chương 31/ 62

- Anh ơi cho em chụp ảnh cùng được không?_ Một đứa con gái chạy tới gần Hiếu hỏi.- Bạn gái tóc trắng cho mình chụp ảnh với?_ Một giọng nam vang lên

- Anh tóc bạch kim cho em chụp ảnh cùng nhé?_ Lại cái giọng ngọt như mía lùi.

- Mấy bạn nữ cho mình chụp với?

- Mấy anh đẹp trai quá, cho tụi em xin kiểu ảnh?

Cả bọn đang cắm đầu ăn nghe thấy mấy câu này thì ngẩng đầu lên nhìn quanh. Cảnh xung quanh làm họ cảm thấy có chút ngột ngạt. 1 Đám đông cả nam sinh và nữ sinh bu lại kín chỗ họ. Ngân thì đang lườm đứa con gái hỏi Hiếu đầu tiên.

- Muốn chụp ảnh hả?_ Vy đứng dậy nhìn đám con trai đằng sau hỏi rồi nở 1 nụ cười làm tim mấy chàng phải muốn lao ra khỏi lồng ngực

Họ đang đơ không biết nói gì nên gật đầu lia lịa.

- Đưa điện thoại đây?_ Vy giơ 2 tay ra phía trước.

Đám người kia thì như bị thôi miên đưa tất cho Vy, iphone, ipad từ rẻ tới đắt loại nào cũng có. 5 đứa con trai ngồi sau đang hững hờ. Hội con trai kia thì đang sung sướng.

- Lệ!_ Vy đổi mặt, không còn là khuân mặt hiền trước nữa, giờ là nụ cười làm họ run rẩy.

Nghe Vy gọi mình, Lệ buông đũa, đứng dậy nhận lấy điện thoại từ tay Vy.

- Muốn chụp ảnh phải không? Vậy hãy chụp lại được cái điện thoại nguyên vẹn về đây rồi tôi chụp cùng.

Giọng nói băng giá của Lệ vừa dứt. Cô cầm từng chiếc điện thoại ném thật mạnh. Cái thì bị quăng qua cửa sổ, cái bị ném thẳng vào tường, cái thì ném vào mấy cốc nước gần đó. Có đứa bị cô ném nguyên cái ipad vào mặt mà ngã lăn ra đất.

5 đứa con trai đang trong tình trạng đơ trước cảnh mình đang chứng kiến, Khang thì cười thầm.

Ném xong, 5 đứa con gái ăn như thường. Hội con gái bên kia lại nhao nhao lên đòi xin ảnh.

- Khang, nhường cho em chụp tất đấy._ Khánh quay ra sau nhìn rồi quay lên ăn tiếp.

Khang đứng dậy, quay lại nhìn hội con gái, khuân mặt vẫn không có gì gọi là biểu cảm.

- Các cô tránh xa tụi tôi 5m mỗi khi gặp nếu không làm như tôi nói thì đừng trách tên mình sao có trong sổ tử thần khi mới 17._ Khang nhìn từ trái qua phải, nói xong cậu ngồi xuống ăn như thường.

Hội con gái kia run lẩy bẩy bước đi xa 5m không thì lại tự rước họa vào thân mất.

Ăn xong mấy người lại lên lớp. Họ đi cứ như có sắp đặt không bằng, năm đứa con gái đi trước, 5 thằng con trai đi sau. Mới về tới lớp mà chuông đã réo lên, tụi nó đành về chỗ ngồi, nhưng một người thì không.

Vy kê ghế trước của lớp rồi chèo lên, cô đặt 1 chậu nước ở chỗ cánh cửa. Cất ghế về đúng chỗ.

- Ai mà hé răng nửa lời về chuyện này đừng trách tôi vô tình_ Vy cảnh cáo lớp rồi về chỗ của mình ngồi cười tủm tỉm.

Không được bao lâu sau thì...

" Rào"

Cô giáo Loan mở cửa lớp vả rồi bị cả chậu nước đổ vào người. Cô đang chết đứng thì phải. Còn cả lớp thì cười rộ hết cả lên trừ Lệ, Khang, khánh thì chỉ nở 1 nụ cười bình thường nhanh vụt tắt.

- Em nào làm chuyện này ra đây cho tôi?_ Cô Loan nhìn xuống lớp quát lớn.

Cả lớp lắc đầu tuy nhiên vẫn đang nhịn cười trước con chuột lột trước mặt.

- Ớ, cô mới tắm mưa à cô, tắm lúc này hay bị cảm lắm cô ạ_ Vy đứng dậy nói, giả vờ nhìn ra ngoài trời_ Mà có mưa đâu cô, hay cô nóng quá nên tự ra bể nước tắm à cô?

- Em....em, tôi không có như thế_ Cô Loan nhìn học sinh dưới lớp chối.

Đám học sinh thì vẫn cười sặc sụa. Có đứa còn lôi điện thoại ra chụp ảnh.

- Chứ cô đổ mồ hôi à cô?_ Diệu Anh cũng đứng dậy nói.

- Không, là có em nào để nước lên trên cánh cửa bẫy tôi, LÀ EM NÀO?_ Cô Loan cáu.

- Đúng rồi, là đứa trời đánh nào to gan dám làm cô ướt như chuột lột vậy?_ Nhi đi quanh cô Loan vừa nói vừa lắc đầu rồi nhìn xuống lớp.

Cả lớp vẫn cứ ôm bụng cười hoài không ngớt.

- Mày làm phải không?_Nhi trỏ Vy hỏi.

- Ấy không phải tao, tao ngủ từ lúc. Mà cô ơi, con thấy phải là bạn nam thì mới để lên đấy được._ Vy vội biện minh.

- Là em cũng có lí đó._ Cô Loan nhìn Vy đầy nghi hoặc.

- Vy nói đúng đó cô. Là bạn nam thì mới đủ sức để chậu nước lên cao như thế chứ ạ._ Ngân đứng lên bao biện theo

- Hay cô cho nghỉ tiết này điều tra đi cô._ Diệu Anh nhanh trí.

- Các em nói có lý_ Cô Loan gật đầu.

- Các bạn nữ về, nam ở lại điều tra cho nhanh cô nhá?_ Vy nói câu này mà nam sinh cả lớp nhìn cô không chớp mắt.

- Các nữ sinh về đi._ Cô Loan cho họ về.

Nữ sinh ra khỏi lớp với khuân mặt vui cười hớn hở, Vy còn tặng Khánh cái lè lưỡi. Nam sinh cả lớp mặt nhăn mày nhó nhìn cô giáo. Khánh thì tức điên lên.

Mới ra tới nhà xe, 5 nữ sinh đang định lên xe thì...

- Đứng lại_ Giọng của Khánh.

Năm người quay lại nhìn, tròng đầu không khỏi ngạc nhiên, sao năm nguoif bọn họ thoát được nhỉ.

- Các cô giỏi lắm giám chơi khăm tụi tôi_ Minh lườm Nhi.

- Các anh biết là do tôi làm rồi còn gì, là tại các anh không nói chứ?_ VY tỏ bộ mặt ngây thơ vô số tội

Nhân lúc học cãi nhau, Ngân với Hiếu đã trốn về để đi chơi từ lúc nào.

- Là do cô cấm nói trước còn gì?_ Huy oan ức, mới ngày đầu đã bị chơi khăm.

- Quyền nói là của anh, chúng tôi đâu bịt miệng mấy người?_ Diệu Anh nhìn Huy.

- Với lại mấy người cũng thoát được rồi đó thôi_ Nhi nhìn 4 người con trai.

- Bao giờ mới được về?_ Khang kéo áo Khánh, trong lòng biết chắc sẽ thua nên đành dùng cách này.

- À ừ, về đây_ Khánh sực nhớ.

- Về đi_ Lệ từ lúc đứng sau nghe giờ cũng mới lên tiếng.

- Đi_ Vy nói xong chữ này 4 đứa con gái quay lưng bước lên xe ô tô.

Bốn chàng đứng đấy nhìn bốn nàng đi khỏi mới lên xe đi về.

Bình luận





Chi tiết truyện