Tiểu Bác vừa khóc vừa la lớn,đến tận cửa phòng mới ngừng lại.
Nhưng câu kia “người phụ nữ hư" vang mãi bên tai cô,Vũ Tình cúi đầu,gắt gao túm chặt váy mình.
Thang Duy Thạc nhấp môi buồn bực nói.” Tốt lắm, không phải muốn cùng tôi trong phòng sao? Như cô mong muốn, đi thôi!"
Vũ Tình giống như không nghe thấy, thân thể vẫn không nhúc nhích!
“Chết tiệt không nghe tháy tôi nói à?chẳng lẽ muốn ở chỗ này tiếp tục?” Nhln thấy cô cúi đầu thấp vậy, chết tiệt anh lại cảm thấy khổ sở, áy náy...đáng chết — lại muốn an ủi cô.
Vũ Tinh vẫn bất động giống như pho tượng.
Cô> duy trì tư thế nay cơ hồ đến 1Ò phút, chẳng lẽ cổ không đau sao?
Anh đi đến thô lỗ nâng cằm cô lên. Trong nháy mắt tóc bị hất ra phía sau, lộ ra khuôn mặt nhợt nhạt đầy lệ.
Thang Duy Thạc tâm giống như bị cái gì đó đâm vào, ngực cảm thấy đau đớn.” Đừng khóc,tôi mang cô lên phòng!" Anh lôi cánh tay cô.
"Không cần ” im lặng hồi lâu Vũ Tinh cuối
cùng cũng hét to, nước mắt tuôn ra càng nhiều.” Thang Duy Thạc,tôi không biết vì sao anh cứ luôn nhiều lần nhục nhã tôi. Đúng là tôi đã từng bán mình cho anh vì tiền, nhưng năn năm trước anh đã bỏ tôi.không phải sao? Anh đã tàn nhẫn bỏ rơi tôi, vỉ sao giờ còn muốn cùng tôi dây dưa không rõ!”
Anh không trả lời,chì dùng ánh mắt khó đoán nhìn cô.
Vũ Tình dùng sức hát tay anh ra, run run đứng lên, hướng cửa đi đến Không được, cô phải rời khỏi nơi này, phải rời khỏi! Cho dù đây là nạoại ô, không có taxi. Cho dù Ịà cô đi bộ đên sáng mai, cô cũng không thể ở lại chỗ này!
Nhìn ra ý định của cô, Thang Duy Thạc tức giận lớn tiếng: “ Chết tiệt,đứng lại cho tôi!"
Vũ Tình không thèm để ý, tiếp tục đi ra!
Lúc cô gần bước ra cửa, đã bị anh kéo lại. Vũ Tình hoàn toàn tức giận,không còn sợ những người khác nghe thấy.” Thang Duy Thạc, tôi không muốn bị nhục nhã, tôi bây giờ không còn là cô gái năm xưa, không còn phải chịu anh vũ nhục. Tôi không muốn ngay cả con anh cũng xem thường tôi, anh hiểu chưa?” Đứa bé mới mấy tuổi còn xem thường cô, làm cho cô không dám ngẩng đầu!
Cô khóc rống lên, ánh nhìn mang đầy hận ý.” Buông tay tôi ra, tôi muốn đi!"
Thang Duy Thạc thô lỗ lau nước mắt trên mặt cô, nghiến răng nghiến lợi nói: “ Tôi chì muốn đưa cô về nhà, đã trễ thế này, dáng vè bây giờ cùa cô không sợ mấy kẻ lưu manh sao?"
Chết tiệt, muốn lợi dụng cô để chọc người phụ nữ kia.không ngờ lại gặp con.
Thật là khó chịu!
49. Khó xử khi chị em gặp lại
Vũ Tình đi trước ra cổng biệt thự,đứng ờ bên xe
chờ đợi.
Bình luận
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1