứ,chẳng lẽ thất vọng quá rồi.Xem ra lần này ta tính toán không chu đáo rồi.

Nghĩ như vậy,ta một mạch đi tới nằm bên cạnh cha ta.

Cha ta nằm quay lưng về phía ta không hề nhúc nhích.Ta có chút nhàm chán mà đưa tay xuống nắm lấy phân thân mình,rõ ràng vừa rồi có cơ hội,chính là bị mình vứt đi rồi,bây giờ chỉ có thể tự mình giải quyết được thôi. Dùng tay cầm lấy phân thân của mình, bắt đầu xoa nắn lên xuống ,phân thân không yên ngay lập tức ngẩng cao đầu đứng dậy,hướng phía ta tuyên bố là nó bất mãn.

Ngay lúc ta chuẩn bị tự giải quết vấn đề,ta phát hiện bóng lưng của cha ta có chút giật mình,ta cố gắng hết sức nghe được âm thanh ‘hức’.

Ta lẳng lặng nghe xong một hồi,phát hiện âm thanh là từ chỗ của cha ta truyền tới.

Chẳng lẽ cha ta đang khóc?.

Ta xoay người một cái, nhào lên người cha ta.

Không có sai,cha ta đang khóc.Ánh mắt hắn vì khóc mà hồng hồng,vì để không phát ra âm thanh còn dùng răng hung hăng cắn môi dưới.

“Sao vậy,dừng khóc a, đã xảy ra chuyện gì?”.

Ta nhất thời có chút mơ hồ,không rõ vì sao cha ta lại làm theo cảm tính như vậy.Thần kinh của cha ta rất tinh tế,nhưng mà ngày xưa cũng không tinh tế đến loại này,không rõ vì sao lại khóc.

Ta đây càng hỏi,cha ta lại càng quyết liệt,không thèm để ý đến ta mà kéo chăn rứt khoát chui cả người vào trong.Ta xốc chăn lên,cũng chui vào trong,tay đụng đến cổ hắn liền dùng cả tay chân quấn lấy hắn.

“Ngươi sao lại khóc,ta đây cũng không ức hiếp ngươi,ngươi khóc cái gì a?”.

“Ngươi còn nói?”.

Trong âm thanh của cha ta chứa chút hương vị ‘thẹn quá hóa giận’.

Ta càng không hiểu lí do,khó hiểu,toàn thân đè lên người cha ta, chặt chẽ giam cầm hắn bên trong hai tay của ta.Chân của ta cọ xát tới một bộ phận của cha ta,nhưng chỉ nhẹ nhàng thôi,miệng cha ta không nhịn được mà phát ra âm thanh : “Aaa ~~~ Aaa~”.

Lần này thì ta hiểu rồi .Ngay lúc đó có cảm giác khó hiểu lại có cảm giác buồn cười,mức độ của cha ta trên tiểu hài tử bình thường một chút , luôn luôn có thói quen ỷ lại vào người khác,có chuyện gì cũng không thích nói thẳng,luôn luôn mong chờ không cần mình nói ra người khác cũng hiểu được ý của mình.Một khi đối phương không có chút phản ứng,cha ta liền tức giận và thất vọng.

“Đừng khóc nữa,ta biết là ngươi đang muốn đúng không ? Chúng ta làm nha”.

“Không cần nguơi lo”.

“Đều thành như vậy rồi,còn không muốn ta lo sao,tới luôn đi”.

Ta giật áo ngủ của cha ta ra,cái này cũng không tính là cở bỏ,vì áo ngủ của cha ta không có thắt dây lưng ! Căn bản là luôn luôn chờ mong ta. Nghĩ đến đây cảm thấy có chút hưng phấn mà không hiểu tại sao , vội vàng vứt bỏ những thứ vướng víu trên người ta và cha,thậm chí động tác có vài phần thô bạo mà hôn hắn.

“Aaa ~~ a ~~”.

Vừa rồi mới mạnh miệng mà bây giờ lập tức đầu hàng rồi,phối hợp thuận theo động tác của ta . Thậm chí có chút không lưu loát mà đáp lại nụ hôn của ta.Lúc ta cố tính rời môi hắn ra,cha ta liền kéo cổ ta lại ám chỉ ta tiếp tục,không đợi ta đáp trả cha ta kéo cổ ta vụng về mà hiến tặng đôi môi mềm mại của hắn.

Đêm hôm đó,ta gần như là không kiềm chế được chính mình mà cuông điên trên thân thể cha ta.Không để hắn có thời gian thở dốc,ta mạnh mẽ va chạm cơ thể mềm mại của hắn,hưởng thụ cảm giác bên trong hắn ôm trọn lấy phân thân của ta khiến cho ta khoái cảm không thôi.

“Không cần, aaa , không cần cắn ta …Tiểu Khải”.

“Gọi ta là Khải”.

Ta dùng răng nhẹ nhàng cắn đầu nhũ của cha ta,thỏa mãn khi nhìn thấy bọn nó vì động tác của ta mà dựng lên.

“A…Khải…aaaa~”.

Cha ở dưới thân thể ta vặn vẹo.

“Aaa…còn muốn…ta còn muốn….”.

Tiếng rên rỉ của cha ta giống như làm nũng,thân thể hưởng qua một lần *** vô cùng mẫn cảm,đối với một chút mơn trớn của ta liền phát ra những tiếng rên rỉ vui sướng, thiếu chút nữa làm ta ra vào không được bao lâu mà bắn.

Hết chương 15.

Bình luận





Chi tiết truyện