chương 26/ 38

Tôi hì hục đạp rồi ngã một cách đau thương . Vì sao hả ? Tuột cmn xích rồi =.= Vũ Lâm à , lần nào tôi cũng bị anh cho 1 cú đau thương hết á .

Tôi dựng xe vào lề dường , cúi xuống xem xét . Thực sự là tôi phải căng hết mắt ra mới nhìn rõ . Trời ạ , đèn đường có mà như không , tối chết mất . Mà tôi cũng chả biết sửa nên dắt bộ đi cho rồi .

Thế là tôi đành dắt bộ =.= Haizzz , đồ của hắn y như hắn , chỉ được mỗi cái mã ngoài thôi , bên trong thì thật đúng là .......

Dắt được 1 đoạn thì lốp đằng sau xì luôn =.= á đù , đã đang nóng muốn chết lại còn mệt , giờ thì nổ lốp . Điên tiết , tôi đưa chân đá thẳng vào bánh trước .

'' Rầm '' Cả cái xe đổ ập xuống , bánh trước long khỏi xe luôn =.= Á đù .

Tôi thầm nguyền rủa cái xe . Nhưng còn cách nào khác là vác lên và đi tiếp T^T thế có khổ không . Sợ vứt đi thì anh ta bắt tôi đi tìm quá .

Thế là tôi vác cái xe đi tiếp T^T Vũ Lâm , tôi thể rằng anh sẽ không yên với tôi đâu .

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

'' Rầm '' Tôi đá tung cái cửa , thở hồng hộc , nhìn con người đang ung dung xem TV kia , nở một nụ cười khó khăn : '' Chanh đây ... ''

'' Ồ , may quá ! Tôi còn tưởng cô đi luôn không về cơ đấy . '' Vũ Lâm nhìn tôi , rồi quay xuống nhìn đồng hồ đeo tay : '' cũng tiếng rưỡi rồi . ''

'' Xe hỏng ... ''

'' Hỏng ấy hả ? Mới hôm qua tôi còn lao nó vô cột điện mà . Sao hỏng nhanh vậy ? '' Anh ta cười cười .

'' ... '' Tên chết tiệt .

'' Thôi ! Bây giờ vô bếp , pha tôi cốc nước chanh . ''

'' Pha cho anh thì liên quan gì đến đôi dép tôi đang đi không ? '' Tôi tức giận . Bảo tôi đi mua chanh vất vả như thế để về vắt cho anh ta uống à >''''

'' Có . Cứ vắt đi . À , vắt toàn bộ cho vào 1 cốc lớn , không thêm nước hay đường đâu nhé ! '' Anh ta chỉ vô bếp .

'' ... được . '' Tôi thừa biết là chẳng liên quan gì nhưng biết làm sao được vì chỉ anh ta mới có thể gỡ cái đôi dép quái đản này ra khỏi chân cho tôi thôi !

Tôi đành đi vô bếp vắt chanh =.= mà quái thật , anh ta uống hết chỗ chanh này kiểu quái gì ?

10p sau ...

'' Đây '' Tôi đặt bát chanh xuống trước mặt anh ta . Anh ta dùng thìa múc ít lên bỏ vào miệng rồi gật đầu '' Chanh ngon , rất chua . ''

'' ... ''

'' Cô '' Đột nhiên hắn gọi tôi tới rồi chỉ vô cái bát '' Uống hết cho tôi . ''

'' Cái gì ??? '' Tôi tức giận '' Này ! Anh quá đáng vừa thôi ! Sao tôi uống hết được . Rất chua đấy ... ''

'' Mai cô đi đôi dép này đi làm nhé ! '' Vũ Lâm nhếch mép cười khinh khỉnh .

'' ... '' Tôi im luôn . Lặng lẽ bơ cái bát lên , hít 1 hơi dài rồi tu một hơi lớn . 1 hơi lớn , 1 hơi lớn ...

'' Bốp '' Tôi đặt cái bát xuống , nhìn anh ta '' Được chưa ? '' Ôi ! Chua loét >''

'' Tốt . '' Anh ta gật đầu '' Đợi tôi . '' Nói rồi , anh ta đứng dậy đi lên tầng .

Tôi ngồi phịch xuống ghế . Vũ Lâm à , kiểu này anh chết chắc với tôi rồi . Ui da !!! Chua quá đi !

5p sau , anh ta mang theo 1 con dao và một chậu nước xuống . Tôi tò mò hỏi :

'' Nước gì vậy ? ''

'' Cồn , axit nồng độ nhẹ , giấm pha loãng . '' Anh ta nói . Rồi cúi người xuống nắm lấy chân tôi , cho vào chậu nước , cho chìm xuống rồi lấy dao cậy ra .

'' Đau ... '' Tôi gào lên .

'' Im đi '' Anh ta cười '' May cho cô là xi măng lởm nên dễ cậy đấy . ''

'' ... '' Tôi chẳng nói gì nữa , để mặc anh ta cậy lên cậy xuống 1 hồi . Hừ , khi nào để tôi thử đổ xi măng lên tóc anh xem , đau quá mà .

Sau 1 hồi , 2 chiếc dép đã được gỡ thành công . Tôi thở phào .

'' Đi tắm lại đi , cô hôi quá ! '' Anh ta nói .

'' ... '' Tôi bĩu môi rồi đi lên lầu . Trước hết là đi tắm đã , rồi từ từ tính . Vũ Lâm ạ , anh hơi coi thường tôi rồi đó .

Bình luận





Chi tiết truyện