chương 7/ 38

Tôi nhìn đám người đang hò hét kia , nuốt nước bọt , tiến tới cố gắng chen vô mấy lần đều thất bại . Tôi mệt muốn đứt hơi , nhưng cố gắng chen lên , chen rồi lại chen , vì dáng người tôi nhỏ nhắn , khá dễ dàng luồn lách .

Oa , cuối cùng ông trời đã không phụ lòng người tốt , cuối cùng tôi cũng chen vào tới nơi . Tuy chỗ đứng có hơi chật chội 1 chút , lại bị 1 hàng rào cao tới đầu gối chắn ngang , nhưng tôi vẫn có thể cảm thấy mùi vị của chiến thắng a . giờ chỉ cần trèo vào xin chữ kĩ là xong .

Tôi ngó quanh tìm người tên Vũ Lâm kia . Dàn làm MV này lớn thật nha ! Nhưng sao còn chưa quay a ?? Mà thế cũng tốt , bây giờ mà xin lúc họ đang quay thì thật vô duyên . Tôi đảo mắt nhìn rồi nhìn về phía chàng trai mặc vest trắng xa xa . Ồ ! Zaiiiiii đẹp .

Dáng người cao ráo , nước da trắng trẻo như hòa vào với bộ vest kia . Mái tóc đen nhánh rủ đước trán , được nhuộm một màu tím kiêu sa nhìn vô cùng ảo diệu . Khuôn mặt kia ... khuôn mặt kia ... đúng là chỉ nhìn thôi cũng muốn phụt máu mũi rồi . Đẹp trai , quá chừng đẹp trai . Đôi mắt đen và to , hàng lông mi cong cong rủ xuống , chiếc mũi thon dài , bờ môi mỏng mảnh vẽ lên 1 vòng cung xinh đẹp . Là Vũ Lâm đó sao ?

Hầy ! Anh ta đang lẩm nhẩm đọc 1 tờ giấy , chắc là xem lại kịch bản trước khi quay . Ok , giờ là cơ hội tốt nhất để đến chỗ anh ta và xin chữ kí . Thế là tôi trèo qua khỏi hàng rào , chưa kịp chạy liền bị 2 người áo đen sừng sững đứng trước mặt , lạnh giọng :

- Xin cô quay lại cho .

- ok ok . - Tôi toát mồ hôi lạnh , vội vã trèo lại . Rất nhiều người áo đen xuất hiện . Họ vây lại thành 1 vòng tròn , đẩy đám fans cuồng và tôi lùi ra xa xa thật xa chỗ quay MV .

Tôi choáng váng nhận ra khoảng cách của tôi và anh chàng đẹp trai kia thật sự là rất xa . a , tôi lao lên , như mãnh thú điên cuồng , đẩy người áo đen trước mắt , đẩy rồi đẩy . Đến khi tôi thấm mệt , người áo đen kia vẫn đứng vững chãi như một bức tường không thể sụp đổi .

Tôi suy nghĩ , phải dùng mưu , chứ dùng sức thì không được . Chợt , tôi nghĩ ra rồi .

Tôi vỗ vai người áo đen , nhảy tưng tưng lên , chỉ về phía đằng sau :

- Ô ô !! tiền kìa , tiền . TIỀN !!!!

- Đâu ?? - người áo đen kia lập tức quay lại

Thời điểm đã đến , thừa lúc người đó buông lỏng cảnh giác . Tôi nhào đến , ra đòn quyết định bằng toàn bộ sức lực mình có :

- YAAA

- Á - Đột nhiên bị đẩy làm vệ sĩ áo đen không có chút phòng bị , liền ngã 1 cú đau .

Đã có lối đi . Tôi chạy 1 mạch về phía trước

- Đứng lại !!!!!!!!

Có tiếng hét , rồi những tiếng bước chân dồn dập đằng sau . Tôi tăng tốc , tôi sắp thành công rồi , tôi không thể thất bại được .

'' kittttttttt ''

Vượt qua mọi chướng ngại vật , giờ tôi đã đứng trước mặt '' hoàng tử '' Vũ Lâm . Nếu không phanh lại kịp thì tôi sẽ đâm vào chàng mất , anh chàng đẹp zai ♥3♥

Chàng ngẩng lên , nhìn tôi , ánh mắt có chút hờ hững . Ôi ôi ! Khuôn mặt này , gần trong gang tấc , như 1 tuyệt tác a .

Tôi lắc đầu . Tỉnh lại Nga ơi ! Không có thời gian đâu , mau xin anh ta chữ kí trước khi bị bắt .

Tôi vội vàng chìa ra giấy bút , nhưng tìm khắp người , giấy đâu ? bút đâu ? A , tôi ... tôi để đâu nhỉ ? Thôi chết rồi .......................

Chưa kịp nhớ lại , 1 tay của tôi bị nắm lại , từ đâu xuất hiện 2 vệ sĩ áo đen mặt đầy sát khí :

- Cô bé , cháu hơi quá rồi .

- Không không .... không ....

Tôi lắc đầu . Tôi đã tốn bao nhiêu công sức để tới được đây , làm sao bây giờ , tôi không thể đi nếu chưa có chữ kí của anh ta .

Chợt , tay của tôi bị kéo mạnh . Hic , họ sắp lôi tôi đi . Làm sao bây giờ ... làm sao bây giờ ...

Tôi liều mạng cúi xuống , ôm lấy 1 chân của chàng . Mặc cho 2 vệ sĩ kia kéo mấy cũng không buông .

- Dừng lại nào .

Một âm thanh ôn nhu vang lên .

Bình luận





Chi tiết truyện